Hôm nay,  

Làm Rể Xứ Huế

30/12/201100:00:00(Xem: 392953)
Làm Rể Xứ Huế

Tác giả: Nguyễn Viết Tân
Bài số 3442-12-28911vb6123011

Tham dự Giải thưởng Việt Báo từ năm đầu, ông nhận giải bán kết năm 2001 với bài "Bên Bờ Freeway" ký bút hiệu Tân Ngố. Nhiều truyện ký đặc biệt của ông về đất lề quê thói của miền Nam đã xuất bản thành sách "Chuyện Miền Thôn Dã," rất được bà con hâm mộ. Ông nhận thêm giải Việt Bút 2010, và là thành viên thứ 10 của Ban Tuyển Chọn Chung Kêùt Viết Về Nước Mỹ từ 2011

*

Ngày tôi quen O Điểm thì O mới học xong lớp 10.
Năm đó chị của O có cái quán cà phê Thượng Uyển trong Đà Nẵng nên mùa hè vào giúp chị. Tôi xăng xái xin làm gia sư. Mới được hơn một tháng thì O Điểm "bỏ buà" cho tôi.
Hết hè, O trở lại Huế đi học thì rời trường Nữ Thành Nội mà qua Đồng Khánh, tôi xin biệt phái đi theo Trực thăng tản thương đêm, trong Mang Cá (Tổng Y Viện Nguyễn Tri Phương) và ban ngày đi học nơi trường Luật.
Học cho vui và để lấy le thôi, chứ tôi học dốt lắm.
Những lần rủ O trốn học đi chơi ở đồi Thiên An, hay lên các lăng tẩm là những ngày vui không bao giờ chúng tôi quên được. Hai đứa cũng tránh không lên chùa Thiên Mụ, vì nghe nói cặp nào đưa nhau lên nơi linh thiêng đó thì thếnào cuộc tình cũng tan vỡ..
Chuyện tình Romeo và Juliet (hay Rô bi nê và Toa lét) của O và tôi lắm nỗi thăng trầm, là vì O bên Lương, còn tôi bên Đạo.
Ông Nhạc gia tôi hồi đó không chịu gả là vì tôi khác đạo, con nhà làm ruộng, lại nữa ông có thành kiến với người Bắc, chắc ông nghe người ta nói nhiều về con trai Bắc Kỳ thường đểu.
Tôi biết lý do chính là vì ông không muốn con gái út lấy chồng phương xa, tuốt mãi trong Rạch Giá.
-Có con mà gả chồng gần, có bát canh cần nó cũng bưng cho
Có con mà gả chồng xa, trước là mất họ sau là mất con

Nhưng Cậu ruột của O lại là một Linh Mục đang ở Nha Trang nên hết lòng hỗ trợ cho chúng tôi lấy nhau.
Nhớ hồi sau 1975 chúng tôi nghèo quá, đám cưới chỉ có một con heo 50 ký do anh cả tôi cho; hai cái nhẫn vàng mỏng dính như sợi chỉ; chiếc áo cưới chỉ là áo trắng như hồi còn đi học.
Năm 1981 chúng tôi đến Mỹ, trong tay có 5 đồng bạc. Vất vả cũng lắm mà hạnh phúc cũng nhiều.
Gia đình Mẹ và các anh chị em tôi, nhất là mấy bà chị dâu thường nói:
-Chú lấy được O Điểm là phúc đức ông bà để lại.
Quả thực có thế, O đã sanh cho tôi 3 đứa con trai cao ráo và một đứa con gái út rất đẹp -Chắc đẹp cỡ như tôi. (Just kidding-đùa thôi).
Cách dậy dỗ con cái tôi phú hết cho O, nên đứa nào cũng ngoan ngoãn, nay hai đứa đã ra trường còn hai đứa cũng sắp xong.
Đúng là phúc đức ông bà, chứ tánh tôi cục cằn thô lỗ, dạy con chắc không xong, mà còn bị ếp phê ngược là đằng khác.
Qua xứ người, tôi còn có thời giờ cắp sách đến trường để học thêm chút đỉnh, chứ O rời sở làm là lao đầu vào bếp, lau nhà, giặt quần áo, trồng rau thơm, rau cải sau vườn.

Bây giờ tôi ra kinh doanh ở ngoài, đâu có bảo hiểm sức khỏe gì, may có hãng của O nên cả gia đình không phải lo tới vấn đề chi phí cho khám bịnh, nhà thương gì hết. Thật là quá mừng.
Không nhắc đến tài nấu ăn, nhất là những món Huế của O quả là một điều thiếu sót.
Bạn bè xa gần thường nhắc nhớ đến Bún Bò O Điểm, mà hầu hết tháng nào cũng có nấu một lần trong cái nồi lớn chừng 30 lít. Người trong nhà, con cháu và bạn tới chơi thường ăn hai tô, một tô lúc mới tới và một tô trước khi ra về.
Những món như bánh nậm, bánh bột lọc, bánh ít... tôi không thích mấy, chỉ khoái những món chè của O mà thôi. Chắc nhiều người cũng biết rằng Chợ Dinh ngoài Huế nơi O ở có cả làng bán chè rất nổi tiếng, qua đến Mỹ, món chè của O đã được "thăng hoa" lên hàng thượng thừa vì vật phẩm dùng để nấu có thêm nhiều thứ như rong biển, nấm trắng, táo tàu nhỏ, hoài sơn, ý dĩ v v.. nên chè đã ngon lại càng thêm ngon.
Thành phố chúng tôi đang định cư là Little SG ở Nam Cali, có thể gọi là Thủ Phủ của người VN ở Hải Ngoại, cách bờ biển chừng 10 phút lái xe. Dọc bờ biển có những chiếc cầu bắt nhoài ra biển cả gần nửa cây số cho dân chúng đứng câu, nơi đây có rất nhiều cá nục chuối và cá trích. Những mùa khác thì cá ít hơn nhưng mùa hè đến thì cá nhiều vô số, một dây câu cột mấy lưỡi là dính bằng ấy cá, có khi cả chục con nhưng vì cầu khá cao, mà cá giãy dữ quá nên rơi rớt hết phân nửa.
Người Nam và Bắc khi kho cá, nhứt là cá biển thì thường kho khô và bỏ nhiều tiêu, khi họ thấy dân Huế kho cá nục lõng bõng nước thì sợ nó sẽ tanh, nhưng khi O Điểm kho cá nục tươi rói mới đi câu về với mấy trái ớt xanh bẻ đôi, tỏi đập dập, vắt chút chanh, ăn với bún thì ôi thôi ai nấy nuốt vội nuốt vàng có khi nuốt luôn cả lưỡi.
Tôi thường ăn kèm với món này một ít rau thơm và giá, nhưng O nói ăn như vậy không thưởng thức hết mùi vị của con cá nục.
Đó, nhờ được O "chăm bẵm" như vậy nên tôi không còn ốm nhách cao kều như cây tre miễu nữa, mà nay trông rất "sổ sữa", cắt tóc cạo râu, cho diện đồ mới, chân mang dép mang giầy vô coi cũng ra dáng con người lắm, chứ không giống con đười ươi!
Nếu có ai hỏi tôi yêu O ở điểm nào, thì tôi tình thực trả lời rằng, đó là nụ cười vui với hàm răng trắng bóng như bắp cồn Hến và nhất là ...bàn chân nhỏ nhắn, có cái gót hồng hào, người ta nói là "Vượng phu ích tử" gì gì đó.
Bạn bè tôi thường ganh tị rằng họ đã lỡ lấy vợ miền khác, chứ không may mắn lấy được vợ Huế như tôi.
Họ hỏi bí quyết nào mà có được nhà cửa êm ấm làm vậy, tôi thường trả lời rằng lấy vợ Huế, khi cô ấy cằn nhằn mình nghe không hiểu gì hết, nên có cãi lại vợ bao giờ mà thành lớn chuyện, lục đục trong nhà.
Nếu kiếp sau được làm người, nhất là được làm đàn ông, thì tôi sẽ nhất quyết lấy vợ Huế nữa, cho dù mấy cô kia có là Hoa Hậu, Hoa Khôi đi nữa.... tôi cũng chẳng màng.

Nguyễn Viết Tãn

Ý kiến bạn đọc
22/06/201919:26:23
Khách
Nhiều người không dám nhìn nhận công khó của vợ; còn theo kiểu cổ lỗ sĩ (sợ ê mặt trượng phu). Ông Tân này thẳng thắn ca ngợi công lao, đức hạnh của vợ... hèn chi mà ông có cuộc sống hạnh phúc, cũng đâu có lạ! Các ông chồng nên noi gương này mới phải đạo... làm chồng!
15/06/201820:23:31
Khách
ông anh hàng xóm là việt kiều Mỹ về Vn ra Huế chơi quen ngay con ngươfi Huế chèo đò đưa khách du lịch ..... sau kg biết nó dụ ra sao mà lấy nó có đứa con , mỗi lần nó phone qua hỏi tiền mà ông này chưa gởi về kịp thì nó lôi đứa con ra nói < mày kg gởi tiền về tao đánh con mày > mỗi lần gởi toàn là 1000 đô trở lên kg à ...... ông anh hàng xóm này lúc có việc lúc thất nghiệp ,có lúc phãi xin ngũ nhờ nhà tui nữa ..... gái Huế đó các ông ơi
04/05/201808:24:41
Khách
tui cung la nguoi Hue,vo cung la dan Hue,tui cung thay vo minh la so mot,nhung khong biet ninh vo lam:hai thang con trai duoc vo va tui day gio nen cung thanh nguoi ,co hoc,biet dan Piano,hoc vo.noi duoc nhieu ngoai ngu:Anh,Phap,Duc,Viet,Tay ban nha,hay Y dai loi...KHong biet la gioi ve cai gi,chi biet la nguoi Hue,xu ngheo nen sieng nang,lo hoc,vi vay moi kha len dan.
01/09/201513:10:00
Khách
Bạn này có tài NỊNH vợ tuyệt chiêu !!!
31/12/201123:28:25
Khách
Ai ra Xứ Huế thì Ra ,Ai về là về Núi Ngự Ai Về là Về Sông Hương Câu hát đả làm cho tim tui rung động,nhứt là minh dân Huế nên tìm về "nguôn cội"...Năm đó khi đi cải tạo về, tôi phải bước thêm bước nửa vì nửa đường gảy gánh.Người bạn gái cũng là người "Chị Tinh Thần" ngày nào của tui bỗng dưng các đứa CHÁU GÁI nhổ giò lớn rộ. Tui hay tìm đến chị để "tâm sự" cũng là tìm chút không khí "gia đình" đả mất .Chị hay an ủi làm tui cảm động muốn rơi nước mắt.Cho nên cái tình cảm nẩy nở giửa CHÚ CHÁU và cái giọng Huế của Cháu đả làm cho tui rung động cũng là chuyện bình thường.Rứa là một buổi đẹp trời tui ngõ lời muốn làm ..CON RỄ chị
Có lẽ chị cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên.(bây giờ tui mới NGỘ ra .
Rứa là TÌNH CHỊ EM , TINH BẠN BÈ đổi thành TÌNH.....NHẠC MẪU Tui trở thành CON RỂ của CHỊ
Đến đây tui xin nhương cho các bạn khác TÂM SỰ Ván đả đóng thuyền ,nói ra sợ chúng bạn cười , ai biểu TRÂU GIÀ MUỐN GẶM CỎ NON .NGƯỜI CHỊ TINH THẦN nay trở thành NHẠC MẪU ĐỨA CHÁU GỌI BẰNG CHÚ NAY TRỞ THÀNH CAI NGỤC ...
Nước Sông Hưong vẫn trôi lờ lững
nguyễn khoa thi
31/12/201123:12:32
Khách
Làm rể Xứ Huế thiệt là một đề tài khá thú vị ,Nhưng ...không lẽ khi chọn vợ rồi "xớn xác" không biết chuyện dài nhiều tập tiếp theo ra sao ? Đành ngâm miệng ..chớ biết nói sao bi chừ ?Mình người Huế lấy được cô vợ Huế lại trẻ đẹp thì sướng quá rồi ?...Còn khoe mình thiệt hên lấy được "đồng hương" Câu "thức lâumới biết đêm dài"...
Xin chia xẻ cùng Quý Đồng Hương
Trần Quốc Bàn
01/01/201204:06:36
Khách
Việt Báo là của Chị Nhã Ca ,Chị Nhã người Huế nói xấu người Huế Chị không post lên thì hơi buồn .Xứ nào cũng có người nầy kẻ nọ.Nhưng làm rể Xứ Huế" thì xin đầu hàng hai hàm răng nghiến chặt đôi mắt trắng giả láu liên ,lấy vợ rồi cả tổ tông nhà vợ cũng phải lấy theo.Mẹ vợ em vợ cháu vợ Ông Anh họ tui nếm mùi cay đắng mấy chục năm,đành ngậm cục bồ hòn khen ngọt.Cô vợ thừa "nước đục thả câu Anh tui đi cãi tạo về mất vợ ,bị cả nhà "nang" chăng cái bẩy tình xập cái rầm ,thế là nang từ cô gái ế thành Bà HO cầm cái giấy giao kèo trong tay Anh tui bị cầm chưn nắm óc .Đành phải ngồi thơ thẩn ngoài bỉển câu cá hóng gió trời .Bây giờ Cô ta nay nầy mai nọ ,con chỉ có một đứa cháu một đàn Anh tui còng lưng gánh hết .Chỉ biết uống rượu giải sầu .Sầu chất cao như núi Ngự Bình
01/01/201203:47:27
Khách
Bà mẹ Huế bà mẹ quốc tế:
Ở chổ tui có 1 bà mẹ ngừoi Huế đi diện con lai. Bà là ngừoi Huế nhưng thiên hạ lại gán cho bà cái danh bà mẹ quốc tế vì bà không chồng nhung có 1 bầy con mang đủ sắc tộc: đứa lớn thì vn, dua kế thì mỹ đen, 4 đứa trắng (đều khác cha), rồi đứa út là vn (khác cha với đứa đầu lòng). Sang đây lúc đầu bà cặp với ông này tới ông kia. Ông sau cùng là mỹ đen.
Tui nhận thấy nhiều ngưoi có tánh stereotype thiên vị nhận xét con ngừoi tốt xầu theo miền, hoặc theo sắc tộc là hơi thiển cận. Bác tui lấy đựoc cô Huế tốt nhưng chưa hẳn chú tui làm theo thì lấy đưoc 1 thím Huế tốt. Hì hì hì...
Nhiều cô Bắc cũng tần tảo sớm hôm, nhiều bà Nam cũng cả đời hy sinh cho gia đình. Xứ nào dân tộc nào cũng có nguoi này nguoi kia, hà tất gì phải thiên vị.
31/12/201115:47:45
Khách
Đàn ông thương vợ mới ngoan,
Nhưng mà nịnh quá...gian gian thế nào.

Hahaha!

TM
31/12/201116:55:16
Khách
Đồng ý với cohai :Nam, Trung hay Bắc đều có người xấu , người tốt !
Tác giả có quá nịnh dzợ hông?
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,518,023
Tác giả đã nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2006. Cô là cư dân San Jose và luôn gắn bó với sinh hoạt giải thưởng Việt Báo. Bài mới sau đây kể chuyện từ Bắc xuôi Nam dự họp mặt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12.
Một năm sau, ông từ trần tại San Jose vào lúc 8:15AM, sáng Chủ Nhật 12 tháng Tám, 2012, đúng vào ngày họp mặt kỷ niệm 20 năm Việt Báo và 12 năm Viết Về Nước Mỹ được tổ chức tại Little Saigon
Trước 1975, tác giả là một nhà thơ quân đội, một sĩ quan hải quân, từng tu nghiệp tại Mỹ. Sau năm 1975, ông trở thành người tù chính trị và định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. Ông cũng tham dự nhiều sinh hoạt cộng đồng tại San Diego và đã có nhiều bài tham dự Viết Về Nước Mỹ ngay từ năm đầu tiên và đã hai lần nhân giải, 2001 và 2012. Sau đây là bài viết mới của ông.
Tác giả chỉ mới đến Mỹ từ 2008, hiện là cư dân vùng Little Saigon, đã liên tục góp bài cho giải thưởng Việt Báo và đã hai lần nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2009 và 2011. Bài mới nhất của tác giả kể về buổi họp mặt phát giải thưởng và ra mắt sách Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12.
Đây là bài về buổi họp mặt năm ra mắt sách VVNM 2012, viết bởi một tác giả ở San Jose không kịp “đu xe đò Hoàng” để xuôi nam phó hội. Donna Nguyễn đã có nhiều bài viết về nước Mỹ được phổ biến, như "Chồng Tếch Vợ Ly"; "Cái Bát Mạ Vàng", “Kết Hôn Để Qua Mỹ”...
Quán bên đường có thể chỉ là mái lá đơn sơ nghiêng theo bờ đường, hay một mái tranh ẩn mình dưới tàng cây cổ thụ đầu làng
Tác giả sinh năm 1939. Trước 1975, là sĩ quan QLVNCH. Bị băt tù binh ngày 16/04/1975 tại mặt trận Phan-rang.Ra tù 1984. Vượt biên 1986. Bị băt giam ở nông trường dừa 30/04, tỉnh Trà-vinh. Năm 1987 trốn trại về Saigon. 1989 tái vượt biên đến Malaysia tháng 07/1989.
Nguyễn Duy An là tác giả đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước My 2006. Ông cũng là người Á châu đầu tiên đảm nhiệm chức vụ Senior Vice President National Geographic, tổ chức văn hoá khoa học lớn nhất thế giới. Năm nay, từ Washington D.C. tác giả bay về Cali tham dự họp mặt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12. Bài mới nhất của tác giả đề cập tới tình hình tài chính quá khó khăn của National Geographic và báo tin chàng chính thức về hưu non.
Chủ Nhật 12-8-2012 là họp mặt phát giải thưởng và ra mắt sách Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12. Giải thưởng Việt Báo hiện đã sang năm thứ 13 và liên tục từ năm 2000 tới nay, mỗi ngày đều có phổ biến bài viết mới. Sau đây, là bài viết về nước Mỹ đầu tiên của tác giả Hoà Đa.
Họp mặt phát giải thưởng và ra mắt sách Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12 sẽ khai diễn chiều Chủ Nhật 12 tháng Tám sắp tới tại Little Saigon. Từ hôm nay tới cuối tuần, nhiều tác giả từ khắp nơi sẽ bay về họp mặt. Nhân dịp này, mời đọc lại ký sự họp mặt Viết Về Nước Mỹ lần đầu tiên,
Nhạc sĩ Cung Tiến