Hôm nay,  

Houston, 50 Năm, Gặp Lại

9/2/201900:00:00(View: 8820)

Houston, 50 Năm, Gặp Lại


Tác giả: Y Châu

Bài số: 5778-20-31585-vb2090219

 

Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tuy ngắn nhưng tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người,  và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây, thêm một bài viết mới.

 

***

Sau hai lần "delay", chiếc Boeing 737, của hảng hàng không American Airlines cuối cùng cũng cất cánh lúc 10:30 giờ đêm, thành phố Miami chỉ còn là một chấm sáng trong màn đêm; hơn hai giờ bay, phi cơ hạ cánh xuống ở phi trường IAH. Houston.

Houston và Miami sai biệt một múi giờ, cách xa 5 vĩ độ: Houston nằm ở vĩ độ 29 N và Miami nằm ở vĩ độ 25 N, nên thời tiết sai biệt không nhiều lắm. Mặc dù đến đến muộn, nhưng khi ánh hồng rạng rỡ ở phương đông, tôi vội vàng ra khỏi nhà để thưởng thức cảnh bình minh Houston, nơi đất lành chim đậu, nơi có đông đúc người Việt Nam đến định cư, đứng hàng thứ hai ở Hoa Kỳ... Đây rồi, cái sân sau nhỏ nhắn xinh xinh mà đứa con gái thường khoe khoang thành tích làm vườn. Đứa con rễ cũng có tay "nhuận điền", trồng được nhiều loại rau trái hiếm quí:

Cây hồng dòn: trái đã căng da, chờ ngày thu hoạch.

Cây táo Tàu: trái đã lớn, có thể ăn thử, vừa chua, vừa bùi.

Cây chanh dây: bị giá lạnh làm rũ lá, nay đã vươn lên, bắt đầu ra hoa kết trái.

Bên kia góc vườn là mấy dây dưa gang, nhiều trái lớn nằm ẩn mình dưới lá, làm sao ăn hết phải đem cho thân hữu. Đặc biệt là trái dưa gang khi còn non, đem thái mỏng ra làm gỏi với tôm, cá khô là tuyệt phẩm.

Đứa con còn tìm chỗ để trồng dây thiên lý, vừa mới xin của người đồng hương. Bông thiên lý là hàng hiếm khó tim ở chợ Á Đông.

Khi mặt trời lên cao, bỗng nhiên nhiệt độ tăng nhanh khoảng 110 độ F, làm tôi cảm nhận được cái nóng cháy da của Texas, vội trở vô nhà, mồ hôi ra nhuễ nhoại. Đứa con nhìn tôi lầm bầm:

- Ba à, đây là tiểu bang Texas, khí hậu sa mạc, không giống như Miami có gió biển điều hòa nhiệt độ, ba cần phải giữ gìn sức khoẻ!

Sau đó, nó đem cái áo chống tia tử ngọai "UV" đưa cho tôi, khi lấy cái nón trên đầu tôi xuống để mặc áo, hiện ra cái đầu trụi lơ của tôi, nó ngạc nhiên hỏi:

- Thợ nào hớt tóc cho ba vậy, không đều đặn, cân đối gì cả?

Nhà tôi đứng kế bên, nhanh nhẩu trả lời:

- Thợ nhà.

Rồi đứa con cùng chồng nó, phụ giúp nhau sửa lại mái tóc mùa hè trơ trụi của ba nó, nhìn trông thật trẻ trung.

Mấy đứa con kể cho tôi nghe về những cuộc hẹn hò trên "không gian ảo": Họ nhận diện nhau qua kiểu tóc và màu áo thường thì "tốt khoe xấu che", khi gặp nhau mặt đối mặt xảy ra những chuyện vui buồn mà những người trong cuộc không quên, những người ngoài cuộc thêm nhiều bài học.

Ai cũng biết rằng thật và ảo không đồng hành, có chăng là do duyên tiền định, nhưng qua mối mai của "không gian ảo", để có nhiều cuộc hẹn hò sẽ làm cho cuộc đời thêm phần thú vị.

Theo lịch trình thì sáng thứ bảy, tôi có cuộc hẹn lần đầu tiên, sau gần 50 năm với những người bạn cùng khóa, ở một nhà hàng trong khu Bellaire. Thời gian đủ dài, biết bao vật đổi sao dời, khi chạm mặt nhau không ai nhận ra ai, nếu không xưng tên báo họ. Nhiều khi người xưa, vì nhiều lý do, còn "mắc cở" không muốn khơi lại dĩ vãng đau thương!

Doãn Đùng, Hảo Hớn,... qua hình ảnh mà tôi có thì người xưa thường đội nón có huy hiệu BĐQ, và mặc áo hoa rừng, còn họ không có hình ảnh của tôi hiện tại, chỉ biết tôi qua lưu bút ngày xưa. Đúng giờ tôi đến, nhà hàng rộng lớn, chung quanh là kiến trong suốt có thể quan sát khắp nơi: từ bãi đậu xe đến cửa ra vào, thời gian chầm chậm trôi qua, đã gần 30 phút mà chẳng thấy người xưa đến, nhà tôi và đứa con rễ (đi theo hộ tống) nôn nóng hối thúc. Tôi mất kiên nhẫn, bấm điện thoại gọi, có người bắt điện thoại, nhưng trong nhà hàng quá ồn ào, tôi cầm điện thoại bước ra ngoài cho dễ nghe... nhà tôi chạy ra kêu tôi, vì cách tôi một bàn, có một người cầm điện thoại la lớn:

- Hello! Hello! YC hả? Ngươi đang ở đâu?

Đúng là sư huynh, sư đệ của tôi, chắc là họ cùng tâm trạng như tôi, chắc họ đã đọc qua chuyện hẹn hò qua "không gian ảo".

Vậy là trong khi bà xã và đứa con rễ đi "Shopping", tôi rảnh rang nhập bọn với bạn cũ, mấy anh lính già ôn lai chuyện đời xưa, chuyện đời nay tha hương lưu lạc nơi xứ người... rồi điểm danh xem quân số còn lại bao nhiêu!

Xế trứ, anh con rể đưa bà xã trở lại đón về, nhìn người con rễ thấy có gì khác lạ, săn chắc, đúng rồi vì cái đầu nó mới hớt kiểu "trụi lơ mùa hè" giống y như kiểu 3 phân đều... một thời: một hai... nhịp bước.

Trên chiếc phi cơ Airbus A319, chúng tôi rời Houston trở về Miami, sau một tuần lễ viếng Houston được gặp lại người xưa là duyên phước đời người.

 

Y Châu

 

Reader's Comment
9/2/201911:44:33
Guest
Tác giả nên viết nhiều về “cuộc hẹn lần đầu tiên, sau gần 50 năm với những người bạn cùng khóa” hơn là cái đầu hớt kiểu "trụi lơ mùa hè" của mình và của anh con rể.
Send comment
Off
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Your Name
Your email address
)
Add a posting
Total View: 4,781,824
Tác giả lần đầu tiết về nước Mỹ từ tháng 11, 2018, Bà tên thật là Nguyễn thị Minh Thuý sinh năm 1955. Qua Mỹ năm 1985, hiện là cư dân thành phố Hayward thuộc Bắc Cali và còn đi làm. Bài viết thứ 7 của bà được viết trong ngày lễ Phật Đản.
Tác giả là một cựu tù cải tạo vượt ngục và là người lái tầu vượt biển tới Philippine năm 1989. Định cư tại Mỹ từ 1990, ông hiện là cư dân Vail, Arizona, làm việc theo một hợp đồng dân sự với quân đội Mỹ, từng tình nguyện tới chiến trường Trung Đông và Châu Phi. Lần đầu góp bài dự Viết Về Nước Mỹ, ông đã liên tiếp nhận các Giải Biệt VVNM 2017; giải Danh Dự VVNM 2018. Sang năm 2019, ông góp thêm 7 bài viết mới. Hai bài tiêu biểu: "Đời Phi Công...Không Người Lái," và bài mới nhất, "Philippinnes, Ngày Trở Lại": người thuyền nhân trại Pallawan 30 năm trước, nay là một công dân Mỹ trở lại giúp mảnh đất ơn nghĩa năm xưa chống khủng bố.
Chào mừng tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Bà cho biết là nhà giáo về hưu, sống tại Canada từ năm 1981. Mong bà tiếp tục viết.
Định cư tại Mỹ từ 1994, Phương Hoa vừa làm nail vừa học. Năm 2012, bà tốt nghiệp ngành dạy trẻ tại Chapman University khi đã 62 tuổi và trở thành bà giáo tại Marrysville, thành phố cổ vùng Bắc Calif. Với loạt bài về Vietnam Museum, "Bảo Tàng Cho Những Người Lính Bị Bỏ Quên," tác giả đã nhận giải chung kết 2014. và vẫn tiếp tục gắn bó với Viết Về Nước Mỹ. Bai mới đăng 2 kỳ. Tiếp theo và hết. (Ấn bản chủ nhật có sự sai sót. Xin đăng lại phần đúng và trân trọng cáo lỗi.)
Tác giả là nhà báo quen biết trong nhóm chủ biên một số tuần báo, tạp chí tại Dallas. Ông dự Viết Về Nước Mỹ từ 2006, đã nhận Giải Danh Dự, thêm Giải Á Khôi, Vinh Danh Tác Giả VVNM 2016, và chính thức nhận giải Chung Kết Tác Giả Tác Phẩm 2018. Sau đây thêm một bài viết mới.
Định cư tại Mỹ từ 1994, Phương Hoa vừa làm nail vừa học. Năm 2012, bà tốt nghiệp ngành dạy trẻ tại Chapman University khi đã 62 tuổi và trở thành bà giáo tại Marrysville, thành phố cổ vùng Bắc Calif. Với loạt bài về Vietnam Museum, "Bảo Tàng Cho Những Người Lính Bị Bỏ Quên," tác giả đã nhận giải chung kết 2014. và vẫn tiếp tục gắn bó với Viết Về Nước Mỹ. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả tên thật Tô Văn Cấp, sinh năm 1941, khoá 19 Võ Bị. Mậu Thân 1968, ông là một Đại Đội Trưởng Thuỷ Quân Lục Chiến tại trận địa Phú Lâm, Chợ Lớn. Tháng Tư 1975, ở với đồng đội ven đô cho tới giờ phút cuối, sau đó là 10 năm tù công sản. Định cư tại Hoa Kỳ theo diện HO1, dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu, với nhiều bài viết giá trị, ông đã nhận giải á khôi năm 2014. Tác phẩm đang trình làng: Nửa Đường. Kính mời tham dự buổi ra mắt trưa Chủ Nhật 2-6-19. Tác giả tên thật Tô Văn Cấp, sinh năm 1941, khoá 19 Võ Bị, 50 năm lính với Chiến Thương Bội Tinh. Mậu Thân 1968, ông là một Đại Đội Trưởng Thuỷ Quân Lục Chiến tại trận địa Phú Lâm, Chợ Lớn. Tháng Tư 1975, ở với đồng đội ven đô cho tới giờ phút cuối, sau đó là 10 năm tù công sản. Định cư tại Hoa Kỳ theo diện HO1, dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu, với nhiều bài viết giá trị, ông đã nhận giải á khôi năm 2014. Tác phẩm đang trình làng: Nửa Đường. Kính mời tham dự buổi ra mắt trưa Chủ Nhật 2-6-19.
Tác giả là cư dân Minnesota, đã nhận giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ 2008. Với những bài viết thuộc nhiều thể loại đề tài, cô là một tác giả rất được bạn đọc yêu mến. Bài viết mới của tấc giả đăng 2 kỳ. Tiếp theo và hết.
Tác giả là cư dân Minnesota, đã nhận giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ 2008. Với những bài viết thuộc nhiều thể loại đề tài, cô là một tác giả rất được bạn đọc yêu mến. Sau đây là bài viết mới nhất của cô.
Ngày 14 Tháng Sáu sắp tới sẽ là Father’s Day 2019, mời đọc bài viết của tác giả Phước An Thy. Ông qua Mỹ trong một gia đình H.O. từ tháng Sáu năm 1994, vừa làm vừa học và tốt nghiệp kỹ sư điện tử. Là cư dân Garden Grove, California, lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ 2018, ông đã nhận giải đặc biệt về Huế Tết Mậu Thân với bài viết về một gia đình bên cầu Bạch Hổ Huế, có người cha bị cộng sản chôn sống.
Nhạc sĩ Cung Tiến