Hôm nay,  

Xông Đất

03/02/201100:00:00(Xem: 134920)
Xông Đất

Tác giả: Nguyễn Đức Thắng
Bài số 3110-28410 vb5020311

Tác giả là một nhà giáo và huynh trưởng hướng "ạo, hiện là hiệu trưởng trường trung học trường St Ignatius College Prep tại Fort Worth, Texas. Bài viết về nước Mỹ "ầu tiên của ông là "Người Vợ Bắc Kỳ". Chuyện các bà vợ chắc không bao giờ hết, mời đọc tiếp sang bài thứ ba, chuyện chuyện đầu năm xông đất trong một gia đình Việt tại Mỹ.

***

Cành mai giả và câu đối giấy đã làm tròn nhiệm vụ. Thật ra có nó trên tường cũng có nhiều điều hay. Nó biến thành chủ đề của những câu chuyện khi khách đến nhà. Năm nay, má tôi gọi điện thoại xuống nhắn cho biết là Nhà tôi không được bước ra khỏi nhà mồng một tết. Bà còn dặn chúng tôi là nhớ để ý xem ai là người đến nhà đầu tiên. Chắc hẳn ý bà muốn nói đến lệ xông đất đây chăng"
Xin ghi chú thêm: chúng tôi quen gọi bà má của nàng, tức bà má vợ của tôi, là má. Còn mẹ chồng thì gọi là mẹ.
Bên nhà chắc vẫn còn kiêng cữ ba cái vụ xông đất xông đai" Người xông đất nhà tôi năm nay thì giống như hằng năm, đó là ông đưa thư. Lần này tôi ra đợi ông ở thùng thư và kể cho ông nghe về sự hên xui do vía ông mang lại. Ông ta cười hì hì và nhắn tôi năm tới, nếu sợ, ông sẽ để thư của tôi ở bên nhà Steve dùm.
Thú thiệt, cái tết sau năm mà tôi bị đụng xe, Má tôi nhất quyết bắt tôi thức dậy cho sớm, mặc quần áo cho le, đi ra sân rồi bước ngược trở vào nhà. Tôi ừ hử cho qua chuyện, nhưng tối ngày 30, Người đã gọi điện thoại nhắn đi nhắn lại nhà tôi là phải bắt tôi làm cho bằng được thủ tục phiền hà đấy.
Chắc chắn Nhà tôi cũng chả hiểu gì về vía tốt xấu hay gì gì. Nhưng Má đã dặn thì nàng quyết chí làm theo. Đúng sáng mùng một tết, tôi bị Nàng gãi nhè nhẹ vào tay đánh thức tôi dậy. Các Bạn biết đấy, xuân thì ở bên nhà chứ xuân nào ở bên đây. Khí trời thì âm độ. Gió lạnh lại còn kéo hàn thử biểu xuống thêm hàng chục. Da thịt con người nào phải sắt phải đá. Tôi lầu bầu ba tiếng vô nghĩa rổi quay mặt vào trong nướng tiếp. Tôi mệt lắm. Tối hôm trước, ống nước bị đá làm bể, nên tôi và Steve (anh bạn láng giềng) phải sửa suốt đêm. (ở miền Bắc Mỹ, mùa đông người ta hay cho nước chảy rỉ rỉ suốt đêm ngày. Họ sợ nước khi bị đông lạnh thì nở to ra và sẽ làm nứt ống.) Tội nghiệp Nàng, thấy tôi lờ đi thì Nàng ngại không dám đánh thức. Nhưng Nàng không thể không vâng lời Má mình.

Tôi đã tỉnh rồi nhưng sợ lạnh lắm. Tôi bèn ỉm đi rồi bày đặt ngáy cho to, ra vẻ nồng giấc. Kỹ quá hoá vụng. Té ra bị tổ trác. Đúng là vợ chồng quen hơi. Nàng quen cái ngáy thứ thiệt của tôi nhiều hơn cả chính tôi. Biết là tôi đã tỉnh và đang giả vờ thì Nàng tự nâng quyền của mình lên một bậc. Nàng thẩy bộ quần áo mới đầu giường và bắt tôi ra sân ngay. Thấy khó ăn, tôi phải ngán ngẩm làm theo cho xong việc. Miệng càu nhàu:
- Em có biết tại sao phải làm cái trò này không"
- Không, nhưng Má bảo vía anh tốt nên dặn em làm thì em phải theo thôi.
Nghe câu trả lời, tôi nảy ra ý định phá Má tôi một phen. Tôi phịa:
- Đúng thế, vía anh tốt lắm. Vía anh năm nay còn sáng choé hơn nữa.
Nàng tò mò:
- Vía là gì vậy anh"
Tôi làm ra vẻ kinh thư một bụng giảng giải:
- Phàm đã là con người ta thì phải có hồn có vía. Đàn ông thì có ba hồn bảy vía. Còn đàn bà thì có ba hồn chín vía.
- Thế à" Vậy em nhiều vía hơn anh à"
- Đúng vậy. Bộ em không biết đàn bà sống dai hơn đàn ông sao"
- Vậy vía làm sao thì tốt" Vía em có được không anh"
- Anh không biết nhiều về vía, nhưng anh biết vía anh sáng sẽ làm vía em bóng lộn...
Nàng nghi ngờ
- Vậy sao Má không dặn em làm theo anh"
- Tại vì người nhà không được dặn người nhà, sợ vía "đụng"...
- Xì, chắc anh lại phiệu, vía gì mà lại đụng .
Tôi giả đò ra vẻ quan trọng
- Người cùng dòng máu mà nói về vía thì vía sẽ đụng nhau. Bộ em không thấy Má chỉ nói anh ra sân chứ đâu dám nói gì đến em đâu.
Nàng xiêu xiêu:
- Vậy nhiều vía thì tốt hay xấu"
- Ồ, càng nhiều vía càng tốt. Anh bảy vía, cộng với em chín vía thì bảy cộng với chín thành mười sáu vía. Em mau mau mặc quần áo rồi ra sân với anh.
. . .
Sau tết năm đó, Má tôi giận không thèm gọi điện thoại đến dặn dò chi nữa. Tôi và nhà tôi giả lả làm hoà mãi. Bà chép miệng mắng cho một câu:
- Mẹ cha tụi bây, không kiêng không khem thì chớ bảo sao xui!
Tôi và nhà tôi đến giờ vẫn chưa thấy gì xui xẻo lắm... Lâu lâu có gì khó khăn xảy đến cho đứa con trai, tôi nói nhà tôi ra sân sau mà "hú vía".
Nguyễn Đức Thắng

Ý kiến bạn đọc
18/03/201101:44:23
Khách
Xin hỏi anh Nguyễn Đức Thắng trước năm 75 ở Pleiku, gần nhà thờ Quân Đội, Xứ Hiếu Đạo?
03/04/201110:35:34
Khách
ca1m oon ta1c gia3
07/02/201116:32:03
Khách
Hillarious and well said
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,614,156
Tác giả tên thật Tô vĩnh Phúc, từng viết một số văn thơ dưới nhiều bút hiệu khác nhau, nhưng bút hiệu sau cùng là Giang Thiên Tường. Thơ văn đã đăng ở tuần báo Phụ Nữ Cali và Làng magazine ở bắc Cali và các trang web. Tác phẩm mới nhất được xuất bản là thi tập "Bên Bến Sông Buồn"(2011). Trong những năm 1990, xuất bản và phát hình tuần báo Phù Sa ở Bắc Cali. Hiện là cư dân ở Sacramento, California. Mùa Mothers Day 2011, ông có bài “Chuông Gọi Mẹ Thương.” Sau đây là bài mới cho Mothers Day năm nay của ông. 
Tác giả sinh năm 1957, cư dân Santa Ana, nghề nghiệp: làm nail. Loạt bài viết về nước Mỹ gần đây của tác giả với tên thật Nguyễn Thị Hữu Duyên gồm: Bỏ Gì Thì Bỏ; Ước Vọng Của Tin, thể hiện tình thương yêu và ý chí của một gia đình Việt Nam trên đất Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả tên thật là Yến Phi, 63 tuổi, hiện là cư dân WA. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà cũng là bài viết đầu tay nhân mùa Mothers Day, sau nhiều “vật lộn” khó khăn với chữ Việt trên computer, được tác giả trân trọng gọi là “Tác Phẩm Đầu Tay Dâng Mẹ.” Tựa đề được đặt lại theo nội dung bài viết. Mong tác giả tiếp tục.
Từ giữa năm 2010, tác giả tự sơ lược tiểu sử khi tham dự Viết Về Nước Mỹ: Trước 75, còn đi học, chỉ viết cho các báo thiếu nhi, học trò. Qua Mỹ từ 1990. Hiện ngụ tại Myrtle Beach, SC. Bài mới của Hải Âu cho giải thưởng năm thứ mười hai là một chuyện tình chia lìa vào Tháng Tư 1975.
Kông Li là bút hiệu vui vẻ của Phạm Công Lý, tác giả đã có nhiều bài viết về nước Mỹ giá trị, vừa nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 20011. Là một cựu sĩ quan VNCH, cựu tù, ông cùng gia đình đến Mỹ từ tháng 11/1994 theo diện HO, định cư tại Boston.
Tác giả đã góp cho Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12 nhiều bài viết đặc biệt. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biên đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA. Bài viết mới của tác giả cho mùa Mothers Day là một tự sự cảm động về Mẹ.
Tác giả tên thật là Nguyễn Tân, tuổi 60', cựu sĩ quan hải quân, cư dân Glendale, CA. Ông dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu tiên, từng nhận các giải bán kêt 2001 và giải Việt Bút 2008, hiện là thành viên "Ban Tuyển Chọn Chung Kết" Giải Thưởng Việt Báo. Bài mới “góp vui” của ông là một truyện hiếm có mở đầu cho mùa Mothers Day đang tới.
Tác giả là một nhà giáo, từng là Chủ tịch Hội Ái Hữu Ninh Thuận, hiện đã về hưu và là cư dân Riverside, Nam Cali. Ông đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Tháng 2, ngày 3, 2012, Phạm Hoàng Chương có bài “Người Lấy Ba Vợ”, kể về người bạn thân từ thời học trò đi H.O. qua Mỹ, về Việt Nam sông với bà vợ mới đang gặp cảnh khó khăn, lương hưu bị ăn chặn. Bài từ tháng Ba, hiện đã có tới 19,151 lượt người đọc. Biết tác giả sau đó đã giúp bạn trở lại Mỹ để giải quyết vụ lương hưu, nhiều thân hữu hỏi kết quả ra sao. Sau đây là đầy đủ câu chuyện: ông bạn chỉ có ba mà là bốn bà vợ. 
Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của tác giả dành cho giải thưởng năm thứ 12 là “Chuông Gọi Mẹ Thương” đã phổ giến vào dịp Mother's Day 2011, Chủ Nhật 8-5-2011. Mới đây, ông có thêm 2 bài viết mới, trước hết là một chuyện kể về con tầu vượt biển đúng vào một đêm 30 Tháng Tư. Bài còn lại sẽ phổ biến sau.
Thời hạn dành cho bài Viết Về Nước Mỹ hàng năm kết thúc ngày 30 tháng Tư, nhưng như mọi năm, số lượng bài đã góp trước ngày này vẫn chưa thể phổ biến hết. Do đó, từ hôm nay, Việt Báo tiếp tục phổ biến thêm những bài dành cho năm 2012.
Nhạc sĩ Cung Tiến