Hôm nay,  

San Diego, Đất Lành...

01/08/201600:00:00(Xem: 16501)

Tác giả: Phạm Hồng Ân
Bài số 4882-18-30582-vb2080116

Tác giả là một nhà thơ quân đội. Trước 1975, ông là một sĩ quan hải quân, từng tu nghiệp tại Mỹ. Sau năm 1975, ông trở thành người tù chính trị và định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. Tham dự Viết Về Nước Mỹ ngay từ những năm đầu tiên, Phạm Hồng Ân đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2012.

* * *

blank
Nhóm ca nhạc Sing For Joy trong một sinh hoạt văn nghệ tại San Diego.

Một cư dân Việt tại San Diego tâm sự với tôi, đây là nơi đất lành chim đậu, biết bao người làm thơ, viết văn, soạn nhạc... quây quần sinh hoạt ở chốn này, vậy mà chưa có một dòng chữ, một bài báo nào viết về họ, về những sinh hoạt văn hóa nghệ thuật mà họ đã miệt mài cống hiến trong suốt thời gian qua. Tôi đồng ý với ông bạn cư dân đó, vì tôi cũng là một trong những người làm thơ viết văn bị lãng quên, gần hai mươi lăm năm sinh hoạt văn chương ở đây, chưa hề thấy một ai, hay một nhóm báo chí nào tiếp tay thổi một chút gió, cho người viết được nương cánh, chấp chới bay lên.

Có một lần, khoảng 1997, họa sĩ Vi Vi cùng với nữ sĩ Diễm Châu tập hợp trên 30 người làm thơ ở San Diego lại, in sách lưu niệm và làm báo một thời gian. Rồi chẳng bao lâu cũng tan rã, mạnh ai nấy đi, trở về với vị trí "cô độc" vốn có của họ. Dù "cô độc", họ vẫn âm thầm sinh hoạt nghệ thuật, những cuốn sách vẫn đều đặn ra mắt, những CD, DVD... lần lượt chào đời. Lâu dần, cư dân San Diego đều biết họ, quen họ. Họ là người tiên phong, dựng nên phong trào, như: Trần Huy Sao, Nguyên Phan, Nguyên Hồng, Như Ngọc Hoa, Sông Cửu, Xuân Nhi... Họ là chim đầu đàn, là linh hồn của các hôi, như: Hội người Việt cao niên, hội quán Bến Trăng, Hiên Thư Các, nhóm văn nghệ San Diego, Trăng Viễn Xứ.... Ngoài ra, còn có một ít người hoạt động độc lập, như: Xuân Đà, Nguyễn văn Hưởng - ông này từng đoạt nhiều giải Viết Về Nước Mỹ do Việt Báo tổ chức.

Gần đây, khi Little SaiGon ở San Diego được City Heights công nhận là thành phố của người Việt, các bạn trẻ trong nhóm lãnh đạo như: Frank Vương, Nguyễn Sử... đã cùng nhau ra tờ báo Little SaiGon Today, nói lên tiếng nói của giới trẻ San Diego.

Gần đây nữa, cư dân San Diego bỗng thấy xuất hiện một nhóm ca nhạc, lấy tên là SING FOR JOY, chuyên đem lời ca tiếng nhạc tự nguyện đến các viện dưỡng lão, Senior Center... giúp vui cho các cụ, các đồng bào Việt Nam ở đó. SING FOR JOY là nhóm thiện nguyện, nghĩa là họ tự móc túi ra trang trải những chi phí trong lúc hoạt động.

Người sáng lập viên cũng là trưởng nhóm thiện nguyện, chị Như Ngọc Hoa. Chị đã từng sáng tác nhạc và từng đem lời ca tiếng nhạc của chị đi giúp vui trong các buổi sinh hoạt cộng đồng khắp nơi trên đất Mỹ. Nhạc sĩ Nguyên Hồng, có một thời nổi tiếng với bản nhạc Anh Cali - Em Sài Gòn do ca sĩ Giao Linh trình bày, làm cố vấn cho nhóm này. Và ca sĩ trẻ Mai Phương phụ tá. Tiếp xúc với chị Như Ngọc Hoa, ngoài ban lãnh đạo nhóm, tôi còn biết thêm các thiện nguyện viên khác, như: Cẩm Sa, Ánh Nga ( bà bác sĩ Đức), Hải Yến, Quý Châu, Miên Thụy (bà dược sĩ Hùng), Mỹ Nhung, Bích Vân và Cẩm Xuân.

SING FOR JOY đã đem lại niềm vui, nụ cười cho các lão nhân đang cảm thấy lẻ loi, cô độc, vì phải tách rời mái ấm gia đình, cách xa hạnh phúc con cháu. Tôi rất thán phục sáng kiến chị Như Ngọc Hoa, và mong rằng bài viết này như một chút gió, chắp cánh cho ước nguyện chị mãi bay xa.

San Diego có một thời nổi đình nổi đám, phong trào văn nghệ văn chương dấy lên mãnh liệt. Những buổi ra mắt sách tưng bừng. Những đêm văn nghệ ấm cúng. Những bài hát do chính tay các nhạc sĩ địa phương sáng tác được ca sĩ địa phương nâng niu truyền đạt. Những buổi bình thơ, ngâm thơ rất thơ mộng, chân tình.

San Diego cũng có một thời, phong trào tan rã. Các nghệ nhân lo cho miếng cơm manh áo trước sự suy thoái của nền kinh tế Mỹ, nên tạm thời bỏ dở cuộc chơi. Những buổi ra mắt sách trống vắng khách văn chương. Những bài hát không hồn, gượng gạo ép vào khuôn nhạc. Đồng thời có những nghệ nhân vĩnh viễn ra đi, để lại sự xót thương cho bằng hữu. Nhà thơ Trần Quốc Bình, nữ nghệ nhân Hoàng Yến, nhạc sĩ Hoàng Thy Trần Triệu Đông, nữ sĩ Linda Tran... đã nằm xuống, ban tặng cho đời nhiều tác phẩm, nhiều hình ảnh, nhiều kỷ niệm quí báu.


San Diego gần đây, phong trào tự dưng nổi lên rầm rộ. Hội quán Bến Trăng ra đời, SING FOR JOY xuất hiện, Hiên Thư Các trở lại với hàng loạt tác phẩm sắp in ấn, chi nhánh Câu Lạc Bộ TÌNH NGHỆ SĨ hình thành, báo Little SaiGon Today với số ra mắt phong phú, tờ báo Hồn Việt của Thiên Vương lăm le chào mừng độc giả... Các tác giả ngày xưa còn trẻ, nay đã trở thành lão nhân đầu bạc, vẫn hăm hở trở lại phong trào, với nhiệt huyết cũng như xưa.

Hiện tại, chưa đầy một năm, San Diego đã ra mắt sách và nhạc ba lần. Chưa kể sự ra mắt của SING FOR JOY và các ban văn nghệ tự nguyện khác.

Lần thứ nhất, thi phẩm Ngất Ngưởng Một Đời Mây của tôi được đồng hương San Diego tiếp đón nồng nhiệt. Buổi đó, gần 200 vị khách ngồi chật hội trường Hội Thánh Tin Lành Wesley. Ngoài các diễn giả được chọn lựa để phát biểu như: Sông Cửu, Khiếu Long, Nguyên Phan - ban nhạc Thương Ca San Diego đã thay phiên nhau luân ca, làm buổi chiều thơ nhạc rất sôi nổi và sống động, khiến khách văn chương phải ngồi lại luyến lưu, không nỡ bỏ ra về.

Lần thứ hai, DVD Giai Điệu & Hình Ảnh của nhóm thi nhạc sĩ San Diego cũng được đồng hương ủng hộ không kém. Đây là một video nhạc, quy tụ 12 bản nhạc của những thi nhạc sĩ địa phương, như: Hải Yến, Lê Bảo Kỳ, Hồ Hương Lộc, Nguyên Hồng, Trang Ánh, Ly Hoàng Thao, Nguyễn Hữu Triều, Như Ngọc Hoa, Phạm Hồng Ân và Khánh Hưng. Trong phần phụ diễn văn nghệ, ca sĩ Quân Anh Trí làm xúc động khán giả qua bản nhạc Cha Tôi của chị Như Ngọc Hoa phổ thơ Phạm Hồng Ân. Bản nhạc phổ thơ có đoạn kết:

Cha là sách gối đầu con vinh hiển
Là nước nguồn làm trong sạch đời con
Là ca dao đưa con về nguồn cội
Là quê hương vang dội tiếng khoan hò.

Và lần thứ ba, thi phẩm “Hạt Nắng” của Sông Cửu được nhận nhiều giấy khen và quà tặng nhất từ các cơ quan lãnh đạo thành phố San Diego.

Năm 2006, kinh tế Mỹ trên đà suy thoái, tôi có ý định bỏ San Diego, ngược lên phương bắc tìm kế sinh nhai. Chicago là thành phố đầu tiên tôi dừng chân. Đó là thành phố bề thế, cổ kính, có nhiều tòa nhà chọc trời, như vươn thẳng tới mây xanh. Tôi trải qua mùa đông ở đó. Kinh hoàng với những cơn bão trắng xóa, dìm thành phố xuống lòng tuyết ẩm mênh mông. Tối ngày vùi người trong căn phòng có gắn máy sưởi, lấm lét nhìn ra bên ngoài, qua ô cửa kính, chỉ thấy bầu trời âm u, xám ngoét như màu da của một xác chết. Khu Oak Forest bạt ngàn, nay bị chôn vùi dưới hàng khối tuyết, trắng xóa một màn tang ảm đạm, thê lương. Lạnh lùng quá, tôi vội tìm cách trở lại San Diego, mang theo một bài thơ tức cảnh sinh tình:

Chicago. Bão tuyết. Tan.
Rừng cung tay đứng bạt ngàn. Khẳng khiu.
Sông đong băng giá. Buồn thiu.
Phố nằm vùi dưới tịch liêu. Bạc đầu.
Sầu ta trắng xóa đỉnh cao
Đời buông thạch nhũ lao đao cội nguồn
Cuộn nhau trong đất trời buồn
Đôi chân Bắc Mỹ.
Linh hồn Cửu Long.
(thơ PHA)

Lời người xưa quả thật không sai. Nơi nào đất lành, nơi đó chim đậu. San Diego có là đất lành, mới sản sinh hoặc qui tụ các nghệ nhân về đây quây quần sinh hoạt.

Đã 41 năm trôi qua, kể từ lúc người Việt đặt bước chân đầu tiên trên thành phố nắng ấm hiền hòa này, đã có nhiều tác giả thời danh trước 1975 chọn nơi đây làm đất sống. Theo như tôi được biết, các tác giả: Nghiêu Đề, Vi Vi, Lê Tất Điều, Phan Lạc Tiếp, Nguyễn văn Minh, Việt Chí Nhân... từng định cư và sinh hoạt nghệ thuật ở San Diego này.

Ngoài các tác giả thời danh kể trên, còn có một số tác giả không nhỏ, âm thầm góp phần vào các sinh hoạt văn chương nghệ thuật, trực tiếp duy trì và bảo tồn tiếng Việt nơi xứ người. 41 năm qua, chưa có một dòng chữ, một bài báo nào nói về họ. Thì hôm nay, bài viết này của tôi, coi như bài giới thiệu, bài tuyên dương những đóng góp của họ trong năm tháng vừa qua. Xin hết lòng trân trọng.

(San Diego, 20/07/2016)

Phạm Hồng Ân

Ý kiến bạn đọc
08/08/201615:36:44
Khách
cám ơn Trần Vinh, nhà văn Đỗ Xuân Tê và Hoàng...đã có những ý kiến đóng góp rất trân trọng.
02/08/201620:10:18
Khách
Bài này hay tưởng như được viết bởi một ký giả chuyên nghiệp. Vào Viết Về Nước Mỹ, tôi đã có dịp được đọc những bài viết hay khác của tác giả như Từ Tấm Certificate Of Naturalization, Tháng Tư Với Người Ở Lại, v...v...
02/08/201618:22:21
Khách
Cám ơn nhà thơ Phạm Hồng Ân đã giúp đồng hương hiểu nhiều và đánh giá cao địa danh San Diego. Đặc biệt các hoạt động văn hóa văn nghệ, sinh hoạt cộng đồng của quí anh chị em văn nhân nghệ sĩ, cư dân người Việt mình mà từ lâu do hòan cảnh địa lý quá gần L.A. và Quận Cam nên phần nào mờ nhạt, ít được quảng bá, trân trọng đúng mức. Riêng tác giả (PHA), từ lâu chúng tôi vẫn yêu thơ Anh, văn phong nhẹ nhàng, luôn gợi nhớ ký ức về vùng quê Nam bộ, và từng mang mộng hải hồ, anh nhận SD nơi này làm quê hương là chuyện tất nhiên. đỗxuântê.
01/08/201621:18:18
Khách
Khí hậu San Diego ấm áp mùa đông, mát mẻ mùa hè..vì gần biển..qua Mễ cũng tiện.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,767,362
Để tôi kể cho ông nghe những giấc mơ của tôi, nó cứ lập đi lập lại trong nhiều năm, kể từ khi tôi biết mình là một người đàn ông cho tới bây giờ. Biết là một người đàn ông, ý ông là. Cứ hiểu theo nghĩa thông thường là một người không còn là một cậu con trai ngây thơ trong trắng nữa. OK, hiểu. Giấc mơ ấy luôn luôn bắt đầu
Tôi qua US lúc 14 tuổi. Cả gia đình còn kẹt lại VN vào lúc đó. Tôi bảo lãnh cha mẹ sau khi ổn định và chúng tôi đoàn tụ năm 1995." Là kỹ sư trong một hãng tele-communication tại San Diego, Lê Tường Vi tự sơ lược tiểu sử như trên,
Tác giả 36 tuổi, cho biết ông thuộc một gia đình HO, sang Mỹ cuối 1990, hiện là cư dân Barling, Arkansas, nghề nghiệp: accountant. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là chuyện vui vẻ gia đình Việt tại Mỹ  “Vợ làm Nail, chồng cắt cỏ”  rất được bạn đọc tán thưởng. Sau đây, thêm một bài viết mới của ông. Một chiều thứ sáu  đẹp trời nọ
Một buổi chiều nọ ba cha con tôi đang chơi trò vật lộn ì xèo trên sàn nhà. Bà xã đi đâu về mặt hầm hầm, bước vào nhà ngồi cái phịch xuống ghế sofa, chưa kịp nóng đít bả đã đứng dậy vổ tay bôm bốp ra hiệu yên lặng. Cha con tôi lập tức gỉa từ cuộc chơi kéo lại ngồi quây quần dưới chân mẹ nó, ngỏng cổ chuẩn bị nghe thông báo
Ngọc Anh là tác giả Viết Về Nước Mỹ ngay từ năm đầu tiên. Sau vụ nước Mỹ bị khủng bố tấn công làm nổ tháp đôi ở New York, cô viết bài "Tiểu Hợp Chủng Quốc" kể chuyện sở làm, một công ty chủ nhân người Ả Rập Hồi Giáo, nhưng hàng trăm nhân viên đủ gốc Á gốc Âu, gốc Do Thái sống với nhau hoà thuận. Bài viết được trao tặng
Dzô...dzô...dzô ... mày phải uống cho hết, Birthday Boy mà uống không hết là quê lắm đó. Đó là tiếng của đám bạn "xôi thịt" đến nhà Tom lúc ba mẹ vắng nhà để chúc mừng sinh nhật cho Tom, gọi là "xôi thịt" vì chúng đi theo và tung hô Tom chỉ vì Tom là con trai một của một thương gia giàu có ở vùng Nam California này, nên mọi trang trải
Vứt hết đống hành lý sang một bên cho mẹ và các cô dì dọn dẹp, tôi lững thững bước ra khoảng sân trống trước nhà. Những giọt nắng chiều óng ả chiếu xiên qua cành hoa phượng vỹ rồi ngã xuống mặt đường tạo thành những hình thù nhảy muá lơ thơ. Bầu trời nơi đây xanh biếc, ẩn hiện những áng mây hững hờ trôi. Một cơn gió thoảng
Tác giả Trương Ngọc Bảo Xuân đã nhận giải chung kết Viết Về Nước Mỹ 2001, với bài viết "32 Năm Người Mỹ và Tôi". Cho tới nay, bà vẫn liên tục góp nhiều bài viết giá trị cho giải thưởng. Hiện bà cư trú tại Boat City, Marina del Rey, California;
Bồ Tùng Ma tên thật là Nguyễn Tân, 60 tuổi, cựu sĩ quan hải quân, định cư tại thành phố Glendale, là một trong những tác giả Viết Về Nước Mỹ được đặc biệt quí trọng. Năm 2002, ông là tác giả nhận giải bán kết Viết Về Nước Mỹ với các bài viết
Thiệt lòng mà nói, từ sau buổi tiệc trao Giải Thưởng VVNM 2006, tôi rất háo hức muốn viết chút gì đó, ngăn ngắn cũng được để cám ơn Việt Báo và cám ơn các tác giả, nhưng tôi lại lu bu, rất lu bu vì phải "trả nợ hồi ký" cho các bạn của tôi sau chuyến vacation bên châu Âu vừa qua của mình. Lại còn chuyện "trong nhà ngoài ngõ" nữa chứ
Nhạc sĩ Cung Tiến