Hôm nay,  

Tết Ăn Gì Cho Đỡ Ngán

16/01/201400:00:00(Xem: 21566)
Tác giả: Nguyễn Viết Tân
Bài số 4116-14-29516vb5011614

Hai tuần nữa mới Tết, nhưng đã tới lúc lo thức ăn cho ngày Tết sắp tới. Tác giả Nguyễn Viết Tân, thành viên Ban Tuyển Chọn Chung Kết, muốn chia xẻ với bạn...

* * *

Trước hết tôi kể chuyện xưa rồi sẽ nói đến chuyện nay.

Má tôi kể hồi năm 1945 khi Pháp mới trở lại Việt Nam, họ tiến chiếm ngay các tỉnh Sài Gòn, Mỹ Tho, Biên Hoà, Bình Dương... và các đồn điền cao su ở miền Đông Nam Phần. Gia đình tôi ngày đó đang làm công nhân cạo mủ cao su thuộc đồn điền Michelin ở làng 4, quận Dầu Tiếng.

Khi ấy Việt Minh ra lệnh "Tiêu thổ kháng chiến" nghĩa là đốt hết nhà, giết hết heo bò gà vịt rồi rút lui vào rừng, để quân Pháp vô không còn chỗ đóng quân, không còn thực phẩm mà ăn.

Thực ra lính Pháp không ăn cơm gạo và những thức ăn như dân mình, nhưng lính Lê Dương, thường gọi là Tây đen rạch mặt thì họ đâu có từ thứ gì.

Dân trong làng nuôi khá nhiều heo, vì gấp rút không kịp luộc chín nên họ giết heo xong thì xả ra làm 4 mảnh, đào lỗ, đổ muối hột và nước mắm lên trên rồi lấp đất lại, đắp cao lên như một nấm mộ.

Muối và nước mắm trong kho rất nhiều nên cứ đập bể lu mà đổ xuống.

Khi chiếm tới làng nào thì Pháp kêu gọi người dân trở về làng cũ đi làm lại, ai trốn tránh mà họ bắt được thì trói lại đưa đi tù, có khi còn bị bắn chết nữa.

Ở trong rừng chui rúc quá cực khổ, lại không có thực phẩm nên sau mấy tháng phần đông dân chúng phải lếch thếch trở về. Đồ ăn không có nên người ta đào những "mộ heo" lên. Lúc đó nó giống như cá mắm đã chín vì bị ướp mặn, khi ăn cũng không cần luộc lại, mà chỉ thái ra mà ăn.

Mãi về sau này khi gia đình đã dọn về Rạch Giá, cứ đến Tết, đánh đụng thịt heo là má tôi thường làm món heo ngâm nước mắm rồi kể lại chuyện...hồi đó, chuyện tản cư, hồi cư, chuyện thịt heo đào hố mà chôn.

Qua tới bên Mỹ, nhớ tới món má thường làm, nên tuần trước tôi đi mua thịt ba rọi về luộc chín, để ráo nước rồi ngâm nước mắm. Bà xã tôi nói đừng làm mặn như má, anh nên nấu một chén đường, một chén nước mắm và một chén nước lã, để nguội rồi hãy đổ vô lọ thuỷ tinh, phải cho ngập lên bên trên thịt, lấy cái chén nhỏ mà ém chặt nó xuống không thôi bị hư đó.

Nói xong nàng nguẩy đít đi làm như thường lệ, để mặc tôi tung hoành dưới bếp với món heo ngâm.

Bả nói thì tôi nên tuân lệnh y như kiểu từ ngày mới lấy nhau. Bà bề trên đã phán thì cấm có sai bao giờ.

Và quả nhiên tin vào lời vợ thì kết quả nhãn tiền, chỉ cần ba ngày sau là lấy ra ăn ngon tuyệt.

Khi thái mỏng theo kiểu thái phay, bì nó dòn, mỡ nó trong, nạc nó đỏ...ăn vô có vị chua của nem, vị ngọt của đường, vị mặn của nước mắm. Thật tuyệt cú mèo, ngon hơn má tôi làm hồi đó.

Ăn với cơm và dưa chua cũng ngon, nhưng tôi nghe người ta bày cách ăn...sang trọng hơn:

-Cuốn với bánh tráng, rau sống rau thơm, bún, chuối chát và khế. Nếu không có khế thì dùng táo xanh cũng được. Hết xẩy con cào cào.

Nên cất trong tủ lạnh và ăn liền trong một vài tuần cho nó ngon, đừng để lâu sợ hỏng.

Thấy có lý quá, thừa thắng xông lên, tôi liền đi mua loại thịt "Giò heo lóc xương" về làm nhiều nhiều, vì bà bề trên nói rằng thịt ba rọi có mỡ, không dòn và ngon như thịt giò heo, nhất là nếu ra chợ Tam Biên kế bên nhà băng Wells Fargo mà mua thịt tươi lại càng ngon...

Tôi phân ra từng keo nho nhỏ đựng vừa vài ký một, để tặng họ hàng nhân dịp Tết đến, chứ biếu họ mứt, nhứt là mứt vừa ngọt, vừa làm bên Tàu hay VN thì ớn lắm, dù đựng trong hộp màu sắc rực rỡ, ăn vô có ngày mang hoạ vì không biết họ tẩm ướp những thứ gì. Thêm nữa là nhiều người sợ cao đường, có khi mình tặng xong vừa ra về, là họ mắt trước mắt sau tộng vô thùng rác hết.

Thật là phí của giời.

Bây giờ tôi kể về món thứ hai, ăn cũng ít ngán, đó là cá nướng.

Anh Đỗ Tiến Bình Minh, người đang sống cạnh mấy cái mỏ vàng ở Phoenix- Arizona mới xuống đây chơi thăm tôi. Hôm trước anh đi câu được nhiều cá trout lắm, nên đem xuống cho tôi cả thùng tới mấy chục con.

Nhớ ngày còn nhỏ, cứ sắp Tết là chúng tôi đi tát đìa, đốt rơm rạ ngoài đồng làm món cá lóc nướng trui. Bây giờ ở chợ cũng có bán cá lóc, nhưng đông lạnh nên ăn giống khúc củi mục, không ra cái tướng báo gì. Nhân có cá "chùa" lại tươi ngon nên tôi làm món cá đút lò, chứ rơm đâu mà nướng trui.

Cá làm sạch sẽ, ướp đầy đủ gia vị, tôi xếp lên mấy lượt giấy nhôm, rưới hành mỡ, rồi gói lại mà nướng trong lò.

Chừng 30 phút sau là cá đã chín vàng, mở ra bay mùi thơm phức.

Cá này ăn với bánh tráng, bún, rau ráng y như món Cá Nướng Da Dòn ở ngoài tiệm.

Nên dùng với rượu wine trắng thì rất hợp vị.

Các bạn thử làm 2 món này xem. Rẻ ngon và lành.

Nguyễn Viết Tân

Ý kiến bạn đọc
16/01/201408:00:00
Khách
Hay, tôi sẽ bắt chước làm.
16/01/201408:00:00
Khách
Thật là thích hai món này. Tôi sẽ làm thử và chắc là sẽ ngon lắm. Cám ơn Tác giả rất nhiều
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,901,501
Mùa hè năm 2004, nhóm cựu học sinh trường Trung học Nguyễn Hoàng-Quảng Trị tại Bắc California tổ chức Đại Hội, chúng tôi cựu học sinh Nguyễn Hoàng ở Nam Cali. chuẩn bị khăn gói
Với tôi, môn thể thao này, nếu ta biết áp dụng đúng cách, đúng môi trường, sẽ giúp cho tâm hồn và thể xác chúng ta nhẹ nhàng, thanh thoát, yêu đời và tươi trẻ mãi, nhất là phụ nữ
Người Việt Nam chúng ta đã quen thuộc với nếp sống thân quen chòm xóm, láng giềng, gắn bó với quê nhà, cây đa xóm cũ. Đó là một truyền thống tốt đẹp, một nét văn hoá đặc trưng
Ngày sung sướng nhất của mẹ là ngày được cha bảo lãnh cho sang Mỹ. Tội nghiệp mẹ, lấy cha tôi từ năm 18 tuổi, mẹ ở với cha dược có hai năm thì xảy ra biến cố lịch sử trọng dại. Tháng tư 1975
Cách đây khoảng hơn 10 năm, anh có đọc một bài viết ngắn của một người Bắc (Di Cư 54) từ Mỹ về thăm Hà Nội, ông ta nói rằng khi cho quà cáp hay tiền nong, người miền Bắc không hề nói câu cám ơn.
Bữa nay làm có nửa ngày… Về sớm nhìn qua đồng hồ thấy chưa tới 1 giờ, dòm xuống bàn tay móng ngắn, móng dài xấu ình, thôi thì tắp vô tiệm neo coi sao. Bước vô tiệm liếc sơ
Ngày bà nội tôi còn sống, nội thường kể chuyện đời xưa cho chúng tôi nghe. Ngoài những chuyện thần thoại, cổ tích với các ông tiên, bà tiên, nội tôi còn kể những câu chuyện của đời thật
Lạnh quá! Gió buốt từng cơn! Đã hơn hai giờ đồng hồ... Vẫn chưa thấy bóng dáng chiếc xe buýt. Mọi người ai nấy đều cóng lạnh, đi tới đi lui cố gắng cử động để máu huyết lưu thông tạo nhiệt
Một buổi sáng vào khoảng giữa năm 2005, tôi nhận được một phong bì vàng gởi tới bởi phòng an ninh của công ty nơi tôi đang làm việc. Mở ra, bên trong là một xấp tài liệu viết bằng Anh Ngữ
Sáng thứ bảy nhưng trời nóng sớm vì mùa hè còn nợ mấy hàng cây đang hồi xanh lá. Ong Hoàng lẩm bẩm với cây chanh ngoài sân sau, nhổ cỏ, vun gốc, tưới nước…Tánh ông, thích hay không thích
Nhạc sĩ Cung Tiến