Hôm nay,  

Lay-off

07/04/200100:00:00(Xem: 164062)
Bài tham dự số: 02-210-vb0408

Tác giả Trần Ngọc, cư trú tại San Jose, từng góp cho giải thưởng Việt Báo nhiều bài viết có giá trị thiết thực về công ăn việc làm như Săn Job, Job-Fair... Lần này, vào lúc giấy thông báo thôi việc được các hãng xưởng tại San Jose tung ra như mưa hoa, bạn Trần Ngọc lại đặc biệt ghi nhận về tình trạng lay-off...
*
Mới hôm nào đây, chưa đầy 3 tháng, các hãng xưởng tại Silicon Valley, thuộc miền Bắc California, đã thi đua nhau mở Job Fair để tuyển dụng nhân viên, đẩy mạnh sản xuất. Nền kinh tế Hoa Kỳ dạo ấy có vẻ như đang trên đà phát triển. Người ta làm việc vượt qua thời gian qui định 40 tiếng/ một tuần, họ đã làm Overtime không hề mệt mỏi. Nhiều hãng đã mở 4 shift (ca) để yêu cầu nhân viên làm việc liên tục 24/24 và 7 ngày một tuần. Hoạt động của hãng liên tục kéo dài từ ngày này qua đêm nọ, đến tháng kia. Tin đồn về Bắc California đang hưng thịnh, đã làm cho số dân cư tại vùng Silicon Valley mỗi ngày một đông. Cuộc sống có vẻ sung túc.

Ấy thế mà, giờ đây bỗng dưng nền kinh tế Hoa Kỳ chậm bước, mức sản xuất đã thực sự giảm sút. Điều đó đã làm cho các hãng xưởng phải có biện pháp để cứu nguy. Bóng ma phá sản đang đe dọa. Biện pháp phải làm ngay lập tức, không thể chậm trễ được: LAY- OFF nhân viên.

Với lý do: “nền kinh tế Mỹ chậm lại”, ba hãng lớn tại miền Bắc California: Cisco System Inc, Inter Corp và Motorola đã mở đầu sa thải hàng chục ngàn nhân viên. Dư luận bắt đầu xôn xao về việc LAY- OFF. Bởi vì cuộc sống của họ đang bị ảnh hưởng, công ăn việc làm của họ đang bị đe dọa. Bây giờ, người ta gặp nhau lời hỏi thăm đầu tiên là: “Hãng của anh thế nào" Bao giờ sẽ bị lay-off"”....

Tình trạng Lay-Off gia tăng và lan tràn rộng rãi khắp nơi trên nước Mỹ. Hãng Oracle Corp, có trụ sở tại Redwood City đã cắt giảm 900 việc làm, tức 900 người bị lay-off. Tại Milpitas, hãng Selectron có con số Lay-Off “vô địch” với 82,000 người. Con số 82,000 làm hoa mắt mọi người, không ai có thể tin được. Người thì cho rằng có lẽ chỉ 820, kẻ thì cho rằng 8,200, nhưng báo chí đã quả quyết con số 82,000 người. Có thể nào báo chí đã in lầm thêm một con số 0 nữa chăng"

Cứ tưởng rằng chỉ có ngành điện tử tại thung lũng hoa vàng này chịu ảnh hưởng nặng nề bởi sự suy giảm của nền kinh tế Hoa Kỳ. Ngờ đâu, các nghành nghề khác cũng nối đuôi nhay lay- off nhân viên: Hãng P & G chuyên sản xuất kem đánh răng Crest và xà bông bột giặt Tide cũng đã Lay-Off 6,000 nhân viên. Công Ty Viễn Thông ADC Telecommunications cắt giảm từ 3,000-4,000 người, với lý do: “tình hình kinh tế khó khăn và mức chi của tư bản các nhà cung cấp dịch vụ viễn thông chậm lại”.

Cũng nằm trong lãnh vực viễn thông, Công Ty Viễn Thông khổng lồ Ericsson đã cắt giảm 3,300 thợ. Công ty Nokia cũng tuyên bố cắt giảm 400 nhân viên chánh thức để “đối phó với thị trường cạnh tranh đang căng thẳng”. Còn đối với Công Ty Truyền Hình và Giải Trí Walt Disney cũng nêu lên lý do: “Gia tăng thử thách trong môi trường kinh tế đang dịu xuống” để Lay-Off 4,000 người. Hãng Delphi Automobile System Corp lớn nhất thế giới về cung cấp phụ tùng xe hơi cũng không ngần ngại cắt giảm 11,500 việc làm.

Thật có quá nhiều lý do để các hãng Lay-Off nhân viên của họ. Đó là việc chẳng đặng đừng. Nhưng vì quyền lợi của chính họ trong giai đoạn nền kinh tế Hoa Kỳ đang dặm chân tại chổ, nếu không muốn nói đang suy thoái.

Nhiều người đã sống trên đất Mỹ lâu năm, lăn lóc từ hãng này qua hãng khác biết bao nhiêu lần, tỏ ra am tường về việc hưng thịnh của nền kinh tế ở xứ này, đã nói rằng trong chu kỳ thăng trầm của kinh tế Mỹ, cứ vài ba năm lại xảy ra một lần gặp đại nạn Lay-Off. Thế nên làm việc ở đây lúc nào cũng chỉ là tạm thời, dù đã trở thành Regular, tức là chính thức, cũng không có nghĩa là được làm việc vĩnh viễn lâu dài... Do đó “trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt”, nhận việc, làm việc và chuẩn bị ngày Lay-Off.

Lay-Off dù đã được đón chờ, nhưng chẳng mấy ai hân hoan đón nhận. Hãng này cho thôi việc, hãng khác sẽ nhận vào làm. Điều đó cứ vẫn mãi xảy ra trong xã hội Hoa Kỳ. Báo chí vẫn đăng tải những mẫu quảng cáo của các Công Ty đang cần tuyển nhân viên. Tuy nhiên xin được một việc làm với mức lương $10/giờ trong giai đoạn này quả thật chua cay!

Tại các thành phố ở miền Bắc California, nơi được mệnh danh là “Thung lũng điện tử”, nơi đã qui tụ khá đông đảo các hãng xưởng chuyên nghành điện tử và thu hút hàng trăm ngàn nhân viên vào làm việc. Trong thời hưng thịnh của lãnh vực điện tử, thung lũng hoa vàng là “điểm nóng” là “vùng đất hứa” của đông đảo người đang cần công việc. Người ta đã không ngần ngại đổ xô đến đây để tìm việc.

Dù cho miền Bắc California đang nằm trong tình trạng báo động về một trận động đất lớn sẽ xảy ra chưa biết lúc nào, người ta cũng chẳng ngại ngùng. Nơi nào có nhiều Job, nơi đó là đất hứa, nơi đó sẽ thu hút mọi người. Thế là, các thành phố tại miền Bắc California càng ngày càng đón nhận khá đông dân cư từ phương xa đến. Xã hội đã bắt đầu có những xáo trộn. Vấn đề gia cư đã trở thành cơn sốt. Giá cho thuê nhà tăng, giá cả về địa ốc mỗi tuần mỗi nhích lên. Mọi nhu cầu khác trong cuộc sống lần lượt lên giá. Điện tăng, gas tăng, nước tăng, cước phí bưu điện tăng, nhu yếu phẩm tăng...mọi thứ đều tăng! Lên rồi, nhất định không chịu xuống!

Đến nay, tình trạng Lay- Off đã và đang xảy ra và sẽ còn tiếp tục kéo dài chưa biết đến lúc nào.

Trong hoàn cảnh hiện tại, người thất nghiệp quá đông, nạn nhân của tình trạng Lay- Off lên đến hàng trăm ngàn người, sở thất nghiệp có thể sẽ vất vả lắm mới giải quyết được hết hàng trăm cú điện thoại gọi đến mỗi ngày để ghi danh hưởng tiền thất nghiệp.

Lay- Off luôn luôn kéo theo những hệ lụy sau đó. Với số tiền chưa đầy 50% so với tiền lương mỗi tháng do sở thất nghiệp trả chỉ là cách giải quyết tạm thời cho người mất việc làm. Hưởng tiền thất nghiệp nào có sung sướng chi đâu! Tiền được trả quá ít, người được tiền thất nghiệp lại bị sở thất nghiệp hối thúc đi xin việc làm càng sớm càng tốt, hoặc phải ghi tên theo học một khóa dạy nghề cấp tốc nào đó...Thật sự chẳng thoải mái chút nào!

Người bị Lay- Off tự an ủi mình như được nghỉ xả hơi trong vài tháng chờ ngày hãng cũ cựa mình trở lại hoạt động để có cơ hội được làm việc như xưa. Lay-Off còn đẩy đưa những người thất nghiệp đi vào những nẻo đường khác nhau. Delivery Pizza chẳng hạn, việc phân phối báo Mercury News cũng là một Job được nhiều người chọn lựa. Đi làm phụ thợ mộc, thợ xây cất hay tham gia với bạn bè làm một vài round cắt cỏ nhận tiền mặt cũng chẳng sao...

Lay-Off đối với một số người còn là cơ hội thuận lợi để làm một chuyến du lịch. Người Việt thường chọn tuyến du lịch về quê hương. Thế nên hành khách mua vé phi cơ đi Việt Nam mấy ngày gần đây đã gia tăng là chuyện làm đẹp lòng các cô bán vé tại các đại lý của các hãng Hàng Không.

Đối với những dân cư người Việt, người Mễ, Phi, Ấn, Lào, Trung quốc, Đại Hàn... còn có cách để giải quyết trong thời gian bị Lay- Off, nhưng đối với người Mỹ bản xứ, họ rất e dè với việc đi cắt cỏ, đi giao Pizza vv... Có lẽ, người Mỹ an phận. Bởi vì Lay- Off đối với họ là chuyện chẳng có gì cần phải quan tâm cho lắm.

Trần Ngọc

Ý kiến bạn đọc
01/07/202107:06:41
Khách
what is tadalafil https://www.pharmaceptica.com/
16/06/202118:19:41
Khách
erectile amazon https://www.pharmaceptica.com/
13/02/202118:36:02
Khách
azithromycin drugs <a href=https://zithromaxes.com/>buy zithromax z-pak</a> citromax
09/08/202014:00:43
Khách
Lasix Compresse cadeEduddy https://bcialisf.com/ - cialis 40 mg drella Viagra Zollfrei Deutschland Spople <a href=https://bcialisf.com/#>buy cialis online with a prescription</a> lapleNig Nolvadex Pas Cher
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,075,837
Cách đây độ bẩy tám năm, chị bạn làm "nail" của bà xã tôi sanh được một thằng con trai rất kháu khỉnh. Vợ chồng chị ta mừng lắm, vì đã có hai "cái hĩm" (con gái) rồi, giờ được thêm "thằng cu" nữa thì còn gì bằng. Thằng cu được đặt một cái tên nghe rất... Tây là Henry. Thế rồi, ít lâu sau ngày đầy tháng và ngày lễ rửa tội ăn nhậu tưng bừng
Chúng tôi đã nhận được giấy tờ bảo lãnh đoàn tụ của chị tôi gửi về rất sớm, từ năm 1979 với lời nhắn trên bức điện tín kèm theo rất ư là hấp dẫn: "Ra Hà Nội làm Passport đi Mỹ. Chúc may mắn." Lời nhắn ấy mãi đến mười hai năm sau mới thành sự thật. Chúng tôi được phái đoàn Mỹ gọi vào Saigon phỏng vấn vào dịp trước lễ Giáng Sinh năm 1989
Gia đình ông đặt chân lên đất Mỹ theo diện H.O., một chương trình tị nạn dành cho những cựu tù cải tạo sau 75. Mặc dầu đủ điều kiện và chịu đựng gần 13 năm trong trại tù, hồ sơ của ông vẫn bị Bộ Nôi Vụ xếp loại "lý lịch đen"và không chịu cấp xuất cảnh. Cuối cùng do sự can thiệp của giơi chức Mỹ tại Bangkok, gia đình ông mới được
Việt kiều có nhiều người rất dễ thương; họ hiểu cao biết rộng và có khi cũng rất giàu nhưng rất khiêm tốn, rất đáng trọng. Bên cạnh đó cũng có nhiều người kiêu ngạo đến đáng sợ dù bên ấy chỉ làm "cu li" hoặc lãnh tiền trợ cấp của chính phủ chứ không phải tiền do mình đóng thuế hay làm ra. Nhưng nói thế cũng không công bằng
Viết Về Nước Mỹ đã có nhiều bài đặc biệt về nghề Nails tại Mỹ, phần lớn do chính người trong nghề. Lần này chuyện Nails được kể do một người ngoài nghề: Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn, đã góp một số bài viết đặc biệt. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp
Sau khi Cộng Sản tiến chiếm miền Nam, từ năm 1975 đến 1982 mọi gia đình dân miền Nam Việt Nam đều sống cảnh bần cùng đói khổ. Trong chiến dịch "Đánh tư sản mại bản" một cụm từ của Cộng Sản đầy sắt máu: nhiều người bị cướp hết của cải, tức tưởi phải tự vận. Cộng Sản đẩy dân từ "Tư sản" hoá thành "Vô sản", mọi người dân
Chắc anh ngạc nhiên lắm khi thấy bài viết này của em, vì tất cả những bài em viết, những thơ em làm, anh là người trước tiên được biết vì em khoe, em đọc cho anh nghe. Và bao giờ cũng vậy, nghe xong qua phôn - nếu anh ở chỗ làm và em ở nhà - hay vào những buổi tối hai đứa mình cùng ngồi bên nhau dưới ánh đèn ấm cúng
Lúc này bà con miệt Bolsa tha hồ được thưởng thức khá nhiều show ca nhạc vinh danh ca sĩ này, nhạc sĩ nọ, bà con mặc sức có dịp lên áo quần gặp gỡ giao lưu văn hóa hai miền nam bắc. Thấy bà con vinh danh dữ dội quá, bà già trầu này cũng táy máy, phen này ta vinh danh phe ta, ta tự bốc thơm phe ta, mà đã nói tới phe ta là
Hòa làm chủ tiệm nail này đã gần bảy năm với lượng khách hàng rất đều đặn, và thu nhập khá dồi dào. Gia đình nàng đến Mỹ trong đợt HO đầu tiên, thấm thoát đã mười sáu năm. Hướng, chồng Hòa, là cựu sĩ quan không quân. Sau ngày miền Nam đổi chủ, anh phải đi "cải tạo" hết sáu năm. Khi được thả, vợ chồng và hai đứa con nhỏ
Mỗi năm cứ đến cuối hè, những người từng theo dõi giải thưởng Việt Báo Viết Về Nước Mỹ đều nao nức chờ đợi đến ngày công bố danh sách những người trúng giải. Từ danh sách này, từng nhóm quen biết nhau sẽ "hồ hởi phấn khởi" bàn cãi và phỏng đoán xem ai sẽ chiếm giải nhất, giải đặc biệt v.v và v.v Đã sáu lần từ ngày giải
Nhạc sĩ Cung Tiến