Hôm nay,  

Tháng Tư, Tìm Thân Nhân Người Chết

24/04/201400:00:00(Xem: 19357)

Người viết: Nguyễn Viết Tân
Bài số 4193-14-29603vb5042414

“Trong biến động cuối tháng Ba năm 1975, người ta thấy xác ông Nguyễn Hữu Thính trên bờ biển Thuận An. Ông được một người dân an táng tại An Bằng. Mong tìm thân nhân người quá cố.” Người chuyển tin và sư tập hình ảnh, ghi chú là tác giả Nguyễn Viết Tân, giải Việt Bút 2010, hiện trong ban tuyển chọn chung kết Viết Về Nươc Mỹ.

* * *

Người bạn thân của gia đình tôi từ Huế gửi email như sau:

- Hôm nay nhà mình có người khách lạ đến hỏi tìm tung tích của một người, mình đưa lên đây, ai có tin tức gì thì xin cho biết:

“Tìm gia đình con cháu của ông NGUYỄN HỮU THÍNH; sinh ngày 15-2-1937 tại phường Trung Hậu, Quận 1, Huế. Tên cha: Nguyễn Hữu Thịnh. Tên mẹ: Lê Thị Thội. Địa chỉ: 26 Lê Tuấn Anh - Huế.

Trong biến động cuối tháng Ba năm 1975, người ta thấy xác ông trên bờ biển Thuận An, được một người dân tại An Bằng an táng tại đây và vẫn hương khói cho đến ngày nay. Người chôn và chăm sóc phần mộ của ông Thính đã ra sức tìm kiếm con cháu của ông Thính để báo tin nhiều năm nay nhưng không được. Nay ông đã quá già, ước nguyện tìm cho được để yên tâm nhắm mắt.

Các thông tin trên đây là chép từ thẻ Căn Cước của ông Thính, hiện vẫn còn được giữ rất tốt.

Tôi vừa tìm được trong sách tên đường phố xưa và nay của Huế (Dương Phước Thu viết) con đường "hình như" có tên là Lê Tuấn Anh. Nói là “hình như” vì tấm bản đồ này vẽ tay và được ghi chữ không rõ lắm.

Đường này ở trong khu trước kia là ruộng Tịch Điền, năm 1960 được san lấp xây dựng khu dân cư, trong phạm vi giữa các đường Thánh Gióng (trước là Nguyễn Hữu Hiền), Nguyễn Quyền (Lê Đến),Thái Phiên, song song với các đường này; và thẳng góc với các đường Phan Huy Chú (Nguyễn Tung).

blank
Một góc nghĩa trang An Bằng, thành phố cõi âm.

Từ sau 1975 tên đường hầu hết bị đổi tên nên truy tầm rất khó.

Chắc cũng nhiều người còn nhớ là Huế mất trước SG khoảng chừng 1 tháng. Khi ấy SĐ/TQLC, SĐ1BB, LĐ/BĐQ, ĐPQ thuộc Tiểu Khu Quảng Trị và Thừa Thiên; các đơn vị Pháo Binh, Quân Cụ, Truyền Tin, Quân Y và các phần sở dân chính... chỉ có một phần rút vào Đà Nẵng bằng đường bộ, còn hầu hết dồn ra cửa Thuận An vì có tin tàu Hải Quân sẽ tới đón.

Những cuốn sách, bài báo, hồi ký về cuộc lui binh hỗn loạn này chúng ta đã được đọc, nhưng chỉ là những tổng thể, còn vụ việc nhỏ như cá nhân ông Thính này nó đã chìm lấp sau gần 40 năm.

blank
Căn cước người chết.

Có lẽ nhiều người đã nghe ở Huế có một làng xây lăng mộ rực rỡ như chốn cung đình, đó chính là làng An Bằng gần cửa Thuận An mà ông Thính được chôn cất nơi đây.

Làng An Bằng vì gần bờ biển nên dân vượt biên nhiều, qua tới Mỹ họ chí thú làm ăn nên trở nên khá giả rồi trở về xây lại mồ mả cha ông.

Vì suy nghĩ khác người, họ không đem tiền về phát triển nhà cửa, trường học, điện nước phố xá gì hết, mà cố công xây lăng tẩm như của vua chúa thời xưa. Người này thấy người kia xây đẹp hơn, bèn phá cái mình mới xây đi để làm cái khác, vì thế bây giờ như một thành phố của cõi âm.

Cũng có thể gia đình ông Thính đã vượt thoát ra nước ngoài, mong rằng họ đọc được tin này mà nhận lại mộ phần của ông.

Nguyễn Viết Tân

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 865,428,073
Cách đây ít lâu, tôi nhất định phải về thăm lại Quê Hương, mồ mả Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ, thăm vợ chồng người con trai lớn và đưá cháu gái 13 tuổi còn ở lại
Huy là bạn học của tôi từ nhỏ. Tôi thân Huy vì tính cách của nó. Tôi thích nhất một điểm nơi Huy: Hắn không biết phô trương
Lần đầu tiên tôi gặp con bé, nó đi một mình. Cầm hồ sơ trong tay tôi gọi tên nó - Hòang thị Hiền - bằng giọng Việt Nam, có những dấu huyền, dấu nặng rõ ràng.
Người ta thường nói ánh dương tuôn trào muôn sức sống nhưng có lắm khi "Đêm thấy ta là thác đổ"...
Bên Hội thân hữu Khánh-hòa cũng xảy ra chuyện tương tự, có người qua kể chuyện bên họ cũng muốn gửi tiền về trùng tu Trung học Võ Tánh, nhưng chánh quyền địa phương ép phải giao tiền cho Ban giáo dục Khánh hòa lo.
Có một lần, "ông bạn lớn" của mục sư K. hỏi tôi sao không viết một bài về Hội đồng hương quê tôi ở Cali. Tôi giật mình, .bối rối:
Gặp lại cây hoa phượng đỏ sau bao năm xa cách, tôi đã viết ở trên là chúng ta thường cho mọi thứ có sẵn quanh mình là một điều tự nhiên, không tỏ thái độ trân trọng và yêu quý những thứ mình đang có.
Có những thứ xung quanh chúng ta thường gặp hàng ngày nên chúng ta nghĩ rằng sự hiện diện của chúng là điều tự nhiên do tạo hóa ban phát cho.
Nhìn con gái xúng xính trong bộ áo ra trường bước lên khán đài, Loan không khỏi xúc động nhớ đến năm nào khi con nàng bảo cho nàng biết là nó đã có thai!
Hôm nay trong lớp học của Indo, cô giáo bảo tất cả học sinh về nhà làm một bài viết về chính mình. Indo về nhà, thắc mắc tự hỏi là nó có biết gì đâu mà viết.
Nhạc sĩ Cung Tiến