Hôm nay,  

Du Lịch Bằng Đường Hàng Không Sau Ngày 11-9

08/09/200200:00:00(Xem: 169529)
Người viết: QUỐC VIỆT

Bài tham dự số: 2-635-vb50905

Tác giả Quốc Việt, tên thật là Thomas Quang Nguyễn, hiện cư trú tại Orange, quận Cam và đây là bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông. Trong khư gửi Việt Báo, ông viết “Tôi là một độc giả của Việt Báo, từ khi quý báo mới xuất bản. Tôi rất ưa thích lối viết và cách trình bày của Việtbáo, nhất là gần đây trong mục "Viết về nước Mỹ" tôi thường không bỏ sót một bài nào mà tôi không đọc. “Nay tôi gởi bài này đến quý báo, không phải với mục đích lãnh thưởng, mà là để góp phần vào việc ghi nhận những dữ kiện đã và đang xảy ra tại Hoa Kỳ sau vụ khủng bố ngày 11 tháng 9.”

Việt Báo và giải thưởng Viết Về Nước Mỹ trân trọng cám ơn tác giả Quốc Việt. Mong bài viết của ông sẽ là một gợi ý cho nhiều bài viết khác, nhân dịp tưởng niệm một năm ngày nước Mỹ bị khủng bố tấn công.

*

Trước biến cố ngày 11-9, hàng năm hai ông bà Cụ Năm thường đi thăm anh em con cháu cư ngụ tại các tiểu bang Louisian và Texas.

Cụ ông năm nay đã trên 80 tuổi, cụ bà đã trên 72 tuổi, tuy nhiên vì hàng ngày siêng năng đi bộ và tập thể dục, nên cả hai cụ còn đi lại rất nhanh lẹ và cơ thể thấy còn cường tráng khỏe mạnh.

Trước đây mấy năm, người con trai lớn đã đưa hai cụ đi du lịch tại Hawaii. Các con của hai cụ còn dự tính đưa hai cụ đi du lịch tại Âu Châu (đền Fatima tại Bồ Đào Nha, Lộ Đức tại Pháp, Tòa Thánh Vatican tại Ý, Jerusalem và Bethleem tại Do Thái và Palestine vv…

Sau biến cố 11 tháng 9 - khủng bố phá 2 tòa cao ốc Trung Tâm Thương Mại Thế Giới và Ngũ Giác Đài- vì vấn đề an ninh, hai cụ rất e ngại đi lại bằng đường Hàng Không.

Tuy nhiên, vì vấn đề cưới hỏi của các con cháu, nên trong những ngày tháng vừa qua, bất đắc dĩ hai cụ phải dùng đường hàng không để đi Houston, Texas, dự mấy đám cưới của mấy người cháu.

Lúc đến phi trường đổi vé và được tiếp nhận để chờ lên phi cơ, hai cụ được tuyển chọn vào hành khách bị khám xét kỹ nhất: nhân viên hãng hàng không hướng dẫn, mang hành lý của hai cụ tới một bàn riêng, mở hết va li, túi xách cũng như thùng đồ, mở tung các quần áo, đồ đạc, đồ dùng để kiểm soát. Sau cuộc khám xét kỹ càng, không có vật dụng gì khả nghi, các vali, túi xách và thùng đồ của hai cụ được nhân viên khám xét đưa trở về quầy ghi tên để chuyển lên phi cơ.

Sau đó, hai cụ được hướng dẫn đến xếp hàng tại một dãy hàng thật là dài để được vào khám xét tại quầy an ninh: mọi dụng cụ gây tiếng kêu qua máy như: đồng hồ, chìa khóa, vv… đều phải để vào một cái khay, trao cho nhân viên an ninh, còn đích thân hai cụ thì được nhân viên an ninh chiếu cố khám xét và kiểm tra. Phải giơ tay, giơ chân để họ kiểm tra bằng máy dò kim khí.

Sau khi trải qua những thủ tục kỹ càng, hai cụ mới được tự động đi vào "gate" để chờ lên phi cơ. Tới lúc sắp hàng vào cửa lên phi cơ, lại thêm một đợt kiểm soát nữa. Hai cụ cùng một số người khác cũng được nhân viên an ninh chiếu cố đặc biệt: xuất trình thẻ căn cước, mở cặp xách tay, bỏ nón đội trên đầu ra, giơ tay, giơ chân để được máy dò kim khí dò khắp cơ thể và chân tay, bỏ giầy ra để được khám giầy… sau cùng mới được lên phi cơ.

Khi phi cơ tơi nơi, gặp con cháu ra đón ở phi trường, nghe hỏi thăm về chuyến bay, cụ bà vui vẻ kể lại hai đợt bị khám xét đủ kiểu như trên. Còn cụ ông thì nói “Tuy mất công thật nhưng đó là việc cần phải làm. Có vậy mình mới thấy an tâm. Thủ tục kiểm tra khám xét phải kỹ lưỡng như vậy, mới bảo đảm được an ninh cho chuyến bay và hành khách.”

Theo nhận xét của hai cụ, thì những hành vi khủng bố của nhóm tay sai của Bin Laden và bọn Al Qaida đã gây thiệt hại lớn lao cho quốc gia Hoa Kỳ về nhiều phương diện:

- Về sinh mạng: Gần 3 ngàn người đã bị thiệt mạng tại Trung Tâm Thương Mại Thế Giớ và tại Ngũ Giác Đài.

- Về kinh tế, tài chánh: Chính phủ Hoa Kỳ đã phải chi ra số tiền rất lớn để lo bảo vệ an ninh tại các phi trường và cơ sở trọng yếu trong toàn cõi đất nước thuộc 50 tiểu bang.

Ngoài ra, vì phải đề phòng khủng bố, nền kinh tế Hoa Kỳ cũng chịu thiệt hại lớn lao. Một số hãng hàng không đã phải xin khai phá sản, để chấn chỉnh nội bộ và xin chính phủ Liên Bang trợ cấp. Nhiều hãng xưởng phải sa thải nhân viên. Thị trường chứng khoán lên xuống bất định và suy sụp, Chỉ số tin tưởng tiêu thụ giảm, cùng với mức bán chậm của các dãy tiệm bán lẻ, mặc dù có tin kinh tế tốt.

Những hậu quả tai hại do khủng bố gây ra hiện đang tiếp diễn, tuy nhiên, hai cụ cho hay vẫn tin tưởng vào tương lai rực rỡ của đất nước Hoa Kỳ quê hương thứ hai của người Việt tỵ nạn chúng ta.

Hai cụ tin rằng cuộc chiến chống khủng bố của chính phủ Hoa Kỳ phát động sẽ đại thắng. Không chỉ tổ chức khủng bố Al Qaida, mà mọi hình thức khủng bố khác đều sẽ bị dẹp tan. Chính chiến thắng sau cùng ấy sẽ đem lại một nền hòa bình cho đất nước Hoa Kỳ và cho toàn thế giới.

Quốc Việt

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,408,585
Hơn tuần nay tình hình chiến sự ở miền nam Lebanon vẫn tiếp tục sôi động, kể từ khi máy bay Do Thái xâm phạm lãnh thổ Lebanon để truy kích các mục tiêu của bọn khủng bố Hezbolla, sau khi bọn này bắt cóc hai người lính Do Thái, rồi liên tục pháo kích vào lãnh thổ của họ. Nhằm bảo vệ tính mạng của công dân Mỹ sinh
Họp mặt phát giải thưởng và ra mắt sách “Viết Về Nước Mỹ tuyển tập VI” sẽ được tổ chức tại Little Saigon vào chiều Chủ Nhật, 27-8-2006. Nhân dịp này, ban điều hành Giải thưởng Việt Báo trân trọng mời quí vị tác giả đã góp bài Viết Về Nước Mỹ và thân hữu tham dự 2 sinh hoạt đặc biệt:
Không biết tại số phận hẩm hiu hay tại không có duyên nợ, hơn cả nửa đời người hắn vẫn không có được một mảnh tình vắt vai. Sang Mỹ vào cái thuở nam thừa nữ thiếu, đốt đuốc tìm hết cái thành phố lạnh ngắt lạnh ngơ này cũng chỉ có vài ba cô gái Việt nam đếm được trên đầu ngón tay, muốn với tới các
Có lẽ tôi sanh ra dưới một ngôi sao xấu, lại “đầu thai lầm thế kỷ” -nói theo thơ của thi sĩ Vũ Hoàng Chương, đồng thời cũng là một giáo sư văn chương nổi tiếng của trường Chu Văn An. Cuộc sống vốn đã chẳng xuôi chèo mát mái, nên phận tôi phải ba chìm bảy nổi tám cái long đong.... Tôi có Mẹ cũng như không, nên theo Cha sống với Mẹ ghẻ
Biển Dừa là bút hiệu của một kỹ sư 31 tuổi tại Arizona. Tựa đề đầu tiên của bài viết này là “Cái Nóng Tàn Nhẫn,” ghi lại tâm trạng của một người nữ trong trận dịch nóng tháng Bẩy, mong được ai đó “lau dòng nước mắt nóng cho cô bằng chiếc khăn tẩm hơi lạnh.” Nhưng nước mắt mới đó đã bốc hơi mất tiêu, làm sao lau kịp" Hy vọng sau “nước mắt bốc hơi”
Danh tính đầy đủ của tác giả là Khiet M Phan, cư dân cao niên tại San Jose. Nguyên cựu sĩ quan không quân VNCH, cựu tù cộng sản, định cư theo diện H.O., tác giả kể là ông đã có 15 năm ở Mỹ, 12 năm đi làm đóng thuế, bây giờ thì tháng tháng lãnh lương hưu. Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là những mảnh hồi ức vui.
Năm mới đến Mỹ (1996), tôi có viết bài "Những Nhận Định Khác Nhau Về Cuộc Sống" đăng trên báo Việt ngữ Sacramento; Nguyên do từ câu nói của một bạn học tại trường Sacramento City College: "Nước Mỹ là Thiên Đường của tuổi thơ; Là Chiến Trường của thanh niên, và là Địa Ngục của người già". Lúc bấy giờ tôi cũng như người
Thảm cảnh đây tiếp sau bao thảm cảnh đã phủ lên dân tộc, nước non này. chưa ngừng ư cuộc nội chiến hôm nay" Để lớp trẻ ngày mai xây dựng lại, những đổ nát, mà cha anh đành bất lực lớp người trí thức phải khoanh tay Đó là lần đầu tiên tôi biết đến Chú Hoành em trai út của Ba, qua những câu thơ chú đề tặng khắc trên bia mộ anh trai
Thật tình tôi không rành chữ nho nhưng tôi được chồng tôi giải thích cho tôi câu trên có nghĩa la "cái xui xẻo không tới một mà nó tới nhiều lần". Đúng là y như vậy đó bà con! Cách đây cỡ một tháng chồng tôi đi làm về vẻ mặt buồn buồn nói với tôi ngay khi vừa bước vào cửa: - Mình có tin buồn em à. Anh bị lây ốp năm học tới!
Hôm thứ Hai, thị trường cổ phần tương đối dậm chân tại chỗ tìm hướng đi sau một tuần bị xuống nhiều, với dầu thô xuống giá vì hy vọng sắp ngừng chiến tranh bên Trung Đông. Về kinh tế, mức sản xuất kỹ nghệ toàn quốc tăng 0.8%
Nhạc sĩ Cung Tiến