Hôm nay,  

Gõ Tiếng Việt Có Dấu Trên Mạng

21/03/201200:00:00(Xem: 140094)
Tác giả cho biết ông đã tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu tiên với một số bài viết về đề tài Du Lịch Nước Mỹ hoặc Trại Hè. Sau hơn 10 năm, ông trở lại với giải VVNM, với bút hiệu mới là Phạm Thái. Sau đây là bài viết thứ tư của ông trong năm.

Vào dịp tết Nhâm Thìn vừa qua gia đình anh chị họ tôi ở Đức bay qua Califonia thăm chúng tôi. Sau đúng hai tuần vui xuân ở miền nắng ấm có đông người Việt tỵ nạn nhất, tôi lái xe đưa họ ra phi trường Los Angeles trở về Đức, không quên trao đổi địa chỉ email với nhau.

Gần một tuần lễ sau trong bức email đầu tiên gửi cho tôi, anh Hưng chân thành hỏi tôi bằng cách nào đánh tiếng Việt bỏ dấu trên online như bức email của tôi đã gửi cho anh. Tôi chưa có thì giờ trả lời thư anh, thì vào buổi sáng cuối tuần còn nằm ngủ nướng giường anh đã phone qua thăm tôi. Trao đổi vài câu xã giao xong, anh mới bày tỏ hiện nay anh như một cầu thủ đá banh bị treo giò từ lâu, bởi chưa biết gõ tiếng Việt có dấu khiến anh như cùn bút, không thể sáng tác gì hết. Anh chỉ viết dăm chữ trên email thăm bà con, bạn hữu mà thôi, chứ không dám viết nhiều vì e ngại người ta đọc chữ quốc ngữ không có dấu một cách khó khăn rồi hiểu lầm thì nguy khốn. Và anh thú nhận chính anh cũng cảm thấy khó chịu và bực dọc khi đọc lại những gì mình viết bằng tiếng mẹ đẻ không có dấu, nói gì những người khác làm sao hiểu thấu được những gì anh muốn giãi bày. Vì vậy anh ao ước tôi có thể chỉ dẫn anh cách gõ tiếng Việt có dấu trên mạng để anh vui thú điền viên trong tuổi già bằng sự viết lách mà anh đã một thời góp mặt trên các văn đàn ngày xưa.

Anh Hưng tuổi gần đến thất thập cổ lai hy, trước năm 1975 là một giáo sư Việt Văn của một trường tư thục ở tỉnh Gia Định. Trước khi nhập ngũ những bài viết của anh đã từng xuất hiện trong các tạp chí văn nghệ, và giáo sư cũng là nhà soạn kịch Vũ Khắc Khoan có lần đã buột miệng khen văn phong anh bóng bẩy không kém nhà văn Mai Thảo là bao. Bây giờ thấy anh phải ngừng sáng tác vì không thể gõ dấu tiếng Việt trên mạng, tôi nghĩ đâu phải chỉ một mình anh mà còn rất nhiều người Việt trên khắp năm châu, có khả năng viết lách, phải rơi vào trường hợp bó tay nhìn thiên hạ phóng bút ào ào trên mạng. Vì thế bằng tấm lòng chân thành tôi ráng hết sức chỉ dẫn anh Hưng cách gõ tiếng Việt trên online, sao cho anh múa bút như Tạ Tốn đại hiệp múa gươm Đồ Long. 

Đầu tiên, trong bức email của tôi có đính kèm cái file hướng dẫn cách xử dụng tiếng Việt có hình ảnh rõ ràng bằng Powerpoint và rồi cần phải tải xuống máy computer của mình trang web www.unikey.org đánh tiếng Việt, thường được xử dụng nhất hiện nay.

Vài ngày sau anh gửi tôi một email nói rằng anh đã cố gắng tải xuống trang web đánh tiếng Việt unikey, nhưng thú nhận anh không rành rẽ việc download. Vì vậy anh vẫn chưa biết xử dụng đánh tiếng Việt có dấu với software unikey. Tôi đã căn dặn anh hảy đón chờ bức email mới của tôi, bởi tôi sẽ chỉ dẫn anh một phương cách khác.

Kế tiếp, tôi gửi anh một trang web như sau: 

http://www.angeltech.us/viet-anywhere/

Tôi cho anh biết trang web nầy không cần download gì cả, anh chỉ theo sự hướng dẫn trên đó rồi anh sẽ biết cách đánh tiếng Việt bỏ dấu như anh ao ước, và dặn dò anh hảy chọn đánh bỏ dấu theo kiểu VNI. Sau vài lần gọi phone cho tôi không gặp, anh gửi đến tôi vài dòng trên email than thở rằng anh lớn tuổi rồi không thể theo kịp với trào lưu mạng lưới toàn cầu ngày nay, nỗi mơ ước gõ tiếng Việt không thành dù tư tưởng mình luôn dâng tràng lai láng.

Tôi biết anh vẫn chưa gõ được tiếng Việt có dấu, suy nghĩ hồi lâu tôi gửi anh một email chỉ dẫn anh từng phần một như sau:

1- Mở trang web http://www.angeltech.us/viet-anywhere/

2- Chọn kiểu chữ VNI, tức là:

- Gõ số 1 là dấu sắc
- Gõ số 2 là dấu huyền
- Gõ số 3 là dấu hỏi
- Gõ số 4 là dấu ngã

- Gõ số 5 là dấu nặng
- Gõ số 6 là dấu mủ â, ê,ô,
- Gõ số 7 hay số 8 là dấu móc ă, ơ, ư
- Gõ số 9 là chữ đ

3- Đánh những hàng chữ vào trong ô màu trắng hình chữ nhật. Và nhớ gõ chữ trước, gõ bỏ dấu sau.

Xem thí dụ dưới đây:

a- Gõ dấu sắc: gõ chữ "cái máy" như sau: cai1 may1
b- Gõ dấu huyền: gõ chữ "Sài Gòn" như sau: Sai2 Gon2
c- Gõ dấu hỏi: gõ chữ "bải hoải" như sau: bai3 hoai3
d- Gõ dấu ngã: gõ chữ "dĩ vãng" như sau: di4 vang4
e- Gõ dấu nặng: gõ chữ "hoạn nạn" như sau: hoan5 nan5
f- Gõ dấu mủ â, ê, ô: gõ chữ "ân hận" như sau: an6 han56
g- Gõ dấu móc ă, ơ, ư: gõ chữ "trường hợp": truong27 hop57
h- Gõ chữ đ: gõ chữ "đường đi" như sau: duong297 di9

4- Sau khi đánh chữ Việt trong ô màu trắng xong, highlight hay select tất cả, bấm nút con chuột bên phải, rồi click chữ copy bên trái con chuột. Sau đó click chữ paste vào trong trang email của mình hay vào bất cứ nơi nào mình muốn.

5- Đây là cách đánh tiếng Việt có dấu trên mạng một cách gián tiếp, có nghĩa là:

- Phải mở trang web http://www.angeltech.us/viet-anywhere/
- Phải đánh chữ Việt vào ô màu trắng
- Và phải copy tất cả rồi paste vào nơi mình muốn.

6- Gõ đúng như cách chỉ dẫn trên vẫn không thấy dấu trên tiếng Việt, thì cần phải enable cái Javascript.

7- Trái lại, nếu không gặp trỡ ngại trong việc download www.unikey.org, sẽ đánh tiếng Việt có dấu một cách trực tiếp, không cần phải mở trang mạng http://www.angeltech.us/vietanywhere/

Tóm lại, biết anh Hưng gặp trục trặc khi tải xuống software unikey, tôi khuyên anh nên mở trang mạng http://www.angeltech.us/vietanywhere/ mà đánh tiếng Việt vào trong đó, và không quên dặn dò anh thêm lần nữa là nhớ đánh chữ trước và gõ dấu sau. Và trong việc gõ dấu, gõ dấu nào trước hay sau cũng được hết. Thí dụ muốn đánh chữ "được" có thể gõ như sau: duoc957, duoc795, hay duoc579.

Vào buổi chiều ngồi xem trận Super Bowl tôi nhận được phone anh Hưng từ bên Đức gọi sang. Anh cười sang sảng nói:

- Em mở ra xem email của anh chưa?

- Dạ chưa thưa anh.

- Anh cám ơn em nhiều lắm nhe. Nhờ em chỉ dẫn cặn kẻ anh đã đánh tiếng Việt có dấu được rồi.

Tôi chưa kịp lên tiếng đã nghe anh nói tiếp:

- Chị của em giờ đây hết còn chê anh nữa.

- Chị nhà chê văn phong anh sao? Thế mà em nghe ngày xưa chị xiêu lòng về nâng khăn sửa túi cho anh bởi những cánh thư chất chứa những câu văn ngọt ngào, lượt là của anh kia mà.

Tiếng anh cười ngất trong phone:

- Không phải chị chê bai văn phong của anh đâu. Bởi tại anh chê chị nấu phở không ngon, chị mới trả đũa lại đó mà thôi.

Rồi anh kể tôi nghe vào một ngày mưa tuyết mịt mùng không thể đi chợ được, biết anh thích ăn phở, vợ anh đứng mỏi chân nấu một nồi phở thơm ngon phưng phức. Nhưng khi ngồi trước tô phở nóng hổi anh bực tức buông lời :

- Ăn phở mà không có tương đen tương đỏ, không rau giá chanh ớt gì hết, dù bà có nấu nồi phở ngon đến đâu, chẳng ai muốn ăn đâu bà ơi.

Dù gì cũng là cựu nữ sinh trường Gia Long và có chân trong hội CTY, bà xã anh đối đáp lại ngay:

- Viết chữ quốc ngữ mà không bỏ dấu, dù ông có viết đúng, viết hay, viết chính xác đến đâu, chẳng ma nào muốn đọc đâu ông ơi.

Sau đó anh Hưng cười khà khà hỏi tôi bay qua Đức chơi vào mùa hè nầy được chăng, anh sẽ tặng tôi tấm vé máy bay khứ hồi, coi như phần thưởng tôi đã giúp anh đánh tiếng Việt có dấu trên online, để từ nay anh an hưởng tuổi già qua việc viết lách, bắt trí óc mình hoạt động thường xuyên cho giảm đi căn bệnh Alzheimer của tuổi già bóng xế. Bằng nỗi vui mừng lớn lao tôi cho anh biết bắt đầu từ đây tôi đợi chờ phần thưởng là các sáng tác giá trị, văn hoa và bóng bẩy của anh sẽ đều đặn xuất hiện trên Việt Báo online. Nghe tôi từ chối khéo tấm vé máy bay, anh Hưng cười to rồi nói để anh thưởng tôi hai câu thơ Bút Tre như sau:

“Online tiếng Việt không dấu
Sắc huyền hỏi ngã, nặng đầu lắm ru!”


Phạm Thái

Ý kiến bạn đọc
11/04/202410:52:00
Khách
wow level herbalism <a href=""> https://forums.dieviete.lv/profils/127605/forum/ </a> herbalism leveling guid
11/09/201917:48:44
Khách
Trước năm 1975 miền Nam đã sử dụng Quốc Ngữ điện tín (dùng để gởi và nhận điện tín bây giờ gọi là Telex). Theo tôi nhớ bản tên của quân nhân quân lực VNCH cũng dùng cách bỏ dấu của Quốc ngữ điện tín. Năm 1975 tôi rất nhỏ chỉ nhớ man máng bản tên của ba tôi, không biết điều này có đúng không. Xin chỉ giáo. Cám ơn
21/03/201204:38:43
Khách
Cám ơn Ông Phạm Thái rất nhiệu. Tôi thử làm và làm được ngạy
27/03/201204:48:58
Khách
Cám ơn sự khuyến khích của Ông Phạm Thái. Hiện tại tôi rất bận, và không có hứng để viết. Năm 2001 tôi có viết hai bài :" Út Nương Tập Đàn" "Tôi Học Tiếng Spanish"
26/03/201203:00:13
Khách
Chú vui nhiều lắm khi biết cháu Mimi và các bạn cháu đã gõ được tiếng Việt trên online. Cháu thường xuyên viết tiếng Việt trên mạng, rồi thì một thời gian rất ngắn cháu sẽ nhớ hết cách bỏ dấu. Chúc cháu vui khoẻ luôn.
28/03/201214:23:42
Khách
Đánh tiếng Việt có dấu như vậy thì phải online. Mà đã online thì có rất nhiều cách. Thí dụ dùng vietuni. Chỉ việc search vietuini là có ngay (http://www.tcvn.gov.vn/webconvert/vietconvert.html )
06/04/201213:26:36
Khách
Đã từ lâu tôi muốn gõ tiếng Việt có dấu trên e-mail hay Facebook nhưng không biết làm sao. Nhờ bài viết của tác giả Phạm Thái mà giờ đây tôi có thể thực hiện được để gửi thư về cho mẹ tôi đọc dễ dàng hơn. Cám ơn sự chia xẻ của tác giả rất nhiều. Chúc sức khoẻ.
22/03/201204:16:17
Khách
Cảm ơn Chú bài viết chĩ dẫn quá rõ ràng, giúp tụi con được viết tiếng VN rồi... Con tự đọc câu thơ này để bỏ dấu: Sắc (1) Huyền (2) hỏi (3) Ngã (4) Nặng (5)
Ấ (6) ơi (7) Á (8) đi đâu (9)
22/03/201201:24:13
Khách
Lòng rất vui khi biết bà Nga D. đã gõ được tiếng Việt có dấu trên online. Và sẽ vui nhiều hơn trong tương lai được đọc các sáng tác của bà trên Việt Báo online.

Phạm Thái
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,096,888
Tác giả Nguyễn Hưng chuyển bài đến bằng điện thư. Đúng vào dịp kỷ niệm một năm sau cơn thiên tai Katrina tàn phá New Orleans, bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là chuyện viết về những cư dân gốc Việt trong một xóm đạo ở vùng bị đất thiên tai. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết thêm và bổ túc dùm sơ lược tiểu sử và địa chỉ liên lạc
Tác giả Nguyễn Hưng lần đầu dự viết về nước Mỹ. Đề tài bài viết đầu tiên của ông là mộng hão huyền và thực tế Mỹ. Nhân vật là một người hãnh tiến đến cùng, được mô tả bằng bút pháp tinh tế. Bài được chuyển tới bằng điện thư. Mong tác giả tiếp tục viết thêm và bổ túc địa chỉ liên lạc cùng vài dòng tiểu sử. Những điều ông biết về nước Mỹ
Cho dù đang sống với hiện tại, hình như những cái bóng của quá khứ đủ mầu lúc nào cũng đeo đuổi chúng ta. Gia đình tôi thuộc cỡ trung bình của người Việt Nam, nghĩa là gồm ba mẹ và tám anh em. Sinh ra giữa đám anh em trai, thưở nhỏ tôi thích những trò chơi tạc lon, thả diều hơn là bế em, giải gianh. Tính con gái của tôi chỉ thể hiện
Thịnh Hương,cư trú và làm việc tại miền Bắc California, là một trong 12 tác giả vào chung kết Viết Về Nước Mỹ năm thứ sáu. Sau đây là hồi ký viết vội của bà, kể chuyện cùng con trai lái xe từ San Jose về Westminster
Chuyện xảy ra vào năm một ngàn chín trăm hồi đó, lúc mà gia đình tôi vừa từ Bình Giả, một vùng đất đỏ, không có điện đóm gì cả đến mảnh đất Hoa Kỳ này. Đúng là đổi đời.Tuy đã được học sơ về nước Mỹ và thói quen của người Mỹ một vài ngày ở Thái Lan nhưng tôi không khỏi kinh ngạc khi bước chân tới phi trường Los Angeles, nào là cửa tự động mở,
Tác giả Quân Nguyễn cùng vợ con đến Mỹ năm 1987, ông trở lại trường học, tốt nghiệp cao học về Sociology tại CSUF, đệ tam đẳng huyền đai Tae Kwon Do, từng làm counlelor tại nhà tù tiểu bang ở Chino, hiện làm state parole officer ở Santa Ana, và là cư dân Anaheim, CA. "Cách đây khoảng ba năm, chú em út của tôi,
"Bước tới đèo ngang bóng xế tà, Cỏ cây chen lá, lá chen hoa. Lom khom dưới núi tiều vài chú, Lác đác bên sông rợ mấy nhà." Tôi không biết tại sao mình nhớ bài thơ nầy. Có lẽ "tiều vài chú" gắn liền với định mệnh tôi: lấy chồng Tiều. Mặc đầu chồng tôi là người Tiều Châu (Trung Hoa) ), không phải người tiều phu (đốn củi) mà
Hoa Kỳ là một nước văn minh giàu có. Có thể nói là giàu nhất thế giới. Từ bao nhiêu năm, qua hằng bao Thế Kỷ, đã có biết bao người mơ ước được đến sinh sống trên đất nước Hoa Kỳ. Nhiều dân tộc đã đổ xô di dân đến Mỹ, vì Mỹ là vùng "Đất Hứa", là Cõi Thiên Đường. Người ta đã ví cho Mỹ là như vậy. Người Việt Nam sống dưới chế độ Cộng Sản từ sau 1975, cũng đã ôm ấp giấc mơ này
Thuở còn cắp sách đến trường, tôi không nhớ mình đã viết đến bao nhiêu dòng suy nghĩ trong các quyển lưu bút mỗi khi bắt đầu thấy hàng phượng ở sân trường một hôm bỗng đơm hoa đỏ thắm. Những dòng chữ ngây ngô mang nặng nổi buồn man mác khi sắp phải xa trường lớp với thầy cô cùng bè bạn dù chỉ trong vài tháng
Bà Đoan mấy bữa nay bận rộn với hai đứa con: thằng Doãn lên 9 và con Liên lên 7, hễ bà đi làm về chưa kịp uống ngụm nước thì chúng nó hối thúc đi chợ mua sắm đồ dùng để đi cắm trại. Thân thể mệt nhừ sau 8 tiếng làm trong hãng, bà chỉ muốn về nhà ngồi trên chiếc Lazy-boy nghỉ ngơi chốc lát, nhưng xem chừng số bà lận đận lao đao từ nhỏ
Nhạc sĩ Cung Tiến