Hôm nay,  

Sống Lâu Trăm Tuổi

28/04/201900:00:00(Xem: 12486)
Tác giả: Y Châu
Bài số  5676-20-31481-vb8042819
 
Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tuy ngắn nhưng tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người,  và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây là hai bài viết mới.

***

Con người rất nhỏ bé trong vũ trụ bao la vô tận, như giọt nước trong đại dương, như hạt cát trong sa mạc; nhưng với những tìm tòi khám phá... những ước mơ tưởng chừng như xa vời, đã trở thành hiện thực. Nhờ những tiện nghi và tiến bộ trên nhiều lãnh vực,  con người đã ngày vàng sống lâu, sống khoẻ mạnh. Tuổi thọ trung bình đã gia tăng đáng kể.

Những cậu chúc thọ "sống lâu trăm tuổi" xem chừng  sắp lạc hậu. Ngày xưa, "thất thập cổ lai hy." Ngày nay, tuổi bẩy mươi còn là tuổi sung mãn. Trong tương lai không chừng sẽ được coi là tương đương với tuổi thanh xuân, tràn đầy nhựa sống.

Theo một tài liệu về sức khỏe, một người sống thọ, sống khỏe mạnh có nhiều nguyên nhân, tựu trung lại là do:

 - Di truyền, huyết thống: từ ông bà, cha mẹ; sẽ không thay đổi được, vì không ai chọn được nơi sinh ra, không ai chọn được cha mẹ!

 - Cách sống: cách ăn uống dinh dưỡng, thói quen sinh hoạt hằng ngày, mội trường chung quanh; do chúng ta chọn lựa, quyết định.

 - Tinh thần, tình cảm. Theo tài liệu thì yếu tố tinh thần rất quan trọng, ảnh hưởng gần 50% đến sức khỏe, nhất là đối với cái tuổi "cáo lão qui điền", khi mà chân run, gối mỏi.

Nhạc mẫu của chúng tôi ở California năm nay đang chờ cùng con cháu mừng “thượng thọ bách niên”. Tuy tuổi về chiều khó tránh khỏi bệnh tật nhưng xem ra người vẫn còn minh mẫn.

Mới đây, gia đình chúng tôi về Cali thăm bà, khi cả đi nhà mang bà ngoại đi nhà hàng,  mấy đứa cháu lẳng lặng trở về "làm việc lớn". Từ lâu, thấy phòng bà vật dụng ngổn ngang  các con không dám ý kiến vì sợ mẹ giận... Nay bọn cháu cùng nhau vô phòng bà, mỗi người một tay "remodeling": từ thay thảm, thay "drap", rèm cửa,... sắp xếp lại các thứ mà bà đã trân quí, thu giữ từ lâu.

Căn phòng của bà sau đó trở nên khang trang đẹp đẽ. Thoạt đầu, thấy bị xáo trộn,  bà không vui, có lẽ bà khó quên những món đồ xưa cũ với vô vàn kỷ niệm, để chấp nhận cái mới! Đặc biệt là ánh đèn, vì mắt bà đã "mờ mờ nhân ảnh" không chịu nổi ánh sáng đèn "led" tân kỳ và hệ thống "ADT" khi vô cũng biết, khi rời cũng hay. Nhưng rồi dần dần Bà cũng thấy dễ chịu với thứ tự mới.

Trong đời người một trăm năm ngắn ngủi, cái chuyện rõ ràng chính xác, mờ mờ nhân ảnh chắc chắn là còn có nhiều điều thú vị... khi "pass away" linh hồn còn trở lại đòi nợ...

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,255,784
Tôi đến Galang vào một buổi chiều trời mưa như thác đổ. Cùng với hơn 300 người được chuyển tới từ đảo Kuku trên chiếc tầu Tegu Mulia
Cuối cùng Khoa cũng gặp được người khách quý ấy. Người khách đó tên là Quang. Gọi là khách quý vì lúc này ông ta là niềm hi vọng duy nhất cho gia đình anh Tuấn
Lâu rồi tôi không cầm bút viết, chẳng hiểu tại sao. Buồn buồn, chán chán, không có một ý tưởng nào ra hồn cả.
Xin phép nhạc sĩ Nam Lộc mượn tạm tựa bài hát trên đây để viết về những mảng đời tị nạn mà chúng ta đã hoặc đang bắt gặp hằng ngày trong cuộc sống.
Vợ chồng tôi đi theo Đạo Tràng của Ni Cô Chơn Phụng đã hơn hai năm rồi. Hàng tuần chúng tôi vào các Nursing home để đọc kinh cầu an cho bệnh nhân năm điều trị và dưỡng bịnh tại đó.
Năm 1992 gia đình Linh và Hạnh cùng 3 người con trai sang Hoa Kỳ định cư theo diện H.O. Bà chị của Hạnh goá chồng, các con đã ở riêng, nhà dư 2 phòng nên bà cho vợ chồng Linh về ở chung.
Cách đây hơn nửa thế kỷ, Saigon cũng có mùa bầu cử rôm rả. Ngày ấy, có hoạ sĩ Phạm Tăng vẽ tranh hý hoạ bầu cử trên nhật báo Tự Do.
Năm 1992 gia đình Linh và Hạnh cùng 3 người con trai sang Hoa Kỳ định cư theo diện H.O. Bà chị của Hạnh goá chồng, các con đã ở riêng, nhà dư 2 phòng nên bà cho vợ chồng Linh về ở chung.
Sáng nay bà xã tôi làm tôi rất ngạc nhiên khi nàng chất một lô đồ hộp dành cho mèo vào chiếc xe đẩy khi tôi đưa nàng đi chợ Albertson.
Nhân những ngày mưa bão tháng 9 năm 2007, tôi xin ghi lại đây những lo lắng của tôi trong những ngày chờ cơn bão Rita thổi đến thành phố Houston thuộc tiểu bang Texas vào tháng 9 năm 2005.
Nhạc sĩ Cung Tiến