Hôm nay,  

Diễn Hành Văn Hóa Việt ở New York

06/07/201900:49:00(Xem: 16084)
Tác giả: Trần Như Nguyện
Bài số: 5731-20-31538-vb7070619

Với bút hiệu Trần Như Nguyện, tác giả hiện là phóng viên truyền thông cho một số báo Việt và Đài Truyền hình tại Hoa Kỳ. Định cư Mỹ 27 năm, nhưng đến 2017 lần đầu tiên tham gia Việt Báo và đã đoạt giải Đặc Biệt VVNM 2018 với tác phẩm " Mẹ Lúa, cơn bão Harvey ". Sau một năm vắng bóng, nay cô xuất hiện lại với bài viết thứ tư dự thi.

T. Nhu Nguyen_NY 2019
Người viết và Police Band.
Xe hoa DHVN NewYork 2019
Xe hoa Văn Hóa Việt.
Xe hoa San Jose_NY 2019
Nhóm Cung Đình, San Jose.


***

“Đi New York tham dự Diễn hành Văn hóa Quốc tế 2019 là phải có bài "Viết về nước Mỹ" cho tôi đọc đó nhen! Quên  thì đừng nhìn mặt nhau.”

Trời ạ!  Đó là tin nhắn của cô bạn ở xa, một độc giả Viết Về Nước Mỹ trên Việt Báo Online. Thật khó ngờ giữa người viết và người đọc VVNM gắn bó đến mức này. Vâng, không thể phụ lòng bạn. Xin viết.

Ngày 8 tháng 6 năm 2019, lần đầu tiên trong đời tôi đến New York City để tham dự Diễn hành Văn hóa Quốc tế lần thứ 34 trên đại lộ 6th Avenue.

Muốn hình dung mức độ tối tân, thịnh vượng của New York, chỉ cần đối chiếu vài con số. Dân số New York hiện là   8 triệu 555 ngàn, so với Shanghai trên 24 triệu, nhưng  New York là thành phố dẫn đầu thế giới về nhiều mặt.   Tổng sản lượng (GDP) của  New York hiện trên 19,000  tỷ đô la, trong khi cả nước Nga với dân số 144 triệu 500 ngàn, GDP chưa được 1.600 tỷ.

Với quảng trường Times, quả cầu pha lê, tòa nhà One World Trade Center, trụ sở Tổng hành dinh của Liên Hợp Quốc và tượng Nữ Thần Tự Do, New York luôn là hình ảnh được quan tâm từ khắp thế giới, niềm tự hào thế kỷ của nước Mỹ.

Như mọi năm, Cơ quan Di dân Quốc tế (International Immigration Foundation) là đơn vị chịu trách nhiệm tổ chức cuộc  Diễn hành Văn hóa Quốc tế. Cuộc diễn hành năm nay được sự tham dự đông đảo của cộng đồng Việt tại khắp Bắc Mỹ.

Từ thành phố Houston - Texas, thế hệ nửa chừng xuân như tôi đã cùng  lên đường với cộng đồng, và tôi thấy mình như con nhỏ quê mùa lơ ngơ giữa biển người qua lại tại Times Square.

Mùa hè, dân bản xứ, du khách từ các quốc gia về đây đông hơn, vô tình được dịp ngắm những trang phục truyền thống Việt Nam mà các phái đoàn tỏa ra từ các hướng về trung tâm. Họ trầm trồ khen đẹp và xin chụp ảnh chung lưu niệm. Một bạn cùng chuyến đi thốt lên: "Quá xá là vui, khi  có dịp cho  chiếc áo dài mang bản sắc dân tộc Việt được góp phần vui đẹp với các sắc dân khác.

Theo số liệu 2014 của Cơ quan Kiểm tra Dân số của Mỹ, người gốc Việt ở Mỹ đã là 2,1 triệu - đông thứ 6 sau các nhóm di dân Mễ Tây Cơ, Ấn Độ, Trung Quốc, Phi Luật Tân và El Salvador. Năm nay, 5 năm sau, số người Việt tại Mỹ có thể đã là gần 3 triệu.

Từ các đại lộ New York, lá cờ vàng và lá cờ Mỹ cùng tung bay. Hàng ngàn đồng hương có mặt tham gia, cứ y như là một bộ sưu tập nét đẹp văn hóa Việt đang được nước Mỹ ghi nhận.

Diễn hành văn hóa quốc tế hàng năm là cuộc hội ngộ của nhiều nền văn hóa đến từ khắp nơi trên thế giới. Đặc biệt năm nay, phái đoàn của cộng đồng Việt Nam lại được vinh dự dẫn đầu các di dân quốc gia khác như Tibet, Albanie... Từ Ban Tổ chức cho đến người tham gia đều mừng vui, nét mặt sáng ngời khi được thị trưởng thành phố New York, đoàn cảnh sát và Police Band dẫn đầu yểm trợ.

Đây cũng là lần đầu tiên DHVHQT 2019 đã thu hút số đông giới trẻ. Như sức mạnh biểu dương của 3 thế hệ, trên 40 phái đoàn từ khắp nơi các tiểu bang của nước Mỹ, Pháp quốc, Canada hội tụ. Một số gia đình không ngại đường xa, cả 3 thế hệ ông bà, con cháu cùng bước chung trên con đường mới là trân quý. Vài đồng hương đã rơi nước mắt khi nhận ra nhiều gương mặt non nớt có mặt với quốc phục truyền thống. Các em, thế hệ trẻ này sẽ là niềm hy vọng - chiếc cầu nối thay thế cho thế hệ đi trước trong tương lai.

Để biểu dương văn hóa Việt, một số phụ huynh của thế hệ Hậu duệ VNCH cũng có mặt gánh lấy trách nhiệm làm nhịp cầu nối cho các thế hệ 2, 3 hiểu về cội nguồn của mình. Con cháu HDVH hôm nay vẫn giữ chiếc áo tứ thân, khăn mỏ quạ, áo bà ba nón lá, khăn đóng, áo dài truyền thống trên con đường nhân bản. Các em nối bước cha ông giữ gìn truyền thống văn hóa tốt đẹp, cũng như thể hiện niềm hy vọng hưng phục quê hương.

Đẹp biết bao trong một số hình ảnh của Nữ quân nhân VNCH hải ngoại, Youth VACP Hoa Kỳ, Tuổi Trẻ Canada, các đoàn thể  với sắc phục truyền thống gây ấn tượng văn hóa đặc sắc như Nhóm Cung đình San Jose - California, cộng đồng người Việt Quốc gia Houston, Canada, VACA Philadelphia, Georgia, Nam California , Florida ...

Ca khúc trữ tình "Hello Việt Nam" của nhạc sĩ Pháp - Marc Lovoine chuyển ngữ thực sự chạm đến cảm xúc khi cất lên từ xe hoa giới trẻ:

One day I ' ll touch your soil

One day I ' ll finally know your soul

One day I ' ll come to you

To say hello ... Vietnam ...

Dẫu ánh sáng mặt trời đang sưởi ấm New York, song bóng dáng linh hồn Việt Nam trong nhịp tim người xa xứ dường như được cảm giác lan tỏa, ấm áp hơn.

Lá cờ vàng - linh hồn chính nghĩa, tượng trưng cho tinh thần dân chủ tự do đang tung bay trên tay các em giữa lòng New York. Phải chăng đây cũng là ước nguyện tự do - nhân quyền sẽ trở lại trên đất mẹ một ngày không xa? Nhìn rừng cờ của hai quê hương Việt - Mỹ, bỗng nhiên niềm cảm xúc chợt trào dâng trong trái tim của kẻ lưu vong như tôi, mà ngay cả ngôn ngữ phong phú cũng không thể diễn tả hết nổi.

Các học sinh, sinh viên vui mừng khi được trên chiếc xe hoa đặc biệt của giới trẻ. Hình thức trang trí cũng gởi gắm thông điệp ước mơ ngày mai qua hình ảnh hoa hướng dương hướng về mặt trời, cùng biểu tượng Nữ Thần Tự Do.

Thật cảm động khi nhìn các em vừa biểu diễn trên xe hoa, vừa tung tăng ca múa trên đại lộ thật là ngây thơ và dễ thương trong quốc phục 3 miền Nam - Trung - Bắc. Dù thế hệ sinh ra lớn lên trên đất người, nhưng giới trẻ vẫn không quay lưng với cội nguồn. Chỉ có trái tim nhân bản mới có thể khiến các em mạnh mẽ mỗi bước chân, hành động hơn là lời nói.

Khoảng cách quê nhà hầu hết không có nơi những người trẻ trí thức nói tiếng Việt lơ lớ nhập cuộc, thiết tha được "biểu diễn nét đẹp văn hóa nước mẹ trước thế giới". Mang trong mình dòng máu Lạc Việt, các em tự hào khi giấc mơ được biểu diễn văn hóa cội nguồn. Xuất thân thành phần trí thức, một số sinh viên, dược sĩ , kỹ sư trẻ từ Canada, các tiểu bang của Mỹ theo cha mẹ tham gia ngày DHVHQT. Hình ảnh đẹp ấy lọt vào ống kính các hãng thông tấn xã Pháp, Mỹ, Canada, RFA,VOA, truyền thông Việt tại Mỹ.

Mỗi lần diễn ra sự kiện lớn hoặc có điều gì ý nghĩa, tôi lại nhớ đến Việt báo, mong góp phần tạo nên trang sách quý giá trong kho tàng Thư viện Quốc gia Hoa Kỳ.

Cám ơn nước Mỹ. Cám ơn New York - đia danh lịch sử với tượng Nữ Thần Tự Do, tay đưa cao ngọn đuốc chào đón những di dân đầu tiên tìm đến Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.

Tri ân New York, nơi đã và đang nuôi dưỡng các nền văn hóa khác nhau, trong đó có Việt Nam.

Trần Như Nguyện

Ý kiến bạn đọc
12/06/202414:04:09
Khách
<a href=https://cialis.lat/discover-the-best-prices-for-cialis>generic cialis</a> eliglustat increases levels of duloxetine by affecting hepatic enzyme CYP2D6 metabolism
16/03/202314:12:51
Khách
<a href=http://buycialis.lol>cialis super active</a> Cycle 6 19 days, AF naturally, Femara 10 mg 3- 7, TI, no day 21 Progesterone
11/07/201904:05:36
Khách
Bài viết diễn tả đầy đủ và chất chứa tình cảm của người xa xứ đang hòa nhập vào đất nước mới. Cái lý và cái tình đan vào nhau làm ngòi bút của tác giả thêm tuyệt vời.
08/07/201917:47:21
Khách
Xin được vinh danh tất cả những cá nhân, hội đoàn con dân của đất nước Việt Nam Cộng Hòa đã góp bao công sức, thời gian, tiền bạc để có thể tham dự Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế 2019 .

Và cũng cám ơn tác giả Trần Như Nguyện đã viết bài tường thuật cùng những hình ảnh rạng rỡ đính kèm .
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,577,041
Con may mắn được mẹ sinh con tại Mỹ, tỉnh Alexandria bang Virginia . Mẹ dạy con nói tiếng Việt từ thuở còn thơ. Mẹ nấu cơm Việt cho con ăn. Mẹ kể lại chuyện xưa, ông bà ngoại dạy dỗ mẹ chu đáo nên ngày nay nhờ kinh nghiệm đó mẹ rèn luyện chúng con nên người tốt. Mặc dầu sanh đẻ tại Mỹ nhưng con lúc nào cũng nghĩ tới
Chiều nay trên đường từ sở về nhà, con đã chứng kiến một tai nạn giao thông khá nghiêm trọng. Ba xe cứu thương đến vây quanh làm lưu thông bị tắc nghẽn. Khi đi ngang qua hiện trường, con đã nhìn thấy các nhân viên cứu thương đang cố gắng cưa những mảnh sắt móp méo để lấy người bị thương đang kẹt trong xe
Tác giả là một nhân viên ngân hàng, cư trú và làm việc tại Seattle , tiểu bang Washington . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà, “Con Đi Trường Học...” là thư của một bà mẹ độc thân viết cho con gái đi thực tập tại một nước châu Phi, đã được phổ biến ngày 13-1-2006 với bút hiệu Hồng Ngọc-Vương. Bài viết thứ hai
Mẹ ơi! Biết bao giờ con mới được gọi lại tiếng "Mẹ" ngọt-ngào đầy yêu-thương này! Ngày Mẹ còn sống, gọi tiếng Mẹ đã thấy ấm lòng, thấy chứa-chan tình-cảm. Bây giờ Mẹ không còn nữa, tiếng Mẹ làm con xót-xa tận cõi-lòng, chẳng bao giờ con còn có dịp ngồi bên Mẹ, nắm lấy tay Mẹ rồi nói
Những ngày đầu bà Bẩy vui vẻ đi đây đi đó. Thấy gì cũng lạ, cũng đẹp, nhưng cái cảm giác lớn nhứt bà có là thấy mình &nbsp; an toàn. &nbsp; Không bị hạch xách, không bị hỏi han, điều tra, điều này điều nọ, bị sợ sệt khi phải đến cơ quan công quyền mà bà đã gặp phải ngày xưa.... Trong bữa ăn tại nhà con gái, có đông đủ
Bởi vì Việt Kiều chẳng mấy ai quan tâm đến những điều ấy, có người không chịu ở nhà mà ra ở khách sạn &nbsp; cho thoải mái và chẳng muốn làm phiền đến ai. Họ muốn thăm ai thì tự nhiên đến nhà, ăn uống thì đơn giản không cầu kỳ, chẳng cần cao lương mỹ vị gì hết, có rất nhiều người xà vào quán hàng trong nhà lồng
Tôi mơ mơ màng màng nheo mắt nhìn chiếc đồng hồ bên cạnh giường ngủ, và vội vàng ngồi bật lên vì đã gần 12 giờ trưa. Đầu óc tôi vẫn còn choáng váng và khó chịu lắm, nhưng nghĩ tới mảnh giấy mẹ để trên gối, tôi chạy vội ra nhà bếp không kịp đánh răng rửa mặt. Tối hôm qua, phải nói là sáng nay mới đúng
Con không dám đi cửa trước, con vòng ra cửa sau. Mùa Xuân đã trở lại, những củ &nbsp; tulip con trồng trên luống mùa thu năm nào trước khi bỏ đi đã mọc lên và ra hoa, những bông hoa tulip mà cha yêu. Mọi thứ trông buồn bã và tàn tạ, chỉ có những bông hoa tulip rực rỡ. Mầu đỏ và vàng, xen lẫn với những mầu hồng nhạt
Vì nhà tôi khá xa trường, tôi luôn cố gắng căn giờ để dù có kẹt xe cũng tới trường sớm ít nhất nửa giờ. Tôi muốn tránh cho mình tình trạng phải phóng xe vội vã trong nỗi hồi hộp lo âu sợ trễ; hoặc hớt hải tới trường vừa sát giờ dạy; hoặc tệ hơn, tới sau khi chuông vào lớp đã reo! Kinh nghiệm cho tôi biết, chính trong ít phút
Vận nước nổi trôi, tôi đến Hoa kỳ vào tháng chín năm 1975. &nbsp; Ngồi trên xe từ phi trường về nhà trọ, tôi thấy ngay cái không khí ở đây khác với không khí tại những nơi tôi đã đi qua. &nbsp; Nó có phần tươi mát hơn, khoáng đạt hơn. &nbsp; Không phải là một người trong ngành y khoa, tôi không biết cái gì đã kích thích ngũ quan
Nhạc sĩ Cung Tiến