Hôm nay,  

Sinh Nhật Ngày 4 Tháng 7

05/07/201100:00:00(Xem: 151682)

Sinh Nhật Ngày 4 Tháng 7

Tác giả: Donna Nguyen

Bài số 32193-12-28523vb3070511

Tác giả là cư dân San Jose, đã có nhiều bài viết về nước Mỹ được phổ biến, như "Chồng Tếch Vợ Ly"; "Cái Bát Mạ Vàng", "Kết Hôn Để Qua Mỹ". Các bài viết của cô luôn cho thấy sự thẳng thắn, đôi khi ngang tàng nhưng tử tế vui vẻ. Bài mới của cô là chuyện sinh nhật đúng ngày 4 tháng Bẩy.

***

Xưa nay tôi chưa bao giờ được ăn bánh sinh nhật trừ phi tôi tự bỏ tiền ra mua. Hồi còn ở Việt Nam thì sinh nhật của đám con nhà nghèo như tôi chỉ là “một ngày như mọi ngày” mà thôi. Qua tới Mỹ rồi, ai ai cũng đi “cày” chờ ngày lễ long weekends hay ngày sinh nhật để kiếm cớ tụ tập lai rai, lải nhải, party giải sầu, giảm stress.

Thường thì những ngày lể lớn của Mỹ, nhiều người được nghỉ liên tục ba, bốn ngày. Thế là gia đình vợ chồng con cái lũ lượt kéo nhau đi du mục oop du hí. Ở Mỹ, đi chơi xa, ra khỏi thành phố du lịch là chuyện thường tình nhưng cũng tốn kém và đáng để khoe lắm. Một năm có mấy ngày lể lớn thôi: New Year, Martin Luther King Day, President’s Day, Indepen-dence Day, Labor Day, Columbus Day, Veterans Day, Thanksgiving and Christmas Day. Phần đông đây là những ngày lể, công nhân được nghĩ và được ăn lương nên bà con vui vẻ mà hưởng thụ những ngày ”tay khỏi làm, mà hàm vẫn được nhai ” lai rai.

Từ ngày qua Mỹ, tự dưng tôi được cả nước đốt pháo bông ăn mừng sinh nhật của mình, dù không có ai chúc, ai mời bánh sinh nhật gì hết. Thiết rồi tôi cũng chán nên không thèm tổ chức sinh nhật nữa. Tại vì tôi biết thân biết phận lắm. Tôi côi cút gia đình họ hàng không có, bạn bè thì quen có vài móng thôi. Nếu tôi có nổi hứng tổ chức sinh nhật rồi năn nỉ ỉ ôi thì mọi người vẫn thường bị kẹt phải đi chơi xa với gia đình rồi. Thôi chuyện nghe bà con hát Happy Birth Day to you chắc không có phần tôi rồi. Sanh ra nhằm lò bán than, tôi chắc mình thế nào cũng sẻ bị lổ hộc gạch, bán than sẻ ế trong ngày Lể Độc Lập mà thôi. Ý mà không phải, bán than thiệt người ta mua về nướng thịt BBQ trong ngày lể Độc lập chắc tôi phải mau giàu lắm chứ " Còn loại bán than ca cẩm kiểu tôi là bởi vì phần đông những ai lở vô tình hay cố ý biết được sinh nhật của tôi là ngày 4 tháng 7, thì mười người y một, khen rằng :

-Sướng nhe, sinh nhật của you được cả nước ăn mừng còn đốt pháo bông nữa chứ.

Trời, ngày lể Độc Lập của nước Mỹ, người ta đốt pháo bông và ăn mừng dấu mốc định mệnh đất nước được tự do thôi. Có rất nhiều người Mỹ sinh ra trong ngày lể Độc Lập này. Không biết lúc họ oe oe chào đời, họ có kịp nghe pháo bông nở rộ không ta. Rồi những ngày sinh nhật đến cảm giác của họ ra sao vậy cà" Người Mỹ lịch sự gặp tôi cũng hay nói:

-Wow, you are so special, born on the Independence Day. The whole country will celebrate your birth day.

Nghe hoài ‘quải chè đậu‘ quá. Ước gì có ai đó ở không trong ngày lể Độc Lập này làm suprise Birth Day cho tôi thì tôi mới tin mình sanh ra vào một ngày đặc biệt. Tôi không biết sinh ra trong ngày này có gì được may mắn không nữa. Còn có một cuốn phim do tài tử Mỹ Đen nổi tiếng Will Smith đóng vai chánh là Born on the Independence Day không biết hay dở ra sao nhưng lúc đó tôi không có dư tiền dư thời gian nên cũng không có dịp coi. Thôi kệ, không ai mừng sinh nhật, không ai đem bánh cho mình thổi đèn cầy. Lâu lâu than vãn chơi cũng có nhận được vài món quà làm kỹ nghệ oop kỷ niệm. Sinh ra nhằm ngày Độc Lập của Mỹ, bà con không đi làm, ai rảnh thì lái xe chen nhau đi coi pháo bông cũng vui chứ bộ. Ngày lể này ai mà đi Las Vegas chơi thì vui lắm, coi pháo bông cũng đẹp. Nói chung là người ta nói đúng, cả nước Mỹ đốt pháo bông ăn mừng sinh nhật tôi…ủa hổng phải, ăn mừng ngày Độc Lập của họ. Bắt đầu từ ngày 4 tháng 7 năm 1776, họ đọc tuyên ngôn Độc Lập và cứ mỗi năm đến ngày này người Mỹ thường tổ chức diễn hành, đốt pháo bông, nướng thịt ăn mừng ngoài trời, tổ chức hội chợ, ca nhạc, các trò chơi, gia đình họp mặt đoàn viên. Nhà này party, nhà kia hát karaoke nghe rên rỉ cũng vui thôi đành ô kê luôn cho rồi. Trời mùa hè nóng oi bức bà con đua nhau ra công viên picnic hưởng thụ cuộc đời. Đời sống độc lập tự do hạnh phúc là vậy đó. Tự do kiếm việc, tự do năn nỉ xin được đi cày. Cày ngày, cày đêm theo ý muốn tha hồ mà tự do đóng thuế. Sướng nhất ở Mỹ là không bị ai ép ”làm ngày không đủ, tranh thủ làm đêm” làm thêm ngày Inde-pendence Day được trả double lương.

Sinh ra nhằm ngày lể Độc Lập, tuy là người Việt Nam, chắc tôi cũng có chút gì đó là độc ( hàng độc, không đụng ) là lập ( lập dị, khác thường ) hahahaha. Thôi cứ nghĩ như vậy cho vui đi. Bà con quanh nước Mỹ đang ăn mừng đang hưởng thụ cái tự do, cái độc lập thì mình cũng đừng làm ai mất hứng. Tôi cũng là người có quốc tịch Mỹ rồi, coi như cũng có chút hơi hám đời sống Mỹ. Gần đây tôi quen một chú người Mỹ khoái đọc và viết tiếng Việt. Được biết chú cũng sanh vào ngày lể Độc Lập. Để tôi rãnh, tôi sẻ đi hỏi chú ấy :

-có phải cả nước đốt pháo bông ăn mừng sinh nhật của chú không "

Bạn nghĩ tôi sẻ được câu trả lời là yes, or no hehehe.

Thôi thì, người Mỹ có ăn mừng sinh nhật của những người sinh ra nhằm ngày lể Độc Lập này hay không thì tính sau đi. Tôi và bạn hãy lo đi ăn mừng ngày nước Mỹ được Độc Lập Tự Do là cũng đủ …mệt rồi.

Xin cảm ơn lời chúc sinh nhật của anh Nguyễn Thơ Sinh, sis Iris Dinh, sis Như Ý, Chú Thời, Nguyên Thảo, Cao Minh Hưng, Chú Sáu, anh Chương Vũ…wow, năm nay nhờ la lớn ” tôi sinh nhật ngày 4 tháng 7 ” và tham gia vào Việt Bút mà tôi thấy có lời rồi đó nha, nhiều người chúc sinh nhật quá, dù rằng chắc họ cũng đang bận rộn hưởng thụ ngày lể cả nước Mỹ sẻ đốt pháo bông ăn mừng Độc Lập. Cảm ơn Việt báo và Việt Bút.

Happy Birth Day to Chú Sáu and to me hehehe.Happy Independence Day! Happy 4th of July! To all.

With Love and Best wish,

Donna Nguyen

Ý kiến bạn đọc
09/07/201109:20:48
Khách
Chào cháu Donna,
Về nhiều mặt kinh nghiệm cháu cũng như chú liên quan đến có ngày sinh nhật này.
Câu mà cháu viết (hay gần giống nhau) thì chú có nghe không biết bao nhiêu lần suốt đời. “Wow, you are so special, born on the Independence Day. The whole country will celebrate your birth day.” Nghe thì thường chú chỉ cười mà nói yeah hay gì đó. Cảm ơn cháu viết bài này. Đặc biệt lắm ạ.

Chú Sáu

Chú Sáu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 867,700,020
Với bài "Hành Trình Văn Hóa Việt tại UC Irvine", tác giả đã nhận Giải Việt bút Trùng Quang 2016 và vừa nhận thểm Giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Ông tốt nghiệp cử nhân về Ngôn Ngữ Học tiếng Tây-Ban-Nha tại UC Irvine. Sau 5 năm rời trường để theo học tại UCLA, tốt nghiệp với hai bằng cao học và tiến sĩ về ngành Ngôn Ngữ Học các thứ tiếng gốc La-Tinh, ông trở lại trường cũ và trở thành người đầu tiên giảng dạy chương trình tiếng Việt, văn hoá Việt tại UC Irvine từ năm 2000 cho tới nay. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả tên thật Lý Tuyết Mai, cư dân Pomona, CA. làm việc tại Bộ Xã Hội. Đến Mỹ khi còn tuổi học trò, cô thuộc "thế hệ gạch nối" của người Việt tại Mỹ. Với bài viết về chính sách của Bộ Xã Hội Mỹ đối với trường hợp một cô bé gốc Việt 16 tuổi mang bầu, Bảo Trân đã nhận giải Vinh Danh Tác Phẩm - thường gọi đùa là giải á hậu - Viết Về Nước Mỹ 2009. Sau đây là bài viết mới của cô.
Tác giả là một cựu tù cộng sản, hiện sống ở Vail, Arizona, làm việc theo một hợp đồng dân sự với quân đội Mỹ, và từng tình nguyện tới chiến trường Trung Đông. Sau giải Đặc Biệt năm 2017, với bài viết của một dân sự gốc Việt từ căn cứ Mỹ tại Afganistan, ông được trao thêm giải Danh Dự VVNM 2018. Sau đây là bài viết mới của ông, từ Cameroon, một nước ở miền trung Phi châu.
Viết Về Nước Mỹ năm thứ 20 trân trọng chào mừng thêm một người viết mới. Theo bài viết, từ 1978, Ngọc Ánh đã là tác giả những trang nhật ký của một nữ sinh viên viết từ Sài Gòn, được đăng trên bán nguyệt san Việt Nam Hải Ngoại tại San Diego. Và từ 1979 thì cả nhà người viết đi tù. Người chồng bị kết án tử hình. Cháu bé mới sinh một tuổi theo mẹ vô nhà tù. Nhưng hơn 10 năm tù đày cộng sản không làm bà gục ngã. Và rồi, tình yêu đến... Thư kèm bài, bà viết “Tôi tên thật là Trần Ngọc Ánh, hiện đang sống tại thành phố Victorville, CA. Lần đầu tiên tôi viết bài tham dự "Viết về nước Mỹ" và hy vọng sẽ có nhiều bài viết về chủ đề này gởi đến Việt Báo trong năm nay...” Khi thêm bài mới, mong tác giả bổ túc ít dòng tiểu sử và địa chỉ liên lạc.
Tháng Năm 2018, tại Việt Báo Gallery, có buổi ra mắt sách Anh ngữ "Finding My Voice—A Journey of Hope” tác giả Crystal H. Vo tức Võ Như Ý, một tác giả từng dự Viết Về Nước Mỹ từ 2009. Cô sinh năm 1970 ở Đà Nẵng. Năm 15 tuổi vượt biên cùng một người anh, tới Mỹ năm 1986 và thành công dân Mỹ với tên Crystal H. Vo. Cô hiện là cư dân San Gabriel, CA. và làm việc tại Sở Xã Hội Quận Hạt. Trong những năm ngừng viết về nước My,õ cô kết hôn, thành con dâu một gia đình Mỹ và đã dành trọn thì giờ để học sống và viết bằng Anh ngữ. Sau đây là bài viết mới nhất của cô sau họp mặt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 19.
Tác giả tên thật Trịnh Thị Đông, sinh năm 1951, nguyên quán Bình Dương. Nghề nghiệp: Giáo viên anh ngữ cấp 2. Với bút hiệu Dong Trinh, bà dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 7, 2016. Với sức viết mạnh mẽ, tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2017. Sang năm 2018, bà có thêm giải Vinh Danh Tác Giả, thường được gọi đùa là giải Á hậu. Sau đây, là bài viết mới nhất, khi tác giả bay từ Arkansas về họp mặt Viết Về Nước Mỹ năm thứ XIX. Và...
Chỉ với bài viết đầu tiên, tới vào tháng cuối, Tác giả đã nhận giải Viết Về Nước Mỹ năm thứ XIX. Thư kèm bài, tác giả viết “Tôi tên Tố Nguyễn, đang làm tax accountant ở Los Angeles, thường xuyên theo dõi mục Viết Về Nước Mỹ. Tôi rất xúc động khi đọc những câu chuyện đời của người Việt trên xứ Mỹ, giờ tôi xin góp câu chuyện thật của tôi...” Sau bài đầu tiên, bước sang năm thứ 20 của giải thưởng, tác giả đang tiếp tục cho thấy sức viết ngày càng mạnh mẽ hơn. Sau đây là bài viết của cô về lần đầu họp mặt Viết Về Nước Mỹ.
Tác giả sinh năm 1953, tốt nghiệp Sư Phạm Sài Gòn khóa 12. Vượt biên sang Mỹ 1982, và từ đó tới nay định cư tại San Jose; Nghề nghiệp: Mechanical Designer, về hưu tuổi 65. Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là chuyện vui về nhóm bạn trường Sư Phạm Sài Gòn, khóa cuối cùng, ra trường năm 1975, kèm lời ghi của tác giả: “Thân tặng các bạn lớp Nhất 9/Nhị 15, khóa 12 (1973-75) Sư Phạm Sài Gòn.”
Tác giả tên thật Nguyễn Hoàng Việt sinh tại Sài Gòn. Định cư tại Mỹ năm 1990 qua chương trình ODP (bảo lãnh). Tốt nghiệp Kỹ Sư Cơ Khí tại tiểu bang Virginia năm 1995. Hiện cư ngụ tại miền Đông Nam tiểu bang Virginia. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ cuối năm 2016. Với “Viên Đá Kỳ Diệu,” một trong bốn bài viết về nước Mỹ của ông, Thảo Lan đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 19.
Tháng Bảy, mùa Vu Lan, xin mời đọc bài viết về Mẹ của Minh Nguyệt Graves. Tác giả cùng hai con gái tới Mỹ ngày 27 tháng Bảy năm 2001 theo diện đoàn tụ. Mười sáu năm sau, bà là chủ tiệm Nails ở Texas và kết hôn với một người Mỹ. Với sức viết giản dị mà mạnh mẽ, tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ và đã nhận giải Danh Dự năm thứ mười chín, 2018.
Nhạc sĩ Cung Tiến