Hôm nay,  

VB Trao Ngân Phiếu $5000 MK Của Tác Giả VVNM Orchid Thanh Lê cho Hội HO Cứu Trợ TPB/QP VNCH

02/09/201517:56:00(Xem: 18978)

TRAO TIENTrong Lễ Trao Giải Viết Về Nước Mỹ năm 2015 được tổ chức tại Nhà Hàng Moon Light, Westminster, vào ngày 16 tháng 8 năm 2015, tác giả thắng Giải Chung Kết Vinh Danh Tác Giả và Tác Phẩm Viết Về Nước Mỹ năm 2015 là Orchid Thanh Lê đã quyết định tặng một nửa trị giá giải thưởng là $5000 Mỹ Kim cho Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh/Quả Phụ Việt Nam Cộng Hòa. Hôm Thứ Tư, ngày 2 tháng 9 năm 2015 quý vị Đại Diện Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh/Quả Phụ Việt Nam Cộng Hòa, gồm bà Nguyễn Thị Hạnh Nhơn, Hội Trưởng; ông Nguyễn Văn Ức, Phó Hội Trưởng Ngoại Vụ; ông Nguyễn Văn Nhựt, Tổng Thư Ký; bà Nghiêm Thanh Hà, Thủ Quỹ; và bà Nguyễn Đào, Hội Viên, đã đến Tòa Soạn Việt Báo trên Đường Moran, Westminster để được cô Hằng Nguyễn là Office Manager của Nhựt Báo Việt Báo trao tấm ngân phiếu $5000 Mỹ Kim. Bà Hạnh Nhơn đại diện cho Hội cảm ơn lòng hảo tâm và quan tâm của tác giả Orchid Thanh Lê đối với đời sống khổ cực của các Thương Phế Binh và Quả Phụ VNCH trong nước. Trong hình, từ trái, bà Nguyễn Đào, ông Nguyễn Văn Ức, cô Hằng Nguyễn trao tấm ngân phiếu $5000 MK cho bà Hạnh Nhơn, bà Nghiêm Thanh Hà, và ông Nguyễn Văn Nhựt. (Photo VB)

Ý kiến bạn đọc
21/05/201600:36:07
Khách
Con ít thấy ai có tấm lồng như cô Orchid thanh Lê. Con đọc bài. trể nên viết lời nầy trể. Con cám ơn cô. Con thắc mắc là tại sao một việc làm đầy ý nghĩa và tình thương nhu vầy mà chỉ có một người khen. Có phải đọc giả VN đều như vậy? Thích chửi người khác mà không biết khen? Con hỏi mẹ tại sao? Mẹ con nói người mình là như vậy, không tỏ sự biết ơn qua lời nói cám ơn. Con nghĩ chắc có nhiều người cũng như con muốn cám ơn cô nhưng không nói.
Chúc cô sức khỏe để viết bài thêm. Bonbon
03/09/201501:28:40
Khách
Xin trân trong tri ân tấm lòng của tác giả Orchid Thanh Lê .

Của tuy tơ tóc Nghĩa so nghìn trùng
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,309,824
Mười bẩy năm trước đây, ngày gia đình tôi vừa đến Mỹ, phóng viên nhật báo PEOPLE, có trụ sở đặt tại Muskegon City, thuộc tiểu bang Michigan đến phỏng vấn, cũng còn quá sớm, thời gian vừa chấm dứt chiến cuộc, vẫn còn có những sự kiện nóng bỏng, một số người Mỹ, nhất là nhóm phản chiến, chưa hiểu rõ người
Đã rất khuya mà Ngọc không tài nào chợp mắt được. Một phần có lẽ do hôm nay trời trở nên nóng lạ lùng làm Ngọc khó ngủ. Nhưng cái chính là Ngọc cứ mãi suy nghĩ về Ngày- của- Mẹ, ngày lễ mẹ đầu tiên trên đất Mỹ. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, sống ở Việt Nam, Ngọc đâu có hề biết hay nghe nhắc đến Ngày-của-Mẹ
Chiều thứ Bảy cuối năm Ất Dậu, ngồi chơi bên ly rượu tất niên ở nhà người bạn, vô tình cầm lên tờ báo Việt ngữ, tôi chợt bàng hoàng. Trong trang phân ưu lớn của tờ báo, người ta nói đến tên anh, thiếu tá Ngô Giáp. Chủ tịch hội ái hữu không quân Nam Cali, vừa qua đời ở tuổi 65! Đã 40 năm rồi từ ngày tôi biết anh
Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.   Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị   Bé Tí rủ: - Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.    Tôi lắc đầu quầy quậy: - Tí rủ lộn người rồi.   Tay chân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét. Con Tí cười cười:
Rất vui khi nhận thư góp ý cuả ông về bài "Dậy Học Trên Đất Mỹ" mà tôi viết cách đây không lâu. Vui nhất là thư của ông đến từ   Cần Thơ,   một miền đất thân yêu mà chắc trong nhiều năm nữa, tôi chỉ còn có thể gặp lại trong những giấc mơ mà thôi. Điều vui hơn là sau khi ông gửi những thắc mắc ấy đến, tôi lại nhận đuợc một lá thư 
Gần hai mươi năm sau ngày miền Nam Việt Nam sụp đổ, Hoàng mới đặt chân đến nước Hoa Kỳ theo diện HO. Tuổi đời gần năm mươi, hai bàn tay trắng, nhờ sự giúp đỡ của hội Từ Thiện và bạn hữu phải làm lại từ đầu, chạy ngược chạy xuôi tìm việc làm để có tiền thanh toán nơi ăn chốn ở. Bạn hữu muốn anh có một
Thằng bé ngồi kế bên chị nó, đòng đưa hai chân trong đôi giày màu trắng có viền đen. Ngồi đối diện với hai chị em nó là người đàn ông có đôi vai gầy, đang chăm chú đọc tờ báo xếp làm đôi, tóc ông lòa xòa rơi xuống vầng trán có nếp nhăn li ti. Thằng bé đưa mắt nhìn đám trẻ tung tăng đùa giỡn trong khung lưới nhựa
Bản Quốc ca Việt Nam được mở đầu cho cuốn băng nhạc, những bản hùng ca thời chiến, mà tôi đã nghe đi nghe lại hơn mười lăm năm nay. Tôi thường tìm đến băng nhạc này mỗi khi lòng xôn xao nhớ về quê hương và những ngày xưa yêu dấu.   Trong lời ca điệu nhạc đầy hùng khí như vẫn còn vang dội những bước chân hiên ngang
Đã mấy lần tôi bỏ chúng ra khỏi túi hành trang chuẩn bị lên đường thì bà cụ lại lén chờ lúc tôi không có mặt bỏ chúng vào,   -hôm ấy là ngày 15 tháng 6 năm 1975, ngày chót theo lệnh trình diện lên đường đi tu huyền- tôi xách cái túi lên thì lại thấy đôi dép râu và bộ bà-ba đen đã nằm lại trong đó từ lúc nào. Bực quá tôi lấy chúng
Mỗi khi hạ về, ngày của Mẹ lại đến. Bất chợt, bâng khuâng, tôi bỗng thấy ganh tỵ với những ai còn được cài bông hồng trên áo!   Sự ganh tỵ ích kỷ, nhỏ nhoi nhưng thật khó tránh khỏi. Thế rồi mọi ký ức, kỷ niệm với Mẹ, về Mẹ lại ùa về vỡ òa từng rung cảm để tôi không thể không cầm viết.   Viết không hay, nhưng phải viết vì
Nhạc sĩ Cung Tiến