Hôm nay,  

Cội Rễ: Đầu Năm Chào Cờ Mỹ

04/01/201200:00:00(Xem: 104774)

Cội Rễ: Đầu Năm Chào Cờ Mỹ

Tác giả: Lương Nguyên Thảo

Bài số 3446-12-28916vb4010412

Tác giả từng hành nghề 'Bác sĩ Răng Hàm Mặt' tại Việt Nam trước khi định cư tại Hoa Kỳ hơn 10 năm trước. Cô đã nhận Giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2011 với bài viết “Tiếng Đàn Mandolin.” Bài viết năm mới 2012 của cô là chuyện cùng con trai dự chào cờ đầu năm tại Mỹ.

***

Sáng nay Brian đi hát quốc ca mừng năm mới..."The Star-Spangled Banner"---Sực nhớ đã hơn 10 năm "The Mandolin" đã không phải hát bài quốc ca "hãi hùng" ..."Cờ in máu..."

Những đứa trẻ tóc vàng, đen, mắt xanh, mắt đen... đứng nghiêm, tay đặt lên ngực trái, nhìn Quốc kỳ Hoa Kỳ---chỉ có lá Quốc kỳ mà thôi, không có hình ảnh lãnh tụ chính khách, không có ảnh George Washington, Abraham Lincoln, không có hình Obama gì ráo...

..."Mảnh đất của chúng ta là sự tự do và lòng dũng cảm

Những tia nắng bình minh ló dạng ...

Không có ai là nô lệ

Chỉ có những con người đươc sống trong tự do..."

Lời bài hát quốc ca đầy hào hùng, nhân bản. Nhìn bọn trẻ con mặc áo đỏ "dress red T-shirt to show up our spirit"...

Màu đỏ tượng trưng cho tinh thần dũng mãnh cuả những công dân tí hon, không phải là sự hể hả vì "máu chảy thành sông" của những cuộc cách mạng long trời lở đất...

“The Mandolin' thoáng rùng mình khi nhớ đến "cờ in máu ..." mà mình đã từng chào suốt những năm tháng mài đũng quần trên ghế nhà trường thời sống trong nước...

"The Mandolin" cũng đặt tay lên góc ngực trái, nơi trái tim mình...v à hoà tiếng ca, bài quốc ca mang đầy giá trị nhân văn cuả xứ xở tự do...

- Where were you born, Mommy?---Brian hỏi Mẹ

- Vietnam.

- Where were I born?

- In San Gabriel hospital, Los Angeles County.

- That means I am American.

- Yes

- Well, you are not my Mom... you're Vietnamese, and I 'm American.

Cu cậu òa khóc

- Oh, ...no....of course... I 'm your Mom, I love you. Let me see... that means a half you're Vietnamese , and a half you're American.

- That means you can only kiss my Vietnamese half.

Anh chàng kết luận.

- Well, I kiss whole your body. "The Mandolin" nhấc bổng anh chàng lên cao và ...give him a thousands of kisses.

Lương Nguyên Thảo

Ý kiến bạn đọc
07/06/201218:11:06
Khách
Hình như đứa nhỏ được gọi là "half" khi nào cha hoặc mẹ là người ngoại quốc (50%), con trai cô Nguyên Thảo chỉ có tên Mỹ mà , hay là vì cháu không nói tiếng Việt và có được quốc tịch Mỹ nên cô cho là con mình là con "lai" (chử half có nghỉa là lai )?
31/01/201205:13:32
Khách
Cảm ơn Vietbao đã đăng tải.Bài viết này đã đươc̣ Vietbao biên tập, cắt bớt...

Bản gốc bài viết này đã đăng trên trang blog "The Mandolin', blog cá nhân cuả Nguyên Thảo- Nguyên Thảo dạo này bận bịu quá, nên viết bài cũng ..kém hay đi. Cám ơn lời góp ý của bạn đọc.


http://vn.360plus.yahoo.com/nguyenthaoluong94/article?mid=127




10/01/201202:24:33
Khách

Không hay !
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,926,258
Mùa hè năm 2004, nhóm cựu học sinh trường Trung học Nguyễn Hoàng-Quảng Trị tại Bắc California tổ chức Đại Hội, chúng tôi cựu học sinh Nguyễn Hoàng ở Nam Cali. chuẩn bị khăn gói
Với tôi, môn thể thao này, nếu ta biết áp dụng đúng cách, đúng môi trường, sẽ giúp cho tâm hồn và thể xác chúng ta nhẹ nhàng, thanh thoát, yêu đời và tươi trẻ mãi, nhất là phụ nữ
Người Việt Nam chúng ta đã quen thuộc với nếp sống thân quen chòm xóm, láng giềng, gắn bó với quê nhà, cây đa xóm cũ. Đó là một truyền thống tốt đẹp, một nét văn hoá đặc trưng
Ngày sung sướng nhất của mẹ là ngày được cha bảo lãnh cho sang Mỹ. Tội nghiệp mẹ, lấy cha tôi từ năm 18 tuổi, mẹ ở với cha dược có hai năm thì xảy ra biến cố lịch sử trọng dại. Tháng tư 1975
Cách đây khoảng hơn 10 năm, anh có đọc một bài viết ngắn của một người Bắc (Di Cư 54) từ Mỹ về thăm Hà Nội, ông ta nói rằng khi cho quà cáp hay tiền nong, người miền Bắc không hề nói câu cám ơn.
Bữa nay làm có nửa ngày… Về sớm nhìn qua đồng hồ thấy chưa tới 1 giờ, dòm xuống bàn tay móng ngắn, móng dài xấu ình, thôi thì tắp vô tiệm neo coi sao. Bước vô tiệm liếc sơ
Ngày bà nội tôi còn sống, nội thường kể chuyện đời xưa cho chúng tôi nghe. Ngoài những chuyện thần thoại, cổ tích với các ông tiên, bà tiên, nội tôi còn kể những câu chuyện của đời thật
Lạnh quá! Gió buốt từng cơn! Đã hơn hai giờ đồng hồ... Vẫn chưa thấy bóng dáng chiếc xe buýt. Mọi người ai nấy đều cóng lạnh, đi tới đi lui cố gắng cử động để máu huyết lưu thông tạo nhiệt
Một buổi sáng vào khoảng giữa năm 2005, tôi nhận được một phong bì vàng gởi tới bởi phòng an ninh của công ty nơi tôi đang làm việc. Mở ra, bên trong là một xấp tài liệu viết bằng Anh Ngữ
Sáng thứ bảy nhưng trời nóng sớm vì mùa hè còn nợ mấy hàng cây đang hồi xanh lá. Ong Hoàng lẩm bẩm với cây chanh ngoài sân sau, nhổ cỏ, vun gốc, tưới nước…Tánh ông, thích hay không thích
Nhạc sĩ Cung Tiến