Hôm nay,  

Chuyện Viagra

08/08/200400:00:00(Xem: 128165)
Người viết: TỐ TÂM
Bài số 603-1141-vb2090804

Tố Tâm, tác giả truyện ký “Mẹ Chồng Nàng Dâu” đang trong “Top Ten” giải thưởng năm nay, vừa gửi thêm một chuyện thật ngắn. Chuyện từ nơi cô đang “thực tập bán thuốc tây”.
*

Lại cái chuyện ở tiệm thuốc.
Toa thuốc ghi :
Viagra 100 mg
Disp: # 8 tab
sign: take 1 tab by mouth every nite on Mon, Wed, Fri
Nó ngơ ngẩn "ủa, ông bác sĩ ghi toa thuốc gì mà lạ đời. Thường thường với thuốc này thì cái direction là "uống 1 viên thuốc mỗi khi cần" hoặc là "uống một viên thuốc trước khi có sex 1 tiếng đồng hồ "... Chớ ai lại chỉ định rỏ cái ngày nào.


Nó đưa toa thuốc hỏi ý kiến mấy đứa làm chung, tụi làm chung nhăn nhở cười và cuối cùng thì nó quyết định gọi ông bác sĩ hỏi cho ra lẽ, chớ lỡ đâu cái ông bác sĩ đó già cả rồi lẩn thẩn cho thuốc này mà nhè ghi cái direction of thuốc kia thì sao.
Đang nhấn số phone, bà khách hàng có cái toa thuốc lại cười cười bẽn lẽn nói với nó:
"Cô..... cô gọi cho bác sĩ Alan hả" Ổng nói là thế nào mấy người chổ tiệm thuốc cũng gọi lại hỏi ổng về cái direction cho coi, nhưng ổng cũng ghi toa thuốc cho chồng tui theo yêu cầu của... tui. (bà ta bổng nhỏ giọng thì thầm ) Số là tui đi làm tối thứ Tue, Thr, và cuối tuần, cho nên mới nhờ ông bác sĩ ghi toa cho ngày Mon, Wed, Fri....... chớ không ghi rỏ ngày, lỡ ổng uống bậy bạ...
Nó và những đứa co-worker chỉ biết nhìn nhau...tủm tỉm.
TT

Ý kiến bạn đọc
16/12/202123:18:03
Khách
<a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">buy cialis usa</a> cialis price
16/10/202105:52:25
Khách
<a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">cialis pills</a> generic cialis
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,789,629
Từ ngày đặt chân tới đất Mỹ, năm 1992, sau hơn 12 năm đi tù cải tạo trên núi trên rừng, tôi có cơ hội lập lại cái "tủ sách gia đình" đã bị mất trong biến cố mùa xuân đau thương 1975.
Ngay khi vừa được thả chừng một tháng, người viết tìm cách dọt liền, mặc dù bà xã đã mua được hai cái máy đầu bạc, bán đi một cái mua vỏ thuyền, nhờ ông em làm thuyền trưởng, chuẩn bị xin phép ra khơi.
Tôi rời Việt Nam năm 23 tuổi, lứa tuổi có thể nói rằng khá đủ trưởng thành để mang theo mình đầy ắp những kỷ niệm của quê hương.
Bị nằm trong cơn sốt tăng giá nông phẩm, lúa gạo tôi cũng thấy mình bị à nóng lây. Từ việc thấy bà con người Việt mình ở địa phương tôi ở ùn ùn đi mua gạo
Lúc còn ở quê nhà tôi nghèo không có bút mực nào viết ra để lột xác được cái nghèo cùng cực. Hay là nói nghèo rớt mồng tơi, nghèo không có quần xà lỏn bận, nghèo không có cháo mà ăn.
Từ cái ngày qua Mỹ tới giờ, đời sống của Vân tính ra cũng thanh nhàn lắm. Vì vốn đã học Anh Văn hết những năm trung học, cho nên qua đây, ngôn ngữ nước người hông làm cho Vân khó xử mấy.
Thủ tục nhập cảnh đã xong, vừa bước đến cổng ga phi trường LAX, tôi đã nghe tiếng reo mừng rỡ: "Ba, mẹ! Chào ông bà ngoại! "Ôi! Những người thân yêu: trai út, gái út, hai thằng nhóc con cuả đứa gái thứ tiú tít chạy đến.
…Tháng Năm lá mới. Trời thường nhiều mây và những cơn mưa bất chợt. Cho dù em ở đâu! - Những địa danh mà em không đi qua thì anh cũng không biết đến làm chi.
Tốt nghiệp đại học Tổng hợp khoa Anh văn, cô nha sĩ Tường Lan bắt đầu đi dạy Anh Văn ở mấy trung tâm và chỉ làm răng lai rai để không quên tay nghề
Sau 30 tháng tư năm 75, ngôi trường Thiên Phước của các soeur đổi tên thành trường Hai bà Trưng, có hiệu trưởng mới, các soeur không còn được giảng dạy nữa.
Nhạc sĩ Cung Tiến