Hôm nay,  

Diễn Hành Văn Hóa Việt ở New York

06/07/201900:49:00(Xem: 16045)
Tác giả: Trần Như Nguyện
Bài số: 5731-20-31538-vb7070619

Với bút hiệu Trần Như Nguyện, tác giả hiện là phóng viên truyền thông cho một số báo Việt và Đài Truyền hình tại Hoa Kỳ. Định cư Mỹ 27 năm, nhưng đến 2017 lần đầu tiên tham gia Việt Báo và đã đoạt giải Đặc Biệt VVNM 2018 với tác phẩm " Mẹ Lúa, cơn bão Harvey ". Sau một năm vắng bóng, nay cô xuất hiện lại với bài viết thứ tư dự thi.

T. Nhu Nguyen_NY 2019
Người viết và Police Band.
Xe hoa DHVN NewYork 2019
Xe hoa Văn Hóa Việt.
Xe hoa San Jose_NY 2019
Nhóm Cung Đình, San Jose.


***

“Đi New York tham dự Diễn hành Văn hóa Quốc tế 2019 là phải có bài "Viết về nước Mỹ" cho tôi đọc đó nhen! Quên  thì đừng nhìn mặt nhau.”

Trời ạ!  Đó là tin nhắn của cô bạn ở xa, một độc giả Viết Về Nước Mỹ trên Việt Báo Online. Thật khó ngờ giữa người viết và người đọc VVNM gắn bó đến mức này. Vâng, không thể phụ lòng bạn. Xin viết.

Ngày 8 tháng 6 năm 2019, lần đầu tiên trong đời tôi đến New York City để tham dự Diễn hành Văn hóa Quốc tế lần thứ 34 trên đại lộ 6th Avenue.

Muốn hình dung mức độ tối tân, thịnh vượng của New York, chỉ cần đối chiếu vài con số. Dân số New York hiện là   8 triệu 555 ngàn, so với Shanghai trên 24 triệu, nhưng  New York là thành phố dẫn đầu thế giới về nhiều mặt.   Tổng sản lượng (GDP) của  New York hiện trên 19,000  tỷ đô la, trong khi cả nước Nga với dân số 144 triệu 500 ngàn, GDP chưa được 1.600 tỷ.

Với quảng trường Times, quả cầu pha lê, tòa nhà One World Trade Center, trụ sở Tổng hành dinh của Liên Hợp Quốc và tượng Nữ Thần Tự Do, New York luôn là hình ảnh được quan tâm từ khắp thế giới, niềm tự hào thế kỷ của nước Mỹ.

Như mọi năm, Cơ quan Di dân Quốc tế (International Immigration Foundation) là đơn vị chịu trách nhiệm tổ chức cuộc  Diễn hành Văn hóa Quốc tế. Cuộc diễn hành năm nay được sự tham dự đông đảo của cộng đồng Việt tại khắp Bắc Mỹ.

Từ thành phố Houston - Texas, thế hệ nửa chừng xuân như tôi đã cùng  lên đường với cộng đồng, và tôi thấy mình như con nhỏ quê mùa lơ ngơ giữa biển người qua lại tại Times Square.

Mùa hè, dân bản xứ, du khách từ các quốc gia về đây đông hơn, vô tình được dịp ngắm những trang phục truyền thống Việt Nam mà các phái đoàn tỏa ra từ các hướng về trung tâm. Họ trầm trồ khen đẹp và xin chụp ảnh chung lưu niệm. Một bạn cùng chuyến đi thốt lên: "Quá xá là vui, khi  có dịp cho  chiếc áo dài mang bản sắc dân tộc Việt được góp phần vui đẹp với các sắc dân khác.

Theo số liệu 2014 của Cơ quan Kiểm tra Dân số của Mỹ, người gốc Việt ở Mỹ đã là 2,1 triệu - đông thứ 6 sau các nhóm di dân Mễ Tây Cơ, Ấn Độ, Trung Quốc, Phi Luật Tân và El Salvador. Năm nay, 5 năm sau, số người Việt tại Mỹ có thể đã là gần 3 triệu.

Từ các đại lộ New York, lá cờ vàng và lá cờ Mỹ cùng tung bay. Hàng ngàn đồng hương có mặt tham gia, cứ y như là một bộ sưu tập nét đẹp văn hóa Việt đang được nước Mỹ ghi nhận.

Diễn hành văn hóa quốc tế hàng năm là cuộc hội ngộ của nhiều nền văn hóa đến từ khắp nơi trên thế giới. Đặc biệt năm nay, phái đoàn của cộng đồng Việt Nam lại được vinh dự dẫn đầu các di dân quốc gia khác như Tibet, Albanie... Từ Ban Tổ chức cho đến người tham gia đều mừng vui, nét mặt sáng ngời khi được thị trưởng thành phố New York, đoàn cảnh sát và Police Band dẫn đầu yểm trợ.

Đây cũng là lần đầu tiên DHVHQT 2019 đã thu hút số đông giới trẻ. Như sức mạnh biểu dương của 3 thế hệ, trên 40 phái đoàn từ khắp nơi các tiểu bang của nước Mỹ, Pháp quốc, Canada hội tụ. Một số gia đình không ngại đường xa, cả 3 thế hệ ông bà, con cháu cùng bước chung trên con đường mới là trân quý. Vài đồng hương đã rơi nước mắt khi nhận ra nhiều gương mặt non nớt có mặt với quốc phục truyền thống. Các em, thế hệ trẻ này sẽ là niềm hy vọng - chiếc cầu nối thay thế cho thế hệ đi trước trong tương lai.

Để biểu dương văn hóa Việt, một số phụ huynh của thế hệ Hậu duệ VNCH cũng có mặt gánh lấy trách nhiệm làm nhịp cầu nối cho các thế hệ 2, 3 hiểu về cội nguồn của mình. Con cháu HDVH hôm nay vẫn giữ chiếc áo tứ thân, khăn mỏ quạ, áo bà ba nón lá, khăn đóng, áo dài truyền thống trên con đường nhân bản. Các em nối bước cha ông giữ gìn truyền thống văn hóa tốt đẹp, cũng như thể hiện niềm hy vọng hưng phục quê hương.

Đẹp biết bao trong một số hình ảnh của Nữ quân nhân VNCH hải ngoại, Youth VACP Hoa Kỳ, Tuổi Trẻ Canada, các đoàn thể  với sắc phục truyền thống gây ấn tượng văn hóa đặc sắc như Nhóm Cung đình San Jose - California, cộng đồng người Việt Quốc gia Houston, Canada, VACA Philadelphia, Georgia, Nam California , Florida ...

Ca khúc trữ tình "Hello Việt Nam" của nhạc sĩ Pháp - Marc Lovoine chuyển ngữ thực sự chạm đến cảm xúc khi cất lên từ xe hoa giới trẻ:

One day I ' ll touch your soil

One day I ' ll finally know your soul

One day I ' ll come to you

To say hello ... Vietnam ...

Dẫu ánh sáng mặt trời đang sưởi ấm New York, song bóng dáng linh hồn Việt Nam trong nhịp tim người xa xứ dường như được cảm giác lan tỏa, ấm áp hơn.

Lá cờ vàng - linh hồn chính nghĩa, tượng trưng cho tinh thần dân chủ tự do đang tung bay trên tay các em giữa lòng New York. Phải chăng đây cũng là ước nguyện tự do - nhân quyền sẽ trở lại trên đất mẹ một ngày không xa? Nhìn rừng cờ của hai quê hương Việt - Mỹ, bỗng nhiên niềm cảm xúc chợt trào dâng trong trái tim của kẻ lưu vong như tôi, mà ngay cả ngôn ngữ phong phú cũng không thể diễn tả hết nổi.

Các học sinh, sinh viên vui mừng khi được trên chiếc xe hoa đặc biệt của giới trẻ. Hình thức trang trí cũng gởi gắm thông điệp ước mơ ngày mai qua hình ảnh hoa hướng dương hướng về mặt trời, cùng biểu tượng Nữ Thần Tự Do.

Thật cảm động khi nhìn các em vừa biểu diễn trên xe hoa, vừa tung tăng ca múa trên đại lộ thật là ngây thơ và dễ thương trong quốc phục 3 miền Nam - Trung - Bắc. Dù thế hệ sinh ra lớn lên trên đất người, nhưng giới trẻ vẫn không quay lưng với cội nguồn. Chỉ có trái tim nhân bản mới có thể khiến các em mạnh mẽ mỗi bước chân, hành động hơn là lời nói.

Khoảng cách quê nhà hầu hết không có nơi những người trẻ trí thức nói tiếng Việt lơ lớ nhập cuộc, thiết tha được "biểu diễn nét đẹp văn hóa nước mẹ trước thế giới". Mang trong mình dòng máu Lạc Việt, các em tự hào khi giấc mơ được biểu diễn văn hóa cội nguồn. Xuất thân thành phần trí thức, một số sinh viên, dược sĩ , kỹ sư trẻ từ Canada, các tiểu bang của Mỹ theo cha mẹ tham gia ngày DHVHQT. Hình ảnh đẹp ấy lọt vào ống kính các hãng thông tấn xã Pháp, Mỹ, Canada, RFA,VOA, truyền thông Việt tại Mỹ.

Mỗi lần diễn ra sự kiện lớn hoặc có điều gì ý nghĩa, tôi lại nhớ đến Việt báo, mong góp phần tạo nên trang sách quý giá trong kho tàng Thư viện Quốc gia Hoa Kỳ.

Cám ơn nước Mỹ. Cám ơn New York - đia danh lịch sử với tượng Nữ Thần Tự Do, tay đưa cao ngọn đuốc chào đón những di dân đầu tiên tìm đến Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.

Tri ân New York, nơi đã và đang nuôi dưỡng các nền văn hóa khác nhau, trong đó có Việt Nam.

Trần Như Nguyện

Ý kiến bạn đọc
12/06/202414:04:09
Khách
<a href=https://cialis.lat/discover-the-best-prices-for-cialis>generic cialis</a> eliglustat increases levels of duloxetine by affecting hepatic enzyme CYP2D6 metabolism
16/03/202314:12:51
Khách
<a href=http://buycialis.lol>cialis super active</a> Cycle 6 19 days, AF naturally, Femara 10 mg 3- 7, TI, no day 21 Progesterone
11/07/201904:05:36
Khách
Bài viết diễn tả đầy đủ và chất chứa tình cảm của người xa xứ đang hòa nhập vào đất nước mới. Cái lý và cái tình đan vào nhau làm ngòi bút của tác giả thêm tuyệt vời.
08/07/201917:47:21
Khách
Xin được vinh danh tất cả những cá nhân, hội đoàn con dân của đất nước Việt Nam Cộng Hòa đã góp bao công sức, thời gian, tiền bạc để có thể tham dự Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế 2019 .

Và cũng cám ơn tác giả Trần Như Nguyện đã viết bài tường thuật cùng những hình ảnh rạng rỡ đính kèm .
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,514,345
Mười bẩy năm trước đây, ngày gia đình tôi vừa đến Mỹ, phóng viên nhật báo PEOPLE, có trụ sở đặt tại Muskegon City, thuộc tiểu bang Michigan đến phỏng vấn, cũng còn quá sớm, thời gian vừa chấm dứt chiến cuộc, vẫn còn có những sự kiện nóng bỏng, một số người Mỹ, nhất là nhóm phản chiến, chưa hiểu rõ người
Đã rất khuya mà Ngọc không tài nào chợp mắt được. Một phần có lẽ do hôm nay trời trở nên nóng lạ lùng làm Ngọc khó ngủ. Nhưng cái chính là Ngọc cứ mãi suy nghĩ về Ngày- của- Mẹ, ngày lễ mẹ đầu tiên trên đất Mỹ. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, sống ở Việt Nam, Ngọc đâu có hề biết hay nghe nhắc đến Ngày-của-Mẹ
Chiều thứ Bảy cuối năm Ất Dậu, ngồi chơi bên ly rượu tất niên ở nhà người bạn, vô tình cầm lên tờ báo Việt ngữ, tôi chợt bàng hoàng. Trong trang phân ưu lớn của tờ báo, người ta nói đến tên anh, thiếu tá Ngô Giáp. Chủ tịch hội ái hữu không quân Nam Cali, vừa qua đời ở tuổi 65! Đã 40 năm rồi từ ngày tôi biết anh
Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm. &nbsp; Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị &nbsp; Bé Tí rủ: - Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.&nbsp; &nbsp; Tôi lắc đầu quầy quậy: - Tí rủ lộn người rồi. &nbsp; Tay chân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét. Con Tí cười cười:
Rất vui khi nhận thư góp ý cuả ông về bài "Dậy Học Trên Đất Mỹ" mà tôi viết cách đây không lâu. Vui nhất là thư của ông đến từ &nbsp; Cần Thơ, &nbsp; một miền đất thân yêu mà chắc trong nhiều năm nữa, tôi chỉ còn có thể gặp lại trong những giấc mơ mà thôi. Điều vui hơn là sau khi ông gửi những thắc mắc ấy đến, tôi lại nhận đuợc một lá thư&nbsp;
Gần hai mươi năm sau ngày miền Nam Việt Nam sụp đổ, Hoàng mới đặt chân đến nước Hoa Kỳ theo diện HO. Tuổi đời gần năm mươi, hai bàn tay trắng, nhờ sự giúp đỡ của hội Từ Thiện và bạn hữu phải làm lại từ đầu, chạy ngược chạy xuôi tìm việc làm để có tiền thanh toán nơi ăn chốn ở. Bạn hữu muốn anh có một
Thằng bé ngồi kế bên chị nó, đòng đưa hai chân trong đôi giày màu trắng có viền đen. Ngồi đối diện với hai chị em nó là người đàn ông có đôi vai gầy, đang chăm chú đọc tờ báo xếp làm đôi, tóc ông lòa xòa rơi xuống vầng trán có nếp nhăn li ti. Thằng bé đưa mắt nhìn đám trẻ tung tăng đùa giỡn trong khung lưới nhựa
Bản Quốc ca Việt Nam được mở đầu cho cuốn băng nhạc, những bản hùng ca thời chiến, mà tôi đã nghe đi nghe lại hơn mười lăm năm nay. Tôi thường tìm đến băng nhạc này mỗi khi lòng xôn xao nhớ về quê hương và những ngày xưa yêu dấu. &nbsp; Trong lời ca điệu nhạc đầy hùng khí như vẫn còn vang dội những bước chân hiên ngang
Đã mấy lần tôi bỏ chúng ra khỏi túi hành trang chuẩn bị lên đường thì bà cụ lại lén chờ lúc tôi không có mặt bỏ chúng vào, &nbsp; -hôm ấy là ngày 15 tháng 6 năm 1975, ngày chót theo lệnh trình diện lên đường đi tu huyền- tôi xách cái túi lên thì lại thấy đôi dép râu và bộ bà-ba đen đã nằm lại trong đó từ lúc nào. Bực quá tôi lấy chúng
Mỗi khi hạ về, ngày của Mẹ lại đến. Bất chợt, bâng khuâng, tôi bỗng thấy ganh tỵ với những ai còn được cài bông hồng trên áo! &nbsp; Sự ganh tỵ ích kỷ, nhỏ nhoi nhưng thật khó tránh khỏi. Thế rồi mọi ký ức, kỷ niệm với Mẹ, về Mẹ lại ùa về vỡ òa từng rung cảm để tôi không thể không cầm viết. &nbsp; Viết không hay, nhưng phải viết vì
Nhạc sĩ Cung Tiến