Hôm nay,  

Hoa Phượng Florida

23/07/201500:00:00(Xem: 19486)

Tác giả: Vũ Long Hương
Bài số 3580-17-30130vb4072215

Tác giả là một chuyên gia từng làm việc tại Florida từ nhiều năm trước. Bài Viết Về Nước Mỹ của ông kể về vùng nam Florida, nơi có hoa phượng đỏ gợi nhớ bao kỷ niệm của tuổi trẻ Việt Nam.

* * *

blank
Hoa Phượng trong sân trường Đại Học Florida Atlantic University (FAU).

Mỗi năm hè đến các cô cậu học trò lo học thi lên lớp thi ra trường và cũng là mùa chia tay cuối năm học. Không ai trong chúng ta mà không một lần nghe qua bản nhạc "Nỗi Buồn Hoa Phượng" của nhạc sĩ Thanh Sơn 'Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn,...' Biết bao văn thi nhạc sĩ ca ngợi mùa hè và hoa Phượng. Tôi xin mạo muội viết bài này để quí vị cư ngụ các bang ngoài Florida có dịp đi du lịch nghỉ hè hay mùa đông làm chim trốn tuyết bay về miền nắng ấm đông nam nước Mỹ: nam Florida.

Nếu đi vào mùa hè quí vị sẽ có dịp tìm gặp lại hoa Phượng, màu hoa của kho tàng kỷ niệm của một thuở vui buồn tuổi học trò áo trắng dưới mái học đường năm xưa.

Từ sau ngày vong quốc năm 1975, chúng ta rời quê hương Việt Nam yêu dấu bằng mọi cách mọi phương tiện. Sống trên quê hương thứ hai, gần như không ai còn dịp nhìn hoa Phượng.. có lẽ một phần vì phải đương đầu với cuộc sống mới nơi xứ lạ quê người, phần vì nhiều nõi thời tiết địa lý nằm trong vùng ôn hàn đới khó mà tìm được hoa phượng. Thế nên xin mời quí vỉ viếng vùng nam Florida vào các tháng May, June và July sẽ có dịp ngắm hoa Phượng.

Hai bên liên bang lộ I- 95 từ quận "Bải Dừa Tây" (West Palm Beach) xuôi về nam có nhiều cây Phượng để làm đẹp phong cảnh, các công viên không chỉ có hoa Phượng mà còn rất nhiều loài hoa làm cho mùa hè thêm rực rỡ như hoa Giấy đủ màu sắc, hoa Điệp, hoa Trúc đào v.v Xuôi về Nam đi làng Key West qua khỏi thành phố Miami khoảng một giờ lái xe, chỉ có một xa lộ nối liền các hải đảo, khi đến thành phố Key Largo, quí vị sẽ thấy rất nhiều cây hoa Phượng dọc hai bên đường và rải rác khắp các đường phố, ngoài hoa Phượng màu đỏ rực rỡ, lại có hoa Phượng màu cam nhìn thật là dịu mắt. Phượng màu tím thỉnh thoảng cũng thấy nhưng không nhiều bằng các công viên tại các tiểu bang miền tây.

Trở lại vùng phố Key Largo một ngày nắng đẹp miền Nam bên rừng hoa Phượng Vĩ rực rỡ, nghe giọng ve sầu ca vang vang đâu đây lòng chúng ta không khỏi bùi ngùi nhớ đến một thời áo trắng học trò năm xưa, những cảm giác vui buồn, rộn rã, nao nức của thuở nào hầu như đã quên lãng theo tháng năm, những hình ảnh nét mặt ánh mắt nụ cười tiếng nói của các bạn học trong dĩ vảng như đang sống lại như cô đọng trong một "giây phút" ngắn ngủi, cảm giác như đi trong mơ đã đưa tôi trở lại theo giòng thời gian những năm tháng xa xưa... Ngước nhìn lên bầu trời xanh lơ hoa nắng lấp lánh chen lẫn với màu vàng cam đỏ bay theo những cánh Phượng lung linh rơi theo gió lay, rơi nhẹ nhàng như mưa phùn bay rớt mặt đường trên cỏ xanh, dẩm bước chân trên những cánh Phượng tưởng như những "giọt mưa phượng" còn đọng chưa tan.

Làng Key West du khách có thể đến viếng thăm tư gia của đại văn hào Hemingway và trời biển bao la. Chúng ta chưa được may mắn như nhà văn của xứ Estonia, ông đã trở lại ngôi nhà cũ của ông nội mà thuỡ thơ ấu ông và gia đình đã phải bỏ lại đi lánh nạn, quân Cộng Sản Nga đã xâm chiếm. Thập niên 90, ông đã "Trỡ về mái nhà xưa" và có dịp viết cuốn sách với lời tựa: "You can come home again".


Bao giờ sẽ đến lượt chúng ta trở lại quê xưa, trường cũ với cây đa bóng mát, với giòng sông êm đềm, với đồng ruộng bao la, mà tuổi ấu thơ theo tháng năm lớn lên đầy ắp với bạn bè cùng trường, cùng xóm bao kỹ niệm vui buồn, với cô bạn học cùng lớp mà mỗi lần gặp nhau lòng rộn rã niềm vui ngẩn ngơ dõi trông theo mái tóc đen dài đến mãi tận cuối thôn; hy vọng đến lượt chúng ta được "trở lại mái nhà xưa" sẽ không xa.

blank
Hoa Phượng trong sân trường Đại Học Florida Atlantic University (FAU).

Trở lại mùa hè và hoa Phượng, tôi xin mời các bạn cùng thưởng thức bản nhạc " Phượng Hồng" của Vũ Hoàng, phổ thơ của Đỗ Trung Quân, để nhớ lại tuổi hồng học trò mà mối tình đầu vẫn còn e ấp trong tim chưa lạt phai:

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng,
Em chở mùa hè của tôi đi đâu,
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18,
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.

Mối tình đầu của tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp,
Là áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở,
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.

Cánh phượng hồng ngẩn ngơ,
Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây,
Và mùa sau biết có còn gặp lại,
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay.

Mối tình đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi,
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu,
Nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ.

Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nắng ngập đường một vạt tóc nào xa.

Dường như không nơi nào trên đất Mỹ mùa đông nắng ấm bằng tiểu bang Florida được mệnh danh là "Sunshine State", nhất là vào mùa đông khi miền bắc ngập dưới tuyết phủ giá băng thì miền nam Florida vẫn chan hòa nắng. Du khách từ miền Bắc Mỹ trốn tuyết về Florida (gọi là "Snow Birds") để tắm nắng tắm biển. Vào mùa đông nhiều du khách đến vùng biển Key Largo, Key West, Miami, West Palm Beaches, nếu giàu tưởng tượng một chút thì chúng ta coi những nơi này như Vũng Tàu, Long Hải, Nước Ngọt hay Phước Hải của Phước Tuy, Bà Rịa năm xưa.

Vùng nam Florida vào mùa hè cũng không quá nóng, nhiệt độ trung bình khoảng 85-90 độ F. Công viên đường phố Key Largo trồng nhiều hoa Phượng nhất so với các thành phố khác, rực rở nỡ hoa vào dịp hè, du khách sẽ có dịp ngắm hoa, nghe lại tiếng ve sầu ca vang vọng khúc nhạc buồn mênh mang như bài "vong quốc hận" và nếu quí vị từ các bang ngoài Florida khi có dịp du lịch vào mùa hè quý vị hỏi thăm bà con đồng hương sẽ được chỉ dẩn đến những nơi có trái chín cây vùng nhiệt đới như trái Xoài, Vải, Nhản, Mít, Ổi, Me, Mản cầu, Thanh Long v.v...

Chương trình phim nhạc Vân Sơn gần đây một DVD nhạc có tựa đề là "Quê Hương Gặp Lại" phim trường phong cảnh là vườn cây hoa trái từ miền Nam tiểu bang Florida. Nhìn hoa phượng và cây trái giống như quê nhà mà cứ tưởng như gặp lại quê hương.

Thì ra chúng ta đang sống yên lành nơi quê hương thứ hai, tuy yên lành hạnh phúc, mà dầu vậy cũng không thể nào quên được cố hương quê nghèo dấu yêu, nơi chúng ta sinh ra và trưởng thành trong ngút ngàn khói lửa chiến tranh, những năm tháng mất mát khổ đau tận cùng của thân phận bại vong tù đày!

Vũ Long Hương

Ý kiến bạn đọc
27/08/201512:31:42
Khách
Nam Florida có thể gọi là nước Việt Nam trong lòng nước Mỹ. Biển đẹp xanh ngắt, nước trong vắt,.. Hầu như hoa, cây trái nhiệt đới gì cũng có, ngay cả nhũng thứ dân dã như lục bình, bình bát, bông trang, huyết vũ,.. Cá bơi đầy dưới sông, hồ, biển.. Rồi rùa, cá sấu, rái cá, ốc, kỳ nhông, kỳ đà, cóc, nhái, sóc, vịt, chim, cò... tự do tự tại. Nếu muốn thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên thì nên đi xe đạp mới thấy. Thỉnh thoảng tôi đạp xe ra công viên chơi, ngắm hoa phượng rơi, rồi lấy hoa làm bướm, nhớ lại kỷ niệm tuổi học trò ép bướm hoa phượng vào lưu bút..
Nhiều người chuyển từ bang lạnh xuống Florida nói rằng không bao giờ quay lại nơi cũ, trong đó có gia đình tôi! Mong rằng ngày càng có nhiều người Việt chuyển xuống nam Florida này sinh sống.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,094,365
Con may mắn được mẹ sinh con tại Mỹ, tỉnh Alexandria bang Virginia . Mẹ dạy con nói tiếng Việt từ thuở còn thơ. Mẹ nấu cơm Việt cho con ăn. Mẹ kể lại chuyện xưa, ông bà ngoại dạy dỗ mẹ chu đáo nên ngày nay nhờ kinh nghiệm đó mẹ rèn luyện chúng con nên người tốt. Mặc dầu sanh đẻ tại Mỹ nhưng con lúc nào cũng nghĩ tới
Chiều nay trên đường từ sở về nhà, con đã chứng kiến một tai nạn giao thông khá nghiêm trọng. Ba xe cứu thương đến vây quanh làm lưu thông bị tắc nghẽn. Khi đi ngang qua hiện trường, con đã nhìn thấy các nhân viên cứu thương đang cố gắng cưa những mảnh sắt móp méo để lấy người bị thương đang kẹt trong xe
Tác giả là một nhân viên ngân hàng, cư trú và làm việc tại Seattle , tiểu bang Washington . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà, “Con Đi Trường Học...” là thư của một bà mẹ độc thân viết cho con gái đi thực tập tại một nước châu Phi, đã được phổ biến ngày 13-1-2006 với bút hiệu Hồng Ngọc-Vương. Bài viết thứ hai
Mẹ ơi! Biết bao giờ con mới được gọi lại tiếng "Mẹ" ngọt-ngào đầy yêu-thương này! Ngày Mẹ còn sống, gọi tiếng Mẹ đã thấy ấm lòng, thấy chứa-chan tình-cảm. Bây giờ Mẹ không còn nữa, tiếng Mẹ làm con xót-xa tận cõi-lòng, chẳng bao giờ con còn có dịp ngồi bên Mẹ, nắm lấy tay Mẹ rồi nói
Những ngày đầu bà Bẩy vui vẻ đi đây đi đó. Thấy gì cũng lạ, cũng đẹp, nhưng cái cảm giác lớn nhứt bà có là thấy mình   an toàn.   Không bị hạch xách, không bị hỏi han, điều tra, điều này điều nọ, bị sợ sệt khi phải đến cơ quan công quyền mà bà đã gặp phải ngày xưa.... Trong bữa ăn tại nhà con gái, có đông đủ
Bởi vì Việt Kiều chẳng mấy ai quan tâm đến những điều ấy, có người không chịu ở nhà mà ra ở khách sạn   cho thoải mái và chẳng muốn làm phiền đến ai. Họ muốn thăm ai thì tự nhiên đến nhà, ăn uống thì đơn giản không cầu kỳ, chẳng cần cao lương mỹ vị gì hết, có rất nhiều người xà vào quán hàng trong nhà lồng
Tôi mơ mơ màng màng nheo mắt nhìn chiếc đồng hồ bên cạnh giường ngủ, và vội vàng ngồi bật lên vì đã gần 12 giờ trưa. Đầu óc tôi vẫn còn choáng váng và khó chịu lắm, nhưng nghĩ tới mảnh giấy mẹ để trên gối, tôi chạy vội ra nhà bếp không kịp đánh răng rửa mặt. Tối hôm qua, phải nói là sáng nay mới đúng
Con không dám đi cửa trước, con vòng ra cửa sau. Mùa Xuân đã trở lại, những củ   tulip con trồng trên luống mùa thu năm nào trước khi bỏ đi đã mọc lên và ra hoa, những bông hoa tulip mà cha yêu. Mọi thứ trông buồn bã và tàn tạ, chỉ có những bông hoa tulip rực rỡ. Mầu đỏ và vàng, xen lẫn với những mầu hồng nhạt
Vì nhà tôi khá xa trường, tôi luôn cố gắng căn giờ để dù có kẹt xe cũng tới trường sớm ít nhất nửa giờ. Tôi muốn tránh cho mình tình trạng phải phóng xe vội vã trong nỗi hồi hộp lo âu sợ trễ; hoặc hớt hải tới trường vừa sát giờ dạy; hoặc tệ hơn, tới sau khi chuông vào lớp đã reo! Kinh nghiệm cho tôi biết, chính trong ít phút
Vận nước nổi trôi, tôi đến Hoa kỳ vào tháng chín năm 1975.   Ngồi trên xe từ phi trường về nhà trọ, tôi thấy ngay cái không khí ở đây khác với không khí tại những nơi tôi đã đi qua.   Nó có phần tươi mát hơn, khoáng đạt hơn.   Không phải là một người trong ngành y khoa, tôi không biết cái gì đã kích thích ngũ quan
Nhạc sĩ Cung Tiến