Hôm nay,  

Sinh Nhật Ngày 4 Tháng 7

05/07/201100:00:00(Xem: 151611)

Sinh Nhật Ngày 4 Tháng 7

Tác giả: Donna Nguyen

Bài số 32193-12-28523vb3070511

Tác giả là cư dân San Jose, đã có nhiều bài viết về nước Mỹ được phổ biến, như "Chồng Tếch Vợ Ly"; "Cái Bát Mạ Vàng", "Kết Hôn Để Qua Mỹ". Các bài viết của cô luôn cho thấy sự thẳng thắn, đôi khi ngang tàng nhưng tử tế vui vẻ. Bài mới của cô là chuyện sinh nhật đúng ngày 4 tháng Bẩy.

***

Xưa nay tôi chưa bao giờ được ăn bánh sinh nhật trừ phi tôi tự bỏ tiền ra mua. Hồi còn ở Việt Nam thì sinh nhật của đám con nhà nghèo như tôi chỉ là “một ngày như mọi ngày” mà thôi. Qua tới Mỹ rồi, ai ai cũng đi “cày” chờ ngày lễ long weekends hay ngày sinh nhật để kiếm cớ tụ tập lai rai, lải nhải, party giải sầu, giảm stress.

Thường thì những ngày lể lớn của Mỹ, nhiều người được nghỉ liên tục ba, bốn ngày. Thế là gia đình vợ chồng con cái lũ lượt kéo nhau đi du mục oop du hí. Ở Mỹ, đi chơi xa, ra khỏi thành phố du lịch là chuyện thường tình nhưng cũng tốn kém và đáng để khoe lắm. Một năm có mấy ngày lể lớn thôi: New Year, Martin Luther King Day, President’s Day, Indepen-dence Day, Labor Day, Columbus Day, Veterans Day, Thanksgiving and Christmas Day. Phần đông đây là những ngày lể, công nhân được nghĩ và được ăn lương nên bà con vui vẻ mà hưởng thụ những ngày ”tay khỏi làm, mà hàm vẫn được nhai ” lai rai.

Từ ngày qua Mỹ, tự dưng tôi được cả nước đốt pháo bông ăn mừng sinh nhật của mình, dù không có ai chúc, ai mời bánh sinh nhật gì hết. Thiết rồi tôi cũng chán nên không thèm tổ chức sinh nhật nữa. Tại vì tôi biết thân biết phận lắm. Tôi côi cút gia đình họ hàng không có, bạn bè thì quen có vài móng thôi. Nếu tôi có nổi hứng tổ chức sinh nhật rồi năn nỉ ỉ ôi thì mọi người vẫn thường bị kẹt phải đi chơi xa với gia đình rồi. Thôi chuyện nghe bà con hát Happy Birth Day to you chắc không có phần tôi rồi. Sanh ra nhằm lò bán than, tôi chắc mình thế nào cũng sẻ bị lổ hộc gạch, bán than sẻ ế trong ngày Lể Độc Lập mà thôi. Ý mà không phải, bán than thiệt người ta mua về nướng thịt BBQ trong ngày lể Độc lập chắc tôi phải mau giàu lắm chứ " Còn loại bán than ca cẩm kiểu tôi là bởi vì phần đông những ai lở vô tình hay cố ý biết được sinh nhật của tôi là ngày 4 tháng 7, thì mười người y một, khen rằng :

-Sướng nhe, sinh nhật của you được cả nước ăn mừng còn đốt pháo bông nữa chứ.

Trời, ngày lể Độc Lập của nước Mỹ, người ta đốt pháo bông và ăn mừng dấu mốc định mệnh đất nước được tự do thôi. Có rất nhiều người Mỹ sinh ra trong ngày lể Độc Lập này. Không biết lúc họ oe oe chào đời, họ có kịp nghe pháo bông nở rộ không ta. Rồi những ngày sinh nhật đến cảm giác của họ ra sao vậy cà" Người Mỹ lịch sự gặp tôi cũng hay nói:

-Wow, you are so special, born on the Independence Day. The whole country will celebrate your birth day.

Nghe hoài ‘quải chè đậu‘ quá. Ước gì có ai đó ở không trong ngày lể Độc Lập này làm suprise Birth Day cho tôi thì tôi mới tin mình sanh ra vào một ngày đặc biệt. Tôi không biết sinh ra trong ngày này có gì được may mắn không nữa. Còn có một cuốn phim do tài tử Mỹ Đen nổi tiếng Will Smith đóng vai chánh là Born on the Independence Day không biết hay dở ra sao nhưng lúc đó tôi không có dư tiền dư thời gian nên cũng không có dịp coi. Thôi kệ, không ai mừng sinh nhật, không ai đem bánh cho mình thổi đèn cầy. Lâu lâu than vãn chơi cũng có nhận được vài món quà làm kỹ nghệ oop kỷ niệm. Sinh ra nhằm ngày Độc Lập của Mỹ, bà con không đi làm, ai rảnh thì lái xe chen nhau đi coi pháo bông cũng vui chứ bộ. Ngày lể này ai mà đi Las Vegas chơi thì vui lắm, coi pháo bông cũng đẹp. Nói chung là người ta nói đúng, cả nước Mỹ đốt pháo bông ăn mừng sinh nhật tôi…ủa hổng phải, ăn mừng ngày Độc Lập của họ. Bắt đầu từ ngày 4 tháng 7 năm 1776, họ đọc tuyên ngôn Độc Lập và cứ mỗi năm đến ngày này người Mỹ thường tổ chức diễn hành, đốt pháo bông, nướng thịt ăn mừng ngoài trời, tổ chức hội chợ, ca nhạc, các trò chơi, gia đình họp mặt đoàn viên. Nhà này party, nhà kia hát karaoke nghe rên rỉ cũng vui thôi đành ô kê luôn cho rồi. Trời mùa hè nóng oi bức bà con đua nhau ra công viên picnic hưởng thụ cuộc đời. Đời sống độc lập tự do hạnh phúc là vậy đó. Tự do kiếm việc, tự do năn nỉ xin được đi cày. Cày ngày, cày đêm theo ý muốn tha hồ mà tự do đóng thuế. Sướng nhất ở Mỹ là không bị ai ép ”làm ngày không đủ, tranh thủ làm đêm” làm thêm ngày Inde-pendence Day được trả double lương.

Sinh ra nhằm ngày lể Độc Lập, tuy là người Việt Nam, chắc tôi cũng có chút gì đó là độc ( hàng độc, không đụng ) là lập ( lập dị, khác thường ) hahahaha. Thôi cứ nghĩ như vậy cho vui đi. Bà con quanh nước Mỹ đang ăn mừng đang hưởng thụ cái tự do, cái độc lập thì mình cũng đừng làm ai mất hứng. Tôi cũng là người có quốc tịch Mỹ rồi, coi như cũng có chút hơi hám đời sống Mỹ. Gần đây tôi quen một chú người Mỹ khoái đọc và viết tiếng Việt. Được biết chú cũng sanh vào ngày lể Độc Lập. Để tôi rãnh, tôi sẻ đi hỏi chú ấy :

-có phải cả nước đốt pháo bông ăn mừng sinh nhật của chú không "

Bạn nghĩ tôi sẻ được câu trả lời là yes, or no hehehe.

Thôi thì, người Mỹ có ăn mừng sinh nhật của những người sinh ra nhằm ngày lể Độc Lập này hay không thì tính sau đi. Tôi và bạn hãy lo đi ăn mừng ngày nước Mỹ được Độc Lập Tự Do là cũng đủ …mệt rồi.

Xin cảm ơn lời chúc sinh nhật của anh Nguyễn Thơ Sinh, sis Iris Dinh, sis Như Ý, Chú Thời, Nguyên Thảo, Cao Minh Hưng, Chú Sáu, anh Chương Vũ…wow, năm nay nhờ la lớn ” tôi sinh nhật ngày 4 tháng 7 ” và tham gia vào Việt Bút mà tôi thấy có lời rồi đó nha, nhiều người chúc sinh nhật quá, dù rằng chắc họ cũng đang bận rộn hưởng thụ ngày lể cả nước Mỹ sẻ đốt pháo bông ăn mừng Độc Lập. Cảm ơn Việt báo và Việt Bút.

Happy Birth Day to Chú Sáu and to me hehehe.Happy Independence Day! Happy 4th of July! To all.

With Love and Best wish,

Donna Nguyen

Ý kiến bạn đọc
09/07/201109:20:48
Khách
Chào cháu Donna,
Về nhiều mặt kinh nghiệm cháu cũng như chú liên quan đến có ngày sinh nhật này.
Câu mà cháu viết (hay gần giống nhau) thì chú có nghe không biết bao nhiêu lần suốt đời. “Wow, you are so special, born on the Independence Day. The whole country will celebrate your birth day.” Nghe thì thường chú chỉ cười mà nói yeah hay gì đó. Cảm ơn cháu viết bài này. Đặc biệt lắm ạ.

Chú Sáu

Chú Sáu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 867,595,762
Tác giả sanh năm 1943 tại Cân thơ - Bác sĩ thú y, giảng dạy tại Đại Hoc Cần thơ trước 75 - Cùng gia đình vượt biên năm 1980. Học lại và làm việc cho cơ quan Canadian Food Inspection Agency từ 1985 đến ngày hưu trí năm 2008. Bài đầu tiên Viết Về Nước Mỹ, Đất Lành Chim Đậu nhận giải Vinh Danh Tác giả năm 2007. Sau 10 năm tiếp tục góp bài cho Việt Báo, tác giả cho biết “Vì lý do sức khỏe bất ngờ, xin chào tạm biệt tất cả bạn đọc để tĩnh dưỡng. Và đây là bài viết cuối cùng của ông: Chuyện hai mùa Vu Lan 2016-2017, con trai lái xe hàng ngàn dặm về cùng bố lát gạch sân đậu xe và tu sửa ngôi nhà gia đình. Việt Báo Viết Về Nước Mỹ trân trọng cám ơn Bác sĩ Nguyễn Thượng Chánh. Kính chúc ông và gia đình an vui, mạnh khỏe.
Tác giả định cư tại Pháp nhưng thường lui tới với nước Mỹ, tham gia Viết Về Nước Mỹ từ tháng Ba 2010. Họp mặt giải thưởng năm 2011, bà đã bay từ Paris sang California để nhận giải Vinh Danh Tác Giả -thường được gọi đùa là giải Á Hậu. Sau đây, thêm một bài mới của tác giả.
Tác giả là nhà báo quen biết trong nhóm chủ biên một số tuần báo, tạp chí tại Dallas. Ông đã nhận giải Vinh Danh VVNM 2016, đồng thời, cũng là tác giả Viết Về Nước Mỹ đầu tiên có nhiều bài đạt số lượng trên dưới một triệu người đọc. Bài mới của là một tự sự gợi nhớ nhiều kỷ niệm.
Với bài “Hành Trình Văn Hóa Việt tại UC Irvine”, tác giả đã nhận Giải Việt bút Trùng Quang 2016. Ông tốt nghiệp cử nhân về Ngôn Ngữ Học tiếng Tây-Ban-Nha tại UC Irvine. Sau 5 năm rời trường để theo học tại UCLA, tốt nghiệp với hai bằng cao học và tiến sĩ về ngành Ngôn Ngữ Học các thứ tiếng gốc La-Tinh, ông trở lại trường cũ và trở thành người đầu tiên giảng dạy chương trình tiếng Việt, văn hoá Việt tại UC Irvine từ năm 2000 cho tới nay.
Tác giả tên thật Trần Năng Khiếu. Trước 1975 là Công Chức Bộ Ngoại Giao VNCH. Đến Mỹ năm 1994 theo diện HO. Đã đi làm cho đến năm 2012. Hiện là công dân hưu trí tại Westminster. Tham dự VVNM từ tháng 8/2015. Đã nhận giải đặc biệt 2016. Vừa nhận thêm giải danh dự VVNM năm 2017. Sau đây là bài mới của tác giả, vẫn với cách viết cẩn trọng, chu đáo, sống động.
Trước 1975, tác giả là một hạm trưởng hải quân VNCH, sau đó là 10 năm tù cộng sản, và định cư tại Mỹ theo diện H.O. Dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu tiên, ông đã nhận giải bán kết 2001, từ 9 năm qua đã là thành viên Ban Tuyển Chọn Chung Kết, và vẫn tiếp tục góp bài mới.
Tác giả là một cây bút nữ, cư dân San Jose, đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014. Sang năm thứ 18 của giải thưởng, Lê Nguyễn Hằng nhận thêm giải Vinh Danh Tác Giả, với bài viết về “Ba Thế Hệ Tuổi Dậu” và bài “Từ Độ Mang Ơn”. Bài mới của tác giả kể về cuộc họp mặt của các cựu sinh viên Quốc Gia Hành Chánh và chuyến đi 5 ngày trên du thuyền Carnival Inspiration.
Tác giả từng nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2015. Ông là cựu sĩ quan VNCH, giảng viên trường Sinh ngữ quân đội, cựu tù cải tạo. Ông cũng là tác giả sách "Hành Trình về Phương Đông" do "Xây Dựng" xuất bản năm 2010. Mới nhất, là cuốn "Within & Beyond" do tác giả viết bằng Anh ngữ và tự xuất bản. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả là cư dân Buffalo, NY. đã dự Viết Về Nước Mỹ từ hơn 10 năm trước Bài viết đầu tiên của ông là "Kinh 5 Dị Nhân" kể về vùng quê, nơi có hơn 1000 người -phân nửa dân làng- vượt biên mà có tới hơn 400 người tử vong... Hiện ông đang là cư dân Orlando, FL. và bài mới là chuyện về một số người thành công, một đề tài mà ông đã được mời nói chuyện tại Đại Học Buffalo.
Định cư tại Mỹ từ 1994, Phương Hoa vừa làm nail vừa học. Năm 2012, bà tốt nghiệp ngành dạy trẻ tại Chapman University khi đã 62 tuổi và trở thành bà giáo tại Marrysville, thành phố cổ vùng Bắc Calif. Với loạt bài về Vietnam Museum, "Bảo Tàng Cho Những Người Lính Bị Bỏ Quên," tác giả đã nhận giải chung kết 2014. Với mỏ vàng trên sông Yuba, Marryville khởi thủy từng là thành phố của dân đào vàng. Thời nay, du khách và cư dân tại Marryville vẫn lai rai lượm được vàng cục, có du khách lượn cả cục kim cương trị giá nửa triệu mỹ kim. Đó là chuyện có thật, đề tài của tác giả trong bài viết mùa Lễ Tạ Ơn năm nay.
Nhạc sĩ Cung Tiến