Hôm nay,  

Đi Bầu Trong Phòng Ngủ

11/10/201601:16:00(Xem: 14727)

Chiều chủ nhật, Tùng lái xe chở Thúy đến dự buổi tranh luận trên truyền hình giữa ông tỷ phú Donald và bà cựu ngoại trưởng Hillary ở nhà bố mẹ nàng. Hai ứng cử viên mạt sát nhau về tính thô lỗ và hành động gian dối... “Kẻ tám lạng người nửa cân”, xấu nhiều hơn tốt làm chàng phân vân rồi trở nên hững hờ chẳng biết sẽ chọn ông hay bà làm Tổng thống thứ 45 của xứ này.

Trên màn hình, lời qua tiếng lại sôi nổi bao nhiêu thì căn phòng khách rộng 10 thước vuông cũng hỗn loạn bấy nhiêu! Năng nổ và hứng khởi có chiều quá khích là hai người đàn bà hiện diện ở đây: Thúy và mẹ nàng. Họ bất chấp những vi phạm tầy trời bị phanh phui, vẫn quyết liệt ủng hộ bà Hillary trở thành nữ Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ. Nhiều phần bởi phe ta là phái nữ, đồng lòng tiến nhanh đến cuộc cách mạng nam nữ bình quyền mà thế giới Âu-Mỹ đang rộng đường dư luận.

Ông Trump giữ vẻ “macho” mặt sưng mày sỉa từ lúc vào cuộc đấu võ mồm. Đến khi bị chất vấn về câu nói thô lỗ dính liền với hành động sờ soạng bỉ ổi mang tính khinh rẻ phụ nữ thì ông đóng vai phục thiện bằng giọng nói Elvis Presley vừa ấm vừa cool”. Nếu để ý, nhìn bộ mặt “bossy”, cái mỏ chu chu của ông ta cũng thấy hao hao giống nam ca sỹ tài danh ấy thật! Đến đây như chụp được cơ hội bằng vàng, mẹ Thúy lên án sỉ vả người đàn ông lỗ mãng sắp được dân bầu làm Tổng thống một cách cay nghiệt. Bà đốc thúc mọi người hiện diện trong căn phòng này phải đồng thuận bỏ phiếu cho Hillary... Theo bà, đây là nước cờ cuối cùng, cả nhà “bề hội đồng” chiếu tướng ông tỷ phú để xã hội Mỹ không bị loạn về đạo đức, kinh tế... và nhất là tay ăn chơi đàng điếm này mà làm Tổng tư lệnh quân đội thì thể nào cũng có lúc xảy ra thế chiến nguyên tử. Ông bố vợ và Tùng ngán ngẩm, miệng ngậm hột thị, lúng búng im thin thít, chẳng còn biết đối đáp phải trái thế nào cho vừa lòng vợ.

Tùng và Thúy lớn lên tại tiểu bang Cali, quen nhau ở Đại học rồi vừa cưới hỏi mùa xuân năm nay. Cả hai cùng có địa vị trong xã hội nên bận rộn chưa nghĩ đến việc sinh con đẻ cái. Cuộc đời họ hiện nay là khoảng thời gian đẹp nhất từ lúc trưởng thành. Tùng ngậm ngùi nghĩ đến gia cảnh của ông bố vợ... Lập nghiệp ở đất nước tân tiến này từ dạo bỏ nước ra đi, thân phận đàn ông đã mất ít nhiều bề thế bởi vai trò người phụ nữ đi bên cạnh đời mình qua cái phong trào nam nữ bình quyền. Tập quán xưa không dễ một sớm một chiều thay đổi nên ông thúc thủ mỗi khi bà dùng nữ quyền lấn át... Ông theo lập trường Cộng Hòa nhưng sẽ không bầu cho Trump. Nếu nghe lời vợ bắt buộc bầu cho Hillary thì sẽ chẳng còn ý nghĩa Dân chủ nào cả nên ông ầm ừ cho có lệ, cố tránh sự tranh luận gay gắt có thể xảy ra với bà. Mai này, nếu bị chất vấn thì ông liệu đường nói dối cũng chẳng sao!


“Đêm tháng 5 chưa nằm đã sáng, ngày tháng 10 chưa cười đã tối”... Vừa bước ra khỏi nhà bố mẹ Thúy, trời chưa 8 giờ đã sụp tối! Tháng 10 là đầu thu nên buổi chiều Cali thường lạnh lẽo, Tùng hít một hơi dài cho đầu óc tỉnh táo nhưng sự căng thẳng ngột ngạt ở buổi tranh luận vẫn theo chân chàng về đến tận nhà.

Mới thay quần áo xong, vợ chồng chàng nằm vật ra giường tiếp tục cuộc đấu khẩu... Thúy vẫn thắc mắc về quyết định của chồng nên lên tiếng:

- Cuối cùng thì anh sẽ bầu cho ai?

- Anh chẳng bầu cho ai cả! Hai người đại diện cho hai đảng lớn ở Mỹ năm nay không ai có đủ tư cách để làm Tổng thống.

- Giữa hai người, bà Hillary vẫn đáng giá hơn ông Trump. Người đàn bà ấy lo chuyện quốc sự từ hơn 30 năm nay còn ông Trump lo hốt bạc đầy túi cho riêng mình... Anh không thấy à?

- Nếu làm lãnh tụ thì phải có tài và đức. Hai người này mỗi người một tài mà đức hạnh mù mờ nên anh giữ lập trường của anh: “skip” bầu bán...

- Vậy anh nhất quyết không ủng hộ em và mẹ bầu cho bà Hillary à? Bà ấy làm Tổng thống thì phụ nữ mới nở mày nở mặt với thế gian này được.

- Không! Tại sao bắt anh theo con đường mẹ và em đã chọn? Anh còn trẻ, không già và nhu nhược như bố... Dân chủ là biết tôn trọng ý kiến của nhau, không thể bị chỉ huy và áp đặt. Sorry... Love you but cant follow you.

Thúy vừa nghe Tùng nói xong câu kết, nàng vùng vằng quay mặt vào tường để mặc Tùng trầm ngâm suy nghĩ... Đêm thanh vắng, tứ bề yên lặng; Thúy giận lẫy, nằm chung giường mà hai đứa ở hai phương trời cách biệt. Không chịu nổi cảnh “hoang vu” bao quanh, Tùng đành quay sang vuốt ve bờ vai và chiếc lưng Thúy làm lành. Bàn tay chàng đi đến đâu, nàng đều ngoe nguẩy chống đối nhưng nhẫn nại, tay Tùng vẫn mân mê da thịt, xoa bóp những đường cong và miệng năn nỉ, nói lời yêu đương tỏ tình để đánh lạc chuyện bầu cử tranh luận vừa qua...

Cuối cùng, hình ảnh hai chiếc bóng lẻ loi nhập vào làm một trên chiếc gường ngủ ấm cúng... Vợ chồng yêu đương thắm thiết như đêm tân hôn. Bao lời trách móc thay thế bằng tiếng thở nghẹn ngào hạnh phúc. Vì không thể cưỡng lại tình yêu đam mê của chồng, Thúy biết đêm nay nàng có nhiều triển vọng thụ thai và Tùng hài lòng, xem như chàng đã đi bầu theo ý vợ trong phòng ngủ.

- Anh đã đi bầu, cho em có bầu... Vị Tổng thống thứ 55 nam hay nữ của Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Hóa ra “skip” bầu bán mà thành bầu bí!

09/10/2016

Ý kiến bạn đọc
02/06/201913:53:26
Khách
Trước khi bầu, vợ tôi theo Trump vì ông già vợ tôi Cộng Hoà. Sau khi đắc cử Trump cắt tiền an sinh xã hội, vợ tôi chống Trump. Bây giờ vợ tôi chịu Trump vì ông đánh Tàu cộng.
Bài viết rất sống động và lôi cuốn.
11/10/201621:46:03
Khách
I hate Donald Trump. But he might get my vote.
Trump would make America Great Again.
Lock up Crooked HELL-ary
HILLARY for Prosecutrion, not President
11/10/201614:57:59
Khách
Tếu quá nha.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,282,971
Tác giả tên thật: Nông Phiên; Sinh năm 1965 tại Sài gòn. Giáo viên Sư phạm Kỹ Thuật. Công việc hiện tại: Electro-mechanic Technician. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của Phi Yên là một tự sự vui vẻ, linh hoạt về công việc lưu trữ ngũ cốc tại Mỹ, lần đầu được đề cập bởi người gốc Việt. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết thêm.
Tác giả là một cựu du học sinh Nhựt Bổn, từng nhập Nhựt tịch, và có tên Nhựt là Yasushi Takasaki. Trước 30 Tháng Tư 1975, ông là chuyên viên Văn phòng Thống Đốc Ngân Hàng Quốc Gia VNCH, hiện cùng gia đình tái định cư tại Vancouver, Canada, từng làm Telemarketer của 4 Hảng Điện thoại (2 Mỹ, 2 Canada).
Tác giả tên thật là Tô Văn Cấp, sinh năm 1941, định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. 1, hiện làm việc tại học khu Ocean View. Ông đã góp nhiều bài viết về nước Mỹ, bài nào cũng cho thấy tấm lòng, tình đồng đội và sự lạc quan, yêu đời. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả cho biết ông đã tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu tiên với một số bài viết về đề tài Du Lịch Nước Mỹ hoặc Trại Hè. Sau hơn 10 năm, ông trở lại với giải VVNM, với bút hiệu mới là Phạm Thái. Sau đây là bài viết thứ tư của ông trong năm.
Tác giả sinh tháng 10/1939. Hiện là cư dân Houston, Texas.Trước 1975, là sĩ quan QLVNCH. Bị băt tù binh ngày 16/04/1975 tại mặt trận Phan-rang. Ra tù 1984.Vượt biên 1986. Bị băt giam ở nông trường dừa 30/04, tỉnh Trà-vinh.
Bốn chữ QPQH trong tựa đề là viết tắt của “Quang Phục Quê Hương”, từng được nhiềungười Việt hải ngoại nhắc đến. Bài viết của Christin Nguyễn lần này là một truyện giả tưởng dựa trên ước mơ ấy. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết thêm.
Giải thưởng Việt Báo Viết Về Nước Mỹ bắt đầu năm Canh Thìn 2000. Ngay năm đầu, có tác giả Nguyễn Văn ở Chicago tham dự với bài “Dưới Mái Trường Senn.”
Trở về cuộc sống thường nhật sau 3 ngày đến Washington D.C. hòa vào dòng người vào Tòa Bạch Ốc và Quốc Hội Hoa Kỳ để đưa thỉnh nguyện thư đòi hỏi Nhân Quyền cho Việt Nam, trong lòng tôi hòa lẫn nhiều cảm xúc.
Tác giả là cư dân Vancouver. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là “Bóng Quê Hương,” viết về mảnh vườn rau Việt trong căn nhà ở mướn, đậm đà. Bài viết thứ hai của tác giả là những kỷ niệm vui về nơi làm việc đầu tiên trên đất Mỹ tại Valassis, Colorado.
Ly dị vợ rồi, ở một mình ên chịu sao thấu, đàn ông tuổi nào cũng cần phải được nâng khăn sửa túi. Lại có người hù dọa, già mà sống đơn độc, tuổi thọ sẽ teo lại ngắn ngủn.
Nhạc sĩ Cung Tiến