Hôm nay,  

Phần Tiếp Chuyện “Ông Cha...”

18/02/201300:00:00(Xem: 271672)
viet-ve-nuoc-my_190x135Tác giả sinh năm 1938, cựu sĩ quan an ninh quân đội, sang Mỹ theo diện H.O. vào năm 1990, hiện đã về hưu và an cư tại Westminster. Ông tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2008 và đã góp nhiều bài viết giá trị. Trong một bài viết được phổ biến đầu năm, tác giả kể chuyện về một Linh Mục giúp giải cứu những nạn nhân bị buộc làm nô lệ lệ tình dục.

Sau khi bài viết của tôi viết về "Ông cha và các ổ nô lệ tình dục" viết trên Việt Báo vào cuối tháng 12 năm 2012 thì tôi được phản hồi từ bạn bè và người thân ở nhiều nơi trên thế giới kể cả Việt Nam. Điều này làm tôi "khoái bao tử" nên viết thêm.

Trước hết là ông anh tôi ở Pháp, anh Hô gọi về cho biết, chú gởi cho anh bài viết của chú, thì trước đó một tuần có người bạn đã gởi cho anh rồi.

- Sao mau quá vậy?

- Chú nên biết bây giờ thời đại Internet mọi việc trên thế giới họ đều biết cả, và những bài viết về người tốt việc tốt họ đều tìm đọc. Bài chú viết về ông cha rất hay, viết về những người làm đẹp cho đời.

- Cám ơn anh.

Lại có điện thoại reo.

- Alô ai đó?

- Em Tuyết đây. Em ở Canada có người bạn mail cho em bài viết về ông cha mà tác giả tên Dục, em ngợ ngợ không biết có phải anh không?

- Còn ai trồng khoai đất này nữa!

- Ông cha hay quá hả anh?

- Ừ, hôm nọ Cha có điện thoại cho anh cám ơn anh, nhờ có bài viết mà nhiều người biết về việc làm của Cha, họ hỏi Cha đã đọc bài viết về Cha chưa? Cha cho biết là đã đọc rồi, có những người ở Việt Nam cũng hỏi Cha, Cha trả lời họ, đã đọc rồi. Cha còn cho biết có một ông bác sĩ ở Úc-Châu có liên lạc với Cha xin được đứng ra tổ chức một buổi gây quỹ để giúp Cha, Cha đã nhận lời, nhưng công việc dày đặc mãi tháng năm Cha mới qua được.

- Cô Tuyết có biết ông bác sĩ là ai không? Là con anh Dũng ở Sydney đó, là cháu của bác Mâu. Em biết tại sao anh biết không, là chị Chi con bác Mâu có điện thoại cho anh. Sự việc là Chi mò trên Net thấy bài viết của anh, Chi cho cháu Quang xem, cháu thích quá mới liên lạc với Cha, vì trong bài viết của anh có để số điện thoại của Cha Thông. Chị Chi có hỏi cháu Quang là có biết ông tác giả này là ai không. Cháu nói cháu không biết. Chị nói là chồng của cô Liên hôm nọ, cô Liên từ Mỹ qua thăm bà Nội và bố mẹ cháu đó. Con biết cô Liên. Cháu có liên lạc được với Cha Thông rồi. Cha thích lắm, nhờ bài viết về công việc của Cha mà mọi nơi trên thế giới nhiều người biết được công việc của Cha và yểm trợ Cha trong công tác từ thiện. Cha cám ơn nhiều. Cháu mong sớm được gặp Cha, nhưng mãi đến tháng Năm Cha mới qua Úc được. Cha phải qua lại nhiều các nước phương tiện rất là tốn kém, cháu muốn giúp Cha một phần nhỏ trong khả năng của cháu.


- Cô nghĩ cháu làm được như vậy là quá tốt, cháu còn nhỏ mà có cái tâm như vậy biết đâu các nơi khác nhiều người sẽ giúp Cha một tay bằng cách này hay cách khác. Xin ơn trên phù hộ cho Cha nhiều sức khỏe để tiếp tục công việc.

Tưởng chỉ có các nước tiên tiến trên thế giới mới vào Net để truy cập những bài viết trên báo, mà ở Việt Nam họ cũng vào Net. Bằng chứng là tôi có cô cháu tên Nguyễn Thị Minh Lý, cháu gọi cho tôi biết là cháu đã đọc bài viết của tôi rồi. Ở đâu mà cháu có? Cháu vào Net thấy tên chú, cháu thích quá. Không ngờ ông chú của cháu là một nhà văn. - Văn vẻ gì! Chú viết hay lắm, thật đấy, cháu còn gởi cho các bạn cháu nữa, khoe nhắng lên tác giả là ông chú tao đó.

Tôi cũng không ngờ là bài viết của tôi về ông cha mà được phổ biến rộng rãi như thế. Đúng là thời đại Internet.

Tôi vui lắm vì chỉ muốn mọi người biết được công việc của Cha để yểm trợ cho Cha trong công tác từ thiện.

Tôi cũng cám ơn Nhật Báo Việt Báo đã mở ra mục này để chúng tôi những "mầm non văn nghệ" đã có đất dụng võ. Mục này đã mở ra từ năm 2000 đến nay cũng gần mười ba năm rồi, mỗi năm ba trăm sáu lăm ngày, vị chi trên bốn ngàn bài đã được đăng hàng ngày mà vẫn còn tiếp tục, thật là kinh khủng. Ai cũng muốn giải bày tâm tư tình cảm của mình hoặc việc làm của những người khác sống trên nước Mỹ này. Đâu cần những câu văn chải chuốt của những nhà văn, chỉ cần nói ra những sự kiện mà mình hay người khác đã thấy, đã sống, dù câu văn ngây ngô hoặc viết sai chính tả độc giả đều chấp nhận. Chúng tôi một trong những tác giả có bài gởi về tòa soạn báo, xin chân thành cám ơn quý báo đã tạo cho chúng tôi có sân chơi trong mười mấy năm qua, nói ra cũng bằng thừa nhưng chúng tôi vẫn phải nói. Xin đa tạ.

Nguyễn Kim Dục

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,299,646
Sau bốn mươi ngày lênh đênh trên biển, vô đảo Thái Lan vài tháng
Truyện cho mùa xuân Nhâm Thìn của tác giả là bản ngợi ca tình thân yêu và cuộc sống tươi đẹp. Trước 1975, Cam Li từng viết nhiều truyện ngắn trên bán nguyệt san Tuổi Hoa,
Tác giả đã có dịp cùng người thân dự sinh hoạt Viết Về Nước Mỹ từ lâu nhưng chỉ mới góp bài từ năm thứ 11 của giải thưởng. Bài viết đầu tiên là “Hồng Điểm”, bài thứ hai là một truyện vui, “Ông Già Vợ Trúng Số Độc Đắc”ï Bài viết thứ ba của Ý Thảo kể về ông bảo trợ người Mỹ và kỷ niệm về chuyện nghỉ Tết Nguyên Đán của người Việt trong cơ sở Mỹ thời mới định cư.
Tháng 8 năm 2010, vì công tác nơi vùng cát nóng sa mạc Úc Châu, tôi không bay về tham gia ngày họp mặt Viết Về Nước Mỹ
Rồng thật ra không phài là một con vật có thật
Tác giả đã hai lần nhận giải viết về nước Mỹ. Ngay từ năm đầu tiên, với bài "Chương Kết Của Cuộc Đời", cô được trao giải danh dự 2001. Bốn năm sau, cô nhận giải vinh danh tác phẩm 2005, với bài về một cựu sĩ quan Việt Nam Cộng Hoà và bài về một quả phụ Mỹ thời chiến tranh Việt Nam.
Ước vọng của Tin là trở thành Bác sĩ nhi đồng
Sau hơn 15 năm làm ở hãng máy bay ở tiểu bang Kansas, anh Ba tôi về hưu ở tuổi 65 rồi trở về VN sanh sống
Tác giả đã tham dự Viết Về Nước Mỹ từ những năm đầu, với bài viết "Nước Mỹ, Thiên đường Đại học." Trứớc 1975, ông từng du học Mỹ lấy bằng Master về Kinh tế Ngân hàng; Chuyên viên Phủ Phó Thủ Tướng Kinh tế Tài chánh VNCH; Giám đốc Ngân Hàng Phát triển Nông Nghiệp; Đinh cư tại Mỹ 1980; Kỹ sư Điện toán tại Los Angeles từ 1983 đến lúc về hưu 2005. Sau đây là bài viết mới của ông.
Tác giả sinh năm 1959 tại Sài Gòn, đã viết một số bài trên báo chí Saigon trước 1975. Định cư tại Canada vào năm 1984 và sang Mỹ vào năm 1994, hiện làm việc trong lãnh vực điện toán và khoa học lý thuyết.
Nhạc sĩ Cung Tiến