Hôm nay,  

Hoa Phượng Florida

23/07/201500:00:00(Xem: 19506)

Tác giả: Vũ Long Hương
Bài số 3580-17-30130vb4072215

Tác giả là một chuyên gia từng làm việc tại Florida từ nhiều năm trước. Bài Viết Về Nước Mỹ của ông kể về vùng nam Florida, nơi có hoa phượng đỏ gợi nhớ bao kỷ niệm của tuổi trẻ Việt Nam.

* * *

blank
Hoa Phượng trong sân trường Đại Học Florida Atlantic University (FAU).

Mỗi năm hè đến các cô cậu học trò lo học thi lên lớp thi ra trường và cũng là mùa chia tay cuối năm học. Không ai trong chúng ta mà không một lần nghe qua bản nhạc "Nỗi Buồn Hoa Phượng" của nhạc sĩ Thanh Sơn 'Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn,...' Biết bao văn thi nhạc sĩ ca ngợi mùa hè và hoa Phượng. Tôi xin mạo muội viết bài này để quí vị cư ngụ các bang ngoài Florida có dịp đi du lịch nghỉ hè hay mùa đông làm chim trốn tuyết bay về miền nắng ấm đông nam nước Mỹ: nam Florida.

Nếu đi vào mùa hè quí vị sẽ có dịp tìm gặp lại hoa Phượng, màu hoa của kho tàng kỷ niệm của một thuở vui buồn tuổi học trò áo trắng dưới mái học đường năm xưa.

Từ sau ngày vong quốc năm 1975, chúng ta rời quê hương Việt Nam yêu dấu bằng mọi cách mọi phương tiện. Sống trên quê hương thứ hai, gần như không ai còn dịp nhìn hoa Phượng.. có lẽ một phần vì phải đương đầu với cuộc sống mới nơi xứ lạ quê người, phần vì nhiều nõi thời tiết địa lý nằm trong vùng ôn hàn đới khó mà tìm được hoa phượng. Thế nên xin mời quí vỉ viếng vùng nam Florida vào các tháng May, June và July sẽ có dịp ngắm hoa Phượng.

Hai bên liên bang lộ I- 95 từ quận "Bải Dừa Tây" (West Palm Beach) xuôi về nam có nhiều cây Phượng để làm đẹp phong cảnh, các công viên không chỉ có hoa Phượng mà còn rất nhiều loài hoa làm cho mùa hè thêm rực rỡ như hoa Giấy đủ màu sắc, hoa Điệp, hoa Trúc đào v.v Xuôi về Nam đi làng Key West qua khỏi thành phố Miami khoảng một giờ lái xe, chỉ có một xa lộ nối liền các hải đảo, khi đến thành phố Key Largo, quí vị sẽ thấy rất nhiều cây hoa Phượng dọc hai bên đường và rải rác khắp các đường phố, ngoài hoa Phượng màu đỏ rực rỡ, lại có hoa Phượng màu cam nhìn thật là dịu mắt. Phượng màu tím thỉnh thoảng cũng thấy nhưng không nhiều bằng các công viên tại các tiểu bang miền tây.

Trở lại vùng phố Key Largo một ngày nắng đẹp miền Nam bên rừng hoa Phượng Vĩ rực rỡ, nghe giọng ve sầu ca vang vang đâu đây lòng chúng ta không khỏi bùi ngùi nhớ đến một thời áo trắng học trò năm xưa, những cảm giác vui buồn, rộn rã, nao nức của thuở nào hầu như đã quên lãng theo tháng năm, những hình ảnh nét mặt ánh mắt nụ cười tiếng nói của các bạn học trong dĩ vảng như đang sống lại như cô đọng trong một "giây phút" ngắn ngủi, cảm giác như đi trong mơ đã đưa tôi trở lại theo giòng thời gian những năm tháng xa xưa... Ngước nhìn lên bầu trời xanh lơ hoa nắng lấp lánh chen lẫn với màu vàng cam đỏ bay theo những cánh Phượng lung linh rơi theo gió lay, rơi nhẹ nhàng như mưa phùn bay rớt mặt đường trên cỏ xanh, dẩm bước chân trên những cánh Phượng tưởng như những "giọt mưa phượng" còn đọng chưa tan.

Làng Key West du khách có thể đến viếng thăm tư gia của đại văn hào Hemingway và trời biển bao la. Chúng ta chưa được may mắn như nhà văn của xứ Estonia, ông đã trở lại ngôi nhà cũ của ông nội mà thuỡ thơ ấu ông và gia đình đã phải bỏ lại đi lánh nạn, quân Cộng Sản Nga đã xâm chiếm. Thập niên 90, ông đã "Trỡ về mái nhà xưa" và có dịp viết cuốn sách với lời tựa: "You can come home again".


Bao giờ sẽ đến lượt chúng ta trở lại quê xưa, trường cũ với cây đa bóng mát, với giòng sông êm đềm, với đồng ruộng bao la, mà tuổi ấu thơ theo tháng năm lớn lên đầy ắp với bạn bè cùng trường, cùng xóm bao kỹ niệm vui buồn, với cô bạn học cùng lớp mà mỗi lần gặp nhau lòng rộn rã niềm vui ngẩn ngơ dõi trông theo mái tóc đen dài đến mãi tận cuối thôn; hy vọng đến lượt chúng ta được "trở lại mái nhà xưa" sẽ không xa.

blank
Hoa Phượng trong sân trường Đại Học Florida Atlantic University (FAU).

Trở lại mùa hè và hoa Phượng, tôi xin mời các bạn cùng thưởng thức bản nhạc " Phượng Hồng" của Vũ Hoàng, phổ thơ của Đỗ Trung Quân, để nhớ lại tuổi hồng học trò mà mối tình đầu vẫn còn e ấp trong tim chưa lạt phai:

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng,
Em chở mùa hè của tôi đi đâu,
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18,
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.

Mối tình đầu của tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp,
Là áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở,
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.

Cánh phượng hồng ngẩn ngơ,
Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây,
Và mùa sau biết có còn gặp lại,
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay.

Mối tình đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi,
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu,
Nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ.

Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nắng ngập đường một vạt tóc nào xa.

Dường như không nơi nào trên đất Mỹ mùa đông nắng ấm bằng tiểu bang Florida được mệnh danh là "Sunshine State", nhất là vào mùa đông khi miền bắc ngập dưới tuyết phủ giá băng thì miền nam Florida vẫn chan hòa nắng. Du khách từ miền Bắc Mỹ trốn tuyết về Florida (gọi là "Snow Birds") để tắm nắng tắm biển. Vào mùa đông nhiều du khách đến vùng biển Key Largo, Key West, Miami, West Palm Beaches, nếu giàu tưởng tượng một chút thì chúng ta coi những nơi này như Vũng Tàu, Long Hải, Nước Ngọt hay Phước Hải của Phước Tuy, Bà Rịa năm xưa.

Vùng nam Florida vào mùa hè cũng không quá nóng, nhiệt độ trung bình khoảng 85-90 độ F. Công viên đường phố Key Largo trồng nhiều hoa Phượng nhất so với các thành phố khác, rực rở nỡ hoa vào dịp hè, du khách sẽ có dịp ngắm hoa, nghe lại tiếng ve sầu ca vang vọng khúc nhạc buồn mênh mang như bài "vong quốc hận" và nếu quí vị từ các bang ngoài Florida khi có dịp du lịch vào mùa hè quý vị hỏi thăm bà con đồng hương sẽ được chỉ dẩn đến những nơi có trái chín cây vùng nhiệt đới như trái Xoài, Vải, Nhản, Mít, Ổi, Me, Mản cầu, Thanh Long v.v...

Chương trình phim nhạc Vân Sơn gần đây một DVD nhạc có tựa đề là "Quê Hương Gặp Lại" phim trường phong cảnh là vườn cây hoa trái từ miền Nam tiểu bang Florida. Nhìn hoa phượng và cây trái giống như quê nhà mà cứ tưởng như gặp lại quê hương.

Thì ra chúng ta đang sống yên lành nơi quê hương thứ hai, tuy yên lành hạnh phúc, mà dầu vậy cũng không thể nào quên được cố hương quê nghèo dấu yêu, nơi chúng ta sinh ra và trưởng thành trong ngút ngàn khói lửa chiến tranh, những năm tháng mất mát khổ đau tận cùng của thân phận bại vong tù đày!

Vũ Long Hương

Ý kiến bạn đọc
27/08/201512:31:42
Khách
Nam Florida có thể gọi là nước Việt Nam trong lòng nước Mỹ. Biển đẹp xanh ngắt, nước trong vắt,.. Hầu như hoa, cây trái nhiệt đới gì cũng có, ngay cả nhũng thứ dân dã như lục bình, bình bát, bông trang, huyết vũ,.. Cá bơi đầy dưới sông, hồ, biển.. Rồi rùa, cá sấu, rái cá, ốc, kỳ nhông, kỳ đà, cóc, nhái, sóc, vịt, chim, cò... tự do tự tại. Nếu muốn thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên thì nên đi xe đạp mới thấy. Thỉnh thoảng tôi đạp xe ra công viên chơi, ngắm hoa phượng rơi, rồi lấy hoa làm bướm, nhớ lại kỷ niệm tuổi học trò ép bướm hoa phượng vào lưu bút..
Nhiều người chuyển từ bang lạnh xuống Florida nói rằng không bao giờ quay lại nơi cũ, trong đó có gia đình tôi! Mong rằng ngày càng có nhiều người Việt chuyển xuống nam Florida này sinh sống.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,120,798
Mười bẩy năm trước đây, ngày gia đình tôi vừa đến Mỹ, phóng viên nhật báo PEOPLE, có trụ sở đặt tại Muskegon City, thuộc tiểu bang Michigan đến phỏng vấn, cũng còn quá sớm, thời gian vừa chấm dứt chiến cuộc, vẫn còn có những sự kiện nóng bỏng, một số người Mỹ, nhất là nhóm phản chiến, chưa hiểu rõ người
Đã rất khuya mà Ngọc không tài nào chợp mắt được. Một phần có lẽ do hôm nay trời trở nên nóng lạ lùng làm Ngọc khó ngủ. Nhưng cái chính là Ngọc cứ mãi suy nghĩ về Ngày- của- Mẹ, ngày lễ mẹ đầu tiên trên đất Mỹ. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, sống ở Việt Nam, Ngọc đâu có hề biết hay nghe nhắc đến Ngày-của-Mẹ
Chiều thứ Bảy cuối năm Ất Dậu, ngồi chơi bên ly rượu tất niên ở nhà người bạn, vô tình cầm lên tờ báo Việt ngữ, tôi chợt bàng hoàng. Trong trang phân ưu lớn của tờ báo, người ta nói đến tên anh, thiếu tá Ngô Giáp. Chủ tịch hội ái hữu không quân Nam Cali, vừa qua đời ở tuổi 65! Đã 40 năm rồi từ ngày tôi biết anh
Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.   Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị   Bé Tí rủ: - Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.    Tôi lắc đầu quầy quậy: - Tí rủ lộn người rồi.   Tay chân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét. Con Tí cười cười:
Rất vui khi nhận thư góp ý cuả ông về bài "Dậy Học Trên Đất Mỹ" mà tôi viết cách đây không lâu. Vui nhất là thư của ông đến từ   Cần Thơ,   một miền đất thân yêu mà chắc trong nhiều năm nữa, tôi chỉ còn có thể gặp lại trong những giấc mơ mà thôi. Điều vui hơn là sau khi ông gửi những thắc mắc ấy đến, tôi lại nhận đuợc một lá thư 
Gần hai mươi năm sau ngày miền Nam Việt Nam sụp đổ, Hoàng mới đặt chân đến nước Hoa Kỳ theo diện HO. Tuổi đời gần năm mươi, hai bàn tay trắng, nhờ sự giúp đỡ của hội Từ Thiện và bạn hữu phải làm lại từ đầu, chạy ngược chạy xuôi tìm việc làm để có tiền thanh toán nơi ăn chốn ở. Bạn hữu muốn anh có một
Thằng bé ngồi kế bên chị nó, đòng đưa hai chân trong đôi giày màu trắng có viền đen. Ngồi đối diện với hai chị em nó là người đàn ông có đôi vai gầy, đang chăm chú đọc tờ báo xếp làm đôi, tóc ông lòa xòa rơi xuống vầng trán có nếp nhăn li ti. Thằng bé đưa mắt nhìn đám trẻ tung tăng đùa giỡn trong khung lưới nhựa
Bản Quốc ca Việt Nam được mở đầu cho cuốn băng nhạc, những bản hùng ca thời chiến, mà tôi đã nghe đi nghe lại hơn mười lăm năm nay. Tôi thường tìm đến băng nhạc này mỗi khi lòng xôn xao nhớ về quê hương và những ngày xưa yêu dấu.   Trong lời ca điệu nhạc đầy hùng khí như vẫn còn vang dội những bước chân hiên ngang
Đã mấy lần tôi bỏ chúng ra khỏi túi hành trang chuẩn bị lên đường thì bà cụ lại lén chờ lúc tôi không có mặt bỏ chúng vào,   -hôm ấy là ngày 15 tháng 6 năm 1975, ngày chót theo lệnh trình diện lên đường đi tu huyền- tôi xách cái túi lên thì lại thấy đôi dép râu và bộ bà-ba đen đã nằm lại trong đó từ lúc nào. Bực quá tôi lấy chúng
Mỗi khi hạ về, ngày của Mẹ lại đến. Bất chợt, bâng khuâng, tôi bỗng thấy ganh tỵ với những ai còn được cài bông hồng trên áo!   Sự ganh tỵ ích kỷ, nhỏ nhoi nhưng thật khó tránh khỏi. Thế rồi mọi ký ức, kỷ niệm với Mẹ, về Mẹ lại ùa về vỡ òa từng rung cảm để tôi không thể không cầm viết.   Viết không hay, nhưng phải viết vì
Nhạc sĩ Cung Tiến