Hôm nay,  

Diễn Hành Văn Hóa Việt ở New York

06/07/201900:49:00(Xem: 15393)
Tác giả: Trần Như Nguyện
Bài số: 5731-20-31538-vb7070619

Với bút hiệu Trần Như Nguyện, tác giả hiện là phóng viên truyền thông cho một số báo Việt và Đài Truyền hình tại Hoa Kỳ. Định cư Mỹ 27 năm, nhưng đến 2017 lần đầu tiên tham gia Việt Báo và đã đoạt giải Đặc Biệt VVNM 2018 với tác phẩm " Mẹ Lúa, cơn bão Harvey ". Sau một năm vắng bóng, nay cô xuất hiện lại với bài viết thứ tư dự thi.

T. Nhu Nguyen_NY 2019
Người viết và Police Band.
Xe hoa DHVN NewYork 2019
Xe hoa Văn Hóa Việt.
Xe hoa San Jose_NY 2019
Nhóm Cung Đình, San Jose.


***

“Đi New York tham dự Diễn hành Văn hóa Quốc tế 2019 là phải có bài "Viết về nước Mỹ" cho tôi đọc đó nhen! Quên  thì đừng nhìn mặt nhau.”

Trời ạ!  Đó là tin nhắn của cô bạn ở xa, một độc giả Viết Về Nước Mỹ trên Việt Báo Online. Thật khó ngờ giữa người viết và người đọc VVNM gắn bó đến mức này. Vâng, không thể phụ lòng bạn. Xin viết.

Ngày 8 tháng 6 năm 2019, lần đầu tiên trong đời tôi đến New York City để tham dự Diễn hành Văn hóa Quốc tế lần thứ 34 trên đại lộ 6th Avenue.

Muốn hình dung mức độ tối tân, thịnh vượng của New York, chỉ cần đối chiếu vài con số. Dân số New York hiện là   8 triệu 555 ngàn, so với Shanghai trên 24 triệu, nhưng  New York là thành phố dẫn đầu thế giới về nhiều mặt.   Tổng sản lượng (GDP) của  New York hiện trên 19,000  tỷ đô la, trong khi cả nước Nga với dân số 144 triệu 500 ngàn, GDP chưa được 1.600 tỷ.

Với quảng trường Times, quả cầu pha lê, tòa nhà One World Trade Center, trụ sở Tổng hành dinh của Liên Hợp Quốc và tượng Nữ Thần Tự Do, New York luôn là hình ảnh được quan tâm từ khắp thế giới, niềm tự hào thế kỷ của nước Mỹ.

Như mọi năm, Cơ quan Di dân Quốc tế (International Immigration Foundation) là đơn vị chịu trách nhiệm tổ chức cuộc  Diễn hành Văn hóa Quốc tế. Cuộc diễn hành năm nay được sự tham dự đông đảo của cộng đồng Việt tại khắp Bắc Mỹ.

Từ thành phố Houston - Texas, thế hệ nửa chừng xuân như tôi đã cùng  lên đường với cộng đồng, và tôi thấy mình như con nhỏ quê mùa lơ ngơ giữa biển người qua lại tại Times Square.

Mùa hè, dân bản xứ, du khách từ các quốc gia về đây đông hơn, vô tình được dịp ngắm những trang phục truyền thống Việt Nam mà các phái đoàn tỏa ra từ các hướng về trung tâm. Họ trầm trồ khen đẹp và xin chụp ảnh chung lưu niệm. Một bạn cùng chuyến đi thốt lên: "Quá xá là vui, khi  có dịp cho  chiếc áo dài mang bản sắc dân tộc Việt được góp phần vui đẹp với các sắc dân khác.

Theo số liệu 2014 của Cơ quan Kiểm tra Dân số của Mỹ, người gốc Việt ở Mỹ đã là 2,1 triệu - đông thứ 6 sau các nhóm di dân Mễ Tây Cơ, Ấn Độ, Trung Quốc, Phi Luật Tân và El Salvador. Năm nay, 5 năm sau, số người Việt tại Mỹ có thể đã là gần 3 triệu.

Từ các đại lộ New York, lá cờ vàng và lá cờ Mỹ cùng tung bay. Hàng ngàn đồng hương có mặt tham gia, cứ y như là một bộ sưu tập nét đẹp văn hóa Việt đang được nước Mỹ ghi nhận.

Diễn hành văn hóa quốc tế hàng năm là cuộc hội ngộ của nhiều nền văn hóa đến từ khắp nơi trên thế giới. Đặc biệt năm nay, phái đoàn của cộng đồng Việt Nam lại được vinh dự dẫn đầu các di dân quốc gia khác như Tibet, Albanie... Từ Ban Tổ chức cho đến người tham gia đều mừng vui, nét mặt sáng ngời khi được thị trưởng thành phố New York, đoàn cảnh sát và Police Band dẫn đầu yểm trợ.

Đây cũng là lần đầu tiên DHVHQT 2019 đã thu hút số đông giới trẻ. Như sức mạnh biểu dương của 3 thế hệ, trên 40 phái đoàn từ khắp nơi các tiểu bang của nước Mỹ, Pháp quốc, Canada hội tụ. Một số gia đình không ngại đường xa, cả 3 thế hệ ông bà, con cháu cùng bước chung trên con đường mới là trân quý. Vài đồng hương đã rơi nước mắt khi nhận ra nhiều gương mặt non nớt có mặt với quốc phục truyền thống. Các em, thế hệ trẻ này sẽ là niềm hy vọng - chiếc cầu nối thay thế cho thế hệ đi trước trong tương lai.

Để biểu dương văn hóa Việt, một số phụ huynh của thế hệ Hậu duệ VNCH cũng có mặt gánh lấy trách nhiệm làm nhịp cầu nối cho các thế hệ 2, 3 hiểu về cội nguồn của mình. Con cháu HDVH hôm nay vẫn giữ chiếc áo tứ thân, khăn mỏ quạ, áo bà ba nón lá, khăn đóng, áo dài truyền thống trên con đường nhân bản. Các em nối bước cha ông giữ gìn truyền thống văn hóa tốt đẹp, cũng như thể hiện niềm hy vọng hưng phục quê hương.

Đẹp biết bao trong một số hình ảnh của Nữ quân nhân VNCH hải ngoại, Youth VACP Hoa Kỳ, Tuổi Trẻ Canada, các đoàn thể  với sắc phục truyền thống gây ấn tượng văn hóa đặc sắc như Nhóm Cung đình San Jose - California, cộng đồng người Việt Quốc gia Houston, Canada, VACA Philadelphia, Georgia, Nam California , Florida ...

Ca khúc trữ tình "Hello Việt Nam" của nhạc sĩ Pháp - Marc Lovoine chuyển ngữ thực sự chạm đến cảm xúc khi cất lên từ xe hoa giới trẻ:

One day I ' ll touch your soil

One day I ' ll finally know your soul

One day I ' ll come to you

To say hello ... Vietnam ...

Dẫu ánh sáng mặt trời đang sưởi ấm New York, song bóng dáng linh hồn Việt Nam trong nhịp tim người xa xứ dường như được cảm giác lan tỏa, ấm áp hơn.

Lá cờ vàng - linh hồn chính nghĩa, tượng trưng cho tinh thần dân chủ tự do đang tung bay trên tay các em giữa lòng New York. Phải chăng đây cũng là ước nguyện tự do - nhân quyền sẽ trở lại trên đất mẹ một ngày không xa? Nhìn rừng cờ của hai quê hương Việt - Mỹ, bỗng nhiên niềm cảm xúc chợt trào dâng trong trái tim của kẻ lưu vong như tôi, mà ngay cả ngôn ngữ phong phú cũng không thể diễn tả hết nổi.

Các học sinh, sinh viên vui mừng khi được trên chiếc xe hoa đặc biệt của giới trẻ. Hình thức trang trí cũng gởi gắm thông điệp ước mơ ngày mai qua hình ảnh hoa hướng dương hướng về mặt trời, cùng biểu tượng Nữ Thần Tự Do.

Thật cảm động khi nhìn các em vừa biểu diễn trên xe hoa, vừa tung tăng ca múa trên đại lộ thật là ngây thơ và dễ thương trong quốc phục 3 miền Nam - Trung - Bắc. Dù thế hệ sinh ra lớn lên trên đất người, nhưng giới trẻ vẫn không quay lưng với cội nguồn. Chỉ có trái tim nhân bản mới có thể khiến các em mạnh mẽ mỗi bước chân, hành động hơn là lời nói.

Khoảng cách quê nhà hầu hết không có nơi những người trẻ trí thức nói tiếng Việt lơ lớ nhập cuộc, thiết tha được "biểu diễn nét đẹp văn hóa nước mẹ trước thế giới". Mang trong mình dòng máu Lạc Việt, các em tự hào khi giấc mơ được biểu diễn văn hóa cội nguồn. Xuất thân thành phần trí thức, một số sinh viên, dược sĩ , kỹ sư trẻ từ Canada, các tiểu bang của Mỹ theo cha mẹ tham gia ngày DHVHQT. Hình ảnh đẹp ấy lọt vào ống kính các hãng thông tấn xã Pháp, Mỹ, Canada, RFA,VOA, truyền thông Việt tại Mỹ.

Mỗi lần diễn ra sự kiện lớn hoặc có điều gì ý nghĩa, tôi lại nhớ đến Việt báo, mong góp phần tạo nên trang sách quý giá trong kho tàng Thư viện Quốc gia Hoa Kỳ.

Cám ơn nước Mỹ. Cám ơn New York - đia danh lịch sử với tượng Nữ Thần Tự Do, tay đưa cao ngọn đuốc chào đón những di dân đầu tiên tìm đến Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.

Tri ân New York, nơi đã và đang nuôi dưỡng các nền văn hóa khác nhau, trong đó có Việt Nam.

Trần Như Nguyện

Ý kiến bạn đọc
12/06/202414:04:09
Khách
<a href=https://cialis.lat/discover-the-best-prices-for-cialis>generic cialis</a> eliglustat increases levels of duloxetine by affecting hepatic enzyme CYP2D6 metabolism
16/03/202314:12:51
Khách
<a href=http://buycialis.lol>cialis super active</a> Cycle 6 19 days, AF naturally, Femara 10 mg 3- 7, TI, no day 21 Progesterone
11/07/201904:05:36
Khách
Bài viết diễn tả đầy đủ và chất chứa tình cảm của người xa xứ đang hòa nhập vào đất nước mới. Cái lý và cái tình đan vào nhau làm ngòi bút của tác giả thêm tuyệt vời.
08/07/201917:47:21
Khách
Xin được vinh danh tất cả những cá nhân, hội đoàn con dân của đất nước Việt Nam Cộng Hòa đã góp bao công sức, thời gian, tiền bạc để có thể tham dự Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế 2019 .

Và cũng cám ơn tác giả Trần Như Nguyện đã viết bài tường thuật cùng những hình ảnh rạng rỡ đính kèm .
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,879,709
Phi trường quốc tế Los Angeles mà người ta vẫn gọi tắt là LAX vào một buổi sáng thứ bảy có đông hành khách ngồi chờ ở những hàng ghế trước các cổng lên máy bay được đánh số theo thứ tự. Mặc dù California là thành phố đa số người Mỹ gốc châu Á chọn định cư vì có khí hậu ấm áp tương tự khí hậu Dalat của Việt Nam, nhưng tại
Chuyến bay từ Paris tới Houston mất 9.25 phút. Giọng nói ngọt ngào của nữ tiếp viên hàng không báo hiệu phi cơ hạ cánh vào lúc 4 g ngày thứ bảy 20/5/2006. Thọ chận một nam tiếp viên, giọng cố ý nhỏ nhẹ: - Ông làm ơn lấy dùm tôi những bức tranh tôi đã gởi vào cabine đặc biệt. - Rất tiếc tôi không giúp bà được. Trước khi xuống bà hỏi những
Tác giả Ai Cơ Hoàng Thịnh là một nhà giáo tại tiểu bang Victoria, Úc. Bà là người đã vận động đưa được tiếng Việt vào chính khoá và chương trình thi Tú Tài Úc, từ 1983 tới nay; Đã được Úc vinh danh Citizen of the Year 1994 tại Thành phố Footscray Teacher of the Year 1997 tại tiểu bang Victoria.
Vài năm nữa tôi sắp bước vào thời kỳ thất thập cổ lai hi. Đời người đi qua mau như thế tưởng được yên, chẳng ngờ chuyện nhân tình thế thái cứ quanh quẩn và tôi lại tiếp tục bị quấy rầy. Năm 1975 người Việt miền Nam đã mất những kỷ niệm quá khứ để ra đi, chỉ đem theo với mình tinh thần văn hoá dân tộc, trong đó ngôn ngữ
Trước khi vào câu chuyện xin được nói sơ qua về Maya Lin, tác giả của Bức Tường đá đen ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn, ghi danh các chiến sĩ Hoa Kỳ chết trong chiến tranh Việt Nam. Sinh năm 1959 tại thành phố Athens, tiểu bang Ohio, Maya Lin gây được sự chú ý của công chúng khi cô còn là một sinh viên 23 tuổi ở năm cuối Đại Học Yale
Thứ Sáu trước, tôi đang đi làm thì bà xã tôi gọi điện thoại, dặn tôi trước khi về thì ghé chợ ABC trên Bolsa mua cho bà ít bánh tráng để làm chả giò. Lúc đó khoảng bốn giờ chiều, nên tôi vội vã chạy vào chợ mua cho lẹ, để tránh cảnh kẹt xe freeway trên đường về nhà. Đang lúc chờ tính tiền ở quầy, thì có một ông tóc bạc phơ
Gắn liền với hình ảnh của làng mạc êm đềm tại miền bắc Việt Nam xa xôi, nơi tôi chưa một lần đến thăm, là bóng dáng của những cây đa to lớn sừng sửng đứng hiên ngang ở đâu đó. Ngày xưa, hình như sau mỗi phiên chợ xa về, các bà các cô thường hay dừng chân nghỉ ngơi đôi chút ở dưới những gốc đa như thế này. Những người nông dân
Bữa nay nữa là đúng 54 ngày tôi theo chồng về Mỹ. Mặc dù nước Mỹ đối với người Việt Nam chúng tôi không còn lạ lẫm gì cho lắm so với thời cuộc bây giờ, vậy mà tôi vẫn cứ ngỡ ngàng theo từng ngày tháng với cuộc sống mới mẻ nơi này. Tôi đang sống cùng chồng ở Jefferson, Oregan. Jefferson gần giống như Đà Lạt nhưng
1. Hướng Về Tương Lai Ngày từ mẫu đã trôi qua. Không khí ngày từ mẫu "Mother&#39;s day" vẫn còn phảng phất đâu đây. Nhân ngày này tôi hồi tưởng lại ngày từ mẫu hơn nửa thế kỷ đã qua. Mẹ tôi nay đã ra người thiên cổ. Nhớ tới bà tôi cảm động bùi ngùi thương tiếc. Bà ra đi trút được gánh nặng ngàn cân trên đôi vai bà với 7 cậu con
Pharmacy ngày thứ Bảy khách không đông lắm, nhưng cứ đều đều, đều đều, 10, 15 phút lại có người đem toa đến hoặc đến để trả tiền, lấy thuốc. Hôm nay mấy người cashier của Pharmacy xin nghỉ hết, thành ra ông manager của tiệm đưa một cô bé cashier ở phía trên xuống để phụ với Kim. Bảng tên trên áo cô bé có chữ Lillian
Nhạc sĩ Cung Tiến