Hôm nay,  

Chuyện Thật Ngắn: Thợ Vịn

21/05/200600:00:00(Xem: 148675)

Người viết: TỐ TÂM<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bài số 1018-1627-340-vb8210506

 

*

 

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

 

*

 

Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.  Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị  Bé Tí rủ:

 

- Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.

 

Tôi lắc đầu quầy quậy:

 

- Tí rủ lộn người rồi.  Taychân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét.

 

Con Tí cười cười:

 

- Em quên, cứ tưởng chị Tâm là chị Nga.  Thôi, đi đọc sách đi, em ráp mình em. 

 

Đang nằm đọc sách ngon lành nghe con Tí gọi:

 

- Chị Tâm ơi giúp em với.

 

Tôi bực mình:

 

- Đã nói là chị Tâm không có biết làm mà lại.

 

Con Tí phân bua:

 

- Em ráp hết rồi, em chỉ nhờ chị Tâm..... vịn dùm để em gắn miếng gỗ cuối cùng vô thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,290,683
Không ai nghĩ chị sẽ bước thêm bước nữa ở lứa tuổi ngoài năm mươi
Tuần qua cô em dẫn tôi đi thăm quan một số gia đình Việt nam ở Louisville
Tôi đã ấp ủ ước mơ làm kinh doanh từ lúc mới sang Mỹ
Mới rồi,&nbsp;tôi gặp lại Hòa sau bao năm biệt tin
Sau khi mua sắm ở South Coast Plaza hai chị em tôi về nhà
Thành Phố Beaverton, Tiểu Bang Oregon nổi tiếng là mưa nhiều nhất ở Mỹ...
Cóc! Cóc! Tiếng gõ cửa ầm ầm
- Chào bà, bà có phải là cô giáo Hân Viên, ngày xưa dạy ở trường...không" Em là Tửng, học trò cũ của cô đây.&nbsp; Cô khoẻ không, cô"&nbsp;
Ngày đầu tiên đặt chân tới Mỹ,&nbsp; hình ảnh của một "thiên đường" không như trong trí tưởng tượng của tôi
Đã cuối thu. Chỉ còn vài chiếc lá lẻ loi trên cành đợi cơn gió mạnh là rụng hết
Nhạc sĩ Cung Tiến