Hôm nay,  

Mẹ Và Bà Nội

14/05/200800:00:00(Xem: 163200)

Tác giả: Nguyễn Duy An

Bài số 2298-16208275-vb4140508

Nguyễn Duy An là người Á châu đầu tiên đảm nhiệm chức vụ Senior Vice President của National Geographic. Năm 2006, ông là tác giả đã nhận giải Chung Kết  Viết Về Nước Mỹ. Sau đây là một bài viết ngắn của ông nhân mùa Mother’s Day, được ghi “Viết theo lời kể của bé Út.

Bà nội từ Việt Nam qua Mỹ du lịch 6 tháng...

Ngoại trừ hai tuần nghỉ hè, ngày nào bố cũng phải đi làm từ sáng đến tối, nhiều khi còn đi công tác xa nhà cả tuần lễ mới về. Thường ngày mẹ chở bà nội đi nhà thờ, đi chợ, và ngay cả lúc chở chúng con tới trường mẹ cũng chở bà nội theo vì không dám để bà nội ở nhà một mình.

Mấy tháng sau, bà nội quen biết nhiều bạn già trên nhà thờ và ngoài chợ Việt Nam. Một lần đi chợ, một cụ già, bạn mới quen của bà nội, chạy theo ra bãi đậu xe nhờ mẹ giúp chở về "Nhà Già" vì bà ra trễ nên xe "bus" đã đi mất rồi. Bà nội thắc mắc:

- Sao bà không nhờ con cháu chở đi mà lại đi xe "Nhà Già""

- Dâu con bên này chán lắm bà ơi! Chẳng những chúng nó không muốn mình ở chung... mà sau khi đẩy mình vô "Nhà Già" rồi, thích thì chúng nó cho các cháu vào thăm, không thích thì cả năm cũng không thấy mặt một đứa cháu nội! Chúng nó bây giờ không giống như thời tui với bà làm dâu ngày xưa đâu! May mà bà còn có con gái.

Bà cụ lầm (!) nhưng bà nội cũng không đính chính. Bà nội dơ tay vuốt tóc mẹ rồi nói lớn trong niềm vui sướng: "Ừ... Con gái ruột của tôi đây bà ạ!"

Mẹ vòng tay ôm bà nội vào lòng. Con nghe có tiếng sụt sịt... Một vài giọt nước mắt nhỏ giọt xuống bãi đậu xe.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 71,950,619
Lần đầu tiên tôi gặp con bé, nó đi một mình. Cầm hồ sơ trong tay tôi gọi tên nó - Hòang thị Hiền - bằng giọng Việt Nam, có những dấu huyền, dấu nặng rõ ràng.
Người ta thường nói ánh dương tuôn trào muôn sức sống nhưng có lắm khi "Đêm thấy ta là thác đổ"...
Bên Hội thân hữu Khánh-hòa cũng xảy ra chuyện tương tự, có người qua kể chuyện bên họ cũng muốn gửi tiền về trùng tu Trung học Võ Tánh, nhưng chánh quyền địa phương ép phải giao tiền cho Ban giáo dục Khánh hòa lo.
Có một lần, "ông bạn lớn" của mục sư K. hỏi tôi sao không viết một bài về Hội đồng hương quê tôi ở Cali. Tôi giật mình, .bối rối:
Gặp lại cây hoa phượng đỏ sau bao năm xa cách, tôi đã viết ở trên là chúng ta thường cho mọi thứ có sẵn quanh mình là một điều tự nhiên, không tỏ thái độ trân trọng và yêu quý những thứ mình đang có.
Có những thứ xung quanh chúng ta thường gặp hàng ngày nên chúng ta nghĩ rằng sự hiện diện của chúng là điều tự nhiên do tạo hóa ban phát cho.
Nhìn con gái xúng xính trong bộ áo ra trường bước lên khán đài, Loan không khỏi xúc động nhớ đến năm nào khi con nàng bảo cho nàng biết là nó đã có thai!
Hôm nay trong lớp học của Indo, cô giáo bảo tất cả học sinh về nhà làm một bài viết về chính mình. Indo về nhà, thắc mắc tự hỏi là nó có biết gì đâu mà viết.
Tôi ghé thăm ông bạn mà hồi trưa gọi điện thoại vào bệnh viện thăm ông, ông nói đang được vợ con đón về nhà. Bệnh tình của ông thuộc loại bệnh trả thù.
Tôi khổ hết sức từ khi xăng lên giá. Mỗi ngày mỗi tăng cao thêm lên. Không khổ làm sao được một khi tình trạng tiền lương vẫn giữ nguyên mức cũ
Nhạc sĩ Cung Tiến