Hôm nay,  

Bị Ông Trùm Gạt?

13/11/201600:00:00(Xem: 15249)

Tác giả: Y Châu
Bài số 4965-18-30665-vb7110816

Tác giả là cư dân Miami, từng nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Bài viết, của ô ng tuy ngắn, nhưng luôn cho thấy tấm lòng của ông với đất đai, quê hương, con người.

* * *

Chúng tôi quen biết bà A. Dick từ lâu, bà gốc người Đức. Bà có mái tóc vàng óng ả, hớt gọn lên cao, theo thời trang "dợn sóng ba đào", của thời ca sĩ lừng danh Elvis Presley; thỉnh thoảng bà lấy cái lượt để sẵn trong túi xách, lướt một đường sửa lại mái tóc về đúng vị trí của nó. Năm 2014, giải Túc Cầu Thế Giới tại Ba Tây, đội tuyển Mỹ do huấn luyện viên trưởng Klinsmann dẫn dắt vào vòng 16, gặp đội tuyển Đức thua với tỷ số nhẹ nhàng. Tôi có hỏi cảm tưởng, ba nói:

- Klinman là một huấn luyện viên mà "lăng xăng", như là cầu thủ.

Đến hẹn lại lên, Thứ Ba 8 tháng 11 là ngày bầu chọn Tổng Thống thứ 45 của nước Mỹ.

Bên đảng Dân Chủ chọn bà Hillary Clinton, một cựu đệ nhất phu nhân, cựu thượng nghị sĩ, cựu ngoại trưởng. Năm 2008, từng tranh đua để dành sự đề cử của đảng Dân Chủ cùng với ông Barak Obama, bà có thừa kinh nghiệm chính trường từ quốc nội, Mỹ cũng như quốc tế.

Bên đảng Cộng Hòa, chọn ông Trùm (Donald Trump), một tỷ phú địa ốc N.Y., một người chưa từng giữ một chức vụ công quyền.

Với ba lần tranh luận giữa bà Hillary và ông Trùm, theo những cuộc thăm dò của các cơ quan truyên thông CNN, CBS,... Cả FOX (luôn ủng hộ Cộng Hòa) ông Trùm đều thua điểm.

Những chuyện đời tư của hai ứng cử viên của hai ứng cử viên đều được chăm sóc "kỹ lưỡng". Có băng ghi hình, ghi âm, cả nhân chứng chứng minh ông Trùm nói năng có tính cách khinh thường phụ nữ, được khai thác "tận tình"! Những người có vai vế trong đảng Cộng Hòa không mặn mà với ông. Có người còn đề nghị rút lại sự đề cử, đại diện đảng Cộng Hòa của ông thay người khác xứng đáng hơn lên thay! Ai đây? Thời gian?

Mặc cho ai nói ra nói vào, ông Trùm vẫn "chu chu" cái miệng, múa may đi khắp nơi kiên trì thuyết phục cử tri ủng hộ, bỏ phiếu cho ông. Cái mái tóc vàng óng ả, chảy "dợn sóng ba đào" của ông vẫn tươm tất cho đến ngày bầu cử!

Trước ngày bầu cử, tôi có gặp lại bà A. Dick, chúng tôi bàn về chuyện bầu cử nóng bỏng:

- Bà nghĩ ai là Tổng Thống thứ 45 của Mỹ? Bà ngần ngừ trả lời hàng hai:

- Ông Trùm phát biểu "lung tung"! Nếu nói ít thì tốt hơn.

Tôi thầm nghĩ, bà A. Dick và ông Trùm có nhiều điểm tương đồng, cùng chủng tộc Đức, có mái tóc vàng "dợn sóng ba đào"... chưa lần nào thấy bà lên tiếng ủng hộ ông Trùm?

Có phải là con người ta, không muốn ai hơn mình! Trong cộng đồng Việt Nam ta, không ai chịu thua ai, khi xa thì nhớ, khi họp lại thì "ông nói gà bà nói vịt". Mỗi người một ý, luôn luôn kình chống nhau, nếu chịu nhường nhịn, đoàn kết lại thì tốt biết chừng nào!

Tôi bèn đóng vai anh hùng, "thấy người lâm nạn ra tay giúp dùm". Tôi nói với bà là qua báo chí, truyền thông thì ông Trùm đang lâm nguy, có nguy cơ thất cử đến 70%-80% phiếu cử tri đoàn, thì đảng Dân Chủ sẽ "hừng hừng khí thế", là thảm họa cho mọi người! Do đó mình nên dồn phiếu cho ông Trùm, để ông thua với một tỷ lệ nhẹ nhàng như 60/40. Tôi cũng nói thêm là tôi nói với bạn bè của tôi bầu cho ông Trùm. Bà nói được rồi, bà sẽ bầu cho ông Trùm.

Chiều thứ ba, sau khi ăn cơm tối xong, tôi vô phòng nằm nghỉ, không mở truyền hình, internet! Nằm thư giãn, vì biết chắc chắn là Tổng Thống kế tiếp là một phụ nữ.

Bỗng nhiên:

"Sổ số mau lên, sổ số mau lên

Chỉ mười đồng thôi, giúp đồng bào ta

Nên cửa nên nhà, giàu sang mấy hồi..."

Từ cái điện thoại mà đứa con vừa "gài vào" bản nhạc sổ số ngày xưa của Trần văn Trạch.

Bên kia đầu dây là tiếng nói của người bạn từ NY:

- Có mở truyền hình hay internet xem kết quả bầu cử không? Ông Trùm đang dẫn điểm trước đó. Tôi trả lời:

- Hôm nay ông lại đùa giỡn với tôi nữa rồi!

- Thiệt mà.

Ngày thứ tư, truyền thông đưa những hình ảnh ủng hộ viên bà Hillary khóc nức nở... vì bà thất cử. Bà đã gọi điện thoại chức mừng ông Trùm thắng cử.

Nước Mỹ là một quốc gia pháp trị, mọi người phải tôn trọng hiến pháp và luật pháp. Cứ 4 năm đến hẹn, nước Mỹ lại bầu cử Tổng Thống mới thay cho Tổng Thống vừa hết nhiệm kỳ. Có cái buồn của người thất cử, của những ủng hộ viên; cái vui của người đắc cử, là ngày hội của mọi người từ trong phòng phiếu đến bên ngoài. Khi làm xong nghĩa vụ của một công dân, bỏ phiếu, sẽ được gắn chữ "You voted" trên ngực, thiệt vui, chưa chắc nơi nào có được.

Mỗi kỳ bầu cử là dịp để các cơ quan truyền thông đưa tin, phỏng vấn thăm dò thật là dồn dập, hào hứng! Những tin tức nầy tương đối chính xác, nhưng năm nay kết quả thăm dò đều sai, do đâu? Có phải chúng tôi bị ông Trùm gạt! Hay là người dân Mỹ chưa sẵn sàng một nữ Tổng Thống? Xin hãy chờ xem!. /.

Y Châu

Ý kiến bạn đọc
23/09/202023:41:18
Khách
bạn lầm rồi ông Trump đâu có gạt bạn chỉ có điều bạn chưa hiểu rõ chính trị Mỹ mà thôi. Bây giờ đã bốn năm rồi tình hình chính trị khác đi rất nhiều vì dưới thời điều hành của ông Trump thì hầu như người dân Mỹ gốc Việt đã học hỏi được chính trị Mỹ rất nhiều tôi hy vọng là bạn đã hiểu là ông Trump không gạt bạn mà mở mắt cho bạn thấy được cái xấu xa tệ hại của bọn truyền thông đáng lẽ chúng ta phải thấy nó từ lúc chúng ta mất nước năm 1975.
28/10/201900:13:17
Khách
tui không ở Mỹ nhưng là hàng xớm láng giềng với kế bên , tui cũng chẵng mặn mà gì có 1 bà tổng thống ...... ông Trump dù ba hoa mồm mép nhưng ruột đễ ngoài da , gần 4 năm làm tổng thống ít nhất ông cũng dằn mặt bọn Trung cộng sau bao năm bị chúng coi thường dưới thời các ông thống dân chủ chẳng dám làm vì sợ đụng chạm
15/11/201612:16:34
Khách
Bài viết dí dỏm hay thiệt!.May ra thì ông Trùm sẽ tỉnh ngộ để mọi người trên thế giới còn được nhờ.
15/11/201606:53:39
Khách
Sắp tới đây, các dư luận viên cộng sản trên các trang mạng sẽ hò reo khi thấy tên trùm đế quốc Nga sô Putin vui vẻ bắt tay Trump và Trump hớn hở ôm quàng lấy vai Putin- Putin và Trump đã khen ngợi lẫn nhau trong thời gian gần đây.

Nhưng chúng sẽ méo mặt khi thấy Trump ra lệnh còng tay xích chân 160000 người Việt di dân bất hợp pháp trục xuất ra khỏi nước Mỹ- mà trong số này có lẽ không ít là con cháu các quan chức Cộng sản Hà nội .
13/11/201622:16:26
Khách
?????????????
==============
Vui lòng viết tiếng Việt có dấu. Tiếng Việt không dấu dễ sinh ra những nhầm lẫn như thí dụ sau đây
------------------
Tai day co ban dam. Gia $100/L
------------------
VB Admin
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,010,919
Tôi chầm chậm đậu xe vào cái chỗ quen thuộc của tôi mỗi sáng chủ nhật, đó là một mảng lề thoai thoải giữa chừng con dốc, được thêu vá bởi màu sắc hoa Vàng Anh và cỏ dại. Bên kia là một cái park rộng thênh thang với những nhánh thông xanh nếu nhìn một lần sẽ không rõ là thiên nhiên hay là tranh vẽ,
Anh đã từng ghé lại Câu Lạc Bộ, Anh nói chuyện với anh em với tất cả hào khí của người lính! Anh khẳng định: Sống là chiến đấu, là chấp nhận thử thách! Đôi khi đời không yêu ta, ta cũng phải há mồm cắn vào nó, ghì chặt nó, như xích của tank cạp lấy mặt đường, bùn lầy
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương Xưa”, kể chuyện gặp gỡ
Tôi cởi tung quân phục, xếp gọn gàng lại, đặt trên đầu giường. Tôi nhìn đôi lon trung úy lần cuối. Nhìn chiến hạm lần cuối. Nhìn những bậc thang lên đài chỉ huy, như đưa tôi lên đài danh vọng thuở nào. Nhìn những bậc thang dẫn xuống hầm tàu, dẫn xuống lòng nước - như chôn vùi tuổi tên, chôn vùi cả một cuộc đời
Đào Như là bút hiệu của   Bác sĩ Đào Trọng Thể, tác giả đã được trao tặng giải Viết Về Nước Mỹ 2005,   "Tác Phẩm Xuất Sắc Nhất", với các bài “Tự Khúc”, “Dấu Chân Người Lính.” Trước 1975, ông là một y sĩ tiền tuyến chuyên về phẫu thuật. Định cư tại cư dân Oak Park, IL (vùng Chicago) Hoa Kỳ, ông là chuyên gia
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương
Tác giả định cư tại Hoa Kỳ từ 1987, hiện là một bác sĩ đang hành nghề tại quận Cam . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là "Hạnh phúc rất đơn giản" kể chuyện về cách nhìn, cách nhận chân hạnh phúc của người phụ nữ Việt tại Hoa Kỳ qua ba hoàn cảnh sống khác nhau. Sau đây là bài viết thứ năm của bà.
Cường đang đọc lại cuốn sách "Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống” của dịch giả Nguyễn Hiến Lê mang từ Việt Nam qua Mỹ bỏ nằm ụ trên kệ sách mấy năm rồi mà không có thì giờ rảnh rỗi để nghiền ngẫm.   Hôm nay nhân ngày lễ, ông lấy được một tuần lễ Vacation đầu tiên sau bao năm lận đận với công việc
Nhạc sĩ Cung Tiến