Hôm nay,  

Cả Ngàn Người Dự Ra Mắt Phim “Ride The Thunder”

31/03/201500:00:00(Xem: 25179)

Westminster (Bình Sa)- - Hơn 1.000 người đã sôi nổi tham dự lễ ra mắt phim Tide the Thunder trước rạp Regency Theatres, tại thành phố Westminster, vào lúc 10 giờ sáng thứ Bảy, ngày 28 tháng Ba, 2015, với sự hiện diện đông đảo của các cựu chiến binh Việt-Mỹ trong cuộc chiến Việt Nam, các vị dân cử, đại diện các hội đoàn, đoàn thể, cộng đồng. và các cơ quan truyền thông tại địa phương.

Quan khách có: Ong Tạ Đức Trí, Thị Trưởng Thành Phố Westminster, Phó Thị Trưởng Sergie Contreras và Nghị Viên Diane Carey; Nghị Viên Phát Bùi Thành Phố Garden Grove; LS Nguyễn Xuân Nghĩa, Chủ Tịch CĐNVQG Nam California, ông Nguyễn Văn Lực, Chủ Tịch CĐNV San Diego, Bà cựu Trung Tá Hạnh Nhơn...

Sau nghi thức chào quốc kỳ VNCH- Hoa Kỳ, do toán hầu kỳ Thủy Quân Lục Chiến Nam Cali do ông Nguyễn Phục Hưng phụ trách cùng với Ban hợp ca Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ, sau đó phần tưởng niệm với tiếng kèn chiêu hồn tử sĩ trong sự im lặng của mọi người thật trang nghiêm.

blank
Các cựu quân nhân chào quốc kỳ Việt-Mỹ.

Sau đó ông Richard Botkin,là cựu Thiếu Tá TQLC Hoa Kỳ,tác giả sách Ride The Thunder lên dâng lời cầu nguyện.

Ông Fred Koster, đạo diễn trong lời phát biểu ông cho biết: "Chúng tôi rất hân hạnh trình chiếu cuốn phim, nói lên sự thật của cuộc chiến Việt Nam, trong đó các cựu quân nhân Mỹ và Việt Nam đã can đảm chiến đấu cho tự do, bảo vệ miền Nam Việt Nam."

Trong phần phát biểu của quan khách, ông Tạ Đức Trí, Thị Trưởng Thành phố Westminster, ca ngợi việc trình chiếu cuốn phim vào thời điểm tưởng niệm Tháng Tư Đen là một việc làm rất ý nghĩa, ông tiếp: "Chuyện phim cho mọi người thấy một cách trung thực, sự hy sinh dũng cảm của người lính VNCH và đồng minh chiến đấu cho tự do. Chúng ta muốn thấy cuốn phim này thành công để mọi người biết đến những công lao của người lính. Ong tiếp, Nhạc phụ của tôi là một sĩ quan binh chủng Thủy Quân Lục Chiến của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, cùng đồng đội chiến đấu cho tự do. Đây là dịp để chúng ta tri ân người lính,"

Tiếp theo Nghị Viên Phát Bùi, Nghị viên thành phố Garden Grove lên trao bằng tưởng lục cho ông Fred Koster, nhà sản xuất phim và ông Richard Botkins, tác giả cuốn sách, để vinh danh công việc làm đầy ý nghĩa của họ. Nghị Viên Phát Bùi tiếp: " Chúng tôi cám ơn đồng hương có mặt để yểm trợ cho công việc ý nghĩa này."

blank
Trung Tá Lê Bá Bình nhân vật thật của chuyện phim.

Trong phần phát biểu Nữ Tài Tử Kiều Chinh đã nói:

"Chiếc Cầu Nối Khoảng Cách.

Bốn mươi năm sau Chiến Tranh Việt Nam, trong cuộc hội ngộ cảm động này, với lòng biết ơn sâu xa, tôi xin chúc mừng tất cả quý vị, là những cựu chiến binh Hoa Kỳ và Nam Việt Nam.

Trong chiến tranh, quý vị là những người đương đầu với sấm sét. Ride the Thunder là câu chuyện của quý vị, về quý vị và những người thân yêu. Xin cảm ơn tác giả Richard Botkin, đạo diễn Fred Koster và cả mọi thành viên trong ê kíp về sách và phim.

Sau chiến tranh là cuộc hành trình từ sự sụp đổ, hành trình vì tự do, hiểu biết và phẩm gia con người. Là một nghệ sĩ lưu vong, tôi xin mượn cơ hội này để bày tỏ lòng tri ơn tới nhân dân và đất nước Hoa Kỳ đã mở rộng vòng tay, trái tim và cánh cửa, cho chúng tôi biến đất nước này thành quê hương của mình.


Xin cầu nguyện cho những người đã khuất. Cầu nguyện cho sự hàn gắn cho hòa bình. Và cầu chúc tốt lành cho các thế hệ mai sau."

blank
Cựu chiến binh Việt-Mỹ kết nối.

Tiếp theo, cựu Đại Tá Gerry Turley, nguyên cố vấn tiểu đoàn sói biển, từng sát cánh chiến đấu cùng Thiếu Tá TQLC Lê Bá Bình thời mùa hè đỏ lửa 1972 trong phim Ride the Thunder phát biểu. "Nước Mỹ muốn cám ơn những người Mỹ gốc Việt đã chọn Hoa Kỳ là quê hương, đã đóng góp nét đẹp của văn hóa Việt Nam và làm việc chăm chỉ cho đất nước này phồn thịnh hơn. Xin đừng quên nói với con cháu mình những gì quý vị đã làm cho đất nước này tốt đẹp hơn."

Cựu Trung Tá Lê Bá Bình trong lời phát biểu ông cũng nhấn mạnh, "Cuốn sách và cuốn phim cho thấy sự hy sinh dũng cảm vì lý tưởng tự do của những người quân nhân chúng ta, Mỹ cũng như Việt. Nhân đây tôi muốn nhắc cho con cháu thuộc thế hệ hai, lời nói của vị tư lệnh tối cao QLVNCH, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, rằng 'đừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà hãy nhìn kỷ những gì Cộng Sản làm'."

Tiếp theo, ông Richard Botkins kêu gọi mọi người đứng lên, nhìn về phía trái của sân khấu nơi có những bức tường ghi danh tánh của các chiến sĩ Mỹ-Việt, cùng cầu nguyện cho những anh hùng đã hy sinh trong cuộc chiến Việt Nam.

"Chúng tôi mong mọi người hãy nhớ đến đồng đội của mình. Xin viết tên của họ và dán lên bức tường như một hành động tưởng nhớ."

blank
Co-producer Kiều Chinh phát biểu.

Sau đó MC Greg Gillaspy, đại diện cho tổ chức cựu quân nhân Vietnam Veterans of America, chi hội 1024 Nam California, kêu gọi các chiến hữu cùng thực hiện hành động "Bridging of the gap" (nối liền những ngăn cách). Từng hai người, từ hai bên, tiến lại gặp nhau phía trước sân khấu, chào kính và ôm nhau. Bên trái là cựu quân nhân Mỹ và bên phải là các cựu quân nhân VNCH, trong đủ màu áo thuộc các quân binh chủng.

Sau đó Đạo diễn Fred Koster lên giới thiệu thành phần trong cuốn phim: "producer," gồm nữ tài tử Kiều Chinh, tài tử Joseph Hiếu, Alan Ford, ông Lý Văn Quý, và cô Carmen Cabana, phụ trách quay phim... Tất cả được mời lên sân khấu để chào mừng khán giả.

Theo ban tổ chức, trong vòng một tuần lễ nếu số người đến mua vé đạt con số 3,500 thì cuốn film sẽ được đem chiếu khắp nước Mỹ.

Nha Sĩ Lý Văn Quý, đại diện ban tổ chức cho biết: "Chỉ trong hai ngày là số vé bán tại rạp đã đạt chỉ tiêu. Ba ngàn năm trăm vé được đồng hương hưởng ứng nhiệt liệt. Trong tuần tới chắc chúng ta sẽ đoạt kỷ lục và như thế là chính nghĩa đã thắng."

Được biết, ngay khi ra mắt phim Ride the Thunder, toàn bộ số vé trong ngày đã bán hết, nhiều người phải chờ xem qua ngày hôm sau.

Ride The Thunder, đã dịch một phần ra tiếng Việt với tựa đề là "Cưỡi Ngọn Sấm" do các ông Lý Văn Quý, Nguyễn Hiền, Nguyễn Hoàng Diệu và bà Trịnh Bình An.

Phim Ride the Thunder hiện chiếu tại rạp Regency, 6721 Westminster Blvd., Westminster, CA 92683. Muốn biết thêm chi tiết về phim, xin vào trang web http://www.ridethethundermovie.com/. Mua sách, xin vào trang web http://www.amazon.com/Ride-Thunder-Vietnam-Story-Triumph/dp/193507105X.

Ý kiến bạn đọc
31/03/201515:59:42
Khách
Phim chiến tranh Việt - Mỹ hay cho cốt truyện !

Nhạc VIỆT NAM và nhạc Mỹ có rất nhiều cho phim chiến tranh ! !!! Rất tiếc , sự phổ nhạc và ghép nhạc cho cuốn phim này ,,,, chưa suất sắc cho lắm !

Nếu hư cấu cho cuốn phim thêm mặn mà thì một chuyện tình hư cấu được lồng vào hoặc ghép xen kẽ ở một khúc nào đó ,,, thì thật tuyệt vời !???!
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 867,015,083
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Qua bao năm dài thai nghén, bố tôi mới sẵn sàng cho tôi chào đời. "Thân Phận” là tên của tôi được bố chọn. Đó là nỗi đau trăn trở của Người muốn gởi gắm vào tôi. Sau buổi ra mắt sách, tôi được ký tặng cho một người bạn vong niên của bố. Chủ của tôi là một người Việt định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, từ thuở còn là học sinh trung học
Nhạc sĩ Cung Tiến