Hôm nay,  

Ban nhạc Những Cái Bóng

04/01/201200:00:00(Xem: 222464)

Ban nhạc Những Cái Bóng

Tác giả: Trương Tấn Thành, WA

Bài số 3447-12-28917vb4010412

Tác giả là cư dân Lacey, Washington State, tốt nghiệp MA, ngành giáo dục năm 2000, từng là nhà giáo trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Bài viết mới của ông là một hồi ký ngắn về một thời tuổi trẻ mê nhạc.

** *

Bạn nào hồi thập niên sáu mươi mà mê nhạc hoà tấu ghi ta điện như bọn tôi chắc đều biết ban nhạc hoà tấu đàn ghi ta điện bốn người của Anh tên là The Shadows (Những Cái Bóng). 

Nhạc của ban The Shadows rất trang nhã và rất sang như hoàng gia Anh Cát Lợi và dễ tập theo. Lúc đó Lâm và tôi đang học lớp Đệ Tam C ở trường Chu văn An, Sàigòn. Lâm nhà khá gỉa nên có bộ trống ở nhà ở tập, còn tôi thì mua được cây đàn “Phen” (hiệu đàn danh tiếng Fender) và một cái em-pli nhỏ mua trăm mấy bạc để luyện tập. 

Tôi miệt mài nghe những bài hoà tấu nổi tiếng của ban The Shadows như Peace Pipe, Blue Star, Man of Mystery, The Savage vân vân để tập đàn mò theo cách “nghe sao đánh lại như vậy. “ Rồi tôi đi theo người bạn có ban nhạc hẵn hoi để cố chen chưn vào cho thỏa cái đam mê của mình. Vào trong lớp, Lâm và tôi chuyên bàn luận về những bài nhạc mới ra của The Shadows và hẹn nhau những buổi dợt vào cuối tuần. Vì “tài năng có giới hạn” nên tôi giữ tay đàn bass, tay đàn yếu nhất trong ban so với hai tay solo và tay đệm. Thôi kệ, miễn là có tiếng là trong ban nhạc là “gồ” lắm rồi. 

Rôi khi quân đội Mỹ qua tham chiến mang theo chiếu hướng nhạc trẻ trung, kích động mà tieu biểu là ban nhạc The Venture. Tôi cũng theo thời mua hết dĩa này đến dĩa khác của The Venture về tập. Tôi còn nhớ là đường Đồng Khánh ở khu Chợ lớn có máy tiệm bám dĩa nhựa sao lại tuy phẩm chất rất tệ nhưng được cái rất rẽ nên tôi thường vào đó để mua. Những bài nhạc thịnh hành của The Venture mà tôi miệt mài tập theo lúc đó có thể kể đến Walk don't Run, The lonely Bull, The House of the Rising Sun, The Lonely Bull vân vân . 

Sau đó là tôi đứng ra tự lập ban nhạc của mình với sự cộng tác của mấy đứa em cũng mê nhạc hoà tấu đàn điện như tôi. Tôi còn nhớ một trong máy em đó tên là Nam cùng xóm với tôi. Ban nhạc nhà nghèo, “đam mê lớn nhưng tài nhỏ” cũng được nhiều lần xuất trận công diển như ai! Những bản nhạc ban nhạc của chúng tôi tập thêm nhiều bài của những ban nhạc khác nữa. Tuy vậy sự hấp dẫn của ban nhạc thời đầu The Shaows vẫn chế ngự trong lòng đam mê của tôi và cả Lâm.

Sau khi qua Mỹ và bắt liên lạc được với Lâm thì tôi được một món qùa vô gía của Lâm là diã CD thu lại những bản nhạc của Thời Shadows khi xưa! Đối với tôi đây là món qùa đem lại cho tôi cả một thời kỷ niệm vàng son. Đến giờ ngày nào tôi cũng bỏ vào máy để nghe khi lái xe lâu. Nghe lại những bài nhạc mà bọn tôi ưa mến ngày xưa tôi thấy một nổi cảm xúc dâng trào khi sống lại thời học sinh thân ái. 

Tiếp sau đó Lâm gởi thêm tôi một DVD các buổi trình diển của ban The Shadows của những năm gần đây làm tôi thêm xúc động và không biết lời nào để nói hết lòng cảm ơn Lâm. 

Lâm ơi, bọn mình đă hơn sáu mươi rồi, bị tù tội nhiều năm rồi song nhờ nơi xứ ngưiò bắt đầu lại cuộc đời từ số không, tất cả chỉ còn là kỷ niệm của thời xa xưa trong đó có đam mê về âm nhạc của bọn mình. 

Khi Lâm gởi cho mình dĩa CD và DVD của ban The Shadows gây cho mình niềm hoài cảm thật là sâu xa. Mỗi lần nghe tiếng đàn thanh nhã của ban The Shadows trổi lên là cả người mình nổi cợm lên đầy cảm xúc. Còn gì hơn được có dịp sống lại thời đèn sách khi xưa khi mà bọn mình được sống những ngày an bình không một nổi lo. Những nhạc sĩ tài danh đó có biết đâu là họ đã tạo được niềm vui thanh tao ở bọn mình. Tiếng đàn, nhịp điệu và giai điệu của họ in sâu không hề phai trong ký ức của bọn mình mà Những Cái Bóng đã:

Tạo niềm vui tao nhã cho tuổi xanh

Đem âm nhạc đưa hồn người lên tột đỉnh

Tôi và bạn, hai mình cùng sở thích

Gởi đam mê vào tiếng nhạc yêu thương

Cảm ơn bạn lắm đã giúp tôi sống trong vô vàn kỷ niệm.

Tôi viết bài ngắn này để tặng NP Lâm, người bạn đồng môn cùng nhiệt thành với Những Cái Bóng.

-Trương Tấn Thành, WA

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,843,800
Tác giả đã góp cho Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12 nhiều bài viết đặc biệt. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biên đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA. Sau đây là bài viết mới nhất của ông nhân dịp Fathers Day.
Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, liên tục góp bài cho giải thưởng Việt Báo từ nhiều năm qua, đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2011. Bài viết mới của Tịnh Tâm là một truyện ngắn nhân ngày Fathers Day sắp tới.
Tác giả sinh năm 1944, định-cư ở Mỹ năm 1979, sống ở California 25 năm với nghề điêu khắc gỗ. Một số tượng điêu khắc gỗ cỡ lớn hiện đang toạ lạc trên đường phố và nơi công công của các thành-phố Seaside, Monterey, và Los Gatos tại California là công trình của ông Tú.
Tác giả tham dự Viết Về Nước Mỹ từ 2009 và đây là bài viết thứ ba của ông, tự sự của một cựu chiến sĩ về quê cũ tìm thăm mộ đồng đội cũ. Tác giả cho biết ông sinh tháng 10/1939. hiện là cư dân Houston, Texas. Trước 1975, là sĩ quan QLVNCH. Bị băt tù binh ngày 16/04/1975 tại mặt trận Phan-rang.Ra tù 1984. Vượt biên 1986. Bị băt giam ở nông trường dừa 30/04, tỉnh Trà-vinh. Năm 1987 trốn trại về Saigon. 1989 tái vượt biên đến Malaysia tháng 07/1989. Tháng 05/1993 định cư ở Mỹ.
Tác giả cho biết ông sinh năm 1938, cựu sĩ quan an ninh quân đội, sang Mỹ theo diện H.O. vào năm 1990, hiện đã về hưu và an cư tại Westminster. Ông tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2008 và đã góp nhiều bài viết giá trị. Mừng tác giả trở lại trường học và mong ông viết thêm.
Ngày này, tuần tới sẽ là Fathers Day. Nhân dịp này, mời đọc bài viết mới nhất của Cam Li. Trước 1975, tác giả từng viết nhiều truyện ngắn trên bán nguyệt san Tuổi Hoa, và các truyện dài xuất bản bởi Tủ Sách Tuổi Hoạ - hiện có trên trang mạng: http//tuoihoahatnang.com. Sau 30/4/1975, Cam Li không viết nữa, chỉ chuyên làm công việc nghiên cứu khoa học. Định cư tại San Jose từ 2003, sáu năm sau cô góp cho giải thưởng Việt Báo nhiều bài viết giá trị và nhận giải vinh danh Tác Phẩm Xuất Sắc, Viết Về Nước Mỹ 2010.
Đây là bài thứ ba của Lê Thị. Tác giả 35 tuổi, cư dân Chicago. Trong email kèm bài đầu tiên, Lê Thị cho biết, "Mới đây, sau khi đọc một số sách của nhà văn Nhã Ca, tôi bỗng có cảm hứng muốn viết và đây là bài viết bằng Việt ngữ đầu tiên của tôi trong 20 năm qua." Với hai bài “Tôi Vẫn Là Tôi” và “Đâu Đó Có Chỗ Cho Chúng Ta” kể chuyện tình đồng tính, Lê Thị hiện dẫn đầu số lượng người đọc Viết Về Nước Mỹ trong 30 ngày qua. Bài viết mới làm bật lên sức quyết định của “hơi ấm gia đình” đối với những lựa chọn sinh từ trong tình huống tuyệt vọng, đồng thời cho thấy sức viết mạnh mẽ của tác giả.
Tác giả là một nhà văn, nhà báo, đồng thời cũng từng là nhà giáo, nhà hoạt động xã hội quen thuộc với sinh hoạt văn hóa truyền thông tại quận Cam.Ông đã góp nhiều bài giá trị và từng nhận giải danh dự viết về nước Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả sinh năm 1957, cư dân Santa Ana, nghề nghiệp: làm nail. Loạt bài viết về nước Mỹ gần đây của tác giả với tên thật Nguyễn Thị Hữu Duyên gồm: Bỏ Gì Thì Bỏ; Ước Vọng Của Tin, thể hiện tình thương yêu và ý chí của một gia đình Việt Nam trên đất Mỹ. Vẫn trong tinh thần ấy, bài mới của bà là chuyện của mùa Fathers Day.
Tác giả là một nhà thơ, sĩ quan hải quân, từng tu nghiệp tại Mỹ. Sau năm 1975, ông trở thành người tù chính trị và định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. Ông tiếp tục làm thơ và góp nhiều bài tham dự Viết Về Nước Mỹ ngay từ những năm đầu tiên.
Nhạc sĩ Cung Tiến