Hôm nay,  

Du Lịch Orlando Florida Hè 2011

06/09/201100:00:00(Xem: 120073)
Du Lịch Orlando Florida Hè 2011
Tác giả: Nguyễn Mạnh Cường
Bài số: 3348-12-2858vb3090611

Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, vừa có chuyến nghỉ hè cùng gia đình tại Florida. Bài du ký của ông tuy ngắn nhưng ghi lại được nhiều chi tiết thực tế sống động. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết thêm.

***

Chúng tôi tới Orlando vào những ngày đầu của tháng 8. Trên đường về khách sạn, một cơn mưa rào ập đến. Mưa rơi thật nặng hạt và thời tiết nóng bức làm tôi chợt nhớ đến những mùa hè Sài gòn xa xưa. Gia đình tôi thuê môt chiếc xe SUV nhỏ để làm phương tiên di chuyển trong những ngày ở Florida. Đường phố không kẹt xe như Cali và giá xăng cũng rẻ hơn ở Cali.
Môt trong những địa điểm mà chúng tôi muốn ghé thăm là Epcot Center ở Orlando. Để tới Epcot Theme Park chúng tôi có thể lấy xe lửa hay là ferry-boat (phà) từ chỗ đậu xe. Chúng tôi quyết định lấy phà để có thể nhìn toàn thể khu vực của Epcot theme park.
Epcot Theme park
Là 1 trong 4 theme park của Waldisney Resort ở Orlando, Florida. Epcot Theme park trải dài hơn 300 acres, lớn gấp đôi Magic Kingdom theme Park và được chia ra làm 2 phần: Future World và World Showcase.
Ở trong Future World, có những chương trình phim nói về năng lượng, những trò chơi dùng những kỹ thuật mới nhất về 3D, thế giới ảo (virtual World) như Soaring, Mission Space. Các cháu nhỏ của tôi thích xem show Nemo (Seas with Nemo & Friends attraction) vì chương trình này được bài trí và thiết khế thật công phu về thế giới dưới nước dựa theo câu chuyện phim nổi tiếng Finding Nemo. Ngồi trong những chiếc xe có hình con sò ngắm nhìn các sinh vật bơi lội dưới nước đã làm các cháu được thoải mái hơn với không khí mát lạnh trong khi ở bên ngoài Park thì nóng tới gần 100 độ F.
World Showcase là nơi trưng bày triễn lảm văn hoá, thực phẩm, nghê thuật, kiến trúc của 11 quốc gia. Đó là Tây Ban Nha, Na Uy, Trung Quốc, Nhật Bản, Anh, Pháp, Gia nã Đại, Ý, Đức, Moraco, và Hoa Kỳ (không thấy Viêt Nam...!!). Mỗi quốc gia chiếm một khoảng đất rộng và ở trong đó sẽ có tiệm ăn, tiệm bán đồ lưu niệm, rạp chiéu xi nê, toà nhà với kiến trúc riêng cho quốc gia đó.
Mỗi kiến trúc đều có vẻ đẹp riêng và tạo cho du khách một càm tưởng như là mình đang ghé thăm quốc gia đó vậy.
Khu vực nước Pháp
Từng quốc gia còn có những live show để trình diển quốc phục hay là xiếc để giải trí cho những người ghé thăm khu vực của mình. Tôi và cả gia đình ghé thăm tất cả các nước và thật là thích thú khi được thưởng thức Pizza là đặc sản món ăn của Ý.Bánh Pizza được nướng ngay tại chổ và món mỳ Ý thật là ngon và đậm đà. Chúng tôi cũng được thưởng thức những chiếc bánh Planc từ tiệm bánh Pháp với hương vị thơm, ngon đặc biệt. Nếu bạn thích uống bia, bạn có thể mua bia đen ở tiệm bia bán ở trong khu vực nước Anh. Trời đang nóng gần một 100 độ F mà được uống một ly bia đen lạnh ngắt, thì còn gì bằng. Đó là về phần ẩm thực, còn về phấn show thì tôi thích nhất là xiếc trình bày bởi 2 nghệ nhân người Pháp. Tôi có chụp vài tấm hình đề mời các bạn thưởng thức. Chỉ bằng 5,7 chiếc ghế và lối trình diển duyên dáng, hai nghê nhân đã thu hút đươc nhiếu người hâm mộ và đươc tán thưởng nồng nhiệt.

Khu vực Nhật Bản
Ghé thăm khu vực Nhật chúng tôi được xem sự biểu diển tài tình của những tay trống Nhật, xem màn lấy ngọc trai từ con trai trong bể nước và chỉ với 15 đô là bạn có thể sở hửu một hạt trai thật cho riêng bạn. Chúng tôi cũng được thưởng thức màn vũ của các vũ công người Ý trong bộ trang phục rực rở làm cho các cô gái trình diển thêm phần duyên dáng xinh tươi. Những người làm việt ở đây là những người đến từ mỗi quốc gia mà khu vực thể hiện. Thí dụ như người Ý làm bồi bàn ở trong tiệm ăn Ý. Sinh viên Nhật làm việc tại khu bán hàng của Nhật.
Khu vực Hoa Kỳ
Ở giữa khu vực các nước là nước chủ nhà. Khối nhà Hiệp chủng Quốc Hoa Kỳ với lối kiến trúc từ thời thực dân Anh và những Inđepenence Hall, Bostons' Old State House, Monticello and Colonial Williamsburg trông bề thế và nổi bật. Mọi người thích thú với sư trình diển của nhóm Spirit of America Fife & Drum Corps. Họ vừa chơi trống, kèn những bài nhạc nổi tiếng như yankee ‘doodle dandy’, ‘God Bless America ‘ vừa bước đi theo nhịp trống và sắp sếp theo những đội hình.
Buổi tối vào lúc 9 giờ, bạn sẽ đươc thưởng thức một chương trình ngoạn mục với sự kết hợp tài tình gồm ánh sáng, pháo bông và toàn khu WorldShowcase. Măc dù chỉ trình diển trong vòng 30 phút, nhưng sẽ để lại một hình ảnh khó quên về sự kết hợp kỳ diêu hài hoà giữa ánh sáng, nhạc, pháo bông và toàn khu trình diễn.
Hình ảnh trái cầu tròn với những quốc gia lần lượt được chiếu sáng trong ánh pháo bông rực rở trên bầu trới làm tôi dấy lên niềm hy vọng là mọi người ở trên trái đất của chúng ta sẽ đươc sống hài hoa,àn bình, tự do, hạnh phúc trong những năm sắp tới và xin được cầu chúc nhiều điều an lành cho dân tộc Viêt Nam của tôi.
*
Những ngày kế tiếp chúng tôi ghé thăm Magic King Dom, Universal Studio và Blizzard Beach. Nhưng cả gia đình dều thích Epcot ... và quyết định trở lại thăm một lần nữa. Có lẽ vì Epcot có nhiều chương trình bao gồm giải trí, giáo dục, khoa học và văn hóa của nhiều đất nước và không phải chờ đợi lâu.
Chúng tôi ra về với một tâm trạng đầy lưu luyến nhưng đều muốn về nhà thật nhanh. Người Mỹ có câu Home Sweet Home thật là đúng. Tôi nhớ nhất là bàn làm việc của mình và những ly cà phê ở Bolsa. Ăn gì dù ngon cách mấy cũng không bằng Phởø, bánh xèo hay bánh cuốn.
Cuối bài, chỉ nhắc các bạn nếu dự định đi Orlando vào tháng 8 mùa nóng nực thì nhớ vào Walmart mua quạt xịt nước đem theo (chỉ có 8 đồng, nếu mua ở Florida bạn sẽ phải trả khoảng gần 20 đồng). Quạt xịt nước sẽ giúp cho bạn bớt nóng và thoải mái hơn trong khí hậu oi bức của Florida. Nhớ đừng tới Florida vào tháng 7 là mùa Love Bug sẽ làm các bà và trẻ em sợ hãi.

Nguyễn Mạnh Cường

Ý kiến bạn đọc
30/09/201122:24:07
Khách
Cám ơn tác giả đã cho những kinh nghiệm quý báu vừa đi chơi được nhiều vừa tiết kiệm được thời gian và tiền bạc và nhất là không phải đối phó với Love Bug. Quý vị thử tưởng tượng xem nếu đi đúng vào mùa này, tôi không biết các ông thì sao chứ còn quý phụ nữ thì kinh khủng.... long lắm!!! Tại vì chẳng lẻ đi chơi mà ngối khách sạn, mà ra ngoài thì bọ bay tứ tung. Tôi cũng thích đi thăm nước Pháp bỏ túi ở Epcot Center và ăn mỳ ống của Ý ở Orlando trong một ngày gần đây. Tb
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,287,162
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Qua bao năm dài thai nghén, bố tôi mới sẵn sàng cho tôi chào đời. "Thân Phận” là tên của tôi được bố chọn. Đó là nỗi đau trăn trở của Người muốn gởi gắm vào tôi. Sau buổi ra mắt sách, tôi được ký tặng cho một người bạn vong niên của bố. Chủ của tôi là một người Việt định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, từ thuở còn là học sinh trung học
Nhạc sĩ Cung Tiến