Hôm nay,  

Bubble, Con Mèo Vàng

02/08/201900:00:00(Xem: 13247)
Bubble, Con Mèo Vàng
Tác giả: Y Châu
Bài số: 5752-20-31559-vb6080219
 
Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tuy ngắn nhưng tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người,  và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây, thêm một bài viết mới.

con meo vang
Hình cháu ngoại, mũ vàng yếm vàng.

***

Chưa vào hè, Ontario, Đông CA có ngày nhiệt độ trên 100 độ F. Từ tiểu bang Texas trải dài qua vùng Trung Tây mưa lũ, nước ngập tràn sông Mississippi. Trong khi đó vùng Đông Nam, tiểu bang Florida lúc thì nóng bức khô hạn, lúc thì mưa liên tục,..
Miami FLorida, một buổi trưa nóng bức, khi chiều về từ Đại Tây Dương gió biển mang không khí trong lành, làm cho nhiệt độ hạ xuống còn trên 80 độ, tôi đi ra ngoài vòng vòng vận động thân thể.
Bên đường cỏ lên xanh tươi, những gốc cây thường là nơi để người ta gắn những miếng giấy như: mất mèo, mất chó,... Những cây to tàn rộng nay được thành phố cho người cắt tỉa ngắn gọn, chuẩn bị cho một mùa Hurrican, được dự đoán là dữ dội do thời tiết bất thường xảy ra ở nhiều nơi.
Khi vừa về đến trước nhà, thì có hai người một nữ, một nam, tay cầm một xấp giấy, chận tôi lại:
- Hi, my name is Nina, my husband is Robert, we are your new neighbors, we need your help... What's your name?
Tôi nghiêm mặt trả lời:
- Y.
Họ bất ngờ, chắc là tưởng tôi không hiểu rõ ràng câu hỏi, nên lặp lại chầm chậm:
-  What's your name?
Tôi lặp lại y chang:
- Y.
Đứa con trong nhà bước ra, giải thích là ba tôi tên là Y, chớ không phải là "Why?" (nghĩa là tại sao?) Làm cho những người mới quen đều cảm giác bất ngờ!
Một trận cười vui vẻ, dành cho người láng giềng mới.
Sau đó, Nina đưa những xấp giấy trên tay, có in hình con mèo vàng bị thất lạc, khi dọn đến đây; nếu thấy xin chỉ dùm.

Nina còn nói thêm là xómnầy tôi là người ra ngoài nhiều nhứt, đặc biệt là lúc sáng sớm và chiều tối. Khi biết tôi là người Việt Nam, họ hứa sẽ đãi một chầu phở đặc biệt "xe lửa", nếu giúp tìm được con mèo vàng...
Tôi sinh năm Tân Mão, có lẽ vì vậy trong mười hai con giáp, con mèo có duyên với tui nhất. Chỗ tôi làm có cô Linda, là một cựu quân nhân US Navy, cô rất thích tôi kể chuyện đời lính.
Linda rất yêu thú vật, nhà cô ngoài chuồng chó, còn là nhà mèo. Một hôm cô khoe là vừa có thêm con mèo con. Tôi cũng báo cho cô một tin mới, là tôi cũng vừa có thêm một con mèo con.
Linda hỏi:
-  Có tên chưa? Màu gì?
- Tên là Bubble, còn màu, để tôi suy nghĩ coi... (người Châu Á thì tóc đen, da vàng) À, màu vàng. Rồi tôi đưa hình cho cô xem.  - Trời đất!
Rồi mọi người xúm lại xem, cùng cuời! Đó là hình của đứa cháu ngoại của tôi, nằm co, đội mũ vàng yếm vàng. Nick name là Bubble:

Bubble, bụ bẫm trong lòng
Bao nhiêu gian khổ dần dần, tan đi
Công cha nghĩa mẹ, cho đi
Làm sao đo đếm, những gì mẹ cho
Bubble, no sữa tròn vo
Phùng phình đôi má thơm tho, ngọt ngào
Khi hôn: nhè nhẹ hôn vào
Xin đừng: quá mạnh làm đau Bubble...

Trở lại chuyện mất mèo của Tina và Robert, làm tôi thèm chầu phở "xe lửa", nên khi ra khỏi nhà là tôi đảo mắt tìm kiếm, thấy bóng dáng của con mèo chạy ngang tôi chỉnh kiếng lại, nhìn cho kỹ màu sắc của nó, nhưng nó vẫn biệt tăm.
Một hôm, sau một trận mưa dầm, nhìn tấm hình của con mèo vàng gắn trên gốc cây không còn; sau đó nhận được “tin nhắn" từ Tina là đã tìm được con mèo. Nó trốn ở trong bụi kiểng lớn của nhà kế bên, sau khi người ta cắt cỏ tỉa cây, thấy nó đói khát, run rẩy.
Con mèo cấp tốc được chở đi bác sĩ thú y chữa trị, hy vọng nó qua được mùa bão bùng...

Y Châu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,282,971
Tác giả Nguyễn Hưng chuyển bài đến bằng điện thư. Đúng vào dịp kỷ niệm một năm sau cơn thiên tai Katrina tàn phá New Orleans, bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là chuyện viết về những cư dân gốc Việt trong một xóm đạo ở vùng bị đất thiên tai. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết thêm và bổ túc dùm sơ lược tiểu sử và địa chỉ liên lạc
Tác giả Nguyễn Hưng lần đầu dự viết về nước Mỹ. Đề tài bài viết đầu tiên của ông là mộng hão huyền và thực tế Mỹ. Nhân vật là một người hãnh tiến đến cùng, được mô tả bằng bút pháp tinh tế. Bài được chuyển tới bằng điện thư. Mong tác giả tiếp tục viết thêm và bổ túc địa chỉ liên lạc cùng vài dòng tiểu sử. Những điều ông biết về nước Mỹ
Cho dù đang sống với hiện tại, hình như những cái bóng của quá khứ đủ mầu lúc nào cũng đeo đuổi chúng ta. Gia đình tôi thuộc cỡ trung bình của người Việt Nam, nghĩa là gồm ba mẹ và tám anh em. Sinh ra giữa đám anh em trai, thưở nhỏ tôi thích những trò chơi tạc lon, thả diều hơn là bế em, giải gianh. Tính con gái của tôi chỉ thể hiện
Thịnh Hương,cư trú và làm việc tại miền Bắc California, là một trong 12 tác giả vào chung kết Viết Về Nước Mỹ năm thứ sáu. Sau đây là hồi ký viết vội của bà, kể chuyện cùng con trai lái xe từ San Jose về Westminster
Chuyện xảy ra vào năm một ngàn chín trăm hồi đó, lúc mà gia đình tôi vừa từ Bình Giả, một vùng đất đỏ, không có điện đóm gì cả đến mảnh đất Hoa Kỳ này. Đúng là đổi đời.Tuy đã được học sơ về nước Mỹ và thói quen của người Mỹ một vài ngày ở Thái Lan nhưng tôi không khỏi kinh ngạc khi bước chân tới phi trường Los Angeles, nào là cửa tự động mở,
Tác giả Quân Nguyễn cùng vợ con đến Mỹ năm 1987, ông trở lại trường học, tốt nghiệp cao học về Sociology tại CSUF, đệ tam đẳng huyền đai Tae Kwon Do, từng làm counlelor tại nhà tù tiểu bang ở Chino, hiện làm state parole officer ở Santa Ana, và là cư dân Anaheim, CA. "Cách đây khoảng ba năm, chú em út của tôi,
"Bước tới đèo ngang bóng xế tà, Cỏ cây chen lá, lá chen hoa. Lom khom dưới núi tiều vài chú, Lác đác bên sông rợ mấy nhà." Tôi không biết tại sao mình nhớ bài thơ nầy. Có lẽ "tiều vài chú" gắn liền với định mệnh tôi: lấy chồng Tiều. Mặc đầu chồng tôi là người Tiều Châu (Trung Hoa) ), không phải người tiều phu (đốn củi) mà
Hoa Kỳ là một nước văn minh giàu có. Có thể nói là giàu nhất thế giới. Từ bao nhiêu năm, qua hằng bao Thế Kỷ, đã có biết bao người mơ ước được đến sinh sống trên đất nước Hoa Kỳ. Nhiều dân tộc đã đổ xô di dân đến Mỹ, vì Mỹ là vùng "Đất Hứa", là Cõi Thiên Đường. Người ta đã ví cho Mỹ là như vậy. Người Việt Nam sống dưới chế độ Cộng Sản từ sau 1975, cũng đã ôm ấp giấc mơ này
Thuở còn cắp sách đến trường, tôi không nhớ mình đã viết đến bao nhiêu dòng suy nghĩ trong các quyển lưu bút mỗi khi bắt đầu thấy hàng phượng ở sân trường một hôm bỗng đơm hoa đỏ thắm. Những dòng chữ ngây ngô mang nặng nổi buồn man mác khi sắp phải xa trường lớp với thầy cô cùng bè bạn dù chỉ trong vài tháng
Bà Đoan mấy bữa nay bận rộn với hai đứa con: thằng Doãn lên 9 và con Liên lên 7, hễ bà đi làm về chưa kịp uống ngụm nước thì chúng nó hối thúc đi chợ mua sắm đồ dùng để đi cắm trại. Thân thể mệt nhừ sau 8 tiếng làm trong hãng, bà chỉ muốn về nhà ngồi trên chiếc Lazy-boy nghỉ ngơi chốc lát, nhưng xem chừng số bà lận đận lao đao từ nhỏ
Nhạc sĩ Cung Tiến