Hôm nay,  

Biển Đen Khỏa Thân tại San Diego

08/08/201700:00:00(Xem: 23641)

Tác giả: Dan Heaven
Bài số 5187-19-31031-vb3080817

Tác giả đã về hưu một nửa. Làm việc cho hãng làm máy bay. Hiện sinh sống tại Huntington Beach. Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là “Ngôi Nhà Mới tại Quận Cam”, đã được phổ biến từ tháng Ba 2014. Sau đây là bài viết của ông về Blacks Beach, San Diego, bãi biển khỏa thân nổi tiếng nhất của California. Tác giả cho biết bài viết đã lâu, chưa có dịp cập nhật chi tiết mới.

* * *

blank
Backs Beach thời 1970 từng là một trong những bãi biển khỏa thân lớn nhất và được ưa thích nhất tại Mỹ. Năm 2016,, vẫn là bãi biển khỏa thân được chuộng nhất tại California.

San Diego có nhiều bãi biển đầy cảnh đẹp và người đẹp nhưng có lẽ biển Blacks Beach mà người Việt mình quen gọi là biển đen thì đặc biệt nhất. Vì đây llà một bãi biển khỏa thân công cộng cho mọi giới với cảnh đẹp thật bao la và hùng vĩ.

Bãi biển này ngày xưa là tài sản riêng của một gia đình người Mỹ gốc Phi Châu, sau đó thành phố mua lại. Phần trên đỉnh núi bây giờ là sân đánh gôn Torrey Pines, còn phần dưới chân núi là bãi biển.

Từ Los Angeles đi xuống theo xa lộ số năm về hướng nam hoặc từ trung tâm thành phố San Diego đi lên theo xa lộ số năm về hướng Bắc, lấy lối vào La Jolla Village Dr., theo hướng Tây đi về phía trường đại học UCSD. Rẽ vào đường North Torrey Pines, đi ngang trường UCSD và cứ tiếp tục đi thêm một đoạn đường ngắn sẽ thấy một tấm bảng đề Hang Gliders ở phía trái. Tiếp tục lái xe vào con đường nhỏ này sẽ gặp một bãi đậu xe đất hơi gồ ghề thật lớn. Đến khu vực này sẽ gặp rất nhiều những con diều đầy màu sắc với người đang bay lơ lửng trên trời.

Từ chỗ đậu xe này có hai lối để đi xuống bãi biển.

Lối xuống bãi từ hướng bắc phải đi vòng qua quán cà phê. Đường đi rất nguy hiểm, vách đá cheo leo, và dốc núi thẳng đứng. Nếu yếu tim và nhát thì chớ chọn lối hướng bắc vì có lần tôi đã phải ngồi bệt xuống đất mà lết đi như một đứa bé lên ba.

Lối đi từ hướng tây. Lối này không xa bãi đậu xe lắm và đường đi dễ dàng hơn; tuy thế dài hơn, và ngoạn mục hơn. Lối đi có những đoạn đường khá rộng, có thể dừng lại nghĩ chân và ngắm nhìn biển rộng bao la. Điều thú vị hơn nữa là được ngắm nhìn những ông Adam và bà Eve thấp thoáng đi bộ phía dưới bãi cát. Tuy thế đường đi cũng rất cheo leo vì có những đoạn sườn núi, đá mềm cứ thỉnh thoảng rơi và có đoạn vách núi cũng thẳng đứng.

Ngoài hai con đường chính này đi xuống bãi biển còn có những con đường phụ khác chạy dọc theo bờ biển. Như từ hướng La Jolla băng qua bãi biển của tư nhân và từ hướng Del Mar băng qua khu bảo tồn sinh thái.

Xuống đến bãi rồi sẽ thấy còn nhiều thích thú hơn. Tôi phải nhìn nhận rằng dù đường đi có khó nhọc đến mấy cũng đã đền bù được công sức cho mình.

Biển Blacks Beach lúc nào cũng có người đến nhưng mùa hè thì đông nhất. Giờ cao điểm trên bãi là từ mười hai giờ trưa cho đến bốn giờ chiều.

Muốn có một chỗ ngồi nghỉ tốt tôi cần phải đến sớm vì đến trễ đi lựa chỗ ngồi phải dạo quanh qua chỗ mọi người nằm. Có khi vì mắc cỡ lại không dám bước đến mà mình lại bỏ đi, hoặc vì e ngại nên lại chẳng dám bước vào.

Tuy là bãi tắm khỏa thân nhưng không có điều kiện nào đòi hỏi người đến đây phải cởi. Muốn sống tự do với thiên nhiên hay sống trong sự gò bó của áo quần, nguyên tắc thì đó là chọn lựa riêng tư của mỗi người.


Tôi đoán có đến hơn chín mươi phần trăm người đến bãi biển này đều một trăm phần trăm thoải mái. Đặc biệt ở bãi biển này tôi gặp rất ít người Việt. Thỉnh thoảng tôi nhìn thấy được dăm ba người đồng hương thì họ chỉ đi dạo qua rồi biến mất. Rất ít người mình đến đây tắm biển và phơi nắng. Có lẽ vì bản tính khép nép của người mình hay vì nền luân ly đạo đức chăng?

Lúc còn ở San Diego, mỗi cuối tuần tôi đều đến bãi biển này tắm nắng và bơi lội. Sau một tuần làm việc gò bó, được sống những giây phút tự do thoải mái, tôi cảm thấy thú vị lắm. Tôi được sống với thiên nhiên lại còn được có một làn rám nắng khoẻ đẹp.

Ở biển Blacks Beach có tất cả các hoạt động như các bãi biển công cộng bình thường khác; chỉ khác mọi người trần như nhộng và vui chơi náo nhiệt.

Có những gia đình mang theo các con cái đủ mọi lứa tuổi đến bãi cùng chơi đánh banh với nhau. Trên bãi rải rác đó đây tôi thấy có các họa sĩ mãi mê vẽ chân dung cho các người mẫu. Có rất nhiều những cô gái trẻ xinh đẹp trông đơn sơ và thần thoại như các thiên thần trong cổ tích. Có rất nhiều chàng trai trẻ tràn đầy nhựa sống. Bên cạnh đó cũng không thiếu gì các ông bà trong độ tuổi nội ngoại hay cố cụ.

Vào đến đây thì tha hồ mà rửa mắt. Tha hồ nhìn ngắm hình ảnh các sinh vật hai chân sống hoà đồng với thiên nhiên thật tuyệt đẹp và vô cùng linh động.

Được biết, Black's Beach của San Diego trong những năm 1970 của thế kỷ trước, từng là một trong những bãi biển khỏa thân lớn nhất và được biết tới nhiều nhất tại nước Mỹ. Mãi tới 1977, mới có một phần của Blacks Beact được lấy lại làm khu đòi hỏi mặc áo tắm.

Bãi biển không có ranh giới nhưng dường như đã được chia làm hai phần: phần hướng bắc và phần hướng nam.

Phần bãi biển hướng nam thì nằm chênh chếch về phía thành phố La Jolla. Phần biển này thường qui tụ nhiều hoạt động như đánh banh, vẽ tranh, và các loại trò chơi khác....và hầu như qui tụ các sinh hoạt của gia đình và người thuộc giới tính bình thường.

Phần bãi biển phía bắc dường như bắt đầu từ lối xuống bãi từ chỗ gần quán cà phê ở hướng bắc. Phần này càng đi xa về phía bắc của bãi biển càng qui tụ nhiều người đồng tính.

Phần đất nằm sâu trong khe núi, nhất là trên sườn đồi cao rộng ở phía bắc, khuất trong những lùm cây thấp có rất nhiều hoạt động khác thường. Ở chỗ này giống như là vùng không kiểm soát, nếu có tò mò đến hãy nên cẩn thận.

Dừng lai ở phần đất phía bắc này hay đi tìm chỗ thích hợp khác? Tham dự vào các hoat động ở đây hay không tham dự thì đó là sự lựa chọn riêng? Tôi đoán chắc không có qui luật lệ nào được áp dụng nơi đây.

Có đến Blacks Beach tôi mới thấy đất Mỹ quá tự do. Quyền tự do của mỗi cá nhân đều được tôn trọng. Ở bãi biển này con người trần trụi như cá nằm trên mẹt. Dường như người ta không những chỉ xem mà còn chào hỏi, còn bày hàng như mấy bà hàng cá bày cá bán ngoài chợ.

Có đến biển Blacks Beach tôi mới cảm nhận được cái thoáng mát của người Mỹ và sự cởi mở của họ.

Bài viết này tuy đã cũ và không cập nhật hoá đầy đủ chi tiết mới, nhưng theo tin tức, năm 2016, Blacks Beach vẫn là bãi biển khỏa thân có số lượng người viếng thăm nhiều nhất tại California.

Dan Heaven

Ý kiến bạn đọc
12/08/202405:20:11
Khách
Cám ơn tác giả đã chỉ tiết hướng dẫn đường đi nước bước. Lời văn thật nhẹ nhàng và tế nhị đã gợi lên sự tò mò của người đọc. Nếu có cơ hội mình sẽ nhất định ghé thăm một lần để ngắm thưởng những di phẫm trời cho
15/08/201700:00:05
Khách
Nhìn tấm ảnh của bài viết này làm cho tai người đọc như được nghe thấy âm thanh tuyệt hảo của hai hòa tấu khúc bất hủ do hai nhà soạn nhạc đại tài người Pháp sáng tác: La Mer của C. Debussy và Boléro của M. Ravel. Riêng Boléro đã được dùng làm nhạc đệm cho cuốn phim nổi tiếng "10" do nữ tài tử có một thân hình bốc lửa và những nét man dại đến chết người, thời bấy giờ, của Bo Derek thủ vai chính.

Thời gian đã không làm biển biến mất nhưng nó đã, tàn nhẫn, xóa đi vẻ đẹp "Chim Sa Cá Lặn" của nàng Bo Derek thuở nào. Vậy thì câu "Mỹ Nhân Tự Cổ Như Danh Tướng" chỉ đúng khi người đẹp chết yểu hoặc máy chụp hình chưa được phát minh chăng ?
13/08/201715:53:51
Khách
FYI, I've been to this Black Beach in San Diego a couple of times :
You'll be real disappointed
if you've seen Nice, France .
08/08/201723:05:25
Khách
Gái thuyền quyên với thân hình Vệ Nữ phải biết e ấp, nửa kín nửa hở mới hấp dẫn, gây nhiều thích thú và cảm giác mạnh cho trai anh hùng. Tác giả Cổ Long, qua tác phẩm "Long Hổ Phong Vân", đã tả một tuyệt tuyệt pha, có thể nói là "nghẹt thở", giữa hai nhân vật Lý tầm Hoan và Thạch Quan Âm.

P.S: Nếu Trạng Quỳnh còn sống, trẻ mãi và cũng được di tản tới vùng đất này như những NVTNCS khác thì nhất định chàng ta sẽ không bị thất vọng và ấm ức tới hàng thế kỷ.

Tục truyền Hồng Hà nữ sĩ, Đoàn thị Điểm, ra câu đối "Da Trắng Vỗ Bì Bạch" vì Trạng Quỳnh muốn xông vào xem nữ sĩ đang ngâm mình trong bồn nước.
08/08/201722:21:26
Khách
Không nghe thấy mấy người bạn ở Cali nói về bãi biển Black's Beach này. Vả lại một bãi biển khỏa thân mà lại được ra vào miễn phí, thì có thể đoán là đa số trần trụi chỉ toàn là những lão niên hoặc những thân thể phốp pháp, đẫy đà quá khổ, chớ không có bóng dáng cháu chắt của thần Vệ Nữ há !

Cám ơn tác giả đã có bài viết về Black's Beach. Sớm muộn tui cũng sẽ đặt chân tới coi sao . :)
08/08/201717:25:23
Khách
Nói về nude beach mà chỉ cho biết dirrections, không tả chân những cảnh thân thể trần truống sexy gợi cảm...da hồng lông tóc trên cát trắng thi mất đi sức hấp dẫn, sẽ làm thất vọng nhiều dộc giả tò mò chưa tới đó bao giờ.....
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 865,478,090
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Qua bao năm dài thai nghén, bố tôi mới sẵn sàng cho tôi chào đời. "Thân Phận” là tên của tôi được bố chọn. Đó là nỗi đau trăn trở của Người muốn gởi gắm vào tôi. Sau buổi ra mắt sách, tôi được ký tặng cho một người bạn vong niên của bố. Chủ của tôi là một người Việt định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, từ thuở còn là học sinh trung học
Nhạc sĩ Cung Tiến