Hôm nay,  

Bạn Đọc Khắp Nơi Và Viết Về Nước Mỹ

12/04/200800:00:00(Xem: 184309)

Tác giả: Nguyễn Lê

Bài số 2273-16208250-vb7120408

Tác giả Nguyễn Lê đã góp nhiều bài viết đặc biệt. Định cư  tại Philadelphia, PA, ông bà là người đầu tiên mở nhà hàng ăn Việt Nam tại đây. Bài viết về nước Mỹ của ông đề cập tới nhiều đề tài khác nhau, từ kinh nghiệm làm ăn, đời sống xã hội, tới nền nếp gia đình. Riêng những bài viết về kinh nghiệm mở nhà hàng ăn tại Hoa Kỳ rất được bạn đọc quí trọng. Bài mới của ông kể chuyện bà con thân hữu khắp nơi đọc Viết Về Nước Mỹ.

Vừa thưởng thức hương vị ngày tết Mậu Tý vẫn còn phảng phất đâu đây vừa ôn lại những kỷ niệm dồn dập ngày Tết vừa qua thì được tin anh chị vùng Denver, Colorado báo tin sẽ qua vùng Philadelphia.  Trước là chúc Tết sau là đưa cô con gái út tới thăm mấy đại học University of Pennsylvania, Jefferson, Drexel vì cô vừa tốt nghiệp xong bằng Cử Nhân sinh vật học (Biology).  Trong câu chuyện hàn huyên, chị tiết lộ anh chị là độc giả trung thành của Việt Báo online mục "Viết Về Nước Mỹ".  Mỗi lần xong công việc quản trị mấy shopping centers tại Denver, thì giờ rảnh rỗi chị lại online viết về nước mỹ.  Chị nói với tôi nhờ vào "net" Việt Báo mà chị biết được mọi sinh hoạt của người Việt trên khắp năm châu.

Trong lúc đưa anh chị bạn đi tham quan các đại học danh tiếng tại Phila cho cô con gái chuẩn bị làm ứng viên bác sĩ thì nhận thêm điện thoại của anh chị bạn vùng Foothill, CA ,báo tin đã mua nhật báo Việt Báo đăng bài "Tết Mậu Tý Saigon & Little Saigon".  Anh chị cho biết sau khi đọc xong bài báo, sẽ lại mấy tiệm sách vùng Little Saigon mua luôn "Viết Về Nước Mỹ" từ năm 2000 tới 2007.  Anh chị nay đã về hưu, lấy thú đọc sách làm thú vui hàng ngày.

Ở Phila tôi có ba anh bạn thân.  Một anh về hưu tại ngoại ô Phila. Hai anh ở ngay trong thành phố.  Anh bạn thứ nhất là nhà văn chuyên viết truyện trào phúng.  Anh là nhà văn quân đội đã có 7, 8 tác phẩm chào đời.  Đề tài của anh là những tràng pháo cười trong cuộc đời quân nhân, trào phúng về cuộc đời khi còn ở Việt Nam và khi qua tị nạn tại Mỹ qua diện H.O.  Cốt truyện của anh lồng trong khung cảnh quê nhà từ thưở niên thiếu tới lúc trưởng thành, lúc ở trại tù cải tạo tới cuộc sống tị nạn tại nước Cờ Hoa.  Anh vừa khoe với tôi đã vào "Việt Báo Viết Về Nước Mỹ" từ năm 2000 tới 2008.  Anh bạn thứ hai có cuộc sống thiên về nội tâm nhiều hơn.  Anh cũng vào Việt Báo online mỗi ngày và khi thấy bài viết của tôi, anh in ngay 2 bản một lúc và bỏ vào thùng thư của nhà tôi.  Anh nói với tôi anh cũng muốn góp mặt "Viết Về Nước Mỹ" nhưng thời gian chưa thuận tiện vì anh có nhiều việc phải làm.

Anh bạn thứ ba từ ngoại ô tới thăm tôi.  Anh mang cả một chồng tài liệu dầy cộm biếu tôi.  Mở chồng thơ lớn nặng cả đôi tay thì nhìn thấy những bài "Viết Về Nước Mỹ" anh đã in cho tôi từ năm 2004 tới năm 2007.

Tôi có thói quen từ ngày qua Mỹ cứ đến gần lễ Giáng Sinh và tân niên, tôi đều đặn gửi thư chúc lễ và tết tân niên với những lời chúc khuôn thước và ước lệ tới bà con bạn bè xa gần.  Mấy năm gần đây tôi gửi những bài "Viết Về Nước Mỹ" kèm theo thiệp chúc tân niên để thay đổi không khí thường lệ đã kéo dài cả ba thập niên.

Một anh bạn từ vùng Plano, Texas đã lập ban văn nghệ cây nhà lá vườn.  Bố con người đàn, kẻ trống kiêm nam nữ ca sĩ.  Ngoài ra anh lại làm thơ "thất ngôn bát cú" tả lại cái thú điền viên lúc về già.  Nhận được thư tôi, anh háo hức hỏi thăm thể lệ gia nhập làng văn của thế giới "Viết Về Nước Mỹ".

Chú em tôi ở Lakewood vùng Long Beach thường đọc Việt Báo mục rao vặt.  Mỗi lần có bài "Viết Về Nước Mỹ" của tôi là chú gửi cả tờ báo vào bao thư lớn qua đường bưu điện cho tôi.  Nhờ vậy mà tôi có tập hồ sơ Việt Báo từ năm này qua năm nọ.  Một anh bạn gần nhà chú cũng theo dõi Việt Báo và điện thoại hỏi tôi sao lâu chưa thấy bài viết mới.  Tôi được thêm một độc giả đã làm đà khuyến khích tôi tiếp tục lai rai góp mặt với các bạn viết trong mục Viết Về Nước Mỹ.

Tháng 8, 2007 Việt Báo tổ chức một buổi tiệc văn nghệ tại nhà hàng Seafood World, Cali để phát giải thưởng Viết Về Nước Mỹ năm 2007.  Tôi hân hạnh được mời tham dự vội giữ chỗ hai bàn nhân tiện đãi bà con, bạn bè tại Cali.  Trước là góp mặt với các tác giả Viết Về Nước Mỹ sau được dịp gặp mặt bà con thân hữu.  Ba người bạn, hai vợ chồng người cháu sau khi tham dự đã mua một chồng sách Viết Về Nước Mỹ năm 2007 kèm luôn cả cuốn sách bìa cứng "Cay Đắng Ngọt Bùi".  Một người từ vùng Garden Grove, 2 vợ chồng anh bạn từ vùng San Diego, CA,  hai người cháu từ Granada Hill, CA xuống Little Saigon sau hơn một giờ lái xe cũng đem về một chồng sách.  Riêng hai vợ chồng anh bạn vùng Hawthorne đã đều đặn đến nhà sách Văn Khoa trong thương xá Phước Lộc Thọ mua sách Viết Về Nước Mỹ từ năm 2004 đến 2007.  Đọc xong 4 cuốn, anh chị mua tiếp 3 cuốn từ 2000 tới 2003.

Trong dịp họp mặt tác giả, tôi đã may mắn được nói chuyện và biết mặt tác giả Huyền Thoại tức Thịnh Hương.  Khi đọc "Người đẹp Thương Xá" của chị trên Việt Báo online, tôi say mê đọc đi đọc lại nhiều lần bài của chị vì bản tính của tôi là mê "người đẹp".  Tôi khen chị hết lời, chị cũng không ngần ngại trút bầu tâm sự từ đầu tới cuối.  Chị là cư dân vùng San Francisco chúng tôi hứa hẹn sẽ tái ngộ tại vùng đồi núi như Đà Lạt tại S. Francisco khi có dịp.

Dịp Tết vừa qua, tôi đến nhà anh chị bạn vùng Corona, CA.  Anh hiện đang phục vụ cho đại công ty General Electric.  Trong câu chuyện anh tâm sự với tôi đã lên online Việt Báo Viết Về Nước Mỹ mỗi khi xong việc sở.  Đọc xong anh còn in những bài viết ưa thích gửi cho bạn bè và buổi chiều sau bữa cơm, anh chiêu đãi ông bố vợ và bà vợ yêu quý bằng cách đọc lớn tiếng mục Viết Về Nước Mỹ cho cả nhà cùng nghe.

Các cháu tôi ở vùng Houston, Texas thường lên Internet để theo dõi business, mỗi lần xong việc đều vào Vietbao.com qua mục "Viết Về Nước Mỹ" có bài nào bố mẹ yêu cầu chúng đều in ra để bố mẹ và cả nhà cùng đọc.

Một lần du lịch thăm nước Mễ vào tận thủ đô Mexico City gặp người em họ.  Anh bàn về "Thiền" của Thiền Sư Nhất Hạnh.  Tôi liền cho anh lên Việt Báo Viết Về Nước Mỹ.  Từ thời đó anh đều đều lên mạng lưới "Viết Về Nước Mỹ" anh còn điện thoại tới cô chị vùng Florida theo dõi.  Thỉnh thoảng hai chị em chia xẻ thông tin trên Việt Báo và có nhiều đề tài để nói với nhau nhiều hơn.

Năm 2004, tôi về Việt Nam nhớ Việt Báo trên net khi tới Hanoi và Saigon, nơi các bà chị và cháu nội ngoại vẫn theo dõi những bài Viết Về Nước Mỹ.

Năm 2006 tôi về thăm lại bà con bạn bè nhớ Việt Báo lên net thì bị bức tường lửa kiểm duyệt của mấy ông Việt Cộng giăng ra nên tôi không còn được thưởng thức Việt Báo tại Việt Nam nữa.  Lúc đó tôi buồn 5 phút nhớ Việt Báo Viết Về Nước Mỹ như nhớ phở Bolsa, như bún thịt nướng Hà Nội.  Mãi tới khi qua Đài Loan vào net mới gặp lại Việt Báo.  Nét mặt tôi tươi hẳn lên.  Bà xã lấy làm lạ chắc tôi mới gặp cô hoa hậu Đài Loan nào đây!"

"Viết Về Nước Mỹ" được hưởng ứng khắp năm châu.  Mỗi người có một lý do hoặc nhiều lý do để đọc và cảm hứng Viết Về Nước Mỹ.  Họ thấy chính mình hoặc gia đình hoặc bạn bè mình ở trong đó.  Họ thầm nghĩ mai mốt con cháu mình có chỗ để tìm về nguồn gốc của mình, đời sống của cha mẹ mình, những "cay đắng ngọt bùi" mà bố mẹ và tổ tiên mình đã trải qua trên đất Mỹ.  Dân biểu Trần Thái Văn tiểu bang Cali đã nói "Viết Về Nước Mỹ" là cuốn sách gối đầu giường của ông.  Nhờ có bài viết của Denny Le tôi mới biết được nước Mỹ đại lượng vô bờ bến để cứu vớt một mạng người đau màng óc như Denny Le tốn cả hàng triệu Mỹ Kim.  Không có nước Mỹ thì anh Denny nay đã nằm sâu trong lòng đất tại Việt Nam.

Công việc hàng ngày của tôi là vào msn.com đọc tin tức, qua TD Ameritrade.com coi stock lên stock xuống.  Cuối cùng là Vietbao.com rảo qua tin tức vùng thủ đô tị nạn và vào "Viết Về Nước Mỹ" thưởng thức những cay đắng ngọt bùi của cuộc đời tị nạn.  Hôm nào bận rộn không lên net là buổi tối dẫu cho khuya khoắt cũng phải chu toàn 4 mục căn bản mỗi ngày.  Sau đó là qua một đêm không mộng mị, sáng dậy khỏe khoắn và tiếp tục một ngày như mọi ngày.

Nguyễn Lê

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,245,041
Con may mắn được mẹ sinh con tại Mỹ, tỉnh Alexandria bang Virginia . Mẹ dạy con nói tiếng Việt từ thuở còn thơ. Mẹ nấu cơm Việt cho con ăn. Mẹ kể lại chuyện xưa, ông bà ngoại dạy dỗ mẹ chu đáo nên ngày nay nhờ kinh nghiệm đó mẹ rèn luyện chúng con nên người tốt. Mặc dầu sanh đẻ tại Mỹ nhưng con lúc nào cũng nghĩ tới
Chiều nay trên đường từ sở về nhà, con đã chứng kiến một tai nạn giao thông khá nghiêm trọng. Ba xe cứu thương đến vây quanh làm lưu thông bị tắc nghẽn. Khi đi ngang qua hiện trường, con đã nhìn thấy các nhân viên cứu thương đang cố gắng cưa những mảnh sắt móp méo để lấy người bị thương đang kẹt trong xe
Tác giả là một nhân viên ngân hàng, cư trú và làm việc tại Seattle , tiểu bang Washington . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà, “Con Đi Trường Học...” là thư của một bà mẹ độc thân viết cho con gái đi thực tập tại một nước châu Phi, đã được phổ biến ngày 13-1-2006 với bút hiệu Hồng Ngọc-Vương. Bài viết thứ hai
Mẹ ơi! Biết bao giờ con mới được gọi lại tiếng "Mẹ" ngọt-ngào đầy yêu-thương này! Ngày Mẹ còn sống, gọi tiếng Mẹ đã thấy ấm lòng, thấy chứa-chan tình-cảm. Bây giờ Mẹ không còn nữa, tiếng Mẹ làm con xót-xa tận cõi-lòng, chẳng bao giờ con còn có dịp ngồi bên Mẹ, nắm lấy tay Mẹ rồi nói
Những ngày đầu bà Bẩy vui vẻ đi đây đi đó. Thấy gì cũng lạ, cũng đẹp, nhưng cái cảm giác lớn nhứt bà có là thấy mình   an toàn.   Không bị hạch xách, không bị hỏi han, điều tra, điều này điều nọ, bị sợ sệt khi phải đến cơ quan công quyền mà bà đã gặp phải ngày xưa.... Trong bữa ăn tại nhà con gái, có đông đủ
Bởi vì Việt Kiều chẳng mấy ai quan tâm đến những điều ấy, có người không chịu ở nhà mà ra ở khách sạn   cho thoải mái và chẳng muốn làm phiền đến ai. Họ muốn thăm ai thì tự nhiên đến nhà, ăn uống thì đơn giản không cầu kỳ, chẳng cần cao lương mỹ vị gì hết, có rất nhiều người xà vào quán hàng trong nhà lồng
Tôi mơ mơ màng màng nheo mắt nhìn chiếc đồng hồ bên cạnh giường ngủ, và vội vàng ngồi bật lên vì đã gần 12 giờ trưa. Đầu óc tôi vẫn còn choáng váng và khó chịu lắm, nhưng nghĩ tới mảnh giấy mẹ để trên gối, tôi chạy vội ra nhà bếp không kịp đánh răng rửa mặt. Tối hôm qua, phải nói là sáng nay mới đúng
Con không dám đi cửa trước, con vòng ra cửa sau. Mùa Xuân đã trở lại, những củ   tulip con trồng trên luống mùa thu năm nào trước khi bỏ đi đã mọc lên và ra hoa, những bông hoa tulip mà cha yêu. Mọi thứ trông buồn bã và tàn tạ, chỉ có những bông hoa tulip rực rỡ. Mầu đỏ và vàng, xen lẫn với những mầu hồng nhạt
Vì nhà tôi khá xa trường, tôi luôn cố gắng căn giờ để dù có kẹt xe cũng tới trường sớm ít nhất nửa giờ. Tôi muốn tránh cho mình tình trạng phải phóng xe vội vã trong nỗi hồi hộp lo âu sợ trễ; hoặc hớt hải tới trường vừa sát giờ dạy; hoặc tệ hơn, tới sau khi chuông vào lớp đã reo! Kinh nghiệm cho tôi biết, chính trong ít phút
Vận nước nổi trôi, tôi đến Hoa kỳ vào tháng chín năm 1975.   Ngồi trên xe từ phi trường về nhà trọ, tôi thấy ngay cái không khí ở đây khác với không khí tại những nơi tôi đã đi qua.   Nó có phần tươi mát hơn, khoáng đạt hơn.   Không phải là một người trong ngành y khoa, tôi không biết cái gì đã kích thích ngũ quan
Nhạc sĩ Cung Tiến