Hôm nay,  

Chuyện Thật Ngắn: Thợ Vịn

21/05/200600:00:00(Xem: 148649)

Người viết: TỐ TÂM<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bài số 1018-1627-340-vb8210506

 

*

 

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

 

*

 

Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.  Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị  Bé Tí rủ:

 

- Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.

 

Tôi lắc đầu quầy quậy:

 

- Tí rủ lộn người rồi.  Taychân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét.

 

Con Tí cười cười:

 

- Em quên, cứ tưởng chị Tâm là chị Nga.  Thôi, đi đọc sách đi, em ráp mình em. 

 

Đang nằm đọc sách ngon lành nghe con Tí gọi:

 

- Chị Tâm ơi giúp em với.

 

Tôi bực mình:

 

- Đã nói là chị Tâm không có biết làm mà lại.

 

Con Tí phân bua:

 

- Em ráp hết rồi, em chỉ nhờ chị Tâm..... vịn dùm để em gắn miếng gỗ cuối cùng vô thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,121,393
10 Năm Viết Về Nước Mỹ 17 Tác Giả Sẽ Nhận Giải
Đứa bé bước đi như đi trong bóng tối (của cuộc đời)
Cuối tuần rồi, anh em chúng tôi đi biển Virginia Beach
Toàn bộ bài viết về nước Mỹ suốt 10 năm qua hiện lưu trên Việtbao Online
Từ Oregon đến Seattle khoảng ba tiếng lái xe
-Mấy... "cháu nhỏ",&nbsp; đứa mô trông cũng dễ thương mi hỉ!
Hạnh đứng tần ngần, không biết sẽ mang xuống Quận Cam những bộ quần áo nào
Không hiểu từ bao giờ, anh ấy&nbsp;có một niềm tin mãnh liệt là mình sẽ trúng số"
Trời chưa tỏ mặt người, ông Thượng ngủ không được thì mò dậy pha cà phê
Sau thời gian 6 tháng dài lê thê
Nhạc sĩ Cung Tiến