Hôm nay,  

Giấc Mơ Nước Mỹ

10/12/201200:00:00(Xem: 158012)
viet-ve-nuoc-my_190x135Bài dự viết về nước Mỹ gửi từ Sài Gòn bằng email, được đăng nguyên văn, không thêm bớt. Bài viết ngắn, tác giả 30 tuổi, cho biết đây là những câu hỏi mong được các chú bác anh em ở Mỹ trả lời.

Tôi muốn được đặt chân tới Mỹ!

Đó là điều mơ ước cháy bỏng của tôi từ khi biết nhận thức sau khi rời Trung Học để bước vào đời. Vì sao ư? Để tôi tìm hiểu về nền văn hóa, chính trị, giáo dục, kinh tế của nước này. Để tôi tự trả lời cho nhiều câu hỏi cứ thôi thúc trong đầu mình bao nhiêu năm qua từ khi tôi biết nhận thức về đời sống.

Tôi muốn đến Mỹ, để tôi hỏi vì sao đồng bào tôi có mặt ở đây, và sự ra đi này kéo dài hơn một thế hệ rồi, mà đến bây giờ hằng ngày đi ngang Tòa Đại Sứ Mỹ ở Sài Gòn vẫn còn lũ lượt người chờ đợi một tấm vé đặt chân vào Mỹ, dù đất nước Việt tôi đã im tiếng súng đã lâu, từ khi tôi chưa chào đời.

Tôi muốn đến Mỹ xem coi có phải đó là Thiên Đường không mà đồng bào tôi, bạn bè tôi sau khi định cư vài năm có trở về thăm quê họ như một con người khác, lịch sự nhã nhặn, có kiến thức giỏi giang hơn rất nhiều. Tôi tự hỏi điều gì đã làm nên đôi hia bảy dăm đó?

Tôi muốn đi để hỏi các cô gái lấy chồng “Việt Kiều Mỹ” niềm vui rạng ngời hơn các cô gái phải bán thân đi Đài Loan, Hàn Quốc, Campuchia?


Tôi muốn đi để thấy, để biết Tổng Thống Mỹ có phải ông Trời không mà sao cả thế giới phải nghe ngóng, chờ đợi mỗi mùa bầu cử Tổng Thống Mỹ?

Và tôi muốn đi để hỏi các Chú Bác những chiến hữu của Ba tôi ngày xưa được chìa khóa HO để đến thiên đường nước Mỹ, có còn nhớ đến bạn bè chiến hữu, quê hương hay không. Mà sao ai cũng chen chân bỏ lại “chùm khế ngọt” mà hân hoan làm kẻ lưu vong?

Tôi muốn gặp những người cùng lứa tuổi tôi là Người Mỹ Gốc Việt để thử xem cách xa hai nửa bán cầu, tuổi trẻ có gì giống và khác nhau.

Cuối cùng tôi muốn đi để xem vì sao, hấp lực gì mà hàng triệu người miền Nam đổ xô ra biển không định hướng những năm sau 1975 đến những năm 1990 và tiếp tục đến bây giờ bằng nhiều cách.

Nhưng đường đến nước Mỹ với mình chắc xa diệu vợi. Thôi thì các Chú, Bác anh em đồng bào ở Mỹ có ai còn tâm tình với những người bên này vui lòng trả lời dùm tôi, một thanh niên 30 tuổi những câu hỏi vừa nêu, để tôi khỏi khắc khoải về một nước Mỹ vô cùng lạ lẫm, và thần kỳ. Nếu vậy thì âu cũng là một niềm vui lớn rồi, chứ chưa dám nghĩ ngày nào đó mình đạt chân đến Mỹ quốc!

Mong lắm thay!

Nguyên Giang

Ý kiến bạn đọc
10/12/201218:18:29
Khách
Nghe như đã viết thì chắc kg chỉ mới nghe 1 lần thì có cần nghe thêm câu trả lời nao nữa hay kg? Tôi thầm nghĩ nghe và viết được như vậy chắc đã trả lời cho chính mình rồi,,,dù sao cũng mất công email và chuyển nhỉ!!
20/02/201306:59:28
Khách
Hay !
10/12/201205:04:14
Khách
Em đọc lại các bài Viết về nứớc Mỹ từ năm 2000, 2001,2002 và sau đó sẽ biết tại sao thiên hạ giờ này còn kéo nhau vô toà đại sứ Mỹ lo giấy tờ đi Mỹ. Đồng thời lên mạng theo dõi tin tức và các bài bình luận chính trị.
Vô saigonbao.com sẽ thấy vô sô websites hải ngoại nói về những cái xấu xa ,giả dối, láo khoét,dốt nát, độc ác của chính quyền VN .
10/12/201217:19:39
Khách
Chao` Giang ,
Xin Giang cho Kim biet ly' do nao` ba cua? Giang ko đuoc đen' đinh cu tai. US theo dien HO nhu nhung~ chien' huu? cua? ong ay' ?.
Nhung~ hoai` bao? cua? Giang cung~ la`cua? tat ca? so' đông moi nguoi`' tren the' gioi'. Nuoc' My~ la` đat' nuoc' cua? co hoi & moi nguoi` muon' đen đinh cu tai nuoc nay`.
That vay đuoc menh danh ...nhu tren theo Kim thi co' hai ly' do chinh'đo' la` nhan quyen & y' thuc' dan tri' đa~ lam` cho đat nuoc' nay` phat trien vuot bực....
Khong rieng gi` VN ma` nhieu` nuoc' tren the' gioi' nay` ko co' hai đac ân tren .
Kim hy vong mot ngay` ko xa xa~ hoi. VN se~ thay đoi~ .... hoac bang` ly' do nao` đo' Giang se~ thuc hien đuoc hoai` bao? cua? minh`.
Cau` chuc' Giang luon suc' khoe? & binh` an.
10/12/201213:52:23
Khách
Hi Cháu,
Cho chú số phone . Cháu sẽ đuoc trả loi dấy.
20/02/201303:45:42
Khách
Kính thưa các anh chị !
Mãi hôm nay tôi mới trở lại và thấy bài viết của tôi được đăng .Cám ơn Ban Tổ Chức Và cảm ơn các bạn đã có nhiều câu trả lời từ nhiều hướng , để Giang có cái nhìn đa dạng hơn về nước Mỹ !
20/02/201304:00:05
Khách
Cám ơn chú PCL : Số phone của cháu là +84 -908-404-596 ! Chúc chú một năm mới mậnh khoẻ. Đến hôm nay cháu mới vào diẽn đàn !
20/02/201303:57:02
Khách
Rất cám ơn anh hay chị Kim Ho đã chia sẻ
Ba giang không định cư được vì ông không đủ chuẩn ạ. Rất vui khi được biết anh / chị !
11/12/201211:41:06
Khách
Chào bạn Nguyên Giang
Tôi cũng mới qua Mỹ vài năm, lúc thời buổi kinh tế yếu kém nhưng có thể trả lời bạn tại sao. Lý do chính theo ý riêng đây là xứ sở tạo cho người ta sống lương thiện, được tôn trọng, giúp đỡ mà không cần phải có chức, có quyền, có tài sản, có nhan sắc, v.v... và v.v... chỉ với điều kiện duy nhất bạn phải thật thà, chịu khó học hỏi và làm việc như những người bình thường trên xứ sở này
13/12/201215:05:23
Khách
Ở Mỹ người ta được tự do cá nhân. Mình không phải sống vì dư luận như VN, mình sống cho mình, không thích không gặp, còn ở VN ghét nhau vẫn phải dính chùm chùm thí dụ như mẹ chồng nàng dâu, bà con, hàng xóm.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,979,803
Khôi An, giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2013, từng là một thuyền nhân. Từ tuổihọc trò, cô cùng người em gái phải rời bố mẹ, vượt biển năm 1983. Mười năm sau,1993, cô đã là một kỹ sư đại diện Intel đi “bàn giao kỹ thuật” cho các kỹ sư bảnxứ tại phân xưởng Intel ở Penang, Mã Lai.
Với bài viết “Lời Cám Ơn Của Mẹ Tôi”, kể chuyện bà Mẹ 90 tuổi thiđậu Quốc Tịch Mỹ, Nguyên Phương đã nhận giải đặc biệt Viết Về NướcMỹ 2007. Tại Việt Nam trước 1975, bà là một dược sĩ. Vượt biển,định cư tại Mỹ từ 1982, bà làm việc trong một cơ quan chính phủ tạiVirginia. Sau khi về hưu, Nguyên Phương hiện là cư dân vùng Little Saigon.Sau đây là bài viêt mới nhất của tác giả.
Tác giả định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. đầu thập niên 90, cư dânBerryhill, Tennessee, làm việc trong Artist room của một công ty Mỹ. Giảithưởng VVNM 2013, cô có 5 bài tham dư và đã nhận giải Vinh Danh TácGiả (hình bên) với hai bài viết tiêu biểu: “Thiên Thần Đen” và “CũngMột Đời Người”, kể về những di dân tị nạn tại Mỹ làm việc tới mứcquên mình để gửi tiền tiếp viện cho người thân còn ở quê nhà. Sau đâylà bài viết mới nhất của tác giả.
Tác giả sinh năm 1957, cư dân Santa Ana, công việc: làm nail. Tham gia viết về nước Mỹ từ 2011, với bút hiệu Hữu Duyên Nguyễn và bài "Cám Ơn Bố", bà đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2012. Sau đây là bài viết mới nhất của bà.
Tác giả là một Y sĩ nội khoa và là Giáo Sư Đại Học tại Texas. Bài viết về nướcMỹ đầu tiên của Bà là “Chai Dầu Gió Xanh”, kể chuyện trên một chuyến bay khitác giả hướng dẫn phái đoàn gồm 33 giáo sư, sinh viên đi Việt Nam thực hiện mộtchương trình y tế của đại học TWU, Texas. Bài viết thứ hai của bà là môt chuyệntình “đơn phương, nhẹ nhàng, thâm trầm mà sâu sắc” từng làm chính nhân vật màcũng là tác giả đẫm lệ.
Tác giả đã cộng tác với nhiều diễn đàn văn chương Việt và tham dự nhiều sinh hoạt văn hoá giáo dục cộng đồng. Nhân dịp Chợ Tết Cộng Đồng vừa được khai trương tại Little Saigon, xin mời đọc bài viết mới về gian hàng “Thả Thơ” trong Chợ Tết.
Tác giả định cư tại Seattle từ 1975, đã hồi hưu sau khi phục vụ trong ngành xã hội tiểu bang nhiều năm. Hai bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của Nguyễn Đặng Bắc Ninh là “Nàng Dâu Mỹ” và “Cô Khách Sở Welfare” cho thấy cách viết chừng mực mà sống động. Sau đây là bài viêt thứ ba của tác giả là một truyện ngắn về phân ly và đoàn tụ, được ghi lấy ý từ một truyện ngắn của Rev. Howard C. Schade.
Chúc Mừng Năm Mới, mùng Một Tết Giáp Ngọ, Viết Về Nước Mỹ năm thứ 15 trân trọng mời đọc bài viết cảm động về hoa mai và mùa xuân từ một gia đình H.O. Tác giả sinh năm 1956. Qua Mỹ tháng 10 năm 1994 cùng với gia đình theo diện HO.; Hiện sống tại thành phố Tacoma, làm việc cho một công ty thuộc ngành lâm nghiệp,
Ngày cuối năm Tỵ, đón giao thừa Tác giả định cư tại vùng Seattle, tiểu bang Washington từ năm 1975, đã hồi hưu hơn mười năm qua. Ông đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2013 với bài viết đầu tiên và cũng là bài duy nhất trong năm, kể về một gia đình có ba tôn giáo lớn của thế giới kết hợp:
Tác giả đã dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2006, với bút hiệu PNT, PnT và từng nhận một giải thưởng đặc biệt. Sau mấy năm bặt tin, ông viết lại với bút hiệu mới là Phạm Ngọc. Bài gần đây là “Cái Giá Của Tự Do.” Bài mới trước thềm Tết Giáp Ngọ là tự sự của tác giả, người tuổi Nhâm Ngọ, sinh năm 1942.
Nhạc sĩ Cung Tiến