Hôm nay,  

1 Nữ Tu Gốc Việt Trong Bão Dữ ở Phi

19/11/201300:00:00(Xem: 40078)
Tác giả: Nguyễn Viết Tân
Bài số 4063-14-29463vb3111913


viet-ve-nuoc-my
Sister Mary Nhung thuộc dòng Missionaries of Charity, ở San Francisco, và gia đình.

Tác giả dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2000, từng nhận giải bán kết và giải Việt Bút, hiện là thành viên Ban Tuyển Chọn Giải Thưởng Việt Báo. Tác phẩm đã xuất bản: Chuyện Miền Thôn Dã. Bài viết mới nhất của ông kể về trường hợp một nữ tu trẻ gốc Việt phục vụ người nghèo trong vùng bão dữ ở Philippinnes hiện đang trong tình trạng thất tung, chưa biết sống chết ra sao.

* * *

Cộng đồng Kinh 5 trong nước và hải ngoại hiện đang ngày đêm cầu nguyện xin Chúa cho Soeur Nhung được bình an trong cơn bão dữ. Từ ngày cơn siêu bão Haiyan đổ bộ vào các hòn đảo Philippines đến nay, không ai liên lạc hay nghe một tin tức gì về Sr Nhung.

Cùng với các lưu dân Việt rải rác khắp thế giới, Người Kinh 5 -một khu định cư thuộc tỉnh Rạch Giá- hiện cũng đang có mặt khắp nơi.

Cách đây mấy năm, nơi chiến trường Afghanistan lửa khói, Thượng sĩ Long Nguyễn đã nằm xuống trong sự khóc thương của mọi người thân quen.

Mấy hôm nay, cơn siêu bão đã tàn phá nước Phi Luật Tân, nơi đó có một người con Kinh 5 đang vác thánh giá với dân nghèo.

Sr. Nhung còn trẻ lắm, sinh năm 1976. Ngày đến Mỹ, sr. còn nhỏ xíu. Suốt những năm tiểu học rồi trung học, cô bé xinh đẹp hiền lành ấy cũng vui đùa, ca hát, nhảy chân sáo cùng chúng bạn. Nhưng vừa học xong lớp 12 thì Nhung Nguyễn đã hiến mình cho nhà Chúa và trở thành Sister Mary Nhung, gia nhập dòng khó nghèo của mẹ Têrêsa Calcutta vào năm 2004 tại San Francisco.

Vì cha mẹ già còn ở bên VN, nên Sr Nhung đã một lần về thăm lại quê hương, không phải là "Áo gấm về làng", mà chỉ là chiếc áo sadi của nhà dòng rất đơn sơ trong trắng. Rồi qua nhiều nhiệm vụ, Sr được nhà dòng cử sang Phi được hơn một năm nay.

Leyte Island, nơi Sr Nhung phục vụ là hòn đảo có 1.95 triệu dân. Thủ phủ của Leyte là thành phố Tacloban, có hơn 220.000 dân. Đây là hòn đảo từng lãnh nhiều tang tóc hồi cuốn thế chiến II. Trong trận đại chiến giữa quân Mỹ và quân Nhật vào Tháng Mười năm 1944 tại Leyte Island, tổng số thương vong hai phía lên tới trên 100.000 người.


Trong trận siêu bão Haiyan hôm 8 tháng 11, 2013, hai đảo Seyte và đảo Samar là vùng bị tàn phá nặng nhất.

Philippines là một nước có 80% dân số theo Thiên Chúa giáo. Tại Leyte Island, hầu hết các nhà thờ đều bị bão đánh sập. Việc cứu trợ và thông tin cho đến nay vẫn còn rất khó khăn. Cuối tuần quam hàng ngàn giáo dân đã quây quần nơi các thánh đường đổ nát để dự lễ cầu nguyện, nhưng danh sách các nạn nhân cho tới nay vẫn chưa được kiểm kê xong. Trong báo cáo về số thương vong vì bão mới nhất đưa ra hôm Chủ nhật, chính phủ Philippines cho biết ít nhất 3,974 người thiệt mạng và còn 1.200 người mất tích. Nhiều người trong số này bị cuốn trôi và chết, bởi dòng nước dâng cao do cơn bão dữ dội gây ra những cơn lốc xoáy mạnh nhất được ghi nhận.

LM Phan Văn Đương đang là Tuyên Úy hải cảng Oakland có email gửi lên Kinh 5 như sau:

- Xin chia sẻ nỗi lo lắng của gia đình Ông Bà cố Cản vì chưa liên lạc được với Sr. Nhung. Hiện tại khó mà liên lạc về đảo Leyte được.

Cha Đương cho hay các thủy thủ người Phi trên các tàu viễn dương đến trung tâm của ông cũng chỉ mong liên lạc được với gia đình họ nhưng cũng chưa được. Tôi có liên lạc với nhà Dòng Sr. Nhung, Missionaries of Charity, ở San Francisco, nơi Sr. Nhung khấn dòng, nhưng các Sơ ở đây cũng chưa có tin tức gì về các Sơ ở Leyte cả.

Sr. Bề Trên an ủi tôi: No news is good news.

Không có tin có nghĩa là bằng an.

Hy vọng được như vậy.

Cho tới nay, danh sách những người chết trong cơn bão đã được, nhưng không thấy tên Sơ Nhung.

Chắc Chúa chưa đưa người nữ tu xinh đẹp nhiệt thành của K5 về với Ngài, vì còn nhiều việc mà tôi tớ Chúa phải làm cho dân người lúc này ở Leyte, the Philippines.

Xin mọi người tiếp tục cầu nguyện cho các nạn nhân và đặc biệt cho Sr. Nhung.

Những con dân Kinh 5, nhất là những người đã từng đến trại Bataan, Subic Bay, Palawan... hãy rộng tay với người anh em đã một thời đưa cánh tay bảo bọc chúng ta, mà gửi cứu trợ về Kinh5 Foundation, để nhanh chóng chuyển đến tay các nạn nhân khốn khổ.

Nguyễn Viết Tân

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,784,539
Tác giả Nguyễn Hưng chuyển bài đến bằng điện thư. Đúng vào dịp kỷ niệm một năm sau cơn thiên tai Katrina tàn phá New Orleans, bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là chuyện viết về những cư dân gốc Việt trong một xóm đạo ở vùng bị đất thiên tai. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết thêm và bổ túc dùm sơ lược tiểu sử và địa chỉ liên lạc
Tác giả Nguyễn Hưng lần đầu dự viết về nước Mỹ. Đề tài bài viết đầu tiên của ông là mộng hão huyền và thực tế Mỹ. Nhân vật là một người hãnh tiến đến cùng, được mô tả bằng bút pháp tinh tế. Bài được chuyển tới bằng điện thư. Mong tác giả tiếp tục viết thêm và bổ túc địa chỉ liên lạc cùng vài dòng tiểu sử. Những điều ông biết về nước Mỹ
Cho dù đang sống với hiện tại, hình như những cái bóng của quá khứ đủ mầu lúc nào cũng đeo đuổi chúng ta. Gia đình tôi thuộc cỡ trung bình của người Việt Nam, nghĩa là gồm ba mẹ và tám anh em. Sinh ra giữa đám anh em trai, thưở nhỏ tôi thích những trò chơi tạc lon, thả diều hơn là bế em, giải gianh. Tính con gái của tôi chỉ thể hiện
Thịnh Hương,cư trú và làm việc tại miền Bắc California, là một trong 12 tác giả vào chung kết Viết Về Nước Mỹ năm thứ sáu. Sau đây là hồi ký viết vội của bà, kể chuyện cùng con trai lái xe từ San Jose về Westminster
Chuyện xảy ra vào năm một ngàn chín trăm hồi đó, lúc mà gia đình tôi vừa từ Bình Giả, một vùng đất đỏ, không có điện đóm gì cả đến mảnh đất Hoa Kỳ này. Đúng là đổi đời.Tuy đã được học sơ về nước Mỹ và thói quen của người Mỹ một vài ngày ở Thái Lan nhưng tôi không khỏi kinh ngạc khi bước chân tới phi trường Los Angeles, nào là cửa tự động mở,
Tác giả Quân Nguyễn cùng vợ con đến Mỹ năm 1987, ông trở lại trường học, tốt nghiệp cao học về Sociology tại CSUF, đệ tam đẳng huyền đai Tae Kwon Do, từng làm counlelor tại nhà tù tiểu bang ở Chino, hiện làm state parole officer ở Santa Ana, và là cư dân Anaheim, CA. "Cách đây khoảng ba năm, chú em út của tôi,
"Bước tới đèo ngang bóng xế tà, Cỏ cây chen lá, lá chen hoa. Lom khom dưới núi tiều vài chú, Lác đác bên sông rợ mấy nhà." Tôi không biết tại sao mình nhớ bài thơ nầy. Có lẽ "tiều vài chú" gắn liền với định mệnh tôi: lấy chồng Tiều. Mặc đầu chồng tôi là người Tiều Châu (Trung Hoa) ), không phải người tiều phu (đốn củi) mà
Hoa Kỳ là một nước văn minh giàu có. Có thể nói là giàu nhất thế giới. Từ bao nhiêu năm, qua hằng bao Thế Kỷ, đã có biết bao người mơ ước được đến sinh sống trên đất nước Hoa Kỳ. Nhiều dân tộc đã đổ xô di dân đến Mỹ, vì Mỹ là vùng "Đất Hứa", là Cõi Thiên Đường. Người ta đã ví cho Mỹ là như vậy. Người Việt Nam sống dưới chế độ Cộng Sản từ sau 1975, cũng đã ôm ấp giấc mơ này
Thuở còn cắp sách đến trường, tôi không nhớ mình đã viết đến bao nhiêu dòng suy nghĩ trong các quyển lưu bút mỗi khi bắt đầu thấy hàng phượng ở sân trường một hôm bỗng đơm hoa đỏ thắm. Những dòng chữ ngây ngô mang nặng nổi buồn man mác khi sắp phải xa trường lớp với thầy cô cùng bè bạn dù chỉ trong vài tháng
Bà Đoan mấy bữa nay bận rộn với hai đứa con: thằng Doãn lên 9 và con Liên lên 7, hễ bà đi làm về chưa kịp uống ngụm nước thì chúng nó hối thúc đi chợ mua sắm đồ dùng để đi cắm trại. Thân thể mệt nhừ sau 8 tiếng làm trong hãng, bà chỉ muốn về nhà ngồi trên chiếc Lazy-boy nghỉ ngơi chốc lát, nhưng xem chừng số bà lận đận lao đao từ nhỏ
Nhạc sĩ Cung Tiến