Hôm nay,  

Từ Mũi Kennedy, Viết Về Discovery

18/07/200600:00:00(Xem: 134828)

Người viết: BÙI THANH LIÊM

Bài không dự thi, vb3180706

Hình trên: Chuyến bay thứ 32 của tàu con thoi Discovery khi được phóng đi, mang theo phi hành đoàn 7 người: Lindsey, Kelly, Fossum, Nowak, Wilson, Sellers, Reiter. Khi về, còn 6, vì  để lại nhà phi hành gia người Đức Thomas Reiter trên Trạm vũ trụ quốc tế làm việc trong sáu tháng. Phi thuyền đã hạ cánh an toàn, chạm đất ở mũi Kennedy lúc 9:15 phút sáng giờ miền đông Hoa kỳ (13h14 giờ GMT). Đây là chuyến bay  thứ 18 tới Trạm vũ trụ quốc tế.  Sáng Thứ Hai, 17-7, khi phi thuyền Discovery trở về,  từ mũi Kennedy, tác giả Bùi Thanh Liêm  ghi nhanh cho Việt Báo.

Bùi Thanh Liêm là bút hiệu của Tiến sĩ Bruce Long Vu, một khoa học gia gốc Việt trong ngành khoa học không gian Hoa Kỳ. Trong năm 2002, ông đã được vinh danh về công trình góp phần vào các dự án hệ thống phòng thủ phi đạn quốc gia, giải pháp di chuyển an toàn cho phi thuyền Con Thoi, kỹ thuật vi học (natotechnology) giúp sản xuất các tế bào điện toán dùng cho phẫu thuật cực vi của Lục Quân Hoa Kỳ.

Với bút hiệu Bùi Thanh Liêm, ông đã viết nhiều truyện ngắn trên tạp chí Văn do nhà văn Mai Thảo chủ trương. Ông cũng là tác giả bài viết “Mùa Hè Năm Ấy”, tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2000 và đã được trao tặng giải danh dự.

Ông tên thật là Vũ Thành Long, sinh năm 1962 tại Vũng Tàu,  tốt nghiệp tiến sĩ tại Mississippi State University, Starkville, với luận án “The Use of Non-Uniform Rational B-Splines (NURBS) in Overset Grid Generation”, tạm dịch “Ứng dụng chốt trục Bezier hữu tỷ bất đồng trong thuật chia lưới đảo lộn”. Từ 2002 tới nay, ngoài công việc giảng dạy tại đại học, ông là khoa học gia hệ thống phóng (launch systems), NASA Kennedy, Florida, trách nhiệm nghiên cứu về phương pháp giảm chấn động và cường độ âm thanh khi phóng phi thuyền; thí nghiệm và dự đoán hiện tượng cát trượt do ảnh hưởng lực đẩy của hỏa tiễn; tính toán ảnh hưởng áp suất gió quanh nhà chứa phi thuyền và trên bệ phóng; lập trình tính toán sự phát triển âm thanh ở tần số thấp.

*

Sáng nay vừa bước vào phòng làm việc thì David, người bạn Mỹ đồng nghiệp hỏi tôi:

- Bruce, mày có muốn đi xem phi thuyền Discovery đáp không"

Theo chương trình, hôm nay Discovery sẽ trở về sau một sứ mệnh được NASA đánh giá là gần như hoàn hảo (near-perfect mission). Hèn gì lúc nãy ở bãi đậu xe tôi thấy rất nhiều người đi ngược hướng với tôi. Tôi trả lời David:

- Cám ơn, nhưng chắc tao xem TV trong này được rồi.

- Tùy mày đấy, khoảng 9:10AM Discovery sẽ hạ cánh, tức là còn gần nửa tiếng, nếu mày đổi ý thì nhập bọn, xe bọn tao còn dư 2 chỗ.

Giờ này không khí quanh đây thật yên tĩnh, hầu hết mọi người đã lái xe đi coi Discovery đáp. Thật ra thì điểm gần nhất mà họ có thể đến cũng cách đường phi đạo dến vài dặm, chỉ có một số may mắn được cho vé xem hồi tuần trước là có thể đứng dọc theo đường phi đạo mà thôi.

Sau khi rót một tách cà-phê, tôi vào phòng thư viện của nhóm, mở TV lên xem. Hôm nay trời thật nhiều mây, tuy nhiên theo cơ quan điều khiển đường bay ở Johnson thì thời tiết rất tốt để đáp.

Bây giờ là 9:10 sáng, còn 5 phút nữa Discovery sẽ đáp. Trên màn ảnh TV là những gì phi hành gia nhìn thấy được từ buồng lái, do một máy camera đặt ở mũi phi thuyền nên người xem nhìn thấy rất rõ, nhưng những gì chúng tôi có thể nhìn thấy được toàn là những đám mây mù.

Phóng viên đài truyền hình nhấn mạnh là thông thường thì không có mây mù như vậy, tuy nhiên các phi hành đoàn có thể điều khiển phi thuyền không cần phải nhìn phía trước, họ có thể lèo lái con tàu bằng trợ lực của hệ thống định vị toàn cầu (GPS) gắn trên phi thuyền và dưới sự hướng dẫn của không lưu dưới đất liền. Một phút sau đó (9:11AM), 2 tiếng nổ "bùm bùm" vang lên khi Discovery phá vỡ bức tường âm thanh. Các cửa sổ của building tôi đang ngồi rung lên một phát. Lần cuối nghe được tiếng bùm báo hiệu phi thuyền trở về là tháng 12 năm 2002, khi Endeavour đáp xuống đây sau khi hoàn thành sứ mệnh STS-113. Sau đó là thảm họa Columbia vào tháng 2, 2003 trước khi hoàn tất phi vụ STS-107. Năm ngoái, khi Discovery trở về sau khi hoàn tất sứ mệnh STS-114 vì thời tiết xấu nên phải đáp ở California, như vậy là gần 4 năm rồi dân chúng Florida mới nghe lại được tiếng "sonic boom".

9:15 sáng, giờ miền đông Hoa ky, Discovery chạm đất, chấm dứt một hành trình dài hơn 5 triệu dặm.

BÙI THANH LIÊM

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 49,155,692
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System.   Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương
Tác giả định cư tại Hoa Kỳ từ 1987, hiện là một bác sĩ đang hành nghề tại quận Cam . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là "Hạnh phúc rất đơn giản" kể chuyện về cách nhìn, cách nhận chân hạnh phúc của người phụ nữ Việt tại Hoa Kỳ qua ba hoàn cảnh sống khác nhau. Sau đây là bài viết thứ năm của bà.
Cường đang đọc lại cuốn sách "Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống” của dịch giả Nguyễn Hiến Lê mang từ Việt Nam qua Mỹ bỏ nằm ụ trên kệ sách mấy năm rồi mà không có thì giờ rảnh rỗi để nghiền ngẫm.   Hôm nay nhân ngày lễ, ông lấy được một tuần lễ Vacation đầu tiên sau bao năm lận đận với công việc
Thế là chúng tôi đã định cư ở Mỹ hơn 16 năm rồi. Nhìn đứa con trai lớn đang ngồi trước máy điện toán chuẩn bị luận án tiến sĩ, nhìn vợ tôi và hai đứa con nhỏ của chúng tôi đang xem truyền hình và tán chuyện vui vẻ, tôi bùi ngùi nhớ đến những người bạn không may đã chết trong trại cải tạo hay đang cùng gia đình
Bài viết về nước Mỹ hôm nay do một tác giả từ trong nước: Bác sĩ Lê Đình Phương, sinh năm 1964 tại Huế, hiện là Bác sĩ khoa Nội thương, tại bệnh viện Pháp Việt   Sài gòn. Trong điện thư đầu tiên gửi Việt Báo, bác sĩ Phương gọi giải thưởng Viết Về Nước Mỹ   là “một cơ hội tuyệt vời để những người Việt trong nước
Kim đồng hồ chỉ hơn 12 giờ đêm mà khu vực sòng bài casino vẫn tấp nập người ra kẻ vô không ngớt. Bộ mặt sinh hoạt đỏ đen về khuya lại càng rộn ràng hơn. Người ta đến đây để đi tìm may rủi, hay nói theo kiểu người dân lao động là để giải quyết buồn chán mệt nhọc của những ngày làm lụng vất vả.
Bao nhiêu đạo sĩ, nhạc sĩ, văn sĩ và thi sĩ đã ca ngợi tấm lòng của những bà mẹ Việt Nam . Trước và sau biến cố 1975, từ Bắc vào Nam , họ đều tỏ lòng quý trọng những bà mẹ Việt Nam . Nào là mẹ hiền, mẹ đảm đang, mẹ chung tình..v..v... Tùy theo không gian và thời gian, việc tôn kính người mẹ Việt Nam
Phải ba tuần lễ sau khi dọn đến nhà mới chúng tôi mới có giường ngủ và bàn ghế, tủ kệ. Thật đúng câu mà tôi vẫn thường nghe người ta nói, "một lần dọn nhà bằng ba đám cháy". Cái gì các con tôi cũng muốn bỏ, muốn cho, vì "những thứ đó không thích hợp với căn nhà"! Tôi để mặc cho hai con chọn lựa đồ đạc theo ý chúng
Hơn 20 năm trước, trong cuộc chạy trốn từ Bắc vô Nam, người dân có nhiều thì giờ để quyết định; có sự trợ giúp của các tôn giáo, các tổ chức chính trị và các phương tiện chuyên chở của ngoại quốc. Giờ đây, cuộc di tản tuy quyết liệt nhưng âm thầm, bưng bít. Cha Hạnh nắm bắt được tình hình đen tối của miền Nam
Tháng Tư 1975, khi con cái lôi cha mẹ di tản, ông mới 45 tuổi, lòng còn lưu luyến cô bồ trẻ. Tháng Tư 2006, thành ông cụ goá 76 tuổi, cụ được con cái thu xếp cho về Việt Nam xem mặt vợ, một cô còn trẻ hơn cô bồ năm xưa. Đó là Chuyện Tháng Tư của Nguyễn Hữu Thời, một tác giả quen thuộc của Viết Về Nước Mỹ
Nhạc sĩ Cung Tiến