Hôm nay,  

Cái Cùi Xoài và Mẹ

8/19/201600:00:00(View: 14817)

Tác giả: Y Châu
Bài số 4894-18-30594-vb6081816

Tác giả là cư dân Miami, đã góp nhiều bài viết, tuy ngắn, nhưng luôn cho thấy tấm lòng của ông với đất đai, quê hương, con người. Viết Về Nước Mỹ 2015, Y Châu nhận Giải Đặc Biệt. Bài mới viết cho mùa Vu Lan của tác giả là chuyện “tháng Bẩy mùa xoài” và chuyện bà mẹ Việt ở Florida phơi hạt xoài ươm giống trồng cây.

* * *

blank
Cùi xoài được phơi khô ươm giống trống cây.

Thời tiết bốn mùa khác biệt, khi thì nắng nóng cháy da, khi lạnh giá tuyết băng,... Lá non nõn nà rồi cũng úa vàng rơi rụng. Đúng định kỳ, dù thời gian ngắn hay dài cây trồng phải đơm hoa kết trái, chu kỳ diễn ra liên tục, đó là sự sống của muôn loài, vạn vật trên quả đất. Con người đều mến thiên nhiên, yêu hoa, thích quả. Những nhu cầu nầy được thể hiện bằng những ngày hội sau mùa gặt hái từ ngàn xưa, có tính cách địa phương trong thôn, xóm; rồi theo sự phát triển thành những hội chợ lớn hơn có tính cách quốc gia, quốc tế.

Hội chợ hoa, hằng năm luôn có nhiều hội chợ, để tôn vinh những loài hoa, những nhà nông, những nghệ nhân đã cực nhọc làm ra sản phẩm cho mọi người chiêm ngưỡng:

Hội chợ hoa Chelsea, ở Luân Đôn, Anh quốc.

Hội chợ hoa Bloemenmarkt, ở Amsterdam, Hòa Lan.

Hội chợ Epcot Internatioanl Flower Garden Festival, Disney World, Orlando, Florida...

Hội chợ những trái bí rợ, đủ loại, từ những trái màu vàng "bí", những trái hình dáng ngộ nghĩnh như: "bình hồ lô",... Đặc biệt, có giải thưởng dành cho người trồng được trái bí nặng ký nhất. Năm 10/2015, ông Steve Daletas, từ tiểu bang Oregon, trồng được trái bí nặng nhất 893 kg, lãnh giải thưởng $ 11,814.00 (nhưng kỷ lục thế giới, trái bí nặng nhứt là 1,035 kg, năm 2014 của một nông dân người Đức).

Hội chợ xoài tại Fairchild (Mango Festival at Fairchild, Miami), hằng năm vào tháng 7. Ngoài việc trưng bày những trái xoài nổi tiếng khắp mọi nơi trên thế giới, từ Á châu, Mỹ châu, những sản phẩm làm từ trái xoài, nước cốt xoài,... Họ còn tổ chức thi hoa hậu "xoài", để thu hút du khách, những người "hảo ngọt" mê xoài. Đương nhiên là ban tổ chức sẽ thâu tiền vào cửa, khoảng $20.00 mỗi người. Họ còn giới thiệu website, nếu khách hàng muốn có thể đặt mua.

Miền Nam tiểu bang Florida, nằm gần đường xích đạo, nóng ẩm, mưa nhiều; nên những cây ăn trái nhiệt đới rất dễ trồng, trong đó có xoài. Dân địa phương, trước hay sau nhà thường có cây xoài, khoảng tháng ba, tháng tư thì nó đơm hoa kết trái. Đến tháng Sáu những trái xoài non, sau những trân mưa giông rụng đầy dưới gốc cây; tôi đi lượm, rồi gọt vỏ, xắt từng miếng mỏng ngâm với nước muối-đường, chừng vài ngày lấy ra ăn, vừa chua vừa mặn... thật tuyệt. Không lâu lắm, sẽ có những trái xoài chín đầu mùa.

Tháng Bẩy, đến mùa xoài, đi đâu cũng thấy xoài. Một hôm đi chợ Winn Dixie Supermarket mua một ít đồ dùng, tôi thấy có một người Á đông đang đứng trong khu vực bán xoài. Tôi đến gần làm quen:

- Xin lỗi, tôi có thể nói tiếng Việt Nam? Anh quay người lại, nhìn tôi:

- Tôi là người Việt Nam.

Anh tên là K. Hoàn, ở khu Đông Nam, cách nhà tôi chừng 10 dậm, là dân Miami kỳ cựu. Tôi hỏi anh thích xoài không, có đi hội chợ xoài Fairchild, khai mạc ngày 9 tháng 7. Anh vui vẻ trả lời:

- Tôi rất mê xoài, nhưng chưa có dịp đi hội chợ xoài Fairchild!

Và mời tôi đến nhà anh, làm quen.

Một ngày cuối tuần, theo địa chỉ chúng tôi đến nhà anh; căn nhà xinh xắn, rộng rãi, có hồ bơi nước xanh trong vắt,... Anh dẫn chúng tôi ra miếng vườn nhỏ sau nhà, có trồng đủ loại cây ăn trái. Anh giới thiệu cây xoài nhỏ còn chừng hơn chục trái; trái nhỏ "voi voi" như xoài thanh ca, chỉ để ăn sống, cơm xoài dẽ dặt ngon hơn xoài tượng của Việt Nam. Tôi xen vào:

- Trái xoài nhỏ xíu, ai ăn ai nhịn. Anh cười:

- Của ít lòng nhiều, mới quí.

Anh giải thích, từ khi mua căn nhà nầy đã có hai cây xoài gần bên nhau; một thì chỉ ăn sống, một thì chỉ ăn khi chín mới ngon.

Khi từ giã ra về, anh tặng cho tôi trái mít nghệ lớn, một mớ nhãn, mấy trái xoài.

Vài ngày sau, đứa con về Cali., tôi cắt trái mít cho vào bọc nhựa gọn gàng đem đi; khi "check in" hành lý, mùi mít thơm nồng nặc, bọc mít phải bỏ vô thùng rác, thật là tiếc, của quí!

Một hôm tôi gọt trái xoài ăn sống. Đúng như anh nói, trái xoài cơm nhuyễn, không xơ, thơm tho như có mùi thuốc, khi ăn thì không muốn dừng lại, là lần đầu tiên tôi được thưởng thức.

Tôi kể chuyện trái xoài của anh K. Hoàn cho nhiều thân hữu nghe. Trong đó có bà Năm ở quận Cam, bà thích trồng cây trái nhứt là những cây trái lạ khó trồng. Hiện nay chỉ với miếng đất nhỏ xíu sau nhà, bà trồng đủ thứ nào là: táo tàu táo ta, hồng dòn, thanh long ruột đỏ,... đến những cây trái nhiệt đới, nó chỉ ra hoa rồi rụng nụ hết!

Bà nhờ gởi giống xoài mới cho bà!

*

Mấy ngày qua, bà Năm ít ra sau vườn, bà chống gậy đi ra trước nhà, đợi người đưa thơ, chờ thùng quà có trái xoài.

Khoảng giữa trưa, chú phát thơ thoăn thoắt bước tới cửa, hai tay đưa thùng quà cho bà thật lễ phép, rồi vội vã đi qua nhà kế bên, chưa kịp nghe lời cám ơn của bà. Bà vô nhà, mở thùng quà có ba trái xoài nhỏ xíu, thua xa mấy trái xoài bán ngoài chợ! Bà nóng lòng, lấy dao gọt ra ăn thử một trái, còn hai trái để dành cho đứa con trai và con dâu.

- Ôi chao! Đúng là xoài "vua" (xoài "vua" là tên bà đặt).

Bà Năm lầm bầm, khi ăn miếng cơm xoài cuối cùng trên cùi xoài.

Bà đem ra sau "garage" trịnh trọng hong nắng cái cùi xoài, chuẩn bị ươm giống. Bây giờ bà cảm thấy khoẻ khoắn, bớt đau nhứt...

- À quên.

Bà lấy điện thoại gọi qua Miami thông báo đã nhận được thùng quà, có trái xoài "vua".

Hôm sau, bà ra coi lại cái cùi xoài. Ủa. Sao lạ vậy? Trống trơn; nó không cánh mà bay! Ai là tác giả? Không lẽ là mèo, chuột tha đi. Không phải là nàng dâu chứ! Vì khi bà ra "garage" thì thấy thấp thoáng bóng nàng.

Bà đợi đứa con trai về, hỏi cho rõ ràng.

Bà Năm có nhiều con, có trai có gái và một đàn cháu, chắt; nhưng bà chỉ thích ở với người con trai nầy thôi. Nó ăn nói nhẹ nhàng, hiền hậu, giống như tía nó, luôn chìu theo ý bà, nhưng con dâu, dầu sao cũng là người dưng.

Hơn chục năm trước, mẹ nàng lâm trọng bệnh, không ở nhà thường xuyên. Từ khi mẹ ruột mất tất cả tình thương, nàng dành hết cho bà mẹ chồng, là hình ảnh của bà mẹ già yếu bệnh tật, cần phải chăm sóc. Khi thì đi bác sĩ, đi chợ,... đều do nàng dâu.

Bà Năm có bệnh lãng tai, người khác nói lớn bà mới nghe được và khi bà nói cũng lớn lắm, nhưng bà không biết. Mỗi khi bà nói chuyện với ai, cả nhà đều nghe hết. Chuyện trái xoài "vua", đến cái cùi xoài mọi người biết rõ, chỉ có bà coi đó là bí mật!

Người con trai thấy mẹ ngày càng già yếu, bắt đầu đem cùi xoài ươm giống quá vất vả, té ngã bất ngờ nguy hiểm vô cùng. Nói ra sợ mẹ giận, nên "lén" đem dấu cái cùi xoài, rồi từ từ giải thích với bà sau, không ngờ,...

Sau khi đi làm về, vừa bước vô nhà, nghe tiếng của mẹ hậm hực:

- Con trai, con có thấy cái cùi xoài, mẹ phơi ở "garage"?

Đứa con thấy thái độ thất thường của mẹ, nên nhẹ nhàng:

- Bộ mẹ muốn trồng xoài hả, con tìm cho, chắc là để cao quá nên bị rớt.

Đứa con nhanh nhẹn lấy cái cùi xoài mà mình cất dấu, đưa cho bà mẹ. Bà mừng rỡ cầm cùi cùi xoài, chống gậy đi ra sau vườn. Đứa con nhìn theo, bóng người mẹ khuất dần...

Bóng chiều, chênh chếch về Tây
Mẹ già, ươm hột trồng cây, trồng người
Hai sương, một nắng dưới trời
Mẹ cha, đâu thể sống đời với con
Vườn cây, trĩu quả ngọt ngon
Mỗi khi ăn quả, nhớ ơn mẹ trồng.

Y Châu

Reader's Comment
11/24/201617:06:10
Guest
?????????????
==============
Vui lòng viết tiếng Việt có dấu. Tiếng Việt không dấu dễ sinh ra những nhầm lẫn như thí dụ sau đây
------------------
Tai day co ban dam. Gia $100/L
------------------
VB Admin
8/21/201621:36:11
Guest
Tui cũng mê trồng cây ăn trái vn lắm, ngặt nổi ở xứ lạnh nên bưng ra bưng vô, biết là không thể có trái được, nhưng cũng vui, đó là những viên thuốc bổ quí vô cùng. Xoài thái loại ngọt lúc còn xanh khó trồng lắm, hột cứ chai cứng ra không chịu nẩy mầm. Trồng từ hột cho đở tốn tiền. Thấy hột nấy mầm là mừng quá chừng, quí lắm.
8/19/201620:26:45
Guest
Ước gì các Bà Mẹ đều có những đứa con và những nàng dâu hiếu thảo như vầy. Thật hạnh phúc khi tuổi già được con cái thương kính. Xin chúc phúc cho những đứa con biết nghĩ đến các đấng sanh thành.
Send comment
Off
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Your Name
Your email address
)
Add a posting
Total View: 857,053,877
Tác giả là cư dân Minnesota, đã nhận giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ 2008. Với những bài viết thuộc nhiều thể loại đề tài, cô là một tác giả rất được bạn đọc yêu mến. Ba truyện kể về “Nhân Duyên” sau đây là bài trích từ báo xuân Việt Báo năm Kỷ Hợi 2015.
Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014. Bà định cư tại Mỹ từ 26 tháng Ba 1992, hiện là cư dân Cherry Hill, New Jersey. Sau đây là bài viết đầu năm mới Kỷ Hợi của bà.
Chương trình America's Got Talent (AGT) trên truyền hình NBC, ra mắt từ tháng Sáu 2006, tới nay đã trụ được 13 mùa, tiếp tục làm mê mẩn 12 triệu khán giả hàng tuần. Simon Cowell, nhà sản xuất của AGT, vào danh sách báo Time bình chọn 100 nhân vật thế giới tạo nhiều ảnh hưởng nhất. Sang năm 2019. Simon 60 tuổi. Show chung kết AGT The Champions mùa thứ 13, gồm những màn trình diễn hấp dẫn của các tài năng đã thắng giải từ khắp thế giới, được sắp xếp thành 7 chương trình TV, trình chiếu đúng dịp Tết Kỷ Hợi. Riêng chương trình cuối, công bố kết quả AGT 2019, sẽ chiếu ngày Thứ Hai 18/02/19. Sau đây là bài viết của Tố Nguyễn, tác giả lần đầu viết về nước Mỹ và đã nhận giải đặc biệt 2018.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ khi tuổi ngoài bát tuần. Bà tên thật là Nguyễn thị Ngọc Hạnh, cùng gia đình tới Mỹ từ 1979, hiện là cư dân hưu trí tại miền Đông. Bài viết đầu tiên là thư kể về mùa đông băng giá khác thường tại vùng Thủ Đô Hoa Kỳ.
Tác giả tên thật Trịnh Thị Đông, hiện là cư dân Arkansas. Bà sinh năm 1951, nguyên quán Bình Dương. Nghề nghiệp: Giáo viên anh ngữ cấp 2. Tới Mỹ vào tháng 8, 1985, bà dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 7, 2016 và đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2017. Sang năm 2018, Dong Trinh có thêm giải Vinh Danh Tác Giả, thường được gọi đùa là giải Á hậu. Sau đây là bài viết đầu năm của tác giả.
Thứ Năm tuần này là Ngày Tình Yêu / Velentine Day 2019, đánh dấu đúng 750 năm ngày 14 tháng Hai năm 269, khi Giám mục Valentine bị hoàng đế La Mã Claudius Đệ Nhị cho lệnh chặt đầu, vì làm phép kết hợp các đôi lứa theo nghi thức nhà thờ. Nhân ngày đặc biệt này, mời đọc bài viết thứ ba của Pha Lê. Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Bà tên thật là Ngô Phương Liên, cựu nữ sinh Trưng Vương, vượt biển qua Mỹ năm 79. Đi học lại gần 6 năm mới ra trường với bằng BS engineer năm 85. Hiện là cư dân Lafayette, Louisiana. Bút hiệu Pha Lê, theo chú giải vui của tác giả, không phải là trong veo như Pha Lê, mà là... Pha trò và Lê la!
Iris Đinh là tác giả đã nhận giải Chung Kết 2017, với hai bài "Chuyện Góc Bếp," và “Con Bé Nổi Loạn,” hai tự sự về mẹ và con gái trong một gia đình đổ vỡ. Sau 13 năm trở lại trường học và thực tập, mẹ trở thành một thạc sĩ về y tế tâm thần. Cô con gái từng nổi loạn thì trở thành Tiến sĩ Anne Q. Phan tại đại học UC Irvine và UC San Diego, người xác định được gene gây đột biến giúp sinh vật mọc thêm tay chân, mà báo O.C. Register đã đăng tin ngày 5 tháng Tư 2013. Sau đây là bài mới của tác giả, trích từ báo xuân Việt Báo Tết Kỷ Hợi 2019.
Tác giả sinh năm 1959 tại Đà Nẵng đến Mỹ năm 1994 diện HO cùng ba và các em, định cư tại tiểu bang Georgia. Hiện là nhân viên công ty in Scientific Games tại Atlanta, tiểu bang Georgia. Bà đã góp bài từ 2015, kể chuyện về người bố Hát Ô và nhận giải Viết Về Nước Mỹ. Bài viết mới về Tết sau đây được trích từ báo xuân Việt Báo Tết Kỷ Hợi.
Tác giả đã nhận Giải Việt bút Trùng Quang 2016 và thêm Giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Ông tốt nghiệp cử nhân về Ngôn Ngữ Học tiếng Tây-Ban-Nha tại UC Irvine. Sau 5 năm rời trường để theo học tại UCLA, tốt nghiệp với hai bằng cao học và tiến sĩ về ngành Ngôn Ngữ Học các thứ tiếng gốc La-Tinh, ông trở lại trường cũ và thành người đầu tiên giảng dạy chương trình tiếng Việt, văn hoá Việt từ năm 2000 cho tới nay. Bài viết mới sau đây kể về lớp dạy văn chương Việt tại UC Irvine.
Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tuy ngắn nhưng tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người, và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây là bài ông viết đầu năm mới Kỷ Hợi.
Nhạc sĩ Cung Tiến