Hôm nay,  

Viết Vội

29/08/201200:00:00(Xem: 153682)
viet-ve-nuoc-my_190x135Tác giả, cựu giáo sinh sư phạm Qui Nhơn khoá 10, cư dân Anaheim, California, đã góp nhiều bài đặc biệt và nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Bài mới của Kim N.C. được ghi là “viết vội” về buổi họp mặt 12 năm giải thưởng Việt Báo.

Chủ nhật 12 tháng 8 tại nhà hàng Royal Banquet, vợ chồng tôi ngồi chung bàn với 2 người bạn thân, bên cạnh là cô Bảo Xuân và gia đình. Năm nay, họp mặt có thêm nhiều khuôn mặt trẻ, những tài năng mới, những cây viết không chuyên nghiệp nhưng rất... chuyên nghiệp và mọi người có cơ hội chiêm ngưỡng nhiều chân dung các tác giả mới toanh.

Trong số này có Thái N.C đồng hương xứ Huế và cái tên nghe ra cũng từa tựa như có họ hàng. Đặc biệt có vợ chồng Trang Đài Glassey Trần Nguyễn cùng cậu con trai vô cùng kháu khỉnh.

Một nhân vật nổi bật khác, sở hữu một khuôn mặt rất...Mỹ, một con Rồng Mỹ có mẹ Việt đang vẫy vùng trên đại dương Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ, đó là Hải Quân Trung Tá Long Mỹ, xuất sắc với bài viết mà trong tận cùng trái tim đã không bao giờ quên được cội nguồn.

Ấn tượng sau cùng dĩ nhiên là "tân hoa hậu" Lê Thị mà mỗi bài viết của Lê Thị làm tôi phải đọc đi đọc lại nhiều lần. Phải chi mình cũng có một đứa con trai như rứa. Con cái nhà ai qua Mỹ từ nhỏ tiếng Việt không thông, tiếng Anh như gió tiếng có tiếng không, rứa mà chừ đây viết những bài tiếng Việt lưu loát chan chứa tình người, bao la tình mẹ con, ngất ngây tình yêu đôi lứa. Hơn nữa Lê Thị lại sở hữu một giọng Bắc rất ư là Bắc kỳ chính hiệu. Nói túm lại Lê Thị xứng đáng là Hoa Hậu 2012 của Việt Báo. Người đâu mà “tài sắc vẹn toàn,” tôi tính lò mò tới xin chữ ký nhưng ngại bị la là thấy kẻ sang bắt quàng làm họ nên thôi.

Trong phần ca nhac, cô Khánh Ly trong họp mặt năm nay tuyệt vời với tà áo tím, biểu diễn xuất sắc 2 ca khúc phổ từ thơ Trần Dạ Từ. Trước khi hát bài “Gội Đầu, Gội Đầu”, cô nói..."Bạn sẽ nghĩ gì, tìm được gì sau khi nghe bài hát này... Bạn nghĩ gì?" Với tôi, Gội Đầu là xả là bỏ hết muộn phiền của đời sống để hạnh phúc với những gì mình đang có trong tay, tựa như chiều Chủ Nhật qua là một chiều hạnh phúc, tựa như 40 năm qua tôi đã thương yêu và được yêu thương.

Kim N.C

Ý kiến bạn đọc
30/08/201212:49:53
Khách
Dạ, Thai N.C thân chào tác giả Kim N.C
Hôm đó ,vợ chồng Thai N.C chung bàn với tác giả TrangĐài Glassey, như vậy là mình đã đối diện mà ... bất tương phùng.
Năm tới nếu được dự lễ nữa, Thai N.C nhứt định sẽ tìm gặp Kim N.C để nhận họ.
01/09/201218:32:18
Khách
Viết vội mà rất có tình nghĩa và rõ ràng.
Mong đọc thêm bài của tác giả.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 865,048,746
"Nước non ngàn dặm (à a a) ra đi, nước non ngàn dặm (à a a) ra đi. Dù đường thiên lý xa vời, dù tình cố lý chơi vơi Cũng không bằng lòng thương mến người.
Từ bao lâu lam lũ với rẫy bái ruộng vườn, dầm mưa giãi nắng, tốn nhiều tiền bạc vay mượn, lẫn với mồ hôi và nước mắt, để làm thủ tục xuất cảnh sang Mỹ
Tối nay vừa vào quán Cà phê Da màu quen thuộc của T.Vấn để lại kể lể với ông bạn già sau một ngày lái xe triền miên trên xa lộ 45 South Houston để đưa xuống trường
Từ phòng mạch của bác sĩ Dung bước ra, Nhàn bàng hoàng như người nằm mộng. Nhàn tưởng là mình đang nằm mơ, không tin đó chính là sự thật.
Nếu bạn có Medicare hay health insurance, bạn không cần phải đọc bài này, vì Medicare hay insurance sẽ thanh toán toàn bộ, hay một phần chi phí nhà thương và bác sĩ săn sóc bạn.
Cái điện thoại di động rung lên trong túi áo khi ông đang cầu nguyện. Ai gọi sớm thế" Cố gắng đọc xong cái danh sách của tín đồ, kết thúc bằng chữ "A-men"
Nước Mỹ, với tôi, là đường đi không đến, nói theo tác phẩm nổi tiếng “Đường Đi Không Đến” của nhà văn Xuân Vũ.
Tôi không nhớ chính xác phương pháp "Đai-ét" (ăn kiêng) xâm nhập vào cộng đồng người Việt từ lúc nào. Giai đoạn đầu khi từ giã trại tị nạn đến đinh cư tại Hoa kỳ
Bên kia đồi, sườn dốc thoai thoải, người ta xuống dễ dàng và nhanh hơn lúc trèo lên đồi. Bên kia đồi, đôi lúc thật đẹp như trong một câu hát của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang “Bên kia đồi cỏ hoa đan lối”.
Đây là tâm sự của một cựu sĩ quan già, xin gửi đến quí báo. Kính tặng các chiến hữu, các cựu tù nhân chính trị QLVNCH.
Nhạc sĩ Cung Tiến