Hôm nay,  

Cô Mít Ướt

26/06/201300:00:00(Xem: 223327)
viet-ve-nuoc-my_190x135Tác giả là cư dân Miami, tiểu bang Folrida, từng có góp bài viết về nước Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất. Mong Y Châu sẽ tiếp tục viết thêm.

Tháng hè bầu trời như giãn nở ra, ngày dài thêm, đúng là "tháng năm chưa nằm đã sáng...", người ta có nhiều thời giờ hơn để hưởng thụ ánh nắng. Người thì đi ra biển nhìn sóng biển nhấp nhô không ngừng nghỉ bên những bọt biển trắng xoá chạy về một chân trời vô định hay là đi thăm viếng vùng đồi núi non trùng điệp để lắng nghe tiếng rừng cây hoà nhịp với tiếng suối reo trên sườn đồi dốc...

Mọi người dậy trễ hơn, tôi vào bếp pha ly cà phê sáng, thì có tiếng điện thoại reo vang. Ở bên kia đầu dây là tiếng của một người Việt Nam, giọng quen quen, hỏi thăm:

- Xin chào, xin cho hỏi thăm, có phải là cô mít ướt không ạ?

- Xin lỗi, tôi không hiểu rõ ý của cô.

Rồi cô gái giải thích thêm:

- Cô còn nhớ con không? Năm ngoái, cô có đem bán mấy trái mít ướt quá là ngon, tụi con nhắc hoài. Năm nay tới mùa mít rồi, tụi con đợi hoài sao không thấy cô đến nên gọi cô xin nhớ chừa phần mít ướt cho con.

Tôi hơi ngỡ ngàng:

- Thì ra vậy, được rồi tôi sẽ dành phần cho, đừng lo.

Gác điện thoại, cầm ly cà phê vừa pha, lòng thấy vui vui, từ nay tôi có thêm"nick name" (biệt danh): cô mít ướt.

Giống như những người khác có biệt danh là cô chôm chôm, cô sầu riêng, . . . cô hột xoàn, nói ra là người ta biết liền, dễ thương ghê! Thêm một mùa trái cây, thêm một mùa mít, nhanh thiệt!

Đã lâu rồi, cũng vào hè, ở vùng Đông Nam, tiểu bang"sunshine" rất ít người Việt Nam định cư. Những người buôn bán, những chủ chợ hầu như quen biết hết những khách hàng, quen luôn cả những sở thích của họ. Chị Chi, thì thích vãi thiều (lệ chi), tới mùa đặt mua cả thùng(25 lbs). Cô An, mỗi mùa không bao giờ bỏ qua trái nhãn (long an), loại nhãn hương, hột út tiêu, mùi rất thơm. Chú Long, luôn hỏi có báo mới hông?Và ưa trái thanh long nhưng phải có cái thẹo, do chim ăn...

Khi tôi vừa bước vào chợ, sau những lời chào hỏi, người chủ chợ vồn vã:

- Mấy ngày nay có một trái mít ngon, nhiều người hỏi mua nhưng không bán, để dành...

Tôi hỏi ngay:

- Trái mít ở đâu rồi ông chủ?

Theo hướng chỉ tay, tôi vào trong góc khuất của chợ.

Quao! Trái mít lớn trên 30 lbs, nở gai, chín đều mùi thơm toả khắp nơi.

Kinh nghiệm cho biết là"trồng cây chọn giống", tôi lấy hột từ trái mít nghệ ươm giống trồng sau nhà.

Cây mít chắc là hợp với phong thổ, lớn nhanh lá trãi dài xanh mướt, thấy mê.

Đúng hạn kỳ, nó cho ra trên chục trái, to lớn như trái mít giống. Mọi người khen tôi có số "nhuận điền". Bây giờ lại có chuyện không ai ngờ: cây mít nghệ của tôi lại cho ra... trái mít ướt.

Buồn quá tôi định chặt bỏ nó rồi trồng lại cây mít khác, nhưng nghĩ lại đâu biết chừng khi trồng lại cây mới nó cũng là mít ướt. Chuyện gì cũng có duyên, không phải mọi thứ đều như ý mình muốn!

Tôi chợt nhớ lại ngày xưa ở Việt Nam, ngọai tôi có trồng cây mít ướt cũng được nhiều người thích lắm. Rồi một hôm tôi đem những trái mít ướt đến những người đồng hương VN, với ý định là bán cho họ, nếu không được thì biếu không cho họ lấy thảo; không biết là tôi có khiếu"markerting" hay là hút... hàng, tôi bán được hết!

Về nhà mọi người nói tôi hên, tôi cũng nghĩ vậy, sợ họ mắng vốn, cả năm nay tôi không dám đi qua khu vực đó.

Bây giờ tôi có biệt danh là cô mít ướt, chưa chắc ai muốn cũng được đâu à!!

Y Châu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,507,747
Tác giả là một dương cầm thủ đồng thời là nhà văn, có nhiều CD và sách đã xuất bản, từng nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ. Bài mới của Phương Lan là một truyện ngắn gia đình.
Tác giả nguyên là một sĩ quan hải quân VNCH, một nhà thơ quân đội. Sau tháng Tư 1975, ông là người tù chính trị, định cư tại Mỹ theo diện H.O., hiện là cư dân San Diego. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ những năm đầu tiên, Phạm Hồng Ân đã nhận giải danh dự 2012. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả sinh năm 1956. Qua Mỹ tháng 10 năm 1994 cùng gia đình theo diện HO. Hiện sống tại thành phố Tacoma, tiểu bang Washington. Đang làm việc cho một công ty thuộc ngành lâm nghiệp tại tiểu bang Washington. Sau đây là bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà.
Với bút hiệu Xuân Đỗ, tác giả đã góp nhiều bài đặc biệt và nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2008 với bài "Hắn và cuốn Nhật Ký Đặng Thuỳ Trâm..." Ông định cư tại Mỹ theo diện H.O. và hiện là cư dân Riverside, nam California, làm Guest Teacher cho Colton Joint Unified School District.
Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ năm thứ XII, 2012. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biển đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA.
Tác giả đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ 2011. Bà là một Phật tử, pháp danh Tâm Tinh Cần, nhũ danh Quách Thị Lệ Hoa, sinh năm 1940 tại Cần Thơ. Hai bài viết đầu tiên của bà là tự sự của một phụ nữ Việt thời chiến, kết hôn với một chàng hải quân Hoa Ky. Cưới nhau: 1972. Tới Mỹ năm 1975. Từ 1985, hai vợ chồng mở v/p Di Trú và Thuế Vụ tại Long Beach. Bài viết mới nhất là một hồi ức về mảnh đất tạm dung và quê hương yêu dấu.
Tác giả là một kỹ sư hồi hưu, đã sống 25 năm bên Pháp, 25 năm ở Mỹ, hiện cư ngụ tại Irvine cùng gia đình. Bài viết về nước Mỹ thứ ba của ông là chuyện hậu valentine Day, ngắn nhưng ý nghĩa. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết.
Tác giả là một kỹ sư hồi hưu, đã sống 25 năm bên Pháp, 25 năm ở Mỹ, hiện cư ngụ tại Irvine cùng gia đình. Bài viết về nước Mỹ thứ ba của ông là chuyện hậu valentine Day, ngắn nhưng ý nghĩa. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết.
Tác giả tên thật Linda Hoa Nguyễn, sinh năm 1950, đến Mỹ năm 1994 diện tị nạn chính trị theo chồng, vừa làm vừa học. Năm 2012, bà tốt nghiệp đại học ngành Early Childhood Education tại Chapman University California khi 62 tuổi. Hiện đang volunteer tại một trường tiểu học ở Marysville, Bắc Cali, trong khi chờ đi dạy.” Bài viết mới của tác giả cho mùa Valentine là một truyện tình Việt-Mỹ bắt đầu từ thời chiến, với ghi chú:
Tác giả tên thật là Tô vĩnh Phúc. Trước 1975, tốt nghiệp cử nhân Luật Khoa và Văn Khoa tại Sài Gòn. Định cư tại Sacramento, California từ 1986, học và làm nhiều ngành khác nhau. Hai tập thơ đã xuất bản: "Bên Bến Sông Buồn" (2011) và "Nắng Chiều Còn Vương" (2012). Tác giả hiện là cư dân ở Sacramento, Cali và tham dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 5, 2011. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Nhạc sĩ Cung Tiến