Hôm nay,  

Gặp Lại Em Ở Quê Cha

25/06/201400:00:00(Xem: 14105)

Tác giả: Y Châu
Bài số 4258-14-29658vb4062514

Tác giả là cư dân Miami, tiểu bang Florida, thường góp những bài viết rất ngắn có nội dung cô đọng, tinh tế. Mong Y Châu sẽ tiếp tục viết và viết đầy đủ chi tiết hơn, dài hơn.

* * *

Mùa hè đến gần mọi người càng thêm bận rộn,...riêng học trò còn phải chuẩn bị để nghỉ hè. Nhiều em với mũ vuông áo thụng, trang trọng làm lễ tốt nghiệp, trưởng thành, một bước ngoặt cuộc đời, bỏ sau lưng một thời sinh viên lắm mơ nhiều mộng.

Miami giữa trưa, trời nóng hừng hực, nhiệt kế lên đến 90 độ F, càng "nóng" hơn khi đội bóng rổ "Miami Heat" vào chung kết với đội "Spurs", San Antonio, tiểu bang Texas; để bão vệ chức vô địch giải NBA (Hội bóng chuyền quốc gia) mà họ đã giành được từ hai mùa liên tiếp.

Điện thoại reo vang, tôi nhấc máy lên nghe:...quảng cáo! Vừa gác điện thọai, lại có người gọi nữa. Bên kia đầu dây có tiếng nói của người Việt Nam:

- Xin chào, có phải anh đang cần người không ạ?

- Đúng rồi, nhưng đã trể, tôi nhận người từ một tuần lễ trước.

Rồi với giọng nài nỉ quen quen:

- Anh có biết ai cần người, xin làm ơn giới thiệu dùm em, cám ơn.

- Để tôi nhớ lại... À mà có hưỡn thì đến chỗ tôi cho biết, có địa chỉ của tôi rồi chứ?

Ngày hôm sau, một chiếc xe mui trần loại thể thao "sport" chạy vào chỗ đậu xe, một người đàn ông trung niên mở cửa xe bước ra. Anh ta có mái tóc dài che phủ một phần gương mặt điển trai, mũi cao mắt lớn, nhưng vẫn phảng phất nét Á Đông. Anh tự giới thiệu tên mình là Antony, đã gọi tôi ngày hôm qua. Antony nói tiếng Việt giọng miền Nam rất chuẩn.

Anh kể rằng: chỗ cũ làm không vui...nên bỏ đi "Casino" cả tuần qua, bị thua mấy "ván lớn". Nếu thắng được sẽ có gần nửa triệu, về nghỉ hưu luôn. Hiện tại trong chương mục nhà băng trống trơn, mà tiền trả góp xe, tiền điện...lại đến, nhanh thiệt! Tôi chia xẻ những khó khăn với anh ta:


- Trả tiền trể sẽ bị phạt, nợ thẻ tín dụng sẽ tăng phân lời, nợ mua nhà không trả ba tháng sẽ bị đuổi,...Tôi khuyên Antony hãy bình tĩnh, từ từ mọi thứ rồi sẽ được giải quyết.

Lúc đầu, Antony nói chuyện xưng em, sau đó sửa lại xưng con với tôi, thật là lễ phép. Anh ta nói hiện đang độc thân. Có một người vợ đầu tiên ở Việt Nam và một con trai. Khi định cư ở Denver, tiểu bang Colorado, tuyết giá lạnh cóng, có một người vợ ở đó. Bà vợ nhất quyết không chịu qua Florida, anh ta đến ở đây một mình ên, đã mười mấy năm nay.

Antony hỏi tôi xem có ai giới thiệu cho anh một người, không phân biệt màu da, chủng tộc... nhưng phải đẹp. Tôi trả lời:

- Không khó, nhưng Antony phải biết "thả thơ"...Nó nói:

- Mục nầy con "bù trất".

Tôi tiễn Antony ra cửa, ôm nó giã biệt hẹn gặp lại. Vô tình mái tóc dài che mặt nó bay lên, để lộ ra một vết sẹo ở đuôi mắt phải...

Trên hai mươi năm trước, từ tỉnh lẻ xa xôi, sau nhiều lần tới lui chúng tôi cũng qua được cuộc phỏng vấn; chỉ chờ ngày đi định cư nơi xứ lạ quê người. Tôi rão quanh khu vực sở Ngoại Vụ, sở Bưu Điện, nhà thờ Đức Bà,.. Sao mà lưu luyến lạ thường! Đến bao giờ sẽ trở lại nơi nầy!

Khi trưa chúng tôi vào một quán ăn ở vệ đường, thì có một nhóm ba bốn em, mắt xanh da trắng đỏ ửng ăn mặc lôi thôi, bước đến nài nỉ:

- Cả ngày tụi con chưa ăn gì cả, xin cô chú giúp đỡ,...Vừa qua được cuộc phỏng vấn hơn nữa còn lại một ít tiền Việt Nam tôi muốn xài cho hết. Tôi mời họ vào quán ăn, trong số đó có một em đầu trụi lũi, nhanh nhẩu, ở đuôi mắt phải có cái thẹo. Em tên là An.

...Không lẻ An chính là Antony, đã trở về quê cha mà tôi vừa gặp?

Sài Gòn chợt nắng chợt mưa
"Miami" ta đứng giữa trưa nhạt nhoà
Bến Thành tấp nập người qua
"Biscayne" đâu dễ tìm ra họ hàng.

Y Châu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,446,832
"Nước non ngàn dặm (à a a) ra đi, nước non ngàn dặm (à a a) ra đi. Dù đường thiên lý xa vời, dù tình cố lý chơi vơi Cũng không bằng lòng thương mến người.
Từ bao lâu lam lũ với rẫy bái ruộng vườn, dầm mưa giãi nắng, tốn nhiều tiền bạc vay mượn, lẫn với mồ hôi và nước mắt, để làm thủ tục xuất cảnh sang Mỹ
Tối nay vừa vào quán Cà phê Da màu quen thuộc của T.Vấn để lại kể lể với ông bạn già sau một ngày lái xe triền miên trên xa lộ 45 South Houston để đưa xuống trường
Từ phòng mạch của bác sĩ Dung bước ra, Nhàn bàng hoàng như người nằm mộng. Nhàn tưởng là mình đang nằm mơ, không tin đó chính là sự thật.
Nếu bạn có Medicare hay health insurance, bạn không cần phải đọc bài này, vì Medicare hay insurance sẽ thanh toán toàn bộ, hay một phần chi phí nhà thương và bác sĩ săn sóc bạn.
Cái điện thoại di động rung lên trong túi áo khi ông đang cầu nguyện. Ai gọi sớm thế" Cố gắng đọc xong cái danh sách của tín đồ, kết thúc bằng chữ "A-men"
Nước Mỹ, với tôi, là đường đi không đến, nói theo tác phẩm nổi tiếng “Đường Đi Không Đến” của nhà văn Xuân Vũ.
Tôi không nhớ chính xác phương pháp "Đai-ét" (ăn kiêng) xâm nhập vào cộng đồng người Việt từ lúc nào. Giai đoạn đầu khi từ giã trại tị nạn đến đinh cư tại Hoa kỳ
Bên kia đồi, sườn dốc thoai thoải, người ta xuống dễ dàng và nhanh hơn lúc trèo lên đồi. Bên kia đồi, đôi lúc thật đẹp như trong một câu hát của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang “Bên kia đồi cỏ hoa đan lối”.
Đây là tâm sự của một cựu sĩ quan già, xin gửi đến quí báo. Kính tặng các chiến hữu, các cựu tù nhân chính trị QLVNCH.
Nhạc sĩ Cung Tiến