Hôm nay,  

Tưởng Niệm Nhà Báo Sơn Điền Nguyễn viết Khánh

16/08/201200:00:00(Xem: 35679)

son-dien--large-contentHình bên phải, họp mặt Việt Báo Viết Về Nước Mỹ 2011, nhà báo Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, 91 tuổi, vị niên trưởng của Việt Báo, chánh chủ khảo đầu tiên của Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ, tươi tắn chào quan khách, sau khi trao giải Việt Bút cho tác giả Trương Ngọc Bảo Xuân.
Một năm sau, ông từ trần tại San Jose vào lúc 8:15AM, sáng Chủ Nhật 12 tháng Tám, 2012, đúng vào ngày họp mặt kỷ niệm 20 năm Việt Báo và 12 năm Viết Về Nước Mỹ được tổ chức tại Little Saigon. Gần 400 quan khách Việt Mỹ trong cuộc họp mặt đã trang trọng đứng lên tưởng niệm nhà báo lão thành Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh. Hình tiếp theo, anh chị em Việt Báo, từ trái: Phạm Quyến, Hoà Bình Lê, Kiều Chinh, Trần Dạ Từ, Nhã Ca, Nguyễn Xuân Nghĩa và Phan Tấn Hải, khi cùng nhau công bố tưởng niệm vị niên trưởng. Nguyên văn thông báo do Trần Dạ Từ đọc, như sau:
“Toàn thể anh chị em chúng tôi xin được dành giây phút trân trọng này để kính báo tới quí vị lời chào và nhắn gửi đặc biệt từ người anh lớn của Việt Báo, đồng thời cũng là vị niên trưởng và người thầy của làng báo Việt Nam, là nhà báo Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh.
Sinh ngày 2 tháng 10 năm 1921, làm báo từ năm 1948, Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh là nhà báo chuyên nghiệp đã sống liên tục với nghề báo suốt 74 năm. Từng du học và tham quan về truyền thông tại Nhật Bản và Hoa Kỳ, thời Việt Nam Cộng Hoà, ông là Tổng Thư Ký Việt Nam Thông Tấn Xã, đồng thời là giáo sư dạy về báo chí tại các Đại Học Vạn Hạnh và Đại Học Đà Lạt, người thầy của nghề báo Việt Nam.


Sau hơn 12 năm tù cộng sản, từ 1992, Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh là vị chủ biên sáng lập Việt Báo, và là chánh chủ khảo đầu tiên của giải thưởng Viết Về Nước Mỹ. 20 năm Việt Báo, 12 năm Viết Về Nước Mỹ luôn có sự hiện diện của ông. Hai ngày trước đây, biết không thể về dự họp mặt, khi điện đàm từ San Jose, ông yêu cầu chúng tôi chuyển tới buổi họp mặt hôm nay lời ông kính chào quí vị quan khách, thăm hỏi các tác giả Việt Báo Viết Về Nước Mỹ và chúc tất cả một buổi chiều thật vui.
Đúng 12 tiếng đồng hồ trước đây, vào lúc 8 giờ 15 phút sáng nay, Chủ Nhật, 12 tháng Tám năm 2012, nhằm ngày 25 tháng Sáu năm Nhâm Thìn, Nhà báo Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh từ trần tại tư gia ở San Jose, hưởng thọ 92 tuổi.
Với 92 năm sống và 74 năm cầm bút, Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh là tấm gương tiêu biểu phẩm giá của người làm báo, tỉnh thức và chân thực. Khi thanh thản ra đi, ông gửi lại cho tương lai niềm tin vào con người và lý tưởng tự do, dân chủ. 
Báo chí Việt Nam và thời đại chúng ta hãnh diện có Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh. Kính xin quí vị dành một phút trân trọng tưởng niệm nhà báo lão thành của chúng ta."

Ý kiến bạn đọc
17/08/201206:21:29
Khách
Vô cùng thương tiếc một cây đại thụ của ngành Báo Chí Việt Nam.

Nguyện xin linh hồn cụ được đời đời yên nghỉ.

Thành kính phân ưu cùng bửu quyến và đại gia đình Việt Báo.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,524,159
Họp mặt phát giải thưởng và ra mắt sách “Viết Về Nước Mỹ tuyển tập VI” sẽ được tổ chức tại Little Saigon vào chiều Chủ Nhật, 27-8-2006. Nhân dịp này, ban điều hành Giải thưởng Việt Báo trân trọng mời quí vị tác giả đã góp bài Viết Về Nước Mỹ và thân hữu tham dự 2 sinh hoạt đặc biệt:
Không biết tại số phận hẩm hiu hay tại không có duyên nợ, hơn cả nửa đời người hắn vẫn không có được một mảnh tình vắt vai. Sang Mỹ vào cái thuở nam thừa nữ thiếu, đốt đuốc tìm hết cái thành phố lạnh ngắt lạnh ngơ này cũng chỉ có vài ba cô gái Việt nam đếm được trên đầu ngón tay, muốn với tới các
Có lẽ tôi sanh ra dưới một ngôi sao xấu, lại “đầu thai lầm thế kỷ” -nói theo thơ của thi sĩ Vũ Hoàng Chương, đồng thời cũng là một giáo sư văn chương nổi tiếng của trường Chu Văn An. Cuộc sống vốn đã chẳng xuôi chèo mát mái, nên phận tôi phải ba chìm bảy nổi tám cái long đong.... Tôi có Mẹ cũng như không, nên theo Cha sống với Mẹ ghẻ
Biển Dừa là bút hiệu của một kỹ sư 31 tuổi tại Arizona. Tựa đề đầu tiên của bài viết này là “Cái Nóng Tàn Nhẫn,” ghi lại tâm trạng của một người nữ trong trận dịch nóng tháng Bẩy, mong được ai đó “lau dòng nước mắt nóng cho cô bằng chiếc khăn tẩm hơi lạnh.” Nhưng nước mắt mới đó đã bốc hơi mất tiêu, làm sao lau kịp" Hy vọng sau “nước mắt bốc hơi”
Danh tính đầy đủ của tác giả là Khiet M Phan, cư dân cao niên tại San Jose. Nguyên cựu sĩ quan không quân VNCH, cựu tù cộng sản, định cư theo diện H.O., tác giả kể là ông đã có 15 năm ở Mỹ, 12 năm đi làm đóng thuế, bây giờ thì tháng tháng lãnh lương hưu. Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là những mảnh hồi ức vui.
Năm mới đến Mỹ (1996), tôi có viết bài "Những Nhận Định Khác Nhau Về Cuộc Sống" đăng trên báo Việt ngữ Sacramento; Nguyên do từ câu nói của một bạn học tại trường Sacramento City College: "Nước Mỹ là Thiên Đường của tuổi thơ; Là Chiến Trường của thanh niên, và là Địa Ngục của người già". Lúc bấy giờ tôi cũng như người
Thảm cảnh đây tiếp sau bao thảm cảnh đã phủ lên dân tộc, nước non này. chưa ngừng ư cuộc nội chiến hôm nay" Để lớp trẻ ngày mai xây dựng lại, những đổ nát, mà cha anh đành bất lực lớp người trí thức phải khoanh tay Đó là lần đầu tiên tôi biết đến Chú Hoành em trai út của Ba, qua những câu thơ chú đề tặng khắc trên bia mộ anh trai
Thật tình tôi không rành chữ nho nhưng tôi được chồng tôi giải thích cho tôi câu trên có nghĩa la "cái xui xẻo không tới một mà nó tới nhiều lần". Đúng là y như vậy đó bà con! Cách đây cỡ một tháng chồng tôi đi làm về vẻ mặt buồn buồn nói với tôi ngay khi vừa bước vào cửa: - Mình có tin buồn em à. Anh bị lây ốp năm học tới!
Hôm thứ Hai, thị trường cổ phần tương đối dậm chân tại chỗ tìm hướng đi sau một tuần bị xuống nhiều, với dầu thô xuống giá vì hy vọng sắp ngừng chiến tranh bên Trung Đông. Về kinh tế, mức sản xuất kỹ nghệ toàn quốc tăng 0.8%
Đó là danh xưng của một anh bạn làm chung hãng với tôi, anh hãnh diện vì anh là con rồng cháu tiên, nhưng anh chỉ dùng tên "con nhà Rồng" xưng cho phái nam mà thôi. Tôi cũng hãnh diện vì tôi tuy là khác giống nhưng chung một giàn. Bài nầy tôi muốn viết về một vài cá tánh của các vị “con nhà rồng” làm chung với tôi mà thôi.
Nhạc sĩ Cung Tiến