Hôm nay,  

Miami, "Calle Ocho"

06/06/201600:00:00(Xem: 10742)

Tác Giả: Y Châu
Bài số 3838-17-30338-vb20606166

Tác giả là cư dân Miami, đã góp nhiều bài viết, tuy ngắn, nhưng luôn cho thấy tấm lòng của ông với đất đai, quê hương, con người. Viết Về Nước Mỹ 2015, Y Châu nhận Giải Đặc Biệt. Sau đây, thêm một bài mới của tác giả.

* * *

Tiểu bang "Sunshine", Florida vừa qua một mùa Đông, đủ lạnh để người ta mặc lại những cái áo len, áo khoát, cái khăn choàng cổ đủ màu sắc, thướt tha; đi tản bộ ở bờ biển, công viên hay dự những dạ tiệc.

Đối với dân nhà vườn thời tiết giống như trẻ thơ hay õng ẹo, nóng lạnh thất thường, sẽ làm cho họ trúng mùa hoặc mất trắng. Khi mùa đông đủ lạnh thì hoa trái bội thu, quá lạnh thì nụ non sẽ rụng hết, không có tiết lạnh mùa đông thì cây không đủ sức để đơm hoa kết trái.

Tháng ba đông sắp tàn, nhưng nàng xuân chưa vội đến (20 tháng ba, Spring begins). Cây vải đã đăm chồi, cái nụ non xinh xinh từ trong kẻ lá vọt ra ngoài, dành phần sương đêm nắng sớm. Chậm chừng hơn một tháng sau cây xoài, cây nhãn cũng không chịu nhường chị, nhịn em đua nhau trổ bông. Một màu vàng ối phủ hết tàn cây, mặc cho ong bướm bủa vây, trêu ghẹo.

Mấy người bạn hiền, nghe kể say mê, vì lời thường hay hơn thực tế, đặt chỗ trước:

- Mùa trái cây nầy, gia đình sẽ viếng Miami, bây giờ "đặt chỗ trước" nhe?

Chưa gì dân Miami vội làm cao:

- Ai đến trước còn chỗ, ai đến sau thì hết chỗ.

Miami, Florida nằm trên con đường bão đi qua, năm 1992 có Hurricane Andrew, năm 2005 có Hurricane Katrina, Wilma,... tàn phá dữ dội. Tất cả đều do thiên định, nếu có lỡ hẹn thất hứa là ngoài ý muốn, xin lượng thứ!

Ước mong năm nay mưa thuận gió hòa, nhà vườn được một mùa bội thu, trái xanh thì đủ chua, trái ngọt như mật để đãi khách viễn xứ tha hương.

Nơi đây qui tụ rất đông đúc người gốc Cuba, họ đến Mỹ từ năm 1959, sau biến cố "Vịnh con heo". Cũng như người Việt Nam có Littte Sài Gòn, người Haiti có Little Haiti, người Cuba có Little La Havana. Con đường số 8, tiếng Spanish là Calle Ocho, từ "down town" Miami chạy xuyên ngang qua bán đảo Florida đến vịnh Mexico, song song với xa lộ I-75. Có nhà hàng Versailles nằm trên đường nầy và 35 Avevnue. Nơi đây thường có những cuộc "xuống đường" và nhất là chuyến viếng thăm lịch sử của TT Obama đến đảo quốc Cuba.

Mỗi năm vào ngày chủ nhật trung tuần tháng ba, từ 9 giờ sáng đến chiều tối có lễ hội Calle Ocho; nằm trên đường Calle Ocho trãi dài hơn 10 blocks đường từ 27 Avenue đến 17 Avenue. Qui tụ đủ mọi sắc dân, đông nhất là dân gốc Nam Mỹ Châu. Ai muốn biết sự sống động cuồng nhiệt của lễ hội thì nên đến thử một lần cho biết (năm nay 13-3-2016).

Tôi có hỏi những người trẻ tuổi:

- Chủ nhật nầy có đi dự Calle Ocho không? Họ tươi cười trả lời:

- Sao lại không! Vui lắm, mỗi năm chỉ có một lần, lại thưởng thức đủ tất cả, nào là: ăn uống, nhảy nhót, có cả ca nhạc sống,...

Những nhà thương mại có dịp để quảng cáo sản phẩm hàng hoá của họ, phải đặt chỗ trước vì báo chí truyền hình có đưa tin trực tiếp.

Nhạc sống, nhảy múa,... hệ thống âm thanh mở hết công suất, náo động cả khu phố, nên những người không thích ồn ào náo nhiệt, hay những người đã qua cái thời thanh xuân, tràn đầy nhựa sống, khi được hỏi lắc đầu:

- Crazy! Crazy!

Cách đây hơn 10 năm, gia đình tôi có đến một lần thiệt là vui! Nay thành phố Miami có khoảng 4 triệu dân, là cửa ngỏ phiá Đông Nam của Mỹ, dân Nam Mỹ trước khi vào Mỹ đều qua đây, nên lễ hội Calle Ocho càng ngày càng đông càng vui!

Trường FIU, ở Miami Florida, mới đây có một buổi chào cờ đặc biệt, họ mời Cộng Đồng Nam Florida. Đến dự có đầy đủ nhân sĩ đại diện cộng đồng, đại diện Phật Giáo, đại diện Công Giáo, Tin Lành,... Có thượng kỳ và hát quốc ca Việt Nam.

Vinh danh những cựu sinh viên gốc Việt Nam đầu tiên, như ông Chu, tốt nghiệp Bachelor, năm 1980,... là một trong những người tích cực phục vụ cộng đồng, nay đã già yếu, 80 tuổi, nhưng nhiệt huyết không bao giờ cạn. Noi gương theo bậc cha chú, có rất nhiều con Hồng cháu Lạc đã và đang là sinh viên của ngôi trường Đại Học Quốc Tế nổi tiếng nầy, và những trường đại học nổi tiếng khác.

Mỗi năm học sinh, sinh viên có kỳ nghỉ hè 3 tháng để nghỉ ngơi lấy lại sức chuẩn bị lên lớp cao hơn, hay chuyển đổi trường mới. Bắt đầu mùa xuân các em có được một tuần nghỉ xuân, Spring break, trước khi trở lại trường lớp học tiếp phần tư cuối cùng. Năm nay tiểu bang Florida, nghỉ xuân được sắp xếp nằm giữa Calle Ocho và Easter.

Vui chơi - Nghỉ ngơi - Tình thương.

Ngày lễ Phục Sinh, Easter, Đức Chúa Trời chết đi sống lại,... để nhắc nhở mọi người làm thêm nhiều điều thiện, tình thương,... để mọi người cùng sống trên quả đất thân yêu, nhỏ bé nầy.

Y Châu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,312,745
Với một loạt truyện tự sự đặc biệt về đề tài đồng tính và sức mạnh gia đình, Lê Thị đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2012. Tác giả, 35 tuổi, cho biết đã đến Mỹ khi còn là một cậu bé “tiếng Việt chưa đủ vốn, tiếng Anh dăm ba chữ chập choẹ,” hiện hoạt động trong ngành thiết kế thời trang tại New York và Chicago. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả cho biết ông đến Mỹ đã 20 năm, nghề nghiệp: chủ tiệm Nail tại Culver City, California. Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên: “Nghề Nail đâu Có... Bèo”, Tháng Tư 2012. “Tuấn, Chàng Trai Nước Việt” -tựa đề một tiểu thuyết của nhà văn Nguyễn Vỹ- được tác giả dùng cho bài viết mới nhất của ông, chuyện nhân vật tên Tuấn bắt đầu vào nghề Nail.
Tác giả tên thật Tô vĩnh Phúc, cư dân Sacramento, California, từng có một số văn thơ đã đăng trên báo chí vùng bắc Cali và các trang web. Tác phẩm mới nhất được xuất bản là thi tập "Bên Bến Sông Buồn"(2011). Ông tham dự Viết Về Nước Mỹ từ 2011, với bài “Chuông Gọi Mẹ Thương.” Bài mới của ông là một truyện ngắn “viết xong ngày thứ sáu 13”, theo lời ghi của tác giả.
Tác giả là cư dân Lacey, Washington State, tốt nghiệp MA, ngành giáo dục naêm 2000, từng là nhà giáo trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Bài viết mới của ông là ba chuyện kể về việc làm từ đảo tị nạn tới đất Mỹ, đơn giản mà tử tế. Tựa đề chung đặt theo tinh thần bài viêt.
Tác giả tên thật Linda Hoa Nguyễn, sinh năm 1950, đến Mỹ năm 1994 diện tị nạn chính trị theo chồng, hiện sống ở Bắc Cali (hình bên). Thư kèm bài viết, bà cho biết “Tôi tốt nghiệp đại học ngành Early Childhood Education tại Chapman University California hồi tháng 5, 2012 khi tôi vừa tròn… 62 tuổi.
Tác giả sinh năm 1940, cựu sĩ quan VNCH, khoá 12 SVSQ Thủ Đức, cựu tù chính trị, đến Mỹ năm 1991 theo diện H.O. 9, hiện định cư tại Greenville, South Carolina, tham dự Viết Về nước Mỹ từ 2002. Tác phẩm đã xuất bản: Hành Trình Về Phương Đông. Sau đây là bài viết mới nhất của ông. Tựa đề được đặt lại theo nội dung bài viết.
Trước 30/4/1975, tác giả từng viết nhiều truyện ngắn trên bán nguyệt san Tuổi Hoa, và các truyện dài xuất bản bởi Tủ Sách Tuổi Hoa - hiện có trên trang mạng:  http://tuoihoa.hatnang.com/ và http://www.camlinguyenthimythanh.com Sau ngày 30/4/1975, Cam Li không viết nữa, chỉ chuyên làm công việc nghiên cứu khoa học. Định cư tại San Jose, California từ năm 2003; và năm 2009 Cam Li bắt đầu góp cho Việt Báo nhiều bài viết giá trị và nhận giải Vinh Danh Tác Phẩm Xuất Sắc, Viết Về Nước Mỹ 2010. Sau đây là bài viết mới của Cam Li cho Trung Thu 2012.
Tác giả là một cựu sĩ quan VNCH, cựu tù chính trị, định cư tại Mỹ theo diện H.O., đã góp nhiều bài viết về nước Mỹ giá trị. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả là một nhà giáo hưu trí, cư dân Riverside, đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Bài viết mới của ông là một du ký về nhiều nước Âu Châu, với nơi hẹn chính là Paris.
Tác giả là một bà vợ cựu tù cải tạo, đến Mỹ theo diện H.O. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên cho thấy cách nhìn đời tươi tắn, lạc quan. Mong tác giả sẽ tiếp tuịc viết thêm.
Nhạc sĩ Cung Tiến