Hôm nay,  

Bubble, Con Mèo Vàng

02/08/201900:00:00(Xem: 13744)
Bubble, Con Mèo Vàng
Tác giả: Y Châu
Bài số: 5752-20-31559-vb6080219
 
Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tuy ngắn nhưng tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người,  và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây, thêm một bài viết mới.

con meo vang
Hình cháu ngoại, mũ vàng yếm vàng.

***

Chưa vào hè, Ontario, Đông CA có ngày nhiệt độ trên 100 độ F. Từ tiểu bang Texas trải dài qua vùng Trung Tây mưa lũ, nước ngập tràn sông Mississippi. Trong khi đó vùng Đông Nam, tiểu bang Florida lúc thì nóng bức khô hạn, lúc thì mưa liên tục,..
Miami FLorida, một buổi trưa nóng bức, khi chiều về từ Đại Tây Dương gió biển mang không khí trong lành, làm cho nhiệt độ hạ xuống còn trên 80 độ, tôi đi ra ngoài vòng vòng vận động thân thể.
Bên đường cỏ lên xanh tươi, những gốc cây thường là nơi để người ta gắn những miếng giấy như: mất mèo, mất chó,... Những cây to tàn rộng nay được thành phố cho người cắt tỉa ngắn gọn, chuẩn bị cho một mùa Hurrican, được dự đoán là dữ dội do thời tiết bất thường xảy ra ở nhiều nơi.
Khi vừa về đến trước nhà, thì có hai người một nữ, một nam, tay cầm một xấp giấy, chận tôi lại:
- Hi, my name is Nina, my husband is Robert, we are your new neighbors, we need your help... What's your name?
Tôi nghiêm mặt trả lời:
- Y.
Họ bất ngờ, chắc là tưởng tôi không hiểu rõ ràng câu hỏi, nên lặp lại chầm chậm:
-  What's your name?
Tôi lặp lại y chang:
- Y.
Đứa con trong nhà bước ra, giải thích là ba tôi tên là Y, chớ không phải là "Why?" (nghĩa là tại sao?) Làm cho những người mới quen đều cảm giác bất ngờ!
Một trận cười vui vẻ, dành cho người láng giềng mới.
Sau đó, Nina đưa những xấp giấy trên tay, có in hình con mèo vàng bị thất lạc, khi dọn đến đây; nếu thấy xin chỉ dùm.

Nina còn nói thêm là xómnầy tôi là người ra ngoài nhiều nhứt, đặc biệt là lúc sáng sớm và chiều tối. Khi biết tôi là người Việt Nam, họ hứa sẽ đãi một chầu phở đặc biệt "xe lửa", nếu giúp tìm được con mèo vàng...
Tôi sinh năm Tân Mão, có lẽ vì vậy trong mười hai con giáp, con mèo có duyên với tui nhất. Chỗ tôi làm có cô Linda, là một cựu quân nhân US Navy, cô rất thích tôi kể chuyện đời lính.
Linda rất yêu thú vật, nhà cô ngoài chuồng chó, còn là nhà mèo. Một hôm cô khoe là vừa có thêm con mèo con. Tôi cũng báo cho cô một tin mới, là tôi cũng vừa có thêm một con mèo con.
Linda hỏi:
-  Có tên chưa? Màu gì?
- Tên là Bubble, còn màu, để tôi suy nghĩ coi... (người Châu Á thì tóc đen, da vàng) À, màu vàng. Rồi tôi đưa hình cho cô xem.  - Trời đất!
Rồi mọi người xúm lại xem, cùng cuời! Đó là hình của đứa cháu ngoại của tôi, nằm co, đội mũ vàng yếm vàng. Nick name là Bubble:

Bubble, bụ bẫm trong lòng
Bao nhiêu gian khổ dần dần, tan đi
Công cha nghĩa mẹ, cho đi
Làm sao đo đếm, những gì mẹ cho
Bubble, no sữa tròn vo
Phùng phình đôi má thơm tho, ngọt ngào
Khi hôn: nhè nhẹ hôn vào
Xin đừng: quá mạnh làm đau Bubble...

Trở lại chuyện mất mèo của Tina và Robert, làm tôi thèm chầu phở "xe lửa", nên khi ra khỏi nhà là tôi đảo mắt tìm kiếm, thấy bóng dáng của con mèo chạy ngang tôi chỉnh kiếng lại, nhìn cho kỹ màu sắc của nó, nhưng nó vẫn biệt tăm.
Một hôm, sau một trận mưa dầm, nhìn tấm hình của con mèo vàng gắn trên gốc cây không còn; sau đó nhận được “tin nhắn" từ Tina là đã tìm được con mèo. Nó trốn ở trong bụi kiểng lớn của nhà kế bên, sau khi người ta cắt cỏ tỉa cây, thấy nó đói khát, run rẩy.
Con mèo cấp tốc được chở đi bác sĩ thú y chữa trị, hy vọng nó qua được mùa bão bùng...

Y Châu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,766,488
Tôi bắt đầu nghĩ đến 30 tháng 4 như một ngày ở phía tương lai, tuy thời điểm đó đã xảy ra vào 33 năm trước.
Gởi mẹ của con, Thắm thoát mà đã gần 25 năm kể từ khi chào đời, vậy mà đây là lần đầu tiên con ngồi đặt bút viết về mẹ.
Ngày 17 tháng 3 năm 1975, khi nhiều người đang xôn xao, lục đục rời bỏ Huế, tôi đến trường Quốc Học gặp anh hiệu trưởng Phan Khắc Tuân xin nghỉ phép
Ngón tay Xuân lướt nhẹ trên phím đàn. Từ những khung cửa kiếng của căn phòng đặt chiếc đàn Grand piano, Xuân có thể vừa chơi đàn vừa dõi mắt theo
Hải gọi điện thoại hẹn tôi chiều Thứ Sáu đến nhà hàng Hương Quê ở Eden tham dự "tiệc về hưu" của chú Đức do nhóm nhân viên người Việt ở TRW (bây giờ là Northrop Grumman) khoản đãi
Người đàn bà trong phòng ICU số 5 nằm bất động. Chiếc ống hơi oxy vắt ngang mép mũi bà. Những sợi dây nhựa treo lòng thòng chằng tréo từ bịch nước biển
Sáng chủ nhật trong góc bàn nhỏ của qúan Starbucks, người đàn ông ngồi che mặt sau tờ báo nhằng nhịt hình quảng cáo, trên bàn ly café đen nằm bất động vì chưa bao giờ thấy ông ta nhất ly lên uống.
Từ năm 89, Trọng thấy Thạch Hùng có thể tự mưu sinh được, và Trọng cũng nghĩ đã đến lúc trả Thạch Hùng lại đời sống bình thường hay ít ra cũng phải tập Thạch Hùng cho quen lại với cuộc sống.
Vào một ngày cuối Thu, cách nay hơn 23 năm, một ngày vào tháng 11 năm 1984 tại Chicago, cô thư ký từ phòng ngoài, điện thoại vào cho Trọng hay "có hai người cảnh sát muốn gặp".
Bạn tin có ma hay không" Tôi tin có ma! Tôi vẫn thường tự cho mình là con người của khoa học, không tin dị đoan, ma mãnh.
Nhạc sĩ Cung Tiến