Hôm nay,  

Dòng Nhật Ký Cho Con

24/05/201100:00:00(Xem: 41915)

Dòng Nhật Ký Cho Con

Tác giả: TTGS

Bài số 3184-28484vb3240511

Bài viết là nhật ký của một bà mẹ trẻ viếtnhân ngày lễ mẹ, nhưng để nói với con gái về tình yêu thương của người cha dành cho con. Ngày 19 Tháng Sáu sắp tới sẽ là Father's Day 2011. Mong tác giả sẽ có thêm bài viết mới và vui lòng bổ túc dùm sơ lược tiểu sử.

***

Con gái yêu của mẹ!

Chiều nay trên đường về con có những lời nói không hay với ba con. Mẹ nghe mà lòng buồn lắm! Chắc ba con không quan tâm vì ba quá thương con, nhưng mẹ thấy cần kể cho nghe chuyện này.

Cách đây mười năm, vào một đêm đông vài ngày trước lễ Giáng Sinh. Lúc đó độ chừng hai giờ sáng. Mẹ giật mình thức dậy vì những cơn đau vã mồ hôi. Ba con đang ngủ say. Mẹ trở dậy chuẩn bị, thay quần áo, coi lại mấy giỏ sách đã chu đáo để trong tủ từ mấy tuần nay chờ đợi. Những cơn đau càng lúc càng gắt và càng gần. Mẹ biết đến lúc phải đáng thức ba con dậy nhưng không còn đi nỗi nữa. Dường như linh tính cũng đến với ba trong giấc ngủ. Ba con bất chợt thức dậy và tìm thấy mẹ đang vật vã trên nền nhà. Ba mẹ trao đổi nhau những cái gật đầu và mỉm cười. Cảm xúc quá nhiều để có thể bày tỏ thành lời. Ba biết ngay chuyện gì sắp xảy ra…con gái của ba sắp sửa chào đời. Ba con nhanh chóng chuẩn bị rồi giúp mẹ ra xe trong lúc vừa luôn miệng an ủi, còn mẹ thì thỉnh thoảng nhắc ba con cứ thong thả lái xe mà đừng chạy quá tốc độ.

Sau đó là những giờ chờ đợi trong hồi hộp và lo lắng. Ba đau mười khi thấy mẹ đau một. Ngay sau khi có thể được, ba năn nỉ bác sĩ cấp tốc giúp mẹ thuốc giảm đau. Sau gần hai mươi giờ chờ đợi dài như cả tuần lễ, ba mẹ được nghe con khóc tiếng khóc chào đời. Mẹ liếc nhìn ba con và nhận thấy hai giọt nước mắt rưng rưng. Lần đầu tiên mẹ thấy ba con khóc! Ôi những giọt nước mắt của yêu thương và hạnh phúc! Mẹ còn nhớ như in nụ cười lẫn trong nước mắt của ba khi đưa tay sờ mái tóc còn ướt đẫm của con, khi hồi hộp ôm con vào lòng lần đầu tiên, khi lần đầu nghe con gọi "bah, bah..."

Con gái yêu của mẹ, mẹ biết con biết ba yêu con đến là dường nào. Như văn thơ ví sánh "cao hơn núi, rộng hơn đại dương." Như ca dao tả "núi Thái Sơn." Con biết không, văn thơ hình như không diễn đạt đủ tình yêu thương của người cha có lẽ vì các ông cha không bày tỏ tình thương yêu với con cái cách âu yếm, gần gũi như các bà mẹ, nhưng mẹ nhớ biết bao, những lúc con ngủ say sưa trên ngực ba, những buổi tối cha con chơi đùa với nhau và ba làm ngựa cho con cưỡi, hay những đêm ba thức trắng vì con gái yêu của ba bị sốt…

Con thương yêu của mẹ, con nhớ không hồi con bốn năm tuổi có lần con hỏi mẹ:

"Sắp tới sinh nhật mẹ con muốn có quà cho mẹ."

"Con là món quà lớn nhất mà Thượng Đế ban cho me."ï

"Thiệt hả mẹ""

"Thiệt chứ!"

Rồi mắt con bỗng sáng lên.

"Mẹ, lúc gởi con cho mẹ để làm quà tặng mẹ, Thượng Đế có gói lại không"

"A a có chứ." Mẹ mỉm cười bởi ý nghĩ dễ thương

"Thùng quà thiệt là bự hả mẹ" Gói bằng giấy màu hồng hả mẹ" Có cái nơ thật là to nữa hả mẹ"

"Ừ…Ba mẹ lúc đó nhìn nhau không thể nhịn cười.

"Còn có thêm một bình sữa cũng thiệt to. Ba phụ họa.

Con lăn ra cười ngặt nghẽo.

Có lẽ con cũng đang cười khi đọc chuyện vừa rồi. Sự thật là vậy, con yêu. Con là món quà quý giá nhất của cả ba lẫn mẹ. Ba mẹ nâng niu món quà ấy khi nó vui vẻ, khoẻ mạnh, ngoan ngoãn cũng như lúc nó ủ dột, đau yếu, hờn dỗi, hư đốn. Nhưng mẹ muốn nhấn mạnh tình thương của ba con ở đây. Tình thương vô điều kiện, hy sinh, cao cả, bao la…

Con yêu, như mẹ đã nói, ba con yêu con và không ghi nhớ những lỗi lầm của con. Ba không để bụng để giận con lâu. Nhưng mẹ biết con cũng yêu thương ba con lắm và hiểu rõ tình yêu thương của ba. Như vậy không có lý gì mà con muốn ba buồn đúng không" Một chúc ích ỷ nhỏ nhoi như mảng mây xám làm ủ dột bầu trời xanh. Hãy chạy đến bên ba chiều nay nghen con, và ôm ba, và nói với ba rằng con yêu ba, và con xin lỗi vì đã làm ba buồn. Con sẽ làm bầu trời yêu thương của con trở lại đẹp tuyệt vời với những áng mây trắng và hồng bồng bềnh.

Yêu con thật nhiều!

TTGS

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,080,112
Tác giả từng nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014. Ông tên thật Tô Văn Cấp, sinh năm 1941, từng là một đại đội trưởng thuộc TĐ2/TQLC, đơn vị có biệt danh Trâu Điên.
Khi gia đình chúng tôi dời chuyển đến xóm, Anh đang học Đệ Ngũ cùng một lứa với người anh thứ hai của tôi. Sau hiệp Định Genève, di cư từ Thanh Hóa vào, chỉ có cha và Anh, rất đơn chiếc.
Tác giả là cư dân Miami, đã góp nhiều bài viết, tuy ngắn, nhưng luôn cho thấy tấm lòng của ông với đất đai, quê hương, con người. Sau đây là bài mới của ông.
Tác giả định cư tại Houston từ 1993, sau hơn 20 năm làm nghề bán bảo hiểm nhân thọ, hiện đã về hưu. Năm 2007-2008, ông đã góp ba bài Viết Về Nước Mỹ: Những ngày đầu tiên đến nước Mỹ;
Tác giả là cựu sĩ quan VNCH, giảng viên trường Sinh ngữ quân đội, cựu tù cải tạo. Ông cũng là tác giả sách "Hành Trình về Phương Đông" do "Xây Dựng" xuất bản năm 2010 và mới đây,
Sáu Steve Brown là một cựu chiến binh Mỹ từng đóng quân ở Biên Hoà và kết hôn với một phụ nữ Việt. Ông là người Mỹ viết trực tiếp bằng tiếng Việt và đã nhận giải Việt Bút Trùng Quang 2013.
Tác giả hiện là một bà giáo dạy trẻ tại Marrysville, thành phố nhỏ cổ xưa nhất của Calif. Với loạt bài về Vietnam Museum, "Viện Bảo Táng Của Những Người Lính Bị Bỏ Quên"
“Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi” là câu thơ từ bài Lương Châu Từ nổi tiếng của Vương Hàn, có nghĩa “Xưa nay chinh chiến mấy ai về”. Thứ hai 25 tháng Năm là Memorial Day 2015. Mời đọc "Vòng Tưởng Niệm" -loại vòng có từ thời chiến tranh Việt Nam- bài viết mới của Orchid Thanh Lê.
Tác giả tên thật Lý Tuyết Mai, cư dân Pomona, CA. làm việc tại Bộ Xã Hội. Đến Mỹ khi còn tuổi học trò, cô thuộc “thế hệ gạch nối” của người Việt tại Mỹ.
Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, liên tục góp bài cho giải thưởng Việt Báo từ nhiều năm qua. Với nhiều bài viết giá trị, cô đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2011.
Nhạc sĩ Cung Tiến