Hôm nay,  

Họp Mặt Viết Về Nước Mỹ Năm Thứ XVI Và Dấu Ấn 40 Năm 2015-1975, Ra Đi Từ Sụp Đổ Tan Nát...

22/08/201515:46:00(Xem: 13510)

Hinh Cat BanhACắt bánh mừng Họp mặt phát giải thưởng và sách Viết Về Nước Mỹ 2015. Từ phải, Phùng Annie Kim, Trương Ngọc Bảo Xuân, Orchid Thanh Lê, Nhã Ca, Khôi An, và Hòa Bình.

Họp mặt phát giải thưởng và sách Viết Về Nước Mỹ 2015 đã diễn ra trân trọng mà thân tình tại nhà hàng Moon Light, Westminster City, Nam California, vào chiều Chủ Nhật, 16 tháng 8 năm 2015, với sự tham dự của 400 quan khách gồm quí vị dân cử Việt Mỹ, văn nghệ sĩ, các tác giả Viết Về Nước Mỹ và thân hữu bảo trợ.

Nha_THuyNhã Ca, “Bốn mươi năm. Bắt đầu lại chính mình từ dưới số không. Và rồi... Hơn một thế hệ đã lên đường." 


"Họp mặt Việt Báo 2015, cũng như bộ sách hàng ngàn người cùng Viết Về Nước Mỹ, cuốn thứ 18 được ra mắt hôm nay, mang dấu ấn 40 năm của người Việt tự do ra đi từ sụp đổ, tan nát...“ Đó là lời nhà văn Nhà Ca, chủ nhiệm sáng lập Việt Báo đã nhấn mạnh khi chào mừng quan khách.

2 Nghia-TuNguyễn Xuân Nghĩa và Trần Dạ Từ báo tin vui: Viết Về Nước Mỹ vào tuổi 17 bẻ gẫy sừng trâu. Đã tới lúc có thể nhường bước...

Chương trình Viết Về Nước Mỹ (Writing on America) đã chính thức bắt đầu vào dịp 30 tháng 4 năm 2000. Liên tục 16 năm, mỗi ngày Việt Báo đều có bài viết mới. Tất cả đang được tiếp tục phổ biến trên Việt Báo online. Quốc Hội Hoa Kỳ vinh danh "Mười Năm Viết Về Nước Mỹ" vào ngày 28 tháng 7 năm 2010.

1 Lou CorreaCựu Thượng Nghị sĩ Lou Correa.

Phát biểu tại cuộc họp mặt, Cựu Thượng Nghị Sĩ California Lou Correa, đã ca ngợi "Viết Về Nước Mỹ là bộ sách lịch sử sống mà thế hệ cha ông người Việt để lại cho các thế hệ tương lai."

1 BaoXuan-Dan bieu Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal trao bảng vinh danh Viết Về Nước Mỹ tới tác giả giám khảo Trương Ngọc Bảo Xuân.

Dân Biểu Liên Bang Hoa Kỳ Alan Lowenthal đã trao bảng vinh danh Việt Báo các tác giả Viết Về Nước Mỹ. Ông nói khi trở lại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn vào ngày 10 tháng 9 tới đây ông sẽ tường trình trước Quốc Hội về buổi sinh hoạt của chương trình Viết Về Nước Mỹ năm nay và lưu hồ sơ của Quốc Hội. Ông cũng cho biết bộ sách Viết Về Nước Mỹ 18 cuốn đã chính thức được đưa vào Thư Viện Quốc Hội Liên Bang Hoa Kỳ.

Khanh Ly_Nate LightKhánh Ly hát “Gội Đầu: 
Gội sạch nhé
Gội cho ngày sau
Nhìn ra nhau...
















2_ThuongLinhA
Thương Linh hát Bay:
Bay ngay hôm nay’
Bay ngay trong đời này
















Sau lời chào mừng của nhà văn Nhã Ca, là phần trao các giải thưởng Viết Về Nước Mỹ gồm 10 Giải Đặc Biệt, 7 Giải Danh Dự, 1 Giải Việt Bút Trùng Quang, 1 Giải Vinh Danh Tác Phẩm, 1 Giải Vinh Danh Tác Giả, và 1 Giải Chung Kết Vinh Danh Tác Giả-Tác Phẩm.

1 Dac biet OK_tHuyGiải đặc biệt gồm các tác giả: Y Châu nhận giải từ Chủ Bút Việt Báo Phan Tấn Hải; Kim Phượng Newman nhận giải từ Cô Thúy Võ Đặng, Director of UCI Libraries Orange County and Southeast Asian Archive Center. Tác giả Màu Xanh Nhỏ nhận từ Nghị viên Westminster Tyler Diệp. Các tác giả: Lê Minh Nguyên nhận giải từ Dược sĩ Hằng Trần. Sao Nam Trần Ngọc Bình nhận giải từ Nghị viên Garden Grove Phát Bùi. Trần Kim Bằng nhận giải từ giám khảo Nguyễn Viết Tân. Và Trần Đình Đức. nhận giải từ Cô Kristen Phạm, Store Manager của Wells Fargo Bank.

1_6 giai Danh DuTrong số 7 tác giả nhận Giải Danh Dự, Thị Trưởng Westminster Trí Tạ trao giải cho tác giả Nguyễn Thị Thêm; “hoa hậu VVNM 2004” Nguyễn Văn Hưởng trao giải cho tác giả Ngô Đình Châu; “Á hậu 2014” Trần Du Sinh trao giải cho tác giả Nguyễn Hữu Thời; “Hoa hậu 2009”û Phạm Hoàng Chương trao giải cho tác giả Hứa Tịnh; anh Dũng của Công Ty Tây Hồ trao giải cho tác giả Huỳnh Thanh Sơn; và Tammy Trần đại diện của Edison International trao giải cho tác giải Phi Yên.

Du Tu LeDu Tử Lê: "Viết Về Nước Mỹ, đã trở thành một 'tượng đài chữ nghĩa' của lịch sử người Việt hải ngoại." 


Trong số những người đến sớm nhất của buổi chiều họp mặt Viết Về Nước Mỹ năm 2015 là anh chị Nguyễn Văn Hồng và Nguyễn Thị Thái, về từ San Jose. Cả hai cùng bày tỏ sự tán thưởng với chương trình Viết Về Nước Mỹ.

Thuy TrinhThụy Trinh thân quen với chương trình Viết Về Nước Mỹ từ nhiều năm.

Tác giả Huỳnh Thanh Sơn, cư dân của thành phố Westminster, năm nay 84 tuổi là người lớn tuổi nhất nhận giải thưởng Danh Dự Viết Về Nước Mỹ năm 2015. Ông Sơn cho biết trước năm 1975 là Trung Tá Bộ Binh trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, làm chỉ huy trưởng hành quân của Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn IV đóng tại Cần Thơ. Ông đi tù cộng sản 10 năm. Ông nói thường đọc báo giấy Viết Báo mỗi ngày. Theo tác giả Huỳnh Thanh Sơn, chương trình Viết Về Nước Mỹ là một sáng kiến rất hay tạo cơ hội, tạo miếng đất lành để cho mọi người có khả năng viết được có thể giải bày tâm sự và lưu lại cho con cháu thu thập kinh nghiệm. Ông cho biết tất cả những người ông quen biết mà có đọc Viết Về Nước Mỹ đều khen ngợi chương trình này.

Nguyen Tuong HuyMC Trần Tường Huy.

Tác giả Hứa Tịnh, sống ở thành phố Garden Grove, chia xẻ về nỗi đau và kinh nghiệm nuôi con có chứng tự kỷ. Vì chính bản thân tác giả Hứa Tịnh là người cha có con tự kỷ, ông đã trải qua những năm tháng đau đớn để nuôi và dạy người con tự kỷ của mình. Nhưng rồi qua những phấn đấu và nỗ lực học hỏi cũng như tìm tòi, ông đã vượt qua được giai đoạn khó khăn để có thể giúp cho người con tự kỷ trở lại gần như bình thường hiện nay. Ông nói ông học cách dạy con từ những bà mẹ Việt Nam hơn là từ sách vở. Chính bối cảnh gia đình đó là động lực để ông tham gia Viết Về Nước Mỹ qua chuyên đề về trẻ em tự kỷ.

1_paKim noiTác giả Phùng Annie Kim, giải Vinh Danh Tác Phẩm.

Tác giả Phùng Annie Kim, cư dân Westminster, chương trình Viết Về Nước Mỹ rất độc đáo và ảnh hưởng rất lớn đến cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản. Bà kể rằng theo những người mà bà quen biết thì họ đánh giá rất lạc quan về chương trình Viết Về Nước Mỹ và mong chương trình này tiếp tục sống mãi.

1_Orchid-Phuong HoaATác giả Orchid Thanh Lê nhận Giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ năm 2015, do tác giả Phương Hoa trao lại.

Orchid Thanh Lê cho rằng chương trình Viết Về Nước Mỹ ảnh hưởng lâu dài đến nhiều thế hệ mai sau. Theo cô đây là chương trình văn hóa có ý nghĩa quan trọng rất đáng để duy trì. “Xin dành trọn phần thưởng này trao lại 2 tổ chức bất vụ lợi mà tôi kính trong nhất: Việt Báo Viết Về Nước Mỹ và Hội H.O. Cứu Trợ Thương Phế Binh,” Orchid Thanh Lê.

CharlieVanLe_Khoi An-DoKhKhôi An nhận giải Việt Bút Trùng Quang do nhà thơ Đỗ Khiêm trao tặng.


2_Philato BoKy_CharlieVanLe_Tác giả Philato, nhận giải Vinh Danh Tác Giả từ giám khảo Bồ Đại Kỳ.

Được hỏi về bút hiệu hơi là lạ, tác giả Philato, sống ở thành phố Westminster, giải thích rằng đó là chữ ghép từ địa danh thành phố Philadelphia và họ Tô của ông. Ông nói thêm rằng sở dĩ ông lấy tên thành phố Philadelphia làm bút hiệu vì người vổ vũ ông tham gia Viết Về Nước Mỹ là nhà văn Huỳnh Văn Phú là cư dân của thành phố lịch sử thuộc miền Đông Bắc Mỹ này. Tác giả Philato cho biết cứ nhìn vào số người đến tham dự đông đảo để ủng hộ như đêm nay thì biết là ảnh hưởng của chương trình Viết Về Nước Mỹ sâu rộng đến cỡ nào. Theo ông không có nơi nào có thể qua mặt được bộ sách Viết Về Nước Mỹ đã lên tới 18 cuốn với ngàn người viết.

Thang Dao-Lam QuynhThắng Đào về từ New York và Lâm Quỳnh.

DSC_0403Hình chụp lưu niệm trong họp mặt phát giải thưởng và sách Viết Về Nước Mỹ 2015.


Kết quả chi tiết và đầy đủ về Giải Viết Về Nước Mỹ năm 2015 đã được công bố và đăng trên Việt Báo Online: https://vietbao.com/p231953a241655/ket-qua-giai-viet-ve-nuoc-my-2015 
Kết quả Giải thưởng Bé Viết Văn Việt mời xem trang Thiếu Nhi Việt Báo Chủ Nhật./.
Bài viết: Quang Huỳnh

Hình ảnh: Bình Sa, Việt Phạm, Trần Kim Bằng, Martin, và Charlie Van Le.

Ý kiến bạn đọc
23/08/201519:41:22
Khách
Cai gi ma "Tuong Dai Chu Nghia" ho Ngai DTL. No qua co ngay bi mat nuoc nua thoi. Lan nay thi het cho chay.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,177,407
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Qua bao năm dài thai nghén, bố tôi mới sẵn sàng cho tôi chào đời. "Thân Phận” là tên của tôi được bố chọn. Đó là nỗi đau trăn trở của Người muốn gởi gắm vào tôi. Sau buổi ra mắt sách, tôi được ký tặng cho một người bạn vong niên của bố. Chủ của tôi là một người Việt định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, từ thuở còn là học sinh trung học
Nhạc sĩ Cung Tiến