Hôm nay,  

Tôi “Đổ Máu” Cho Đất Nước Mỹ

12/08/201100:00:00(Xem: 119106)
Tôi “Đổ Máu” Cho Đất Nước Mỹ

Người viết: CÁNH CHUỒN CHUỒN
Bài so:á 3327-12-28557vb6081211

Tác giả là một cựu sĩ quan Thuỷ Quân Lục Chiến Hoa Kỳ, đã nhận giải tác phẩm xuất sắc Viết Về Nước Mỹ 2006 với truyện kể về hai chàng sĩ quan Mỹ gốc Việt thuyền nhân: “Thế và Tôi,” một trong những truyện “độc” nhất của 12 năm giải thưởng Việt Báo. Sau đây là bài viết mới nhất.
***

Cái tên của bài viết “rất kêu và quá nổ” làm tôi thấy “rét”; nhưng lỡ phóng lao thì phải theo lao.
Đúng ra tên của bài viết phải được viết do những chiến binh Hoa Kỳ (mà trong đó có không ít những chiến binh Hoa Kỳ gốc Việt) đang cầm súng chiến đấu ở hai chiến trường Iraq và A Phú Hãn, những quân nhân đang phục vụ trên những chiến hạm và những căn cứ của Hoa Kỳ ở quốc nội và khắp nơi trên thế giới. Với hai cuộc chiến tranh Iraq và A Phú Hãn đang xảy ra, không ít quân nhân đã hy sinh tuổi trẻ, cơ thể và sự sống của mình để bảo vệ quyền lợi, chính sách và đường lối của chính phủ và đất nước Hoa Kỳ.
Tôi cũng không quên những người Cảnh Sát, lính Cứu Hỏa, quân nhân canh phòng biên giới biển và đất của đất nước Hoa Kỳ - đang ngày đêm bảo vệ, đem lại an toàn, trật tự, và tự do cho dân chúng Hoa Kỳ.
Những người bận đồng phục/quân phục đang phục vụ cho đất nước Hoa Kỳ, tôi đã kể trên mới chính đáng là những tác giả cho những bài viết với tựa đề Tôi “Đổ Máu” Cho Đất Nước Mỹ.
Còn tôi thì sao" Hạng cá kèo, cắc ké như tôi thì làm gì mà đổ máu cho đất nước Mỹ; nhưng vì có tôi mới dám nói và viết.
Gần ba mươi năm về trước Trước khi tôi có Quốc Tịch Hoa Kỳ …
Vào năm tôi mười bảy tuổi
Học lớp mười hai trung học
Tôi đã đổ máu cho đất nước Hoa Kỳ
Và từ đó cho tới nay
Tôi đổ máu hai tháng một lần.
Tôi hiến máu!!!

Hoa Kỳ - quê hương thứ hai của tôi.
Một đất nước đầy tình người.
Một đất nước đã và đang nuôi nấng tôi.
Một đất nước cho tôi cuộc sống tự do, đầy đủ vật chất và tinh thần.
Mặc dù đất nước Hoa Kỳ không có đòi hỏi ơn nghĩa.
Tôi vẫn muốn trả ơn và đóng góp cho đất nước tôi.
Tôi hiến máu!!!

Thay vì kể chuyện “máu me” về thủ tục và chương trình hiến máu, tôi xin nêu ra vài điều thú vị trong website của hội Hồng Thập Tự :
-37% dân số Hoa Kỳ có thể hiến máu (trên mười bảy tuổi và không mang bệnh truyền nhiễm) nhưng chỉ có mười phần trăm dân số hiến máu.
-Theo thống kê năm 2006: Hoa Kỳ có 9.5 triệu người hiến 16 triệu pints máu.
-Mỗi năm ở Hoa Kỳ, trung bình có năm triệu người cần tiếp máu.
- Ở Hoa Kỳ, mỗi hai giây có một người cần tiếp máu.
- Ở Hoa Kỳ, mỗi ngày cần có 38000 người hiến máu.
-Một nạn nhân trong một tai nạn xe cộ có thể cần đến một trăm pints máu.
-Cơ thể con người có khoảng mười pints (năm lít) máu.
-Một pint máu (473 ml/một lần hiến máu) có thể dùng để cứu được ba người.

Tôi là một kẻ đã sống hơn nữa đời người …
Vô tướng, bất tài, không công, rỗi nghề …
Ở nhà với mẹ cha …
Không đóng góp gì cho xã hội, đất nước …
Với tài sức giới hạn và nhiều xấu hổ …
Tôi hiến máu!!!

Hiến máu cũng có chuyện buồn vui.
Vui là từ khi bắt đầu hiến máu cho đến bây giờ, máu của tôi chưa bao giờ bị loại bỏ - khi máu bị loại bỏ thì người hiến máu sẽ nhận được một lá thư báo tin từ Ngân Hàng Máu.
Buồn là mỗi khi từ Việt Nam về lại Mỹ, trong vòng một năm tôi không được hiến máu – vì máu của tôi có thể nhiễm trùng sốt rét. Không biết những người dân Việt trong nước có bị trở ngại về vấn đề nhiễm trùng sốt rét khi hiến máu không"

Biết thân phận cá kèo, cắc ké …
Nên tôi lo làm những chuyện nhỏ,
Mà tôi có thể làm được và cố gắng làm cho tốt.
Tôi hiến máu!!!

Tôi xin lợi dụng bài viết này – kêu gọi những độïc giả có nhiều từ tâm, hy sinh một ít thời giờ quí báu của mình để hiến máu ở những trung tâm Hồng Thập Tự hay bệnh viện/nhà thương gần nơi mình cư trú.
Tuy không gian khổ, đổ máu, mồ hôi, và nước mắt như những người mặc quân phục/ đồng phục đang phụng sự đất nước Hoa Kỳ; tôi chỉ cố gắng đóng góp chút ít tài sức nhỏ nhen, khiêm tốn của mình cho đất nước.
Tôi hy vọng độïc giả sẽ không trách tôi đã quá “nổ” khi chọn tên bài viết Tôi “Đổ Máu” Cho Đất Nước Mỹ.
Cánh Chuồn Chuồn

Ý kiến bạn đọc
12/08/201116:49:29
Khách
Cám ơn anh đã chia sẻ, HTL sẻ tham gia hiến máu tại Company tháng sau. Hy vọng mọi người sẻ vì bài này mà tham gia "Đổ Máu" cho đất nước.
20/08/201108:07:13
Khách
Thank you for what you have done for this country, God bless you.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,092,134
Đáng lý ra thì nó đã được gọi bằng một cái tên Việt-Nam cho khỏi “Mỹ hoá”! Nhưng là vì hai đứa anh lớn của nó “bàn ra tán vô”trước khi con bé được sinh ra. Đại-khái là dùng tên Mỹ để sau đi học cho dễ gọi, chứ như hai đứa anh lúc qua Mỹ đã sáu bảy tuổi, đi đến trường bằng tên Việt bình thường, mấy tháng đầu nhiều khi
Tác giả Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán ở Pháp, cô sang Mỹ, vừa làm vừa học thêm về Management Information System. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là chuyện về một cựu chiến binh Mỹ gặp gỡ trên chuyến bay đi Việt Nam .
Tác giả Trương Tấn Thành, cư dân Lacey, Washington State, tốt nghiệp MA, ngành giáo dục năm 2000, hiện trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Ông là một tác giả rất nhiệt thành đóng góp bài vở cho giải thưởng Viết Về Nước Mỹ và đã được trao tặng
Năm 2000, sau gần 25 năm cày bừa chăm chỉ trên đất Mỹ, hai vợ chồng già đã làm một chuyến qui cố hương đáng giá, đi từ bắc vô nam. Sau chuyến đi này, tôi vẫn thường ra rả bên tai chồng rằng: nì, Ôn ơi, kể từ nay mỗi năm tụi mình chỉ nên kéo cày 11 tháng, còn một tháng thì kiếm chỗ đi chơi, kẻo già rồi cố quá có ngày
Tác giả cho biết ông sinh năm 1934 tại Cần Thơ, hiện là cư dân Austin , Texas . Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là “Những Người Tuổi Sửu”, kể chiuyện “đi cầy tại Mỹ” cho thấy tấm lòng của các bậc cha anh với thế hệ con em. Bài mới lần này là câu chuyện về một bà mẹ thuyền nhân phấn đấu với hoàn cảnh, một mình
Sáng sớm xe chạy, trưa đoàn dừng chân ở thị trấn Solvang ăn trưa, tiếp tục hành trình đến lâu đài Hearst, toà lâu đài trơ vơ trên núi, 2 đứa mua vé, mỗi vé $20 dollars vào xem, chờ xe ở trạm, Phụng bỏ 25cents vô kính viễn vọng để xem lâu đài trên núi, mùa đông, toà lâu đài chìm trong sương mù dày đặc, xe đón
Tác giả Ai Cơ Hoàng Thịnh là một nhà giáo tại tiểu bang Victoria , Úc. Bà là người đã vận động đưa được tiếng Việt vào chính khoá và chương trình thi Tú Tài Úc, từ 1983 tới nay; Đã được Úc vinh danh Citizen of the Year 1994 (Thành phố Footscray) & Teacher of the Year 1997 (Tiểu bang Victoria). Bài viết về nước Mỹ
Tác giả Ai Cơ Hoàng Thịnh là một nhà giáo tại tiểu bang Victoria , Úc. Bà là người đã vận động đưa được tiếng Việt vào chính khoá và chương trình thi Tú Tài Úc, từ 1983 tới nay; Đã được Úc vinh danh Citizen of the Year 1994 (Thành phố Footscray) & Teacher of the Year 1997 (Tiểu bang Victoria). Sau đây là bài đầu tiên
Tác giả Nguyễn Viết Tân, cư dân Costa Mesa, đã được tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2001 với bài viết “Bên Bờ Freway.” Từ nhiều năm qua, ông là người viết được bạn đọc Việt Báo đặc biệt trân trọng. Bài viết mới của ông kể chuyện đi săn trên đất Mỹ. Mấy hôm nay tôi thường nằm dài ra ghế coi Basketball game
Nhạc sĩ Cung Tiến