Hôm nay,  

Lá Cờ Của Em

24/07/201400:00:00(Xem: 17379)

Tác giả: Thái NC
Bài số 4284-14-29684vb5072414

“Năm 1975, chiến tranh chấm dứt. Cờ đỏ chiến thắng, đem chuyên chính vô sản trải khắp non sông từ bắc chí nam. Cờ vàng thất cơ làm người tỵ nạn lưu vong năm châu bốn bể. Lịch sử đã trôi qua, nhưng ngẫu nhiên hay định mệnh, hai lá cờ vàng và đỏ lại đụng độ nhau trong một lớp học nhỏ bé tại xứ Hoa Kỳ này.” Trên đây là trích đoạn từ bài viết của Thái NC., tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ năm thứ XII, 2012. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biển đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA.

blank
Một học sinh Việt Nam vẽ 4 biểu tượng em chọn cho nguồn cội của em: Lá cờ hiện tại của Việt Nam nền đỏ sao vàng, bản đồ nước Việt Nam, chiếc nón lá, và phong pháo tết. Đến phiên con gái tôi, cháu vẽ 3 biểu tượng bằng hình ảnh Hai Bà Trưng cưỡi voi, dưới lá cờ vàng, trên cánh đồng lúa. Hình: Bản vẽ của Valerie Nguyen.

* * *

Ngày 20 tháng 7 cách nay đúng 60 năm, hiệp định Geneve (Thụy Sĩ, 1954) lấy dòng sông Bến Hải tại vĩ tuyến 17 chia đôi đất nước. Từ đó, có hai quốc gia Việt Nam dưới hai ngọn cờ khác nhau. Cờ đỏ sao vàng cho miền Bắc Việt Nam Dân Chủ Cộng Hỏa, và cờ vàng ba sọc đỏ cho miền Nam Việt Nam Cộng Hòa.

Suốt 21 năm đằng đẵng, hai lá cờ này nồi da xáo thịt. Năm 1975, chiến tranh chấm dứt. Cờ đỏ chiến thắng, đem chuyên chính vô sản trải khắp non sông từ bắc chí nam. Cờ vàng thất cơ làm người tỵ nạn lưu vong năm châu bốn bể.

Lịch sử đã trôi qua, nhưng ngẫu nhiên hay định mệnh, hai lá cờ vàng và đỏ lại đụng độ nhau trong một lớp học nhỏ bé tại xứ Hoa Kỳ này.

Đầu năm học, lớp con gái tôi được cô giáo cho làm một project như sau:

“Hoa Kỳ là một Hợp Chủng Quốc. Mọi người, trừ một thiểu số rất nhỏ là người bản xứ, tất cả đều có nguồn gốc ông bà tổ tiên từ nơi khác đến đây lập nghiệp. Trong môt ô vuông khoảng 5 x5 inch, mỗi học sinh phải vẽ 3 hay 4 biểu tượng về nguồn cội của mình. Cùng với hình vẽ mỗi em có 3 đến 5 phút đứng trước lớp trình bày cho các bạn biết biểu tượng mà em vẽ đó là gì, và tại sao em chọn nó.”

Lớp có khoảng 30 học sinh, quá nữa có nguồn gốc nước ngoài như Tầu, Nhật, Phi, Đại Hàn, Ấn Độ, Mễ Tây Cơ… và dĩ nhiên là cóViệt Nam.

Một học sinh Việt Nam vẽ 4 biểu tượng em chọn cho nguồn cội của em: Lá cờ hiện tại của Việt Nam nền đỏ sao vàng, bản đồ nước Việt Nam, chiếc nón lá, và phong pháo tết.

Đến phiên con gái tôi, cháu vẽ 3 biểu tượng bằng hình ảnh Hai Bà Trưng cưỡi voi, dưới lá cờ vàng, trên cánh đồng lúa.

Em trình bày trước lớp như sau:

“Hình ảnh hai phụ nữ cưỡi voi là huyền thoại lịch sử của Hai Bà Trưng, hai vị anh thư được ngưỡng mộ nhất của Việt Nam, và cũng của em. Hai Bà Trưng luôn được gắn liền với hình ảnh cưỡi voi chiến, lãnh đạo cuộc cách mạng đầu tiên của người Việt chiến thắng sự đô hộ của người Tầu. Một thi nhân thế kỷ thứ 15 đã nói rằng: Giới tuấn kiệt mày râu cũng phải cúi đầu khâm phục và tự hào về hai bậc nữ lưu đã can đảm đứng lên đấu tranh cho đất nước. Cho đến ngày nay, Hai Bà Trưng vẫn là một biểu tượng cho sức mạnh và tinh thần chiến đấu của người Việt, nhất là giới phụ nữ.”

Nguyên văn bài viết:

The two women riding elephants represents the legend of “Hai Ba Trung” or the Trung Sisters. The Trung Sisters are two of Vietnam’s most celebrated women, and my personal favorite Vietnamese heroines. They are often depicted riding into battle on war elephants. The story goes that the two women led the first great revolt against the tyrannous Chinese rule of Vietnam and led the army to victory. A 15th century poem states "All the male heroes bowed their heads in submission; only the two sisters proudly stood up to avenge the country.” They still stand as a symbol of the strength and fighting spirit of Vietnam and its women.)

Ngay sau khi em trình bày, các bạn trong lớp thắc mắc cờ Việt Nam các em được biết là nền đỏ sao vàng, tại sao lại có lá cờ Việt Nam khác màu vàng này?

Dù không biết gì về hiệp định Geneve 20 tháng 7, sông Bến Hải, hay cầu Hiền Lương… nhưng em đã giải thích với các bạn rằng:

Nếu là project nói về đất nước Việt Nam hiện tại, em sẽ dùng lá cờ đỏ sao vàng hiện nay là cờ chính thức của Việt Nam, nhưng đây là project nói về NGUỒN CỘI, và em đã sinh ra, lớn lên trên đất Mỹ, không liên hệ gì đến lá cờ đỏ đó

Vậy lá cờ vàng liên hệ gì đến nguồn cội của em?

Em giải thích thêm với các bạn:

- Nói về nguồn cội tức là nói về cha mẹ, ông bà. Cha mẹ em đều sinh ra và lớn lên tại miền nam Việt Nam, và lá cờ của miền nam lúc đó là lá cờ màu vàng có ba sọc đỏ. Ông nội và ông ngoại của em cùng từng chiến đấu và phục vụ dưới lá cờ này. Sau năm 1975 vì miền nam thua trận nên cả nước mới cùng có một lá cờ đỏ, và cũng vì vậy mà gia đình em đã phải tỵ nạn lưu vong sang đất nước này.

Cho nên đối với em, lá cờ màu vàng mới là biểu tượng của nguồn cội../.

Thái NC

Ý kiến bạn đọc
28/07/201422:03:54
Khách
Mong người Việt tị nạn cs ở hải ngoại, ai cũng dạy dỗ con cái mình được như cháu trong truyện mà tác giả ThaiNC viết. Cám ơn tác giả đã chia sẽ cùng bạn đọc.
28/07/201408:53:04
Khách
Cám ơn các bạn Le Chi, Saigonmylơve vu, Phuong Hoa, và Khôi An đã có lời ngợi khen cháu. Là ba mẹ của cháu, tôi rất cảm kích các thầy cô Việt ngữ mà cháu đã theo học hơn 3 năm trời. Chính các thầy cô Việt ngữ đã dạy cháu về sự tích Hai Bà Trưng.
26/07/201403:20:07
Khách
Bài viết mong đợi đã xuất hiện nhưng hơi ngắn hơn KhA nghĩ. Tuy nhiên vẫn rất hay và làm cho KhA ước mong có nhiều em bé gốc Việt khác có suy nghĩ chững chạc, đối đáp khôn ngoan như bé Valerie. Cám ơn anh chị đã dạy dỗ cháu về nguồn cội và lịch sử VN.
25/07/201420:34:55
Khách
Chào anh Thái,
Như Tôi đã nói lần trước cùng với nhóm VB Bắc Cali khi nghe về bài tập của cháu, đây là một cảm nhận tuyệt vời mà cô co.n gái dễ thương của anh đã học được từ cha mẹ. Thật là đáng ngưỡng mộ vô cùng! Chúc cháu tiếp tục phát triển sở trường và trí thông minh của cháu để tìm tương lai huy hoàng cho bản thân cháu trên đất nước tự do này! Cam ơn bài viết mà chúng tôi đã chờ "xuất hiện".
PH
25/07/201414:58:55
Khách
Nhờ xem bức tranh này mà em mới biết bà Trưng Nhị thuận tay trái :). Hy vọng những thế hệ sau này sẽ mãi nhớ về nguồn cội gốc Việt của mình. Cám ơn những phụ huynh như của bé Valerie.
24/07/201414:17:01
Khách
Tôi nhìn bức vẽ đơn sơ của bé Mà khâm phục cha mẹ bé đã Hun đúc lòng tự hào dân tộc cho một bé Viẹt sinh ra tại đây. Cám ơn tác giả đóng góp một bài ngắn mà thật sâu sác. Và cho toi gửi lời khen tới bé gái con anh.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,370,705
Tôi chầm chậm đậu xe vào cái chỗ quen thuộc của tôi mỗi sáng chủ nhật, đó là một mảng lề thoai thoải giữa chừng con dốc, được thêu vá bởi màu sắc hoa Vàng Anh và cỏ dại. Bên kia là một cái park rộng thênh thang với những nhánh thông xanh nếu nhìn một lần sẽ không rõ là thiên nhiên hay là tranh vẽ,
Anh đã từng ghé lại Câu Lạc Bộ, Anh nói chuyện với anh em với tất cả hào khí của người lính! Anh khẳng định: Sống là chiến đấu, là chấp nhận thử thách! Đôi khi đời không yêu ta, ta cũng phải há mồm cắn vào nó, ghì chặt nó, như xích của tank cạp lấy mặt đường, bùn lầy
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương Xưa”, kể chuyện gặp gỡ
Tôi cởi tung quân phục, xếp gọn gàng lại, đặt trên đầu giường. Tôi nhìn đôi lon trung úy lần cuối. Nhìn chiến hạm lần cuối. Nhìn những bậc thang lên đài chỉ huy, như đưa tôi lên đài danh vọng thuở nào. Nhìn những bậc thang dẫn xuống hầm tàu, dẫn xuống lòng nước - như chôn vùi tuổi tên, chôn vùi cả một cuộc đời
Đào Như là bút hiệu của   Bác sĩ Đào Trọng Thể, tác giả đã được trao tặng giải Viết Về Nước Mỹ 2005,   "Tác Phẩm Xuất Sắc Nhất", với các bài “Tự Khúc”, “Dấu Chân Người Lính.” Trước 1975, ông là một y sĩ tiền tuyến chuyên về phẫu thuật. Định cư tại cư dân Oak Park, IL (vùng Chicago) Hoa Kỳ, ông là chuyên gia
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương
Tác giả định cư tại Hoa Kỳ từ 1987, hiện là một bác sĩ đang hành nghề tại quận Cam . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là "Hạnh phúc rất đơn giản" kể chuyện về cách nhìn, cách nhận chân hạnh phúc của người phụ nữ Việt tại Hoa Kỳ qua ba hoàn cảnh sống khác nhau. Sau đây là bài viết thứ năm của bà.
Cường đang đọc lại cuốn sách "Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống” của dịch giả Nguyễn Hiến Lê mang từ Việt Nam qua Mỹ bỏ nằm ụ trên kệ sách mấy năm rồi mà không có thì giờ rảnh rỗi để nghiền ngẫm.   Hôm nay nhân ngày lễ, ông lấy được một tuần lễ Vacation đầu tiên sau bao năm lận đận với công việc
Nhạc sĩ Cung Tiến