Hôm nay,  

Một Ban Chấp Hành

3/26/200200:00:00(View: 192518)
Người viết: Thương Hồng Ngọc
Bài tham dự số: 2-491-vb40313

Tác giả là “nội tướng” của một cựu thiếu sinh quân VNCH, hiện cư trú tại Seattle, tiểu bang Washington. Bài Viết Về Nước Mỹ thứ nhất của bà là kể lại tấm lòng thương yêu, chia sẻ giữa những cựu thiếu sinh VNCH trên đất Mỹ. Lần này, bà kể về sinh hoạt đặc biệt của Hội Thiếu Sinh Quân.
Hiện nay hầu như Hội Đoàn Việt Nam được thành lập khá nhiều trên khắp các tiểu bang của nước Mỹ. Nhưng tôi chỉ viết về ban chấp hành Hội Cựu Thiếu Sinh Quân của Việt Nam Cộng Hòa thuộc vùng Tây Bắc Hoa Kỳ mà giờ đây gia đình tôi là một trong những thành viên.

Hội Cựu Thiếu Sinh Quân Tây Bắc Washington thành hình được là nhờ các anh đã không ngại khó khăn thành lập Hội, ngay khi tiểu bang còn ít người Việt định cư. Mới đầu, Hội chỉ có ít người. Đến nay Hội trở nên lớn mạnh bao gồm các anh từ Oregan, Canada, Portland về gia nhập.
Ngoài những buổi họp thường xuyên mỗi tháng, Hội Cựu Thiếu Sinh Quân chúng tôi còn nhiều sinh hoạt khác như cắm trại vui hè, mừng Giáng Sinh, hay Tết Nguyên Đán hoặc những ngày quốc lễ các anh cũng đến tham dự chung với nhiều đoàn thể khác. Buổi lễ có vẻ trang trọng hơn khi có các anh Thiếu Sinh Quân đi đầu thao diễn rước quốc kỳ với bộ lễ phục trắng, mũ bê-rê đỏ nổi bật giữa bao rắc áo làm tăng thêm nét oai nghiêm hùng tráng.
Theo thông lệ lúc nào cũng vậy, nhận được thư mời họp mặt, các anh cựu Thiếu Sinh Quân nhiệt tình đưa vợ con đến tham dự thật đông vui kể cả các anh ở xa như Oregon, Canada, Portland cũng thu xếp về dự. Trừ anh nào lỡ bận việc đúng ngày họp là xin phép vắng mặt thôi.
Điều tôi muốn nói ở đây không phải là hội tổ chức sinh hoạt tại những nhà hàng sang trọng hay các thức ăn đắt tiền được đặt mua từ nhà hàng lớn ở Mỹ. Bởi vì hội chúng tôi thường họp sinh hoạt trong không khí thân mật vui vẻ thật thoải mái ở nhà các anh Thắng anh Tùng hay anh Phước với thức ăn do mỗi gia đình tự nấu mang đến chung vui. Tôi thật sự ngạc nhiên và mến phục sáng kiến của các anh trong Ban chấp hành đã nghĩ ra để mỗi năm đều mang đến bao điều vui mới lạ cho mọi gia đình hội viên.
Lễ Giáng Sinh thì quây quần bên cây thông các anh chị trao đổi quà với nhau. Có cả tiết mục hội tặng thưởng cho các cháu học sinh giỏi trong năm, vang lên từng tràng pháo tay lúc các bé nhận quà để khuyến khích các cháu cố gắng nâng trình độ học vấn lên cao nơi xứ người hầu tiếp bước cha anh.
Mùa Giáng Sinh vừa qua các anh đem nhiều bất ngờ làm mọi người ngạc nhiên khi ông già Noel xuất hiện luôn tay phát bánh kẹo. Ai cũng ngẩn ra với câu hỏi chung chẳng biết người nào trong vai ông già Noel Thiếu Sinh Quân" Thì ra các anh trong ban chấp hành muốn giữ bí mật tới phút chót để mọi người vui nhộn hơn. Và anh Vĩnh dù vóc người hơi ốm nhưng hóa trang ông già Noel rất giống cũng độn bụng to, cũng râu bạc dài, cũng quần áo mũ đỏ với bị quà trên vai thật xuất sắc. Để thưởng công mang bao niềm vui đến mọi người ông già Noel Vĩnh đã nhận được nhiều nụ hôn của các bé khi từng gia đình lên chụp hình lưu niệm chung với ông Noel.


Đến ngày Tết Nguyên Đán các anh cũng biết người Việt sống ly hương rất buồn, thường hướng lòng nhớ về những ngày xưa thân ái khi còn xuân thanh bình an lạc trên khắp miền Nam Việt Nam để rồi mơ ước được sống lại cảnh gia đình xum họp một nhà, khắp nơi pháo nổ vang rền người người chúc xuân bên bánh mứt chung trà, trẻ con khoe nhau quần áo mới. Cho nên các Anh trong ban chấp hành Cựu Thiếu Sinh Quân vùng Tây Bắc Hoa Kỳ tổ chức chương trình đón xuân của Hội thay đổi từng năm sao cho ngày càng sinh động hơn mong xoa dịu bớt phần nào sự mất mát lớn trong lòng mỗi người.
Thường thì các Anh mời một cụ lớn tuổi nhứt trong đại gia đình Cựu Thiếu Sinh Quân để lì xì bao tiền đỏ và nhắn nhủ các bé chăm ngoan hơn năm vừa qua để các em hiểu phong tục tập quán Việt Nam vẫn luôn được lưu truyền gìn giữ. Có một năm thật vui nhộn với mục xổ số để gia dình Cựu Thiếu Sinh Quân nhận quà của Hội. Mọi người cũng có dịp hồi hộp theo dõi ảo thuật gia Quốc Đại biểu diễn những pha hấp dẫn như nuốt lửa, đâm kiếm xuyên cổ họng hay biến hoa ra bông hoa đủ màu sắc… Khi thì từng gia đình lên hái lộc đầu năm có sẵn nhiều bao lì xì treo trên cành mai. Có năm vui nhất, là chúng tôi đón giao thừa với cuộc tổ chức thi "Hoa hậu áo dài Thiếu Sinh Quân". Thôi thì bao nhiêu là câu hỏi đặt ra cho các chị lấy biểu tượng của Tết Việt Nam làm chuẩn như hoa mai, hoa đào, ngũ quả, bánh tét, bánh chưng. Có cả câu hỏi về tiểu sử các vị anh thư như hai Bà Trưng, Bà Triệu…. Thế là dù giữa lòng đất Mỹ các anh vẫn được dịp ngắm lại các chị trong tà áo dài Việt Nam bằng đủ loại tơ lụa, xoa nhung in hay thêu hoặc kết cườm khoe màu sắc trong dáng du xuân thướt tha thật đẹp của ngày nào.
Dĩ nhiên đến với nhiều buổi họp mặt vui vẻ thân tình như vậy cũng là lúc chúng tôi tạm quên đi những Pizza, những hot dog hoặc cheese của Mỹ để cùng nhau thưởng thức bao hương vị đậm đà của quê cha đất tổ mà khi bước chân nước Mỹ tôi tưởng như đã mất tất cả…Nào
xôi cúc của chị Tư, giò thủ, chả của chị Ngân, chị Nghĩa, gỏi khô bò, cháo cá, bánh chưng của chị Quý. Bánh bột lọc của chị Hường. Bánh đúc của chị Phước. Gà hấp muối của chị Tùng. Dưa chua của chị Nuôi rồi chả giò, xu xoa, bì cuốn, thịt nướng… nhiều lắm lại thêm vị ngọt ổ bánh kem to của anh chị Hải
mang tới hòa lẫn nhạc Karaoke do cháu Khanh phụ trách tạo không khí sinh động tươi trẻ cho mọi người tạm quên bao cuộc biển dâu thăng trầm của quê nhà.
Mặc dù rất thích bao tiết mục trong chương trình được thay đổi, từng năm, nhưng chưa bao giờ tôi hỏi các Anh về những sáng kiến đó của ai đưa ra để thực hiện. Vì tôi nghĩ của tấùt cả các Anh trong ban chấp hành. Lớn tuổi có Anh Hải, anh Tư, Anh Vĩnh, Anh Dũng. Trung niên có Anh Thắng, Anh Ngọc Anh, Anh Thi, Anh Quang, Anh Ngân, Anh Hường. Trẻ tuổi có Anh Tùng, Anh Phước, Anh Có. Các Anh cùng đoàn kết ngồi lại với nhau mỗi người một ý tạo thành nhiều sáng kiến để có sự đổi mới đề mục giải trí mỗi khi đại gia đình Cựu Thiếu Sinh Quân họp mặt.
Chúng tôi luôn đợi chờ bao hương thơm cỏ lạ chứa đầy mật ngọt được mang đến từ các anh. Tôi nghe tin sắp tới đây các anh ban chấp hành của Hội đã nhận lời Tổng Hội sẽ tổ chức Đại Hội Cựu Thiếu Sinh Quân tại Seattle tiểu bang Washington. Tôi chân thành chúc các anh mã đáo thành công.
Ngọn đuốc Olympic đã làm bầu trời nước Mỹ thật rực rỡ sôi động hẳn lên. Thì nơi đây bên cạnh chúng tôi đang có những ngọn đuốc âm thầm đã, đang và mãi mãi lúc nào cũng luôn sáng chói làm ấm lòng người từ các Anh Ban Chấp Hành Cựu Thiếu Sinh Quân của Việt Nam Cộng Hòa vùng Tây Bắc Hoa Kỳ.
Thương Hồng Ngọc

Send comment
Off
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Your Name
Your email address
)
Add a posting
Total View: 861,296,011
Buổi chiều, sau khi tôi đã hoàn tất việc cơm nước và dọn dẹp, các con tôi xem Tivi, tôi có được những phút yên tĩnh một mình trên căn gác nhỏ nầy để tập dợt nhạc Pháp xưa: "Maman oh Maman, Tout les garcons et les filles. Adieu jolie candy ..." rồi trở về nhạc Việt với Phạm Duy, Từ Công Phụng, Trịnh Công Sơn…. Bây giờ đã vào Hè, tôi mở cửa sổ
Phi trường quốc tế Los Angeles mà người ta vẫn gọi tắt là LAX vào một buổi sáng thứ bảy có đông hành khách ngồi chờ ở những hàng ghế trước các cổng lên máy bay được đánh số theo thứ tự. Mặc dù California là thành phố đa số người Mỹ gốc châu Á chọn định cư vì có khí hậu ấm áp tương tự khí hậu Dalat của Việt Nam, nhưng tại
Chuyến bay từ Paris tới Houston mất 9.25 phút. Giọng nói ngọt ngào của nữ tiếp viên hàng không báo hiệu phi cơ hạ cánh vào lúc 4 g ngày thứ bảy 20/5/2006. Thọ chận một nam tiếp viên, giọng cố ý nhỏ nhẹ: - Ông làm ơn lấy dùm tôi những bức tranh tôi đã gởi vào cabine đặc biệt. - Rất tiếc tôi không giúp bà được. Trước khi xuống bà hỏi những
Tác giả Ai Cơ Hoàng Thịnh là một nhà giáo tại tiểu bang Victoria, Úc. Bà là người đã vận động đưa được tiếng Việt vào chính khoá và chương trình thi Tú Tài Úc, từ 1983 tới nay; Đã được Úc vinh danh Citizen of the Year 1994 tại Thành phố Footscray Teacher of the Year 1997 tại tiểu bang Victoria.
Vài năm nữa tôi sắp bước vào thời kỳ thất thập cổ lai hi. Đời người đi qua mau như thế tưởng được yên, chẳng ngờ chuyện nhân tình thế thái cứ quanh quẩn và tôi lại tiếp tục bị quấy rầy. Năm 1975 người Việt miền Nam đã mất những kỷ niệm quá khứ để ra đi, chỉ đem theo với mình tinh thần văn hoá dân tộc, trong đó ngôn ngữ
Trước khi vào câu chuyện xin được nói sơ qua về Maya Lin, tác giả của Bức Tường đá đen ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn, ghi danh các chiến sĩ Hoa Kỳ chết trong chiến tranh Việt Nam. Sinh năm 1959 tại thành phố Athens, tiểu bang Ohio, Maya Lin gây được sự chú ý của công chúng khi cô còn là một sinh viên 23 tuổi ở năm cuối Đại Học Yale
Thứ Sáu trước, tôi đang đi làm thì bà xã tôi gọi điện thoại, dặn tôi trước khi về thì ghé chợ ABC trên Bolsa mua cho bà ít bánh tráng để làm chả giò. Lúc đó khoảng bốn giờ chiều, nên tôi vội vã chạy vào chợ mua cho lẹ, để tránh cảnh kẹt xe freeway trên đường về nhà. Đang lúc chờ tính tiền ở quầy, thì có một ông tóc bạc phơ
Gắn liền với hình ảnh của làng mạc êm đềm tại miền bắc Việt Nam xa xôi, nơi tôi chưa một lần đến thăm, là bóng dáng của những cây đa to lớn sừng sửng đứng hiên ngang ở đâu đó. Ngày xưa, hình như sau mỗi phiên chợ xa về, các bà các cô thường hay dừng chân nghỉ ngơi đôi chút ở dưới những gốc đa như thế này. Những người nông dân
Bữa nay nữa là đúng 54 ngày tôi theo chồng về Mỹ. Mặc dù nước Mỹ đối với người Việt Nam chúng tôi không còn lạ lẫm gì cho lắm so với thời cuộc bây giờ, vậy mà tôi vẫn cứ ngỡ ngàng theo từng ngày tháng với cuộc sống mới mẻ nơi này. Tôi đang sống cùng chồng ở Jefferson, Oregan. Jefferson gần giống như Đà Lạt nhưng
1. Hướng Về Tương Lai Ngày từ mẫu đã trôi qua. Không khí ngày từ mẫu "Mother's day" vẫn còn phảng phất đâu đây. Nhân ngày này tôi hồi tưởng lại ngày từ mẫu hơn nửa thế kỷ đã qua. Mẹ tôi nay đã ra người thiên cổ. Nhớ tới bà tôi cảm động bùi ngùi thương tiếc. Bà ra đi trút được gánh nặng ngàn cân trên đôi vai bà với 7 cậu con
Nhạc sĩ Cung Tiến