Hôm nay,  

Chọn Nơi Sanh

9/16/201300:00:00(View: 78542)
Tác giả: Y Châu
Bài số 4012-14-29412vb2091713


Tác giả là cư dân Miami, tiểu bang Folrida, đã góp hai bài viết về nước Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất. Cả ba bài đều là những bài viết rất ngắn có nội dung cô đọng. Mong Y Châu sẽ tiếp tục viết thêm.

* * *

Sự lựa chọn là điều tất yếu trong sinh hoạt hằng ngày của mỗi người; từ việc nhỏ như mua sắm, tới chuyện lớn hơn như chọn bạn chọn vợ chọn chồng. Nhưng không ai chọn lựa được cha mẹ hay nơi ta chào đời!

"Con vua thì được làm vua
Con sãi ở chùa phải quét lá đa".


Câu chuyện"mẹ quạ nuôi con tu hú", khi tu hú con được mẹ quạ nuôi từ trong trứng, đủ lông đủ cánh, theo bản năng, bay đi tìm đàn. Người đời chê trách! Lỗi của tu hú cha mẹ hay lỗi của tu hú con?

Đạo lý hơn là chuyện thiên nga, khi chim mẹ mớm mồi cho chim con, có dung dịch màu đỏ từ miệng chim mẹ. Người ta ca tụng mối tình mẫu tử của loài thiên nga, hy sinh cả máu thịt của để nuôi con, thật cao đẹp biết bao. Phải chăng cao xanh đưa ra những điển hình từ loài vật để dạy chúng ta!

Gần đây một cặp đồng tính nam, ở một tiểu bang của Mỹ, bị đưa ra tòa vì không làm tròn bổn phận chăm sóc đứa con nuôi. Quan tòa ra phán quyết là họ phải có trách nhiệm nuôi nấng đứa bé đến lúc trưởng thành. Xã hội công nhận, mạng sống của con người rất quí trẻ em càng quí hơn là tài sản của mỗi quốc gia, những người trẻ, những người đang ở tuổi đi làm làm ra tổng sản lượng quốc gia; để đất nước phát triển và nuôi những người về hưu, người già.


Theo ước tính được cập nhật thì chi phí để nuôi một đứa bé từ khi nhỏ đến lúc trưởng thành là 200.000,00 Mỹ kim, không kể thời gian và công lao dạy dỗ; có lẽ vì vậy mà nhất là xã hội Âu Mỹ tỷ lệ sinh sản rất thấp, họ nuôi chó, mèo để hủ hỉ, thay thế trẻ con.

Câu chuyện của Miss Andreas, một người thân quen, đường hoạn lộ của cô rất thành công, nhưng đường tình duyên nhiều trắc trở. Sau khi ly dị, cô nuôi cả một đàn chó, chúng luôn quấn quít và bảo vệ cô,...

Sau một thời gian vắng bóng, tôi gặp lại, khi cô đang đẩy một chiếc xe đôi. Trên xe là hai bé xê xích tuổi nhau, gốc Africa, mà xin làm con nuôi nhân khi viếng thăm. Những đứa trẻ bất hạnh nằm trong danh sách thật dài ở viện mồ côi, từ các nơi: lục đia đen, Á châu, Đông Âu, Nga, Nam Mỹ,... Các em đâu chọn được nơi sanh ra mình, chỉ chờ đợi những cha mẹ nuôi, những trái tim mở rộng khi chọn lựa, không lằn ranh màu da, chủng tộc.

Nếu có cơ duyên, một sự cố gắng bền bĩ của các em, thì những đứa trẻ không chọn được nơi sanh, bị dứt bỏ, khi lớn lên sẽ làm nuôi lớp về hưu, lớp già, trong đó có đấng sanh thành của các em.

Y Châu

Send comment
Off
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Your Name
Your email address
)
Add a posting
Total View: 857,146,241
Tác giả tên thật là Trần Năng Khiếu. Trước 1975 là Công Chức Bộ Ngoại Giao VNCH. Đến Mỹ năm 1994 theo diện HO. Đã đi làm cho đến năm 2012. Hiện là công dân hưu trí tại Westminster. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 8/2015. Đã nhận giải đặc biệt 2016. Nhận giải danh dự VVNM 2017.
Bài trích từ báo xuân Việt Báo Tết Mậu Tuất 2018. Tác giả là cư dân Minnesota, đã nhận giải Vinh Danh Tác Giả Viết Về Nước Mỹ 2008.
Ông Hai nhâm nhi ly trà sâm Đại Hàn, mùi sâm thơm thơm, vị đăng đắng, hơi ngòn ngọt, màu nâu cánh dán.
Chó là một động vật rất gần gũi với con người và có ích trong nhiều lãnh vực như trông và giữ nhà, dẫn đường cho người tàn tật hay khiếm thị
Không biết từ ngữ “Ăn Tết” có từ lúc nào. Nhưng khi nói về tết với đầy đủ ý nghĩa của nó người ta dùng từ Ăn Tết.
Không biết từ khi nào tôi bận tâm về cái việc xuất hành đầu năm! Hồi còn ở quê nhà thì khỏi nói, chuyện xuất hành, hái lộc đâu phải là phần vụ của lũ con nít chúng tôi.
Tết sắp tới rồi! Một câu nói thật ngắn gọn, thật đơn giản, vậy mà sao tôi cứ nghe nao nao, cho dù tuổi đời đã gần đến cái gọi là cổ lại hy!
Vặn tay cầm, thấy không khóa, thím Sáu bèn đẩy cửa bước vô. Đèn đuốc trong nhà sáng rực, nhưng không thấy có người. Nghe tiếng động trong phòng tắm
Anne Khánh Vân, sinh năm 1974 tại Saigon, tốt nghiệp kinh tế tại Pháp, hiện sống và làm việc tại miền Đông Hoa Kỳ. Năm 2007, cô nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ với tự truyện “Duyên Nợ Với Nước Mỹ.” Chỉ ít tuần sau đó, cô “chạy” đủ giấy tờ đón ba má từ Việt Nam dự lễ phát giải. Sau chuyến du lịch, hồ sơ bảo lãnh gia đình được hoàn tất và từ 2011, ba má, và vợ chồng người em trai đã chính thức định cư, đoàn tụ. Hiện nay, cô là một thành viên trong ban điều hành Mount Vernon, di sản của vị Đệ nhất Tổng Thống Hoa Kỳ George Washington, tại Alexandria, Virginia. Bài mới của cô là chuyện vui gia đình và bạn đọc Viết Về Nước Mỹ cuối năm.
Tác giả cùng 2 con gái tới Mỹ ngày 27 tháng Bảy năm 2001 theo diện đoàn tụ. Mười sáu năm sau, bà hiện có tiệm Nails ở Texas và kết hôn với một người Mỹ. Với sức viết giản dị mà mạnh mẽ, tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm 2017. Bài viết mới của bà trích từ báo xuân Việt Báo Tết Mậu Tuất 2018, hiện đang phát hành khắp nơi. Đây là tự sự của một tôn nữ thời đổi đời: Làm tài xế Taxi tại Huế. Định cư, kết hôn với người Mỹ.
Nhạc sĩ Cung Tiến