Hôm nay,  

ROBOT OX

3/20/202318:48:00(View: 3882)

 

03202023_RobotOX_Thanh Mai
Hình tác giả gửi. 2 con robots.

 

Tác giả Thanh Mai là cư dân Minnesota, đã nhận giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ 2008. Với những bài viết thuộc nhiều thể loại đề tài, cô là một tác giả rất được bạn đọc yêu mến. Mừng tác giả viết trở lại, bài viết mới dí dỏm, vừa tếu lâm vừa ngậm ngụi.


*

 

Nhà tôi có nuôi... 2 con Robots. 

Một con có tên là “Dì Bé” vì do dì Bé mua tặng. Nó ăn điện mà sống và khi đói tự đi kiếm điện mà ăn cho no. Thời gian đầu Robot “Dì Bé” làm việc rất giỏi, hút bụi nhà cửa sạch trơn và còn chui xuống gầm giường hút bụi nữa, đỡ lắm. Nhưng về sau “Dì Bé” bị mòn chân, dù thay chân sơ cua vẫn bị yếu đi hẳn, chạy vòng vòng khắp nhà mà bụi vẫn hoàn bụi. Thôi thì cho “Dì Bé” làm việc thưa hơn chứ ai mà đành vắt chanh bỏ vỏ!

 

Còn con Robot thứ hai thì ăn cơm, lâu lâu cũng ăn phở nhưng là phở chay và có tên là ROBOT OX. Robot OX khi đói cũng biết tự đi kiếm ăn và tự sạc nhân điện. Robot OX có một tính năng tốt hơn Robot dì Bé là xài hơn 30 năm mới bị “mòn chân” dần dần; động cơ hoàn toàn tự động-khi hút bụi thì tự động thò ra, hút xong lại tự rút vào hay lắm. 

 

Thời còn tập sự Robot OX này tơ lơ mơ nhưng càng về sau nó càng giỏi, không những biết hút bụi mà còn biết lau nhà, làm vườn, và làm nhiều việc linh tinh khác nữa như... cấy DNA... và chiều bạn của bà chủ vô cùng!

 

Giá con Robot Dì Bé cỡ 300 đô Mỹ bán đầy trong các tiệm. Trong thời gian bảo hành mà trục trặc có thể trả lại. Còn Robot OX thì từ 0$ cho đến vô giá bán đầy ở chợ... trời. Loại này mua rồi không trả lại được nên nhiều khi gặp nhằm con dỏm làm biếng ăn hại, hoặc rượu chè be bét, hoặc chê cơm mê phở thì lãnh đủ. Nói chung tùy “hên xui” thôi. 

 

Nghe nói Việt Nam cũng có bán Robot OX nhưng không tốt như bên Mỹ. Tụi nó thường sạc điện ở mấy quán nhậu, bia ôm và lười biếng lắm. Cho nên mấy Robot OX đem từ Mỹ về rất có giá, được săn lùng và có khi bị dụ chôm mất. Robot OX còn dễ bị nhiễm virus độc rồi lây lan lung tung nên tốt nhất là hạn chế không đem chúng về Việt Nam. Nhớ nghe! 

 

***

 

Ngày qua ngày, con Robot OX của tôi cứ hùng hục làm việc như trâu cả 4 mùa. Không than vãn, không đòi hỏi, không õng ẹo và càng ngày càng không cần nạp nhiều nhân điện. Ngược lại Robot thích nạp khói thuốc và biết tự sản xuất cho mình hút nên tha hồ mà nạp khói. 

 

Mặc dù động cơ tự thò ra thụt vào để sạc nhân điện bị yếu nhưng may là động cơ làm việc của Robot OX vẫn còn rất tốt. Mùa đông cả một cái driveway rộng và dài phủ đầy tuyết Robot OX một mình ủi sạch. Sân trước sân sau rộng mênh mông Robot thường xuyên cắt tỉa gọn gàng. Mùa thu một mình loay hoay thổi và gom hốt lá không cần ai giúp. Tôi thấy Robot OX cực khổ quá đề nghị mua xe lái cắt cỏ và thuê công ty xúc tuyết nhưng Robot không chịu, phản đối kịch liệt. Đúng là số khổ mà!

 

Robot OX cũng biết nấu nướng. Mấy món cháo bò, cháo lòng, cháo gà, vịt; bánh tét, bánh bèo, bánh xèo, bánh căn Robot nấu rất ngon. Nhưng vì bận rộn vườn tược quá nên không có nhiều thời giờ để nấu nướng vì Robot nấu ăn rất công phu theo đúng hướng dẫn của YouTube. Người máy nên nguyên tắc mà!

 

Chẳng những Robots OX biết lo sân cỏ vườn tược, nấu nướng mà còn lái xe đường trường rất bền bỉ. Ngồi lái một lèo cả chục tiếng đồng hồ chỉ dừng 1 vài lần để đổ xăng và nạp khói thuốc. Nhờ đó mà bà chủ và bạn bè tha hồ đi du lịch đây đó bằng xe hơi rất thú vị. Đang trên đường mà thấy cảnh đẹp ra lệnh ngừng, xuống chụp hình là tài xế Robot OX này dừng ngay không dám hó hé. Và tài xế lúc này thành thợ chụp hình “professional” mới tuyệt nữa chứ. Chiều và chụp đủ kiểu cho mấy nàng. Bảo sao mấy bà không thích và thương Robot OX!

 

Mà lạ nghen. Con Robot OX này xưa nay khô như ngói, bỗng dưng 1 hôm không biết sao lại biết làm thơ. Thơ của Robot không được lãng mạn bay bướm nhưng đọc cũng đỡ buồn như:

 

Trời buồn

Trời đổ mưa ngâu

Ta buồn

gãi háng ... 

hồi lâu hết buồn… 

 

Robot OX im im ít nói nhưng nói ra thì rất hài hước. Làm thơ thì toàn kiểu cà tửng như thế đó cũng vui. Chỉ tiếc là người ta quên không cài đặt cho Robot OX này biết đàn hát, chùi cầu tiêu chứ không là hết xảy rồi.

 

***

Mọi vật trên đời 

Đều có tuổi thọ.    

Robot OX

Đang khỏe khù khù

Bỗng lắm khối u…

 

Robot OX bị ung thư đa u tủy, cả bộ xương sườn xương sống từ từ rạn nứt đi đứng rất đau đớn khó khăn. Vậy mà vẫn rán lết tới bếp để bập thuốc lá cứ như nó cũng là năng lượng điện cho người máy vậy. Mà cũng có thể vì đồ sạc điện của Robot bị xụi lơ nên đã lâu không thể sạc thêm nhân điện cũng nên. 

 

Vì pin dự trữ phải dùng rất tiện tặn và máy móc rã rời nên Robot OX được nghỉ ngơi giao việc lại cho bà chủ. Cũng may bà chủ lâu nay lè phè nên còn phẻ, chưa bị rơ. Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh, thanh toán đám giặc tuyết, giặc cỏ, giặc lá thì nhằm nhò gì. Thuê người về làm giùm phẻ re như bò kéo xe. Hi hi! Nghĩ lại lâu nay Robot OX cứ một mình lui cui làm hết mọi việc chăm sóc nhà cửa vườn tược tội ghê.

 

***

Rồi Robot OX phải nhập viện cả tháng trời vì xương ức bị gãy không đi đứng cục cựa được. Đủ loại thuốc giảm đau và thuốc trị ung thư làm Robot OX bị chập mạch biến thành phi hành gia cứ nói chuyện đang lái phi thuyền thám hiểm vũ trụ. Bà chủ phải đóng vai nữ phi hành cùng thuyền để dụ Robot OX đừng leo xuống giường. Vừa lo, vừa thương, vừa lén quay phim và cũng không nhịn được cười vì trông Robot tếu quá cứ như một đứa con nít thông thái nói ra vanh vách tốc độ ánh sáng, tốc độ phi thuyền và khoảng cách của trái đất với sao Hoả mà ổng tính bay tới ở. 

 

Thời gian nằm viện chỉ nằm một chỗ không di chuyển được nên cả tháng Robot không thể nào hút thuốc lá. Hơn nữa thuốc hóa trị làm thay đổi vị giác nên Robot OX hết còn thích mùi thuốc lá nữa. 

 

Khói huyền thôi lưu luyến

Quyết từ nay chia tay!

 

Robot OX xui bị dính bệnh ung thư nhưng cũng còn may loại ung thư này 65% có thể chữa được và còn được chữa theo phương pháp hoá trị mới nên ít bị thuốc hành ói mửa hoặc rụng tóc. Robot OX còn được một bệnh viện lớn nổi tiếng thế giới là Mayo Clinic ở Rochester giúp thay tủy tự thân. Hy vọng sẽ chế ngự được tế bào ung thư một thời gian dài.

 

Xương sườn xương sống của Robot OX từ từ liền lại, nhưng tội cái là chỉ trong vài ba tháng thôi mà Robot OX bị lùn xuống cả tấc, và già khú trông cứ như ông già hết xí quách. Tội ơi là tội!

 

Ngày xưa dáng thẳng vươn cao

Bây giờ như cọng mì xào xụi lơ!

Cho dù người máy bị rơ 

Thành Chung Vô Dịm thì nằm chờ được cưng…

Hi Hi!

 

Thanh Mai

 

 

Reader's Comment
4/11/202408:31:13
Guest
making herbal incense <a href=""> https://forums.dieviete.lv/profils/127605/forum/ </a> electronic pill dispenser
3/21/202318:46:31
Guest
Nếu chương trình Đêm Thứ Bẩy Sống [Saturday Night Live "from Minnesota"] được Việt Nam hóa [Vietnamized] và với sự cộng tác của TM thì nhất định phải hay, vui nhộn không bút mực nào tả sao cho xiết.
3/21/202316:52:23
Guest
Cảm ơn Nate đã khoái bài này và cười. Nói nhỏ là câu cuối TM đã đổi vài chữ khi đăng trong Việt báo online cho nó đàng hoàng 1 tí chứ thật ra là......"Thành Chung Vô Dịm thì MR....?...N" đó. Hi hi!
3/21/202311:40:23
Guest
Phải hiểu biết rộng, sắc sảo, tế nhị mới có được tinh thần hài hước như vậy [nhất lại là phụ nữ á đông].

Cám ơn tác giả nhiều đã làm cho người đọc cười thật đả.

P.S: Được chữa bệnh ở Mayo Clinic thì không còn bệnh viện nào [trên quả địa cầu này] có thể tốt hơn được nữa. Chỉ có bậc vua chúa, tỷ phú và VIP mới có phương tiện chữa bệnh ở Mayo Clinic.
Send comment
Off
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Your Name
Your email address
)
Add a posting
Total View: 606,921
Nghĩ đi nghĩ lại sao mấy năm nay đi lấy máu kiểm tra sức khỏe hàng năm mà chẳng phát hiện ra bệnh ung thư? Nếu không vì cú té làm bị gãy xương không biết Hoàng vẫn khỏe mạnh, ăn ngon miệng, làm vườn, xúc tuyết hùng hục như trâu không? Có lẽ lâu nay tế bào ung thư nằm phục sẵn chờ xương bị tổn thương là nhào vô tấn công mà cũng có thể là đến thời kỳ bịnh ung thư phát tán và cú té chỉ là chuyện xảy ra trùng hợp? Sau này Hoàng vào Mayo Clinic thay tủy sống mới biết đa số bệnh nhân đa u tủy đều bị té gãy xương trước rồi càng ngày càng rạn gãy thêm mới khám phá ra. Nhưng cũng vì cú té đó mà chụp MRI chỉ thấy nứt 2 đốt xương làm cả bác sĩ lẫn bệnh nhân cứ nghĩ là do bị loãng xương mà phí thời gian điều trị, tà tà mấy tháng trời để tụi ung thư hoành hành phá thêm mấy cái xương tội nghiệp!
Mấy năm về trước, dịp nghỉ lễ spring break của hệ thống trường công ở thành phố tôi ở luôn trùng với dịp lễ Phục Sinh. Thời gian đó hãng tôi cũng cho nghỉ ngày thứ Sáu trước và ngày thứ Hai sau ngày Chủ Nhật Phục Sinh nên chúng tôi luôn có một long weekend trùng với ngày nghỉ học của hai con. Cho nên gần như là truyền thống khi hai con còn bé là cả nhà chúng tôi luôn đi chơi xa mà thường là lên khu gần thủ đô Washington DC vào dịp lễ Phục Sinh cũng như spring break của hai con. Sở dĩ chúng tôi chọn khu vực này vì thông thuờng đây cũng chính là dịp mà hoa anh đào nở rộ rực rỡ, hoặc ít ra cũng vẫn chưa tàn tùy theo thời tiết hàng năm.
Tác giả đã về hưu một nửa. Làm việc cho hãng làm máy bay. Hiện sinh sống tại Huntington Beach. Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là “Ngôi Nhà Mới tại Quận Cam”, đã được phổ biến từ tháng Ba 2014. Sau đây là bài viết mới nhất của ông về chuyện rent phòng ở Little Sài Gòn.
Vạn sự không thông đều làm người ta khó chịu trong đời sống như kẹt xe làm trễ tàu, trễ chuyến bay… internet không thông làm dở dang công việc trong thời đại online, mất hứng với trận bóng đang hay mà internet ì ạch. Tiếng Việt có từ ghép hay là từ “dòng sống”, diễn tả cuộc sống như một dòng sông chảy mãi, chảy mãi. Dòng sông ngưng chảy biến thành ao hồ, không còn là dòng sông nữa, như cuộc sống không thông, cuộc sống bế tắc vậy.
Bây giờ các con, cháu đã về hết. Căn nhà rộng này dường như lại rộng hơn. Tụi nhỏ lao nhao nửa ngày ở đây, rồi lên xe về nhà để ngày mai còn đi làm, đi học, trả lại sự yên ắng cố hữu cho bà Sang. Bà trở vào nhà nhìn ly cà phê nguội ngắt pha từ sáng tới giờ trên bàn. Suy nghĩ vẫn vơ, con cháu về thăm, vui một chút đó thôi, chứ nỗi buồn của riêng bà làm sao cho vơi bớt được!? Chỉ là vài tháng nay thôi, cuộc sống của bà đã đổi thay rõ rệt. Ngày trước, lúc nào cũng kề cận với chồng, giờ đây ông đã ra đi biền biệt. Nỗi buồn đau này biết có ai chia xẻ cho cùng!!?
Nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận. Tưởng vậy chứ không phải vậy. Đó là quãng thời gian tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi. Tinh thần suy sụp, sức khoẻ giảm sút. Chỉ từ một phút giâyrủi ro, mọi thứ đều đảo lộn. Từ một người năng động, một trụ cột của gia đình giờ đây tôi trở thành một phế nhân. Mọi chuyện trong nhà, ngoài ngõ bây giờ đều do một tay vợ quán xuyến. Vợ tôi phải vừa chăm sóc tôi vừa lo cho người mẹ già mất trí nhớ. Buồn rầu, chán nản, chúng tôi chưa điên khùng cũng là may mắn lắm rồi.
Tác giả là nhà báo quen biết trong nhóm chủ biên một số tuần báo, tạp chí tại Dallas. Ông dự Viết Về Nước Mỹ từ 2006, đã nhận Giải Danh Dự, thêm Giải Á Khôi, Vinh Danh Tác Giả VVNM 2016, và chính thức nhận giải Chung Kết Tác Giả Tác Phẩm 2018.
Lâu lâu chúng ta nghe các bậc cha mẹ tỏ ra nóng lòng, nhắc nhở con mình sao không lấy vợ, lấy chồng đi để ông bà sớm có cháu mà bồng. Những lúc đó tôi có suy nghĩ, mà không nói ra: bồng cháu thì mỏi tay chớ có sướng ích gì mà mong dữ vậy? Tôi có người chị vợ ở Canada vừa mới có cháu ngoại đã gửi cho vợ tôi cả chục cái email báo tin và nói đủ chuyện. Theo tôi, chỉ cần gửi một hay hai cái báo tin mừng là đủ, hà cớ gì phải gửi nhiều lắm thế, chuyện gì mà nói nhiều thế? Tôi có ông bạn hàng xóm. Khi có cháu ngoại thì email cho tất cả bà con nội ngoại xa gần, kể cả Việt Nam chưa đủ, ông còn email cho bạn bè, dĩ nhiên trong đó có tôi, mặc dầu không quen thân. Ông này không viết nhiều, chỉ viết mỗi một câu ngắn mà lặp lại hai lần “Tôi có cháu ngoại rồi! Tôi có cháu ngoại rồi”. Lúc đó tôi chưa hiểu được nỗi vui mừng của bạn tôi, mà nói, dĩ nhiên là chỉ nói với vợ con tôi thôi: Có cháu ngoại chớ có phải trúng số đâu mà làm ầm ì cả xóm vậy?
Tác giả tên thật là Nguyễn Thị Kim Loan, sinh năm 1966, là cô giáo tiểu học khi còn ở Việt Nam. Vượt biên và sống ở trại tỵ nạn Thailand từ 1989-1993. Định cư tại Canada từ 1994 đến nay. Tác giả nhận giải đặc biệt VVNM 2021 và là một trong những cây bút có sức viết mạnh mẽ nhất trong giải thưởng VVNM. Trong tâm trạng tháng Tư, tác giả gởi bài viết mới về cuộc hành trình rời Việt Nam và duyên định với nước Mỹ qua một cặp vợ chồng truyền giáo người Mỹ từ tâm.
Hàng năm, khi tháng Tư trở lại, người Việt tị nạn lại bâng khuâng nhớ về những khổ hận khi miền Nam sụp đổ. Tuy nhiên, đối với những chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà, tháng Ba mới là tháng đau thương nhất. Rất nhiều người đã gục ngã trên các tuyến đường rút quân đầy hỗn loạn. Với bài viết này, người viết xin chia sẻ nỗi đau “tháng Ba lại về” với các chiến sĩ VNCH và dâng lời tạ ơn đến các chiến sĩ đã bỏ mình để bảo vệ miền Nam trong suốt hai mươi năm.
Nhạc sĩ Cung Tiến