Hôm nay,  

Bão Matthew Và Chuyện Bên Lề

13/10/201601:18:00(Xem: 17578)

Tác giả: Y Châu
Bài số 4938-18-30638-vb5101316

Tác giả là cư dân Miami, từng nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015, với nhiều bài viết, tuy ngắn, nhưng luôn cho thấy tấm lòng của ông với đất đai, quê hương, con người.

* * *

Những ngày cuối hạ, vẫn còn cái nắng chói chang đổ lửa giữa trưa. Nhớ thời nhỏ ở quê nhà, có lần trong lớp học, khi vừa xong bài giảng, bà giáo dặn là các em nán ở lại lớp học để nghe thông báo của nhà trường:

- Miền Trung vừa bị bão lụt, các em của ít lòng nhiều, nhịn bớt tiền quà bánh để giúp đồng bào mình qua cơn khốn khổ...

Năm Thìn, 1964, nước từ sông Cửu Long dâng cao, tràn ngập cả ruộng vườn, nhà cửa, đường xá. Mỗi học sinh nhận được một phần quà, gồm những vật dụng cần thiết còn có một bịt gạo, do Liên Hiệp Quốc trợ giúp. Đây là lần đầu tiên tôi được ăn cơm được nấu bằng những hạt gạo trắng phau, mềm dẻo, thơm ngon; vì thường ngày tôi chỉ ăn cơm được nấu bằng gạo lúa xạ màu trắng hồng.

Tôi nghĩ, chỉ có nước mình nghèo khó vì chiến tranh, bão lụt, hạn hán,... mà thôi, nên được quốc tế giúp đỡ.

*

Không bao lâu sau khi chúng tôi định cư tại Mỹ, đang ở trong nhà bỗng cả nhà rung lắc thật mạnh, tôi và nhà tôi không biết chuyện gì xảy ra, như phản xạ tự nhiên chạy vào trong góc kẹt trốn. Lâm râm khấn nguyện ơn trên phù hộ, tìm hai đứa con, Quên nữa, chúng đang ở trường học! Sau đó còn tiếp tục rung lắc nhưng nhẹ hơn. Ông anh đi làm về cho biết là động đất vừa xảy ra ở Northridge, CA, địa chấn kế đo được 7.3, cách nơi tôi ở không hơn 20 dặm.

Hình ảnh động đất được chiếu lại trên truyền hình: nhà cửa tan hoang chỉ còn lại đống gạch vụn, xa lộ nhiều tầng gãy sập, xe cộ đang lưu thông lật nhào,... Những cái chết không được báo trước!

Tôi cũng biết thêm rằng thiên tai xảy ra ở mọi nơi trên quả đất nầy, không phải chỉ dành riêng cho quê hương tôi, Việt Nam. Cơ quan cứu trợ quốc tế sẽ giúp đỡ những nơi có thiên tai, nhân họa.

Bờ Tây Nam của nước Mỹ là tiểu bang California, nằm trên đường nứt San Andreas, nên thường xảy ra động đất. Bờ Đông Nam của nước Mỹ là tiểu bang Florida nằm trên đường bão đi qua, "El Ninõ", nhưng là hai tiểu bang dân cư đông đúc, phát triển (CA: đứng hàng thứ 1, Fl: đứng hàng thứ 3 về dân số trên toàn liên bang).

Florida là nơi nhiều cơn bão đi qua. Tính từ năm 1992, có bão Andrew. Năm 2005, có đến 3 trận bão: Katrina, Kita, Wilma. Đặc biệt bão Wilma, gió giật dữ dội, cổ thụ ngã đầy đường, xe cơ giới thu gom lại chất thành đống lớn như cái đồi, ở trong bãi đất trống, công viên. Phải mất cả tháng mới xay hết đống cây thành những mảnh nhỏ lại, để tái xử dụng bón cây.

Nhiều căn nhà bị tróc nóc, nhứt là những căn nhà mới xây sau nầy, thường có mái cao, hay nhiều tầng lầu cao. Điện bị "cúp", thời tiết nóng nực, chúng tôi phải ra chỗ làm có điện, có máy điều hòa, nằm dưới sàn qua đêm. Con bé 7 tuổi học lớp 2, trường đóng cửa nghỉ học, nhìn thấy mọi người bận rộn, khác thường, ngây thơ nói:

- Có bão vui quá, được nghỉ học, nằm dưới sàn nhà ngủ chung, như đi cắm trại!

Một người bạn, Triển Chiêu, một thời tù cộng sản với tôi khi ở Bắc Hòa, hiện định cư ở tiểu bang Minnesota lạnh lẽo, tuyết ơi là tuyết khi vào mùa đông. Tôi khuyên bạn nên về Miami, khí hậu ấm áp. Triển Chiêu không chịu xuôi nam, còn "dụ" tôi, lên bắc sống. Anh ta giải thích, theo các nhà khoa học: nào núi băng ở bắc cực, nam cực tan nhanh, những trận động đất kinh hoàng làm trục quay của địa cầu đã lệch đi hơn 1%, tuyết giá sẽ di chuyển về Trung; còn miền Nam sẽ giảm bão lụt.

Tiểu bang Minnesota là tiểu bang vạn hồ, có nhiều cá sống hoang dã, câu cá để dành ăn cả năm, hay làm mắm làm khô. Mùa đông lạnh, khỏi đi "shopping", tiết kiệm, mua vàng để dành, sẽ trở thành triệu phú.

Không biết lời của bạn Triển Chiêu đúng được bao nhiêu phần trăm, từ năm 2005 đến nay hơn 10 năm dài, Miami tương đối yên ắng, chỉ có bão nhiệt đới đi qua (Tropical Storm: vận tốc gió dưới 70 MPH).

Vào mùa bão bắt đầu tháng Sáu kéo dài đến cuối tháng Mười, từ chánh quyền đến cơ quan truyền thông luôn nhắc nhở dân chúng đề phòng.

Nhưng ngày đầu tháng Mười, 2016, đài khí tượng đưa tin, cơn bão Matthew lớn dần đang hoành hành ở khu vực Haiti với sức gió ở trung tâm bão lên đến 135 dặm mỗi giờ, đang di chuyển về hướng tây bắc, Miami.

Vào trưa ngày thứ hai, thống đốc tiểu bang Florida R. Scott tuyên bố tình trang khẩn cấp do bão Matthew. Cứ 5 phút thì các đài đưa tin cập nhật về bão. Sau lời tuyên bố của ngài thống đốc, tất cả chợ búa, cây xăng, Home Depot,... người ta xếp hàng dài để mua hàng. Đông vui như chợ mùa bão! Kết quả: Thực phẩm không còn, kệ hàng trống trơn; Nước uống mỗi người chỉ mua được hai bình; Cây xăng treo bảng hết xăng...

Đúng như dự đoán, từ Haiti bão Matthew đến đảo quốc Cuba, vào Florida, lướt nhẹ qua Miami, theo bờ biển lên hướng bắc qua GA, SC, NC,...

Tôi tin tưởng là trên có trời, dưới có đất, ở giữa có thánh thần. Thần bão sẽ chỉ đường cho bão Matthew, giảm cường độ gió mưa, giúp cho dân tình bớt khổ, vì dân đã chịu khổ quá nhiều rồi!

Theo đài thuỷ văn, bão Matthew đang yếu dần hướng về đông, chuẩn bị "U turn".

Ngày 10/10/2016: theo đánh giá của Fitch Rating, các hãng bảo hiểm sẽ phải bồi thường, 25-30 tỷ Mỹ kim cho bão Matthew.

Số người chết trên 900 người, riêng ở Mỹ là 36 người. Hàng triệu gia đình bị mất điện...

Y châu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,453,815
Tôi chầm chậm đậu xe vào cái chỗ quen thuộc của tôi mỗi sáng chủ nhật, đó là một mảng lề thoai thoải giữa chừng con dốc, được thêu vá bởi màu sắc hoa Vàng Anh và cỏ dại. Bên kia là một cái park rộng thênh thang với những nhánh thông xanh nếu nhìn một lần sẽ không rõ là thiên nhiên hay là tranh vẽ,
Anh đã từng ghé lại Câu Lạc Bộ, Anh nói chuyện với anh em với tất cả hào khí của người lính! Anh khẳng định: Sống là chiến đấu, là chấp nhận thử thách! Đôi khi đời không yêu ta, ta cũng phải há mồm cắn vào nó, ghì chặt nó, như xích của tank cạp lấy mặt đường, bùn lầy
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương Xưa”, kể chuyện gặp gỡ
Tôi cởi tung quân phục, xếp gọn gàng lại, đặt trên đầu giường. Tôi nhìn đôi lon trung úy lần cuối. Nhìn chiến hạm lần cuối. Nhìn những bậc thang lên đài chỉ huy, như đưa tôi lên đài danh vọng thuở nào. Nhìn những bậc thang dẫn xuống hầm tàu, dẫn xuống lòng nước - như chôn vùi tuổi tên, chôn vùi cả một cuộc đời
Đào Như là bút hiệu của   Bác sĩ Đào Trọng Thể, tác giả đã được trao tặng giải Viết Về Nước Mỹ 2005,   "Tác Phẩm Xuất Sắc Nhất", với các bài “Tự Khúc”, “Dấu Chân Người Lính.” Trước 1975, ông là một y sĩ tiền tuyến chuyên về phẫu thuật. Định cư tại cư dân Oak Park, IL (vùng Chicago) Hoa Kỳ, ông là chuyên gia
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương
Tác giả định cư tại Hoa Kỳ từ 1987, hiện là một bác sĩ đang hành nghề tại quận Cam . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là "Hạnh phúc rất đơn giản" kể chuyện về cách nhìn, cách nhận chân hạnh phúc của người phụ nữ Việt tại Hoa Kỳ qua ba hoàn cảnh sống khác nhau. Sau đây là bài viết thứ năm của bà.
Cường đang đọc lại cuốn sách "Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống” của dịch giả Nguyễn Hiến Lê mang từ Việt Nam qua Mỹ bỏ nằm ụ trên kệ sách mấy năm rồi mà không có thì giờ rảnh rỗi để nghiền ngẫm.   Hôm nay nhân ngày lễ, ông lấy được một tuần lễ Vacation đầu tiên sau bao năm lận đận với công việc
Nhạc sĩ Cung Tiến